Điều này khiến trái tim của Lê Nhật Linh run lên, người thân, chẳng lẽ là mình sao? Người đàn ông này đã quên cô nhiều năm như vậy, bây giờ nghĩ đến bản thân nên trở về Việt Nam xử lý “Tôi có thể xác nhận một việc với anh không?”
Hà Dĩ Phong ở bên cạnh hỏi.
“Xin mời ngài nói”
“Nói vậy anh Jackson sẵn sàng tiếp đón chúng tôi, không chí vì hợp đồng mà chúng tôi mang lại rất hấp dẫn, mà là một người Việt Nam, anh cũng coi trọng thành ý của chúng tôi. Trước.
khi đến nước Pháp, chúng tôi đã tìm hiểu một chút về tập đoàn LX. Nhưng chúng tôi khá tò mò là chủ tịch của anh rất bí ẩn khiến chúng tôi lo lắng. Tôi chỉ tìm thấy một bức ảnh trên Internet và muốn bạn xác định xem có chắc ông ấy là Chủ tịch LX không? Dù sao khi hợp tác, điều kiện lớn nhất để thành công thường là thành thật với nhau”
“Tất nhiên, chủ tịch của chúng tôi làm việc tương đối riêng tư. Nhưng tôi tin rằng điều này sẽ không ảnh hưởng đến sự hợp tác của chúng tôi. Tôi đã nói ngay từ đầu, các vị có thể hỏi tôi bất kỳ câu hỏi nào”
“Đây là bức ảnh chúng tôi tìm thất Hà Dĩ Phong lấy điện thoại di động ra và đưa bức ảnh của người đàn ông bí ẩn trước mặt Jackson.
“Chủ tịch của chúng tôi luôn là người bí ẩn.
Tôi không ngờ các vị sẽ tìm thấy ảnh của ông ấy”
Ngay cả những người anh em kề vai chiến đấu trong công ty nhỏ đến mức có nhân viên làm việc bên cạnh cũng không rõ tung tích của ông ta, thì không rõ ông ta là người như thế nào. Điều gì đã khiến ông ấy làm những việc kín đáo đến mức không muốn cho người ngoài biết.
“Ý anh là, ông ấy là chủ tịch của anh”
“Vâng, tôi biết rất rõ khuôn mặt của chủ tịch” .
Lê Nhật Linh và Hà Dĩ Phong nhìn nhau “Bây giờ chúng ta có thể nói về công việc chưa?”
Dù gì thì Jackson cũng là một lão luyện trong thương trường, có lẽ chỉ vì họ đều là người Việt Nam nên không có gì phải nghỉ ngờ.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Nhưng bây giờ họ nói đi nói lại về chủ tịch nhưng lại không đề cập đến công việc, điều này không tránh khỏi khiến anh nghỉ ngờ.
“Tất nhiên, tôi tin răng anh đã xem hợp đồng.
Chúng tôi biết sức mạnh của LX trong thị trường đồ da ở thành phố Marseille. Chúng tôi cũng điều hành một doanh nghiệp da thuộc tập đoàn Lâm thị, Lần này chúng tôi cũng đã mang lại một sự hợp tác 8 con số. Nói vậy chắc anh cũng đã thấy thành ý của chúng tôi”
Lâm Quân cũng là một người lão luyện trên thương trường, trước khi đến anh ấy đã đưa ra nhiều cách ứng đối, vì lần này không thể gặp người mình muốn gặp nên anh ấy chắc chắn sẽ không dễ dàng đưa ra hợp đồng.
Dù sao thì đây cũng là lợi thế để lần nữa định ngày gặp lại chủ tịch “Tất nhiên, anh Lâm Quân là một người hiếu biết. Vậy anh có yêu cầu gì cho lần hợp tác này?”
“Không gạt anh, lần này chúng tôi đến đây là vì chủ tịch anh. Bạn của tôi, cũng chính là anh Hà Dĩ Phong, đã chịu ân của chủ tịch anh. Cho nên lần này hợp tác chúng tôi cũng có yêu cầu đặc.
biệt, đó là nói chuyện trực tiếp với Chủ tịch của anh”
Lâm Quân cũng nhìn ra được sự nghỉ ngờ của Jackson nên tìm ra lý do hợp tình hợp lý lại khó cự tuyệt “Thì ra là thế, vừa rồi tôi còn đang nghỉ ngờ các vị có mục đích khác.”
“Đương nhiên là không. Chúng tôi chỉ là những người trẻ tuổi tương đối tò mò với tiền bối. Xin anh đừng trách.”
Chương 784
Tập Lăng Vũ đối với người em trai này cũng không nhiệt tình như cậu ta, chỉ là nhướng nhướng lông mày uể oải “Ừm” một tiếng liền bước vào.
Trong phòng làm việc có Trình Tương và hai người anh trai, còn có bà cụ Tập cũng ở đây.
Ngay cả nhìn mà Tập Lăng Vũ cũng không thèm nhìn mấy người kia, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh bà nội, cho đến khi nhìn thấy cháu trai thì ánh mắt của bà cụ Tập mới từ ái hơn rất nhiều.
“Anh, em nghe nói anh về nhà, em liền chờ không kịp mà muốn quay về gặp anh.”
Tập Hạc Minh đi tới, bộ dáng có mấy phần giống với anh ta, trên người tràn đầy mùi vị ánh nắng của tuổi trẻ, mà đó lại là thứ mà Tập Lăng Vũ khiếm khuyết, thứ mà anh ta cần thiết nhất trong cuộc sống của mình tuyệt đối không bao gồm cả ánh nắng này.
Tập Lăng Vũ quét mắt qua nhìn cậu ta, ba năm không gặp lại cao thêm rồi, là một cậu con trai rắn chắc.
Anh ta thu hồi ánh mắt lại “Ừ” một tiếng.
Trình Tương thấy con trai nhà mình mặt nóng dán lên mông lạnh của người ta, sắc mặt có chút khó coi trừng Tập Lăng Vũ một chút, vừa nhìn sang không cẩn thận đụng phải ánh mắt sắc bén giống như dao của bà cụ Tập.
Bà cụ Tập hơi nhếch khóe môi lên, ánh mắt đối diện với bà ta khiến bà ta bắt đầu sợ hãi.
Tập Lăng Vũ trực tiếp hỏi: “Tìm tôi có chuyện gì không? Không phải là muốn đoàn tụ gia đình ở chỗ này đó chứ, vậy thật ngại quá, tôi đi nhầm phòng rồi.”
Châm chọc của anh ta khiến Tập Chính Hãn sắp đứng ngồi không yên, vì kiêng kỵ mẹ đang ở đây nên đành phải cắn răng chịu đựng không nổi giận.
Ông ta nói nói: “Em trai của con ở bên ngoài học nhiều năm như vậy, đây cũng là lúc trở về để giúp đỡ chúng ta.”
Trình Tương lập tức cười nói thêm vào: “Hạc Minh của chúng ta vẫn một lòng muốn xông xáo ở bên ngoài, nhưng cũng không thể mặc kệ việc làm ăn trong nhà, cho nên Chính Hãn mới kêu thằng bé về đây.”
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Tập Hạc Minh cười cười: “Có anh trai ở đây là được rồi.”
Gương mặt tràn đầy sức sống hơn so với Tập Lăng Vũ, thanh tịnh sạch sẽ, giống như dòng suối bị gió thổi tạo thành gợn sóng nhỏ.
Tập Lăng Vũ nhìn cậu ta, đuôi lông mày chậm rãi nhướng lên, dường như không hiểu sao cậu ta có thể làm được như vậy, dưới tình huống không phải rất quen thuộc mà lại có thể gọi một tiếng “anh” vừa thân thiết lại vừa tự nhiên như vậy, lúc nào cũng đang nhắc nhở anh ta còn có một người có huyết thống chặt chẽ với anh ta.
Trình Tương trừng con trai một chút, nụ cười trên mặt hơi cứng ngắc: “Con cái đứa nhỏ này, con đừng quên con cũng mang họ Tập, sao có thể đẩy hết trách nhiệm lên người của anh trai con được chứ.”
Anh hay Trình cũng gật đầu, ý vị thâm trường nói: “Hạc Minh à, mẹ con nói không sai, con cũng là là đàn ông trai tráng, đã đến lượt con chịu trách nhiệm thì con cũng không thể trốn tránh nha.”
Bà cụ Tập cười lạnh lên tiếng: “Nếu biết đó là chuyện kinh doanh của nhà họ Tập, tôi còn đang buồn bực tại sao có nhiều người ngoài không liên quan lại lẫn vào đây như vậy.”
Dù không bị nhắc tên gọi họ nhưng hai anh em họ Trình vẫn buồn bực, mặt mũi bắt đầu nhìn không được rồi, Trình Tương cũng hận không chịu nổi nhưng bà ta không thể để đắc tội với bà cụ Tập được.
Lúc này Tập Chính Hãn mới nói: “Lăng Vũ, trước tiên thì khoảng thời gian này Hạc Minh cứ đi theo con đi.”
Trình Tương nghe xong lại trừng mắt nhìn ông ta: “Tại sao chứ?”
Trong lòng của bà ta tương đối nổi nóng, dựa vào cái gì mà phải để con của bà ta đi theo sau mông người ta hả?
Chương 784:Chắc chắn sẽ vang vọng khắp nhân gian
“Ừm, không tồi, nếu như chuyện này làm xong, ta sẽ có thưởng hậu hĩnh!”
Trần Nghiệp vô cùng hài lòng, xem ra những người thợ này quả thực là phúc tinh của hắn, hơn nữa từ điểm này hắn cũng đã có được sự gợi ý.
Trong toàn bộ võ lâm, người được chú ý đến nhất là những cường giả mang võ công tuyệt thế trên người, nhưng những công thợ hoặc những người mang theo các loại tài nghệ khác nhau khác, thường bị người ta coi nhẹ, lại chính là những người có thể phát huy được tác dụng không có cách nào thay thế được vào một vài thời khắc mấu chốt.
Trần Nghiệp lập tức gọi Long ác nhân và Hổ ác nhaâ đến bên cạnh.
“Ta có một chuyện cần dặn dò hai người các ngươi, nếu như những công thợ giống như vậy tìm tới đây gia nhập, các ngươi nhất định phải đối xử thật tốt với bọn họ, tuyệt đối không thể đuổi đi, biết chưa?”
Hai người Long ác nhân và Hổ ác nhân đều có tâm tư thông minh, lập tức hiểu ra ý của Trần Nghiệp, bọn họ gật đầu, đáp lời: “Yên tâm đi, cốc chủ, chúng ta đã biết rồi.”
Lúc này Trần Nghiệp mới yên tâm, thế nhưng bấy giờ, một thuộc hạ tiến tới báo cáo.
“Cốc chủ, có người tới xin gặp!”
Trần Nghiệp gặp người đến thăm hỏi ở trong đại sạch.
Đây là hai vị sứ giả, sau khi nhìn thấy hắn, lập tức nói với vẻ cung kính: “Chào Ác Nhân cốc chủ, chúng ta là người mà Vạn Tam Thiên đại quan nhân phái tới, mời ngài đến Trung Nghĩa trang một chuyến!”
“Ồ, Vạn Tam Thiên à?” Trần Nghiệp ngược lại có hơi ngạc nhiên.
Trước khi bình minh tới hắn mới về đến Ác Nhân cốc, nhưng bây giờ còn chưa đến buổi trưa ngày hôm sau, làm sao Vạn Tam Thiên đã có được tin tức rồi?
“Tin tức của Vạn Tam Thiên cũng nhanh nhạy quá nhỉ!” Trần Nghiệp nở nụ cười, sau đó gật đầu.
“Được, ta sẽ đi cùng các ngươi!”
Sau đó hắn dặn dò Long ác nhân và Hổ ác nhân một vài chuyện, rồi rời khỏi Ác Nhân cốc, đi tới Trung Nghĩa trang.
Trung Nghĩa trang, Bạch Vũ sơn trang và Ác nhân cốc, hiện tại chia thành hình tam giác, giữa ba khu vực này cách nhau cũng không xa cho lắm.
Trên đường đi, Trần Nghiệp đột nhiên nghĩ đến vấn đề tình báo của Vạn Tam Thiên, dường như cũng không kém hơn Hộ Long sơn trang một chút nào, ngay cả hành tung của mình cũng đều nắm rõ trong lòng bàn tay như vậy.
Nếu đã như vậy, có phải hắn ta cũng biết chuyện xảy ra ở thành Hồi Dương vào đêm qua hay không?
Sau khi đến Trung Nghĩa trang, Vạn Tam Thiên đón tiếp hắn ở cửa lớn một cách vô cùng khách sáo.
“Haha, Trần huynh mấy ngày không gặp, ta thực sự rất nhớ ngươi đấy!”
Sau khi mấy người tiến vào, Vạn Tam Thiên đã sớm chuẩn bị một bàn rượu và đồ ăn, dùng để tiếp đãi Trần Nghiệp.
Bấy giờ vừa vặn là giữa trưa, mọi người đều ngồi xuống, Vạn Tam Thiên bắt đầu rót rượu.
Trần Nghiệp vẫn rất bình tĩnh, lặng lẽ suy đoán xem rốt cuộc trong lòng Vạn Tam Thiên này đang tính toán chuyện gì…
“Trần huynh có điều chưa biết, mấy ngày gần đây ta có gặp mặt Thần Hầu!” Vạn Tam Thiên đột nhiên nói.
Trong lòng Trần Nghiệp lập tức căng thẳng, Thiết Đảm Thần Hầu cuối cùng cũng bắt đầu hành động rồi sao?
Hắn thầm suy đoán, lần này Thiết Đảm Thần Hầu rất có khả năng đã kết thành liên minh với Vạn Tam Thiên.
Đó chính là Vạn Tam Thiên cung cấp của cải cho hắn ta, để Thiết Đảm Thần Hầu có thể lật đổ tiền vốn của hoàng triều, mấy thứ giống như chế tạo vũ khí, lương thực, hỏa dược, đều cần tiêu phí rất nhiều của nải.
Mà mấy thứ như tiền này, đối với Vạn Tam Thiên mà nói lại là không thiếu nhất!
Vạn Tam Thiên thì cần quyền lực, từ từ tiếp cận với quyền lực trung tâm hoàng triều thực sự.
Sau khi tiên đế qua đời, Vạn Tam Thiên dần dần bị hoàng thượng hiện nay phân tách đến tận mép rìa hoàng triều.
Cho nên hắn ta cũng vẫn luôn không cam lòng, hiện giờ hắn ta và Thiết Đảm Thần Hầu ăn nhịp với nhau, thuận như nhu cầu đôi bên, trong nháy mắt đã đạt thành hiệp nghị!
Trần Nghiệp nở nụ cười, đáp lời: “Ồ, vậy sao? Thiết nghĩ giữa các ngươi hẳn đã nói chuyện rất sảng khoái nhỉ!”
Nghe được lời này của hắn, trong lòng Vạn Tam Thiên căng thẳng!
“Trong câu nói của tiểu tử này dường như có hàm ý khác, lẽ nào hắn biết mình và Thiết Đảm Thần Hầu đã nói chuyện gì sao?
Vạn Tam Thiên giả ngu, nhưng Trần Nghiệp lại biết hiện giờ tâm trạng của người này vô cùng phức tạp.
Bởi vì hắn ta đã đạt thành mối quan hệ liên minh với Thiết Đảm Thần Hầu, hiển nhiên cũng được tính là người một nhà, cho nên lúc này hắn ta lại càng không dám ra tay với Trần Nghiệp hơn!
Phải biết rằng vì mối quan hệ với Thượng Quan Hải Đường, nên Vạn Tam Thiên vẫn luôn nghĩ cách làm thế nào để loại bỏ Trần Nghiệp ở bên cạnh Thượng Quan Hải Đường đi.
Nhưng hiện giờ, hắn ta tương đương với chuyển đá đè lên chân mình, trở nên trải phải đều khó xử cả!
“Trần huynh, Thượng Quan cô nương gần đây vẫn khỏe chứ?” Vạn Tam Thiên đột nhiên hỏi.
Trần Nghiệp đáp lời: “Cô ta vẫn khỏe lắm, sống vô cùng thoải mái, ta sẽ chăm sóc cho cô ta thật tốt.”
Câu nói này lập tức khiến Vạn Tam Thiên tức đến sa sầm mặt mũi!
Sau khi kết thúc một bữa ăn này, Trần Nghiệp cũng không ở lại Trung Nghĩa trang, mà trực tiếp rời đi.
Nửa đường, Trần Nghiệp đã ra quyết định, nhất định phải kêu Long ác nhân và Hổ ác nhân tạo ra một tổ chức tình báo thuộc về mình.
Tiền tài của thể mua chuộc được thần linh, Trần Nghiệp tin rằng chỉ cần có của cải, thì tổ chức tình báo nhất định có thể được nhanh chóng thành lập.
Hiện giờ hắn xem như đã nhìn rõ rồi, trong hoàng triều và võ lâm hỗn loạn này, chuyện gì cũng phải có tin tức trước tiên.
Tin tức chậm hơn thì sẽ mất đi quyền chủ động, sau đó từng bước sai lầm, chỉ có tạo ta mạng lưới tình báo lớn mạnh thuộc về riêng mình, mới có thể thu toàn bộ nhất cử nhất động trong thiên hạ vào trong mắt, bất cứ chuyện gì cũng đều không có cách nào thoát khỏi tầm kiểm soát của mình.
“Muốn tạo ra tổ chức tình báo khó khăn biết bao, nếu cứ nhất định phải làm việc này, ít nhất cũng phải đạt đến loại cấp bậc như Hộ Long sơn trang mới được.” Trong lòng Trần Nghiệp lặng lẽ nghĩ.
Hiện nay tổ chức tình báo mạnh nhất trong thiên hạ, chắc hẳn là Hộ Long sơn trang!
Thế nhưng Trần Nghiệp hoặc là không làm, mà đã làm rồi thì nhất định phải làm đến mức tốt nhất.
“Tiểu tử, đến chỗ Vạn Tam Thiên một chuyến, sao lại mất hồn mất vía như vậy?” Âm Dương Thái Tuế giống như một cái bóng, đột nhiên nhảy ra từ hai bên đường.
Trần Nghiệp nhìn hắn ta, đột nhiên nhíu mày lại.
“Ngươi nói xem, nếu như muốn thành lập một tổ chức tình báo, vậy đầu tiên nên làm thế nào?”
Đây là một vấn đề khó, nên Trần Nghiệp cũng muốn nghe thử ý kiến của Âm Dương Thái Tuế.
Rất dễ nhận thấy, Âm Dương Thái Tuế cũng không ngờ có người sẽ hỏi hắn ta câu hỏi như vậy.
Sau đó, Âm Dương Thái Tuế nghĩ ngợi, rồi đáp: “Ngươi phải biết, nguồn gốc của tình báo trên thế giới này đều tới từ miệng người, đặt biệt là những người không thuận mắt đó, lại càng có thể có được tin tức mà người bình thường không thể có được!”
“Nói tiếp đi!”
Vẻ mặt của hắn không có cảm xúc, thế nhưng hai người lại đang nhanh chóng đi đường, hướng về phía Hộ Long sơn trang.
Âm Dương Thái Tuế vừa bay vừa nói: “Người chướng mắt nhất trên thế giới này chỉ có vài loại, tù nhân trong nhà ngục, ăn mày xin cơm trên phố, phụ nữ trong lầu xanh, và cả những hạ nhân làm việc lặt vặt trong tửu lâu nữa…”
Nghe được lời của Âm Dương Thái Tuế, ánh mắt của Trần Nghiệp càng lúc càng sáng!
“Ha ha, không tồi không tồi!” Trần Nghiệp cười to, trong tiếng cười hoàn toàn lộ ra hiểu rõ.
“Ngày khác, nếu như ta thành lập một tổ chức tình báo lớn mạnh nhất trong thiên hạ này, ta sẽ đặt tên nó là Phàm Trần, linh cảm này là tới từ ngươi đấy!”
Trần Nghiệp cười và nói với Âm Dương Thái Tuế.
Âm Dương Thái Tuế gãi đầu mình, đáp với vẻ có hơi ngượng ngùng: “Khà khà, thực ra vừa rồi lão phu cũng chỉ nói bừa thôi!”
Nhưng cho dù hắn ta có nói lung tung hay không, thì Trần Nghiệp quả thực cũng đã biết được, rốt cuộc nên xây dựng tổ chức tình báo thuộc về mình thế nào.
“Cái tên Phàm Trần này, nhất định không bao lâu nữa sẽ vang vọng khắp toàn bộ thiên hạ!” Ánh mắt của Trần Nghiệp lộ ra vẻ kiên định..