Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Chương 498:

Bấm vào đây để nghe audio
Chương 498:

Lục Dục Thần dần tiến đến gần người phụ nữ đang ngủ say trên giường.

Đường Tâm Lạc ngủ rất say.

Cho dù cả người anh đã nằm một nửa lên giường cô cũng không hề hay biết.

Lục Dục Thần khôi khỏi nhíu mày.

Thiếu cảnh giác như vậy, nếu thật sự là người có ý xấu thì cô phải làm sao bây giờ?

Quả nhiên người phụ nữ này không khiến mình bớt lo được mà, không nên dọn ra ở một mình chứ.

Chỉ có ngủ cùng cô ngủ anh mới có thể yên tâm.

Anh không biết lúc này Đường Tâm Lạc tỉnh thì sẽ thế nào.

Có phải sẽ cười trào phúng anh hay không?

Người lòng mang ý xấu còn không phải là anh hay sao.

Lục Dục Thần nằm bên người Đường Tâm Lạc một chút.

Anh vốn dĩ chỉ nghĩ là lén vào phòng ngủ bên cạnh bà xã là đủ rồi, chỉ cần nhìn được cô cũng đã thấy mỹ mãn.

Nhưng anh hiển nhiên đã xem nhẹ sự hấp dẫn của người phụ nữ này với mình.

Nhưng cô đang nằm nghiêng, cảm thụ được sự tồn tại của cô làm đáy lòng anh dâng lên những kỷ niệm.

Dù sao cũng là bà xã của mình, ôm nhiều một cái cũng không sao.

Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com

Nghĩ như vậy Lục Dục Thần không do dự vén chăn lên.

Cánh tay ôm lấy cô.

Rất nhanh trên tay đã truyền đến cảm xúc mềm mại quen thuộc.

Cảm giác được người phụ nữ trong lòng cũng không hề tỉnh dậy.

Tay nhịn không được hướng lên trên nữa.

Rất nhanh hô hấp của Lục Dục Thần cũng nóng lên.

……

Đường Tâm Lạc vẫn ngủ ngon nhưng vẫn cảm thấy trên người không đúng.

Nếu không phải trên eo hơi ngứa thì là giữa hai chân như có thứ gì chạm qua.

Mí mắt cô nặng trĩu, thật sự không muốn tỉnh nên chỉ hơi lắc thân mình.

Nhưng cảm giác kỳ lạ này cũng không giảm bớt.

Ngược lại còn có xu hướng ngày càng nghiêm trọng hơn.

Giữa cơn mơ cô không kiên nhẫn hướng về bên cạnh đẩy tay.

Đột nhiên cảm giác được xúc cảm của thân thể, có chút không đúng.

Cơ bắp hữu lực còn mang theo cả sự đàn hồi.

À, hình như là cơ ngực của đàn ông…..

Cơ ngực!?

Đường Tâm Lạc đột nhiên mở mắt.

Trong phòng ngủ tối om nhưng phảng phất cũng thấy được một cái bóng đen nằm bên cạnh mình.

“A ——”

Đường Tâm Lạc thét chói tai, đẩy bóng đen kia ra.

Chỉ tiếc là người nọ không hề xê dịch chút nào.

Giây tiếp theo, bóng đen cao lớn đã đè lên cô.

Anh tránh đi bụng của cô, đem thân hình nhỏ xinh của cô ôm vào lòng.

““Tiểu Lạc, đừng sợ…… Là anh.” Tiếng nói quen thuộc của nam nhân vang lên trong bóng đêm.

Đến cả hơi thở của cô cũng đều quen thuộc với anh.

“Anh, buông ra —“ Đường Tâm Lạc dùng sức đẩy anh: “Anh dựa vào cái gì khiến tôi không sợ được, là anh thì tôi mới sợ đấy!”

Đường Tâm Lạc tránh đi tiếp xúc của anh, kéo chăn bao lấy mình.

“Lục Dục Thần, ai cho anh vào đây….Anh đường đường là chủ nhà họ Lục sao lại làm ra chuyện lưu manh này!”

Cô nhất thời bị khó thở, không kịp dừng lại nên đã lỡ lời.

Đường Tâm Lạc biết mình nói sai nên vội vàng nói sang chuyện khác, “Anh nói đi, anh vào bằng cách nào? Có phải bảo tiêu cho anh vào không, anh đi…..Mang bọn họ đi luôn đi, tôi không cần ai theo hết!”

Nhưng Lục Dục Thần sao có thể bị Đường Tâm Lạc một câu cho qua vậy chứ.

Trong bóng đêm hô hấp của anh trở nên trầm trọng hơn.

Đường Tâm Lạc tức muốn hộc máu đã bộc phát tính tình, anh lại không nói tiếp.

Mắt đen thâm thúy của anh, cất giấu khí lạnh xưa nay chưa từng có.

“Em tốt nhất giải thích rõ cho anh cái gì gọi là ‘chuyện lưu manh’? Em sao lại biết anh qua đây để làm chuyện này.

Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D bàn phím để duyệt giữa các chương.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Hãy ủng hộ TruyenHayHo bằng cách đánh giá truyện và chia sẻ link nhé!
Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại

Chương 498:

Bấm vào đây để nghe audio
Chương 498:

Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D bàn phím để duyệt giữa các chương.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Hãy ủng hộ TruyenHayHo bằng cách đánh giá truyện và chia sẻ link nhé!
Cha Tổng Tài Bị Mẹ Bỏ Rơi

Chương 498:

Bấm vào đây để nghe audio
Chương 498:

Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D bàn phím để duyệt giữa các chương.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Hãy ủng hộ TruyenHayHo bằng cách đánh giá truyện và chia sẻ link nhé!
Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 498

Bấm vào đây để nghe audio
Chương 498

Chương 498

Nghê Thư đứng bên cạnh anh, nhìn thấy anh như vậy, trong lòng đột nhiên không khỏi có chút căng thẳng, nói không rõ là đồng tình hay cảm động, tóm lại, là một loại tình cảm phức tạp đến chính cô cũng không nhận ra

Cho đến nay, Thiên Ma ở trước mặt cô đều là người nhiều năm treo chuyện xấu giữa nam và nữ bên miệng, cô ngoài trừ ghét còn buồn nôn. Có ai ngờ được, anh lại thật sự vì một câu hứa hẹn với cô, làm đến mức này!

Thiên Ma… kỳ thật cũng không còn khiến người ta ghét như vậy.

“Lão đại!”

Sau một tiếng kêu lên, sáu con quỷ cùng nhau tiến lên, không thể tin được trừng to mắt.

Trời ạ, đừng nói cho họ biết, đây là lão đại mà bọn họ ngàn dặm xa xôi muốn đến tìm! Anh không phải là Thiên Ma hô phong hoán vũ của điện Quần Ma kia! Anh không phải là lão đại xưa nay không hỏi nguyên nhân chỉ hỏi sống chết!

Thế giới này huyễn hoặc sao? Từ trước Nam Bắc cực điên đảo rồi sao? Cuối cùng tà cũng bị chính áp đảo sao?

“Lão đại! Lão đại anh tỉnh đi!” Giọng của Tiểu Quỷ, tràn ngập khiếp sợ.

Thiên Ma bực bội nhíu mày, sau đó chậm rãi mở mắt, nhìn thấy sáu người thì lông mày nhíu càng sâu hơn, ngồi thẳng người, duỗi lưng một cái: “Sáu cái tên khốn khiếp các ngươi đến đây làm gì? Không phải các ngươi phải coi nhà sao?”

“Lão đại, chúng tôi….”

Không đợi Đại Quỷ nói xong, Thiên Ma đã nhìn thấy Nghê Thư, lập tức giật thót mình, đứng lên, nổi giận gầm lên một tiếng: “Vừa rồi ông đây không ngủ! Ông đây vẫn luôn xây nhà cho em!”

Nghê Thư nheo mắt lại, không nói gì, ánh mắt rơi vào trên hai tay của anh, ngón tay cũng bị thương rồi.

Cô do dự một chút, không tình nguyện đi qua, tức giận nắm lấy tay anh, lấy một cái bình nhỏ từ trong túi ra, cắn nắp bình, đổ thuốc mỡ bên trong ra, bôi lên tay anh.

Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com

Thiên Ma mở to mắt nhìn, nhìn Nghê Thư trị vết thương cho mình, cặp mắt ưng kia lóe lên nóng rực, giống như muốn nuốt cô vào bụng, khóe miệng không tự chủ được nhếch lên.

“Em đau lòng tôi?”

Nghê Thư trừng mắt nhìn anh: “Vâng, sợ anh xảy ra chuyện, tôi không cách nào giao phó với các cháu.”

“Cháu?” Thiên Ma chợt nhíu mày, ánh mắt quét đến sáu người sau lưng, cả người quần áo bảo vệ, ngực là có chữ màu đen, rõ ràng là muốn làm nghề phụ!

Tất cả sáu con quỷ đều xấu hổ gục đầu xuống, đứng một bên không dám hé răng. Thân là sáu quỷ ở điện Thiên Ma, lại nhận một người phụ nữ hai mươi tuổi làm bà nội, nói ra thật mất mặt!

“Lát nữa ta sẽ tính sổ với các ngươi!” Anh nói một câu, sau đó lại quay đi, dáng vẻ cười tà với Nghê Thư: “Tôi biết em chính là đau lòng tôi, nhưng mà em yên tâm, chuyện tôi hứa với em, nhất định sẽ làm được! Khi nào mang tòa nhà nát này trở về như cũ, lúc đó tôi sẽ rời đi!”

Nghê Thư lườm lườm anh, thu hồi tầm mắt, bôi thuốc trên tay anh xong, lại ném đến một bên, xoay người, nhìn xung quanh một vòng, nhàn nhạt nói: “Thôi.”

Thiên Ma lại trừng mắt: “Tại sao phải thôi? Em không tin tôi?”

Nghê Thư chậm rãi lắc đầu: “Cho dù xây lại, nó cũng đã không còn là nó, không còn là đồ mà bà nội tôi để lại.”

Thiên Ma hơi dừng lại, buồn bực đứng một bên khép mi lại.

Nghê Thư quay lại: “Được rồi, nếu anh thật sự có tâm, xem như thiếu tôi một cái nhân tình, đợi đến lúc tôi muốn, anh lại trả lại!”

Thiên Ma sau nửa ngày trầm mặc, ngẩng đầu: “Được, cứ quyết định như vậy!”

Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D bàn phím để duyệt giữa các chương.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Hãy ủng hộ TruyenHayHo bằng cách đánh giá truyện và chia sẻ link nhé!
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 498

Bấm vào đây để nghe audio
Chương 498

Chương 498:

 

“Vậy anh thích em như vầy phải không?” Nói rồi bàn tay nhỏ bé của Lê Hương liền theo vòng eo rắn chắc của anh dời xuống.

 

Thế nhưng một giây kế tiếp cổ tay trắng mảnh khảnh của cô đã bị ngón tay thon dài có lực của người đàn ông giữ lại, ánh mắt Mạc Tuân âm trầm chăm chú nhìn cô: “Tay sờ loạn đâu đấy?”

 

Lê Hương cũng là lần đầu tiên làm chuyện này, còn bị anh lạnh lùng vạch trần: “Em… em nhìn một CHÚC…”

 

“Nhìn cái gì?”

 

“Vết thương trên người của anh ấy, bà nội nói em…

 

Ừm… Anh… không được…”

 

Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com

Mạc Tuân cũng biết cô là vì chuyện này, nếu không cô cũng chẳng chủ động kề sát thân thể anh như vậy, anh nhấp đôi môi mỏng: “Đừng nghe bà nội nói lung tung.”

 

“Vậy anh cho em nhìn nha…”

 

“Em không xấu hồ sao Mạc phu nhân?”

 

Bị anh hỏi như vậy, khuôn mặt nhỏ chừng bàn tay của Lê Hương đỏ đến mức có thể nhỏ ra máu, thật là muốn tìm cái hố chui vào mà.

 

Mạc Tuân buông cô ra: “Anh ra ngoài trước.”

 

Anh xoay người rời đi.

 

“Mạc tiên sinh, đừng đi!” Lê Hương liều mạng nhào tới, cuốn lấy anh.

 

Mạc Tuân thấy thân thể mềm mại của cô nhào tới, anh nhanh chóng vươn cánh tay rắn chắc ôm cô, trong hốt hoảng đầu gối đụng đầu mép giường, hai người song song ngã vào chiếc giường mềm mại của thiếu nữ.

 

Lê Hương ở trên anh, cô thẳng cánh lưng mềm mại, tay nhỏ bé đặt lên thắt lưng da màu đen đắt tiền của anh, động tác cởi ra rất vội.

 

Bị cô nhào lên như thế, còn đang ngã trên chiếc giường cô lớn lên, Mạc Tuân lúc này huyết khí cuồn cuộn, anh giơ tay che đôi mắt đỏ tươi, một bàn tay to khác nhanh chóng đè cô xuống, khàn giọng la: “Lê Hương, đừng quậy!”

 

Thấy anh thật sự không muốn, Lê Hương thu lại bàn tay nhỏ, dùng cả tay chân từ trên người anh leo xuống, nghiêng người nằm ở cạnh anh, buồn buồn nói: “Thực ra anh không cần che che giấu giấu, em đều đã nhìn rồi, hai ngày này anh hôn mê, đều là em lau người cho anh.”

 

Mạc Tuân quay đầu nhìn cô gái bên người, cô đưa lưng về phía anh, dáng người thiếu nữ muốn lõm có lõm, lồi có lồi, lả lướt quyến rũ, trong cổ họng anh giống như có hòn than lửa lăn qua lăn lại: “Em thấy được cái gì?”

 

“Thấy được… Một con sâu lông rất xấu.”

 

Người đàn ông phía sau không nói chuyện.

 

Hàng mi dài của Lê Hương khẽ run: “Sao anh không nói gì? Đừng hiểu lầm, sâu lông mà em nói là vết sẹo của anh đó!”

 

Mạc Tuân cong đôi môi mỏng: “Chứ anh đâu nghĩ khác, Mạc phu nhân, trong cái đầu nhỏ của em chứa suy nghĩ gì thế?”

 

*…” Lê Hương xoay người, nhắc chân đạp lên bắp đùi chắc nịch của anh, đạp liên tục mấy cái.

 

Mạc Tuân không tránh cứ để cho cô đạp, sức cô yếu đạp mà cứ như là cù lét cho anh, nhưng cô là giận thật, đôi mắt trừng trừng, thở phì phò, lại có vẻ đặc biệt sống động.

 

Mạc Tuân vươn tay ôm bờ vai mềm của cô, một tay kéo cô qua, ấn vào lòng mình, môi mỏng dán lên mái tóc dài của cô từng lần một dùng sức hôn, còn mắng cô một câu: “Cô gái nhỏ đanh đá!”

Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D bàn phím để duyệt giữa các chương.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Hãy ủng hộ TruyenHayHo bằng cách đánh giá truyện và chia sẻ link nhé!