QUYỂN I – NGUYỆT THẦN
Chương 52: Luật pháp
Dịch giả: vesaukeu
“Đông Phương, cậu đã bị bao vây! Mau buông kiếm xuống rồi giơ hai tay ra sau đầu! Đừng hòng nghĩ đến chuyện phản kháng, vô ích thôi!”
Loạt mệnh lệnh được phát ra từ loa phóng thanh vang vọng khắp con phố!
Dưới tình huống đang bị truy nã mà Vân Hi còn có thể xông vào cục cảnh sát khu thành đông giết phó cục trưởng rồi ngang nhiên rời đi. Chuyện này đã gây ảnh hưởng rất nghiêm trọng. Có thể nói, đây là chuyện trước nay chưa từng xảy ra tại thành Tinh Diệu. Khi hay tin này, cục trưởng cục cảnh sát khu thành đông là Trần Chấn Vĩ cùng hai vị phó cục trưởng khác là Lưu Đông Minh và Ngụy Huyền Sinh đang bàn bạc với nhau về đợt thú triều bộc phát ở rừng Dạ Huyết phải dừng lại, triệu tập cảnh sát chạy đến nơi này.
Chuyện xảy ra lần này khiến cho uy danh của cục cảnh sát thành Tinh Diệu bị suy giảm đáng kể. Nếu không nghiêm trị hung thủ thì uy danh của cục cảnh sát sẽ bị lay động, còn ai coi trọng bọn họ nữa?! Rồi đây, những tháng ngày tươi đẹp của họ sẽ kết thúc.
Khi thấy Vân Hi đã bị vây vào giữa, người chỉ huy cuộc vây bắt lần này là Trần Chấn Vĩ bèn quát lớn: “Đông Phương, cậu hãy đầu hàng ngay! Theo chúng tôi về cục cảnh sát chịu những quy định của luật pháp. Nếu như cậu thật sự không có tội thì chúng tôi sẽ giải quyết bồi thường. Còn nếu chống lại thì tôi sẽ ra lệnh cường ép thi hành, cả trăm khẩu súng đều bắn cùng một lúc thì dù cậu có là Võ giả cao cấp đi nữa cũng sẽ chỉ có một kết cục là chết mà thôi!”
“Ông là ai?”
“Cục trưởng cục cảnh sát khu thành đông, Trần Chấn Vĩ!”
Vân Hi trầm mặc trong giây lát rồi hỏi: “Hẳn ông cũng đã biết nguyên nhân xảy ra những chuyện này rồi chứ!”
“Nguyên nhân xảy ra những chuyện này à?”
Tuy chuyện này xảy ra hơi bất ngờ nhưng sau khi mọi việc trở nên ầm ĩ thì Trần Chấn Vĩ cũng có điều tra qua. Ông ta biết rõ mọi chuyện đều bắt đầu từ việc con cháu Chu gia và Lỗ gia bị Đông Phương “dạy bảo”, vì tức giận muốn trả thù mà báo lên phó cục trưởng khu thành công là Lỗ Phong. Người này sau khi hay tin thì lệnh cho đội trưởng Vương cùng vài tay cảnh sát khác đến học viện Tinh Diệu bắt Đông Phương. Thế nhưng không những không bắt được mà đám người này còn bị hắn đánh lại, chết mất mấy cảnh sát…
Nhưng chuyện này ông ta không thể nói ra được.
“Hừ! Chỉ vì chút mâu thuẫn, xô xát nhỏ mà cậu lại đánh gãy tay Chu Minh, con trai trưởng của Chu gia, phế đi một thân tu vi võ công của người ta. Đã thế, cậu còn khiến cho Chu Nguyệt bị thương nặng, đến giờ cô bé vẫn hôn mê chưa tỉnh. Phó cục trưởng Lỗ khi nhận được báo án đã lệnh cho đội cảnh sát trong cục đến bắt cậu về. Thế mà cậu lại kiêu căng ngạo mạn, ỷ vào tu vi võ công của mình đánh trả, thậm chí còn giết chết mấy người bọn họ. Ngay cả phó cục trưởng Lỗ mà cậu cũng không bỏ qua. Nhân lúc nhân viên trong phân cục lơ là, cậu lẽn vào giết chết ông ta. Mọi chuyện cậu làm đều là những hành vi man rợ giết người không ghê tay, khinh thường luật pháp, mọi người đều căm phẫn. Cậu…”
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
“Tôi mặc kệ ông không biết thật hay vờ như không biết!”
Vân Hi giơ cuộn băng ghi hình vừa lấy được từ tiệm bán quần áo Nhã Các ra và nói: “Trong cuộn băng này có ghi lại toàn cảnh những gì đã xảy ra trưa hôm nay! Đây là chứng cứ chứng minh tôi vô tội! Còn chuyện phó cục trưởng khu thành đông Lỗ Nghiêm, ông ta nhận được tin báo án nhưng lại không có đủ bằng chứng chính xác lại tùy tiện ra lệnh bắt giam, lại gán cho tôi tội danh giết người. Nếu như đây là tác phong làm việc của cục cảnh sát các người thì tôi cũng…”
Nói đến đây, giọng nói của Vân Hi bỗng dưng thay đổi, khẩu khí băng lãnh: “Tôi thấy một giết một!”
“Láo! Láo xược! Lý nào lại thế! Thực không thể chấp nhận được! Rõ ràng phó cục trưởng Lỗ hạ lệnh cho nhân viên của mình đến học viện mời ngươi về cục phối hợp điều tra hòng trả lại sự cho ngươi, vậy mà ngươi lại nổi điên giết người cho hả cơn giận. Nếu không nghiêm trị hành vì này của ngươi thì còn đâu thiên lý nữa, luật pháp để làm gì! Tội phạm Đông Phương, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, lập tức buông vũ khí xuống, theo ta về cục chờ xử lý! Nếu không đừng trách ta hạ lệnh vô tình!”
“Đây là lời kết án sau cùng của ông à… Ngay cả chứng cứ cũng không thèm xem qua đã vội ra quyết định này rồi?!”
“Ngươi đã giết chết mấy anh em nhân viên cảnh sát trong cục, ngay cả phó cục trưởng cũng không bỏ qua. Những chuyện này đều là sự thật chắc chắn một trăm phần trăm! Ngươi còn gì để giảo biện nữa đây! Mau bỏ vũ khí xuống! Ta đếm tới ba, nếu ngươi không bỏ vũ khí xuống thì ta sẽ xem như ngươi phản kháng, hạ lệnh bắn chết không cần hỏi! Một…”
Ánh mắt Vân Hi lướt qua từng nhân viên cảnh sát có mặt ở đây, kể cả hai vị phó cục trưởng, sau đó nói: “Chẳng lẽ mọi người ở đây không có một ai có ý kiến gì khác sao?”
Dưới cái nhìn của Vân Hi, vẻ mặt của một vài nhân viên cảnh sát khẽ do dự. Thế nhưng trong tình huống này, bọn họ lại không dám nói ra gì cả. Vì nếu vậy, khi trở về họ sẽ bị cách chức ngay, thậm chí hậu quả còn nghiêm trọng hơn. Cho nên họ chỉ có thể im lặng. Đây là lựa chọn tốt nhất.
“Hóa ra… luật pháp mà ông nói chỉ cho phép quan chức phòng cháy chứ không cho người dân đốt lửa sao!”
“Hoang đường! Nói năng lung tung! Xem ra người đã quyết tâm vi phạm luật pháp thành Tinh Diệu rồi… A, nổ súng! Bắn! Bắn đi!”
Vị cục trưởng Trần này còn định nói thêm những lời hiên ngang lẫm liệt nữa nhưng bỗng thấy Vân Hi di chuyển, xông nhanh tới giết mình nên hoảng sợ, vội vàng hạ lệnh nổ súng!
“Pằng! Pằng! Pằng!”
Mệnh lệnh vừa đưa ra, hơn trăm khẩu súng đang chĩa về phía Vân Hi của những nhân viên cảnh sát đang vây quanh tiệm bắn ra cùng lúc, tạo thành lưới đạn dày đặc bay ngùn ngụt về phía hắn.
Thế nhưng cuối cùng Vân Hi vẫn là người tấn công trước tiên. Khoảng thời gian từ lúc hắn lao tới cho đến khi Trần Chấn Vĩ hạ lệnh xong chỉ khoảng hai giây. Hai giây này đối với người thường mà nói chỉ như cái nháy mắt thôi! Nhưng đối với một vị Võ giả cao cấp như hắn thì chừng đó cũng đủ để hắn lùi lại hai ba mươi mét rồi!
Mà khoảng cách những chiếc xe cảnh sát vây quanh chỗ Vân Hi chỉ chừng bốn mươi mét!
Bốn mươi mét!
Trừ đi khoảng hai ba mươi mét đó ra thì người có thể tạo thành uy hiếp với hắn chỉ có mười tên cảnh sát được đứng ở phía đối diện mà thôi!
Mà mười người này lại chẳng phải là những thợ săn ma quanh năm bôn tẩu chiến đấu với ma thú nên trình độ bắn súng của họ chỉ ở mức sơ cấp, thậm chí một số người còn chẳng có bằng xạ thủ sơ cấp nữa là. Chính vì vậy nên chẳng có mấy viên đạn có thể gây thương tổn đến Vân Hi! Ngoại trừ hai viên bay xượt qua người khiến da bị trầy xướt chảy máu một chút ra thì những viên còn lại nếu không phải là hắn tránh được thì cũng do kiếm Vọng Hi chém nát!
Loạt súng vừa kết thúc thì Vân Hi đã lao đến trước mặt cục trưởng Trần.
“To gan!”
Nhìn thấy Vân Hi không chọn ai khác mà cứ nhằm mình lao thẳng tới, Trần Chấn Vĩ giận tím mặt, đôi mắt trợn trừng dữ tợn khiến người ta phải sợ hãi!
Người có thể ngồi vào chiếc ghế cục trưởng của một khu há có thể có đẳng cấp đơn giản?!
Trong nhát mắt, cục trưởng Trần nhìn qua có chút mập mạp này vậy mà bộc phát ra khí thế mạnh mẽ vượt hơn cả cấp bảy đỉnh phong, đạt đến trình độ của Võ giả cấp tám, chân khí trong cơ thể chuyển động với tốc độ chóng mặt. Y giơ nắm đấm ra đánh thẳng tới người Vân Hi đang lao đến.
“Dám kinh thường bản cục trưởng! Đây sẽ là sai lầm cuối cùng ngươi phạm phải! Bây giờ, ta sẽ ra tay bắt tên giết người điên cuồng đang bị truy nã như ngươi về quy án! Chết đi!”
.
Ta đi!Lần này khí vận giá trị có chút mãnh a.Ròng rã 2000 điểm!Cái này khiến Triệu Phàm lần thứ nhất cảm nhận được nhà giàu mới nổi đuổi chân, thoải mái phát nổ.Trên mặt của hắn nhịn không được giơ lên mỉm cười đắc ý.”Chờ đến đêm nay giờ Tý, nhìn xem lần này đánh dấu ban thưởng sẽ có bao nhiêu kinh khủng!”Triệu Phàm khẳng định là muốn thức đêm, dù sao mỗi một lần đại lượng tăng lên khí vận giá trị, đều sẽ mang đến bạo kích xác suất tăng lên, hắn cảm giác mình Âu khí ngay tại chậm rãi ngưng tụ.Mà sau lưng Triệu gia tộc mọi người, còn tại to lớn trong rung động.Dẫn đầu kịp phản ứng, chính là Triệu nhị ca.”Trong truyền thuyết Thứ Ảnh Đường, quy thuận ta Triệu gia rồi?””Cái này. . . Cái này sao có thể!””Bọn hắn không phải hẳn là có thân là thích khách cao thủ lòng xấu hổ sao?”Phải biết, hai vị này thế nhưng là vùng này thích khách vương giả, nhiều ít bạch ngân gia tộc tộc trưởng, đều muốn xem bọn hắn sắc mặt, không biết âm thầm cho nhiều ít phí bảo hộ, chỉ cầu gia tộc bình an vui sướng.Bây giờ hai người này thế mà quỳ gối Tứ đệ trước mặt xưng thần.Mặt cũng không cần sao?
Không thể tưởng tượng nổi!Triệu Thế Cơ bóp một chút mình, là vô cùng chân thực cảm giác đau.Xem ra, đây đều là thật!Trong lúc nhất thời, hắn kích động nắm chặt nắm đấm.Mặc dù không biết Tứ đệ dùng thủ đoạn gì, nhưng kết quả sau cùng, hoàn toàn chính xác cho Triệu gia trước nay chưa từng có tăng lên.Cái khác Triệu gia các thúc bá, giờ phút này vẫn như cũ không thể tin được trước mắt một màn này.Thậm chí, bọn hắn đối với gia chủ vừa rồi thi triển trận pháp, vẫn còn cực độ trong hoảng hốt, không biết gia chủ khi nào quen biết cường đại như vậy trận pháp sư.”Khụ khụ.””Đã ngươi hai người đã là bản gia chủ thủ hạ, hiện tại nói cho ta, là người phương nào sai khiến các ngươi đến đây.”Triệu Phàm từ khí vận giá trị tiêu thăng cuồng hỉ bên trong đi ra ngoài, thần sắc trở nên lạnh lùng không ít.Người sau lưng, hắn đương nhiên sẽ không tuỳ tiện buông tha!”Chúng ta tự nhiên thẳng thắn bẩm báo!” Diệt Thiên Tuyệt Địa, giờ khắc này ở Triệu Phàm trước mặt, đã là thuộc hạ thân phận.Hạ cấp đuổi theo cấp báo cáo Thứ Ảnh Đường kinh doanh tình huống, không tính là tiết lộ khách hàng tin tức.”Lần này nhiệm vụ ám sát, chính là Công Tôn gia Công Tôn Tú sai sử.”
Diệt Thiên bẩm báo nói.Công Tôn Tú?Triệu Phàm trong nháy mắt bừng tỉnh đại ngộ.Hắn vỗ vỗ trán của mình, làm sao trước đó không nghĩ tới đâu.”Ai, ta sớm nên nghĩ đến là hắn.””Nạp Nhiên gia không có khả năng mời được đến Thứ Ảnh Đường nhân mã, Nạp Nhiên Tuyết tất nhiên là cho nhân tình báo tin đi, sau đó làm ta một đợt.”Triệu Phàm thở ra một ngụm trọc khí, trong đôi mắt hiện lên một tia cực hàn chi sắc.Cái này Công Tôn Tú thật đúng là cùng hắn hữu duyên.Người này nếu là biết mình Long công tử thân phận, không biết được sẽ có cảm tưởng gì.”Công Tôn Tú hẳn là sẽ còn đi các ngươi nơi đó đi.”
Triệu Phàm hỏi.”Khởi bẩm chủ nhân, chúng ta hoàn thành nhiệm vụ về sau, mới có thể thông tri cố chủ, cố chủ ngay lập tức sẽ đến Thứ Ảnh Đường nghiệm thu đầu người.””Kia Công Tôn Tú nói, hắn muốn kiểm tra Triệu gia tất cả mọi người đầu.”Diệt Thiên bẩm báo nói.Triệu Phàm nhẹ gật đầu.”Bản gia chủ cũng muốn nhìn xem người này đắc ý bộ dáng.””Các ngươi thông tri Công Tôn Tú, liền nói Triệu gia đã bị diệt môn, để hắn nhanh chóng đến Thứ Ảnh Đường đi.”Triệu Phàm khóe miệng nhấc lên một vòng ngoạn vị cười.Hắn liền thích xem Công Tôn Tú từ hưng phấn đến hoảng sợ, cuối cùng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ bộ dáng.Trực tiếp non chết, quá tiện nghi đối phương.Gia hỏa này muốn tiêu diệt Triệu gia cả nhà, can đảm lắm, nhất định phải cho điểm “Ban thưởng” mới đúng chứ.Chính là chơi.”Vâng, chủ nhân!”Diệt Thiên Tuyệt Địa trăm miệng một lời.Bọn hắn bây giờ đã là Triệu Phàm thủ hạ, đương nhiên sẽ không có bất kỳ ý kiến.Mà Triệu Phàm, cũng đi theo Diệt Thiên Tuyệt Địa tiến về Thứ Ảnh Đường.Hắn muốn tại Thứ Ảnh Đường, cho Công Tôn Tú một niềm vui vô cùng to lớn.Ba người chợt ngự kiếm mà đi.Giống như kinh hồng, bỗng nhiên ở giữa, chính là biến mất tại người Triệu gia trong mắt.Thứ Ảnh Đường vị trí, phi thường bí ẩn.Chưa hề bị những người khác phát hiện qua!Bởi vì Diệt Thiên Tuyệt Địa đem tổng bộ lựa chọn tại một ngôi mộ lớn phía dưới.Kia là một vị Ung thành tú tài phần mộ.Tại phần mộ phía dưới, Thứ Ảnh Đường chế tạo cực kì khủng bố cơ quan, muốn tiến vào khu vực trung tâm, cần đem tú tài quan tài lấy Thất Tinh trận bố cục dịch chuyển khỏi, nếu không sẽ phát động cơ quan, trực tiếp vạn kiếm xuyên tim mà chết.Đây cũng là Diệt Thiên Tuyệt Địa mời một vị trận pháp đại gia bố trí mà thành.Cho dù là Kim Đan cường giả tối đỉnh, cũng rất khó toàn thân trở ra!”Các ngươi thế mà mỗi ngày ở tại trong phần mộ, trách không được không ai tìm được các ngươi, ai sẽ đi dưới mặt đất tìm người sống a.”Triệu Phàm đi vào Thứ Ảnh Đường tổng bộ về sau, dở khóc dở cười, cái này đích xác là phi thường có trí tuệ thủ đoạn.Yêu phục dầu.”Chúng ta thích khách thân phận đặc thù, tự nhiên không thể ở ở bên ngoài, thế giới dưới đất, càng thêm thích hợp chúng ta.”Diệt Thiên cúi đầu ôm quyền nói.”Ừm, tiếp tục dẫn đường đi.”Triệu Phàm nhẹ gật đầu, hắn cũng đúng lúc thăm một chút trong truyền thuyết Thứ Ảnh Đường.Bố cục của nơi này vẫn là thật lớn.Tựa như là một cái cự đại lăng mộ, điểm thật nhiều cái phòng, còn có dưới mặt đất vườn hoa, điều này thực đem Triệu Phàm kinh đến, trong hoa viên trồng chính là một loại gọi là Bỉ Ngạn Hoa đồ vật, vẫn rất đẹp mắt, chính là âm khí nặng chút.Đi qua dưới mặt đất vườn hoa, chính là một ngôi đại điện.Đại điện phù điêu là Thập Điện Diêm Vương!Lộ ra quỷ khí rất nặng!Đi vào đại điện. Chính là Thứ Ảnh Đường hội kiến khách hàng địa phương.Bố cục của nơi này vẫn như cũ rất âm trầm, các loại dọa người phù điêu, mang theo làm cho người rùng mình khí tức, án đầu bên trên còn có một cây nhang nến, tựa hồ có mê loạn tâm thần người tác dụng,”Chủ nhân, ta đã sắp xếp người đi Công Tôn gia đưa tin.””Chắc hẳn tiểu tử này sẽ không kịp chờ đợi đến đây nơi đây, đến lúc đó, chủ nhân có thể tùy ý trả thù, coi như Công Tôn gia có ý kiến, chúng ta cùng lắm thì diệt toàn bộ Công Tôn thị!”Tuyệt Địa ôm quyền nói.Tại chức nghiệp đạo đức cùng tu tiên tiền đồ ở giữa.Tuyệt Địa lựa chọn đối Triệu Phàm hiệu trung!Dù sao trước mắt vị này tiểu chủ nhân, thành tựu tương lai bất khả hạn lượng, nói không chừng có thể trợ bọn hắn sớm ngày phá vỡ mà vào Nguyên Anh chi cảnh.Đạo đức nghề nghiệp tại tu tiên tiền đồ trước mặt, không chịu nổi một kích.Mà Công Tôn thị cũng hoàn toàn chính xác không phải là đối thủ của Thứ Ảnh Đường, không tại một cái lượng cấp bên trên.Nếu như Thứ Ảnh Đường dốc toàn bộ lực lượng, Công Tôn gia một buổi tối, từ ba tháng lớn búp bê, đến hơn một trăm tuổi lão nhân gia, không có một người sống.Đây chính là Thứ Ảnh Đường chuyên nghiệp phục vụ!”Tốt, ta an vị ở chỗ này chờ Công Tôn Tú đến đây.”Triệu Phàm khí định thần nhàn ngồi tại xa hoa trên ghế, ngón tay gõ lấy cái bàn, trong đôi mắt hiện lên một tia tinh mang.. . .Cùng lúc đó.Công Tôn Tú rất nhanh nhận được Triệu gia diệt môn tin vui.Hắn chắp hai tay sau lưng, khóe miệng nhấc lên một vòng đắc chí vừa lòng mỉm cười.”Hết thảy đều ở trong lòng bàn tay của ta!”Công Tôn Tú sửa sang lại một chút cổ áo, liền để cho người quen dẫn đường, hắn muốn đi trước Thứ Ảnh Đường, đi xem một chút Triệu gia đầu người.Mỗi người đầu!Hắn đều phải cẩn thận thưởng thức, dạng này mới không cô phụ hắn tiêu xài linh thạch.Đặc biệt là cái kia Triệu Phàm!Người này trên cổ đầu người, tất nhiên phải dùng nước tiểu đổ vào một phen, sau đó trực tiếp đá nhập hố phân!
Đơn giản chỉ là một câu chuyện đi làm ruộng, dựng nhà máy, buồn buồn lại đi gõ các nước lân bang.