Bất quá nàng cũng có chút kinh ngạc, danh tiếng của Lục Trường Sinh nát đến như vậy, có thể nói là không còn gì, vậy mà lại có thể giúp người khác tu luyện kiếm đạo, ngay cả bắt mạch xem bệnh cũng đều hiểu, trong nháy mắt liền có thể tìm ra vấn đề.
Lục Trường Sinh thu tay về, lông mày theo đó nhíu lại.
Hắn hiểu được vấn đề.
Từ trên căn bản tới mà nói, kiếm ý của Ninh Vũ Hinh là từ kiếm ý của hắn phân hoá mà thành.
Bị hắn xóa đi khí tức của bản thân, tại bên trong thân thể của nàng thai nghén, trở thành kiếm ý của nàng.
Thế nhưng trên bản chất thì kiếm ý này vẫn giống nhau như đúc với kiếm ý của Lục Trường Sinh, mà kiếm ý bá đạo của hắn, thể chất bình thường khó mà chịu đựng nổi.
“Thế nào?”
“Vấn đề không lớn!” Lục Trường Sinh đã hiểu rõ nguyên nhân, khoát tay áo.
“Là chuyện gì xảy ra?”
“Cụ thể mà nói, chính là kiếm ý mà ngươi tu luyện quá bá đạo, cơ thể không chịu nổi, có nhiều chỗ bị xé rách, cho nên mới sưng lên!”
Ninh Vũ Hinh cúi đầu nhìn thoáng qua ngực mình, nói: “Kiếm ý bá đạo?”
“Cũng do trước đó ta quên nhắc nhở ngươi, loại kiếm ý này có chút đặc biệt!”
“Khó trách Đại sư huynh lại sợ hãi thán phục thiên phú kiếm đạo của ta như vậy, nói Kiếm Ý của ta phi phàm!”
Ninh Vũ Hinh có chút hiểu ra, sau đó nói: “Vậy phải làm sao bây giờ? Ta cảm giác đã sắp đột phá kiếm đạo tầng thứ hai, nhưng cảm giác đau đớn lại không ngừng tăng lên!”
Nghe thấy vậy, Lục Trường Sinh đánh giá nàng một chút, tỏ vẻ suy tư.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
“Sư muội a, vấn đề này có thể giải quyết, chỉ là có chút. . .”
Nói tới đây, hắn lại một lần nữa đưa mắt nhìn nàng.
Ánh mắt này khiến cho Ninh Vũ Hinh phải cau mày, theo bản năng muốn lùi lại.
“Sư huynh, có chút cái gì?”
Nàng trong lúc mở miệng cũng đã làm ra quyết định, nếu như xảy ra chuyện gì, nàng sẽ xoay người bỏ chạy.
Kết quả lại nghe Lục Trường Sinh nói: “Có chút tốn tiền!”
“A? Tốn tiền?”
“Đúng vậy, loại kiếm ý bá đạo này cần phải có nhục thân mạnh mẽ để gánh chịu, hơn nữa tu vi của muội vẫn còn quá thấp, cũng cần phải tăng lên một chút!”
Ninh Vũ Hinh thở phào nhẹ nhõm, mang theo chút lo lắng nói: “Ý huynh là cần rèn luyện nhục thân, tăng cao tu vi?”
“Đúng!”
“Nhưng ta cũng không phải thể tu, mà tu vi tăng lên cũng không phải chuyện ngày một ngày hai, ta cảm giác kiếm ý đã sắp đến tầng thứ hai, mỗi ngày đều tự động tăng trưởng…”
Lục Trường Sinh gật đầu nói: “Cho nên ta mới nói tương đối tốn tiền, cần linh thạch mua sắm linh dược, cũng không phải một số lượng nhỏ!”
“Có tiền là được?”
“Có tiền là được!”
Hắn đáp lại, không chút do dự.
Nói đùa cái gì, có tiền thì làm gì mà chẳng được?
Chỉ cần vung tiền đúng chỗ, bảo hắn cầm đao đi chém tông chủ Huyền Thiên tông cũng không thành vấn đề, loại chuyện nhỏ nhặt như giúp nàng rèn luyện một chút nhục thân, tăng lên một chút tu vi này có đáng là gì!
Ninh Vũ Hinh cũng không do dự nữa.
“Vậy sư huynh cần bao nhiêu?”
“Cái này ta cũng không rõ ràng, phải đi Thương Vân thành xem cụ thể, có nhiều thứ giá cả luôn biến động, muội cũng biết, ta sẽ không kiếm tiền của muội!”
“Tốt, vậy ngày mai phiền phức sư huynh đi theo ta một chuyến đến Thương Vân thành!”
Đối với Lục Trường Sinh, Ninh Vũ Hinh hiện tại vẫn rất tín nhiệm.
Dù sao từ lúc nàng mở kiếm ý, đến khi kiếm ý tăng trưởng, chưa từng xuất hiện sai lầm, hơn nữa hiệu quả vô cùng tốt.
Bản thân nàng đã báo cáo tiến độ tu luyện cho gia tộc, biết được nàng đã tu thành kiếm ý, hơn nữa sắp đạt đến tầng thứ hai, phụ thân rất vui vẻ.
Nhất là sau khi hắn biết được chỉ cần bỏ ra ngần ấy linh thạch mà có thể lĩnh ngộ được kiếm ý, thực sự quá có lời, đang chuẩn bị cũng bồi dưỡng cho con trai mình một chút.
Hắn thấy đây mới là cách tiêu tiền đúng đắn, làm việc lớn!
“Cũng được!”
Lục Trường Sinh cũng không nói thêm cái gì, đưa mắt nhìn Ninh Vũ Hinh rời đi.
Chỉ bất quá sau khi nàng rời đi, hắn lại nhíu mày.
“Chẳng lẽ nàng phát hiện ta bòn rút tiền của nàng, nên mới muốn tự mình đi mua? Không thể nào!” Lục Trường Sinh có chút chột dạ.
Dù sao lần trước luyện đan cho nàng cũng đã dùng ba khối.
Nghĩ tới đây hắn bắt đầu trầm tư, đây chính là cái cây rụng tiền, không thể để chạy mất, đã đến lúc phải thể hiện một chút bản lĩnh thực sự.
Ninh Vũ Hinh về tới gian phòng, nghĩ đến Lục Trường Sinh lại không khỏi thất thần.
Tiếp xúc một thời gian, hắn càng ngày càng khác xa so với những lời đồn, trước đây nàng là vì thanh danh của hắn nên trong lòng có khúc mắc, nhưng bây giờ lại không còn cảm giác đó nữa, tựa hồ cùng với hắn ở cùng một chỗ cũng không có để cho người ta ghét bỏ.
Sau đó một đêm không có chuyện gì xảy ra, toàn bộ Thanh Vân Phong yên tĩnh không một tiếng động.
Thẳng đến sáng sớm ngày thứ hai, Lục Trường Sinh đã chờ sẵn ở bên ngoài, muốn dẫn Ninh Vũ Hinh cùng đi Thương Vân thành.
. . .