Cầu Bại

Chương 39: 38

Bấm vào đây để nghe audio
Chương 39: 38

Cầu Bại – 求败

Tác giả: Thừa Phong Ngự Kiếm – 乘风御剑

QUYỂN I – NGUYỆT THẦN

Chương 38: Trở về thành

Dịch giả: Oll

Biên dịch: Thiệu Cảnh

Nguồn: Tàng Thư Viện

Lúc Vân Hi ra khỏi rừng Dạ Huyết quay về thành Tinh Diệu thì đã là ngày hôm sau rồi!

Hiện nay đã không phải như thời sau Công Nguyên, ma thú tràn lan khắp nơi, ở đâu cũng có thể bị vài ma thú tập kích, giữa thành phố này với thành phố kia cũng không có những chuyến bay cố định. Trừ một số thành phố nằm gần nhau ra thì những thành phố còn lại đều bị cô lập, chỉ có thể liên hệ với những nơi khác thông qua Nguyệt Thần giới. Kể cả những thương gia muốn vận chuyển hàng hóa sang những thành phố quanh đó, họ cũng cần phải thuê những đoàn dong binh mạnh mẽ đến bảo vệ.

Do chỉ đi bộ chứ không ngồi xe kéo hoặc máy bay nên thời gian trở về thành Tinh Diệu hơi lâu một chút.

Giờ phút này, trong thành Tinh Diệu vẫn nặng trĩu bầu không khí tang thương. Đợt thú triều bộc phát ở rừng Dạ Huyết vừa rồi khiến rất nhiều Võ giả cao cấp hi sinh. Chỉ tính riêng những Võ giả cao cấp ở trong phạm vi thành Tinh Diệu thôi cũng đã gần 300 người hy sinh rồi, đây cũng gần bằng với một phần hai mươi tổng số Võ giả cao cấp ở thành Tinh Diệu.

Võ giả cao cấp ở mỗi thành phố đều là những lực lượng trung kiên, đại biểu cho giai cấp thống trị ở mỗi thành phố. Bây giờ, bỗng chốc bọn họ lại chết nhiều như vậy, đối với thành Tinh Diệu mà nói đây là đả kích rất lớn. Lúc Vân Hi vào thành, hắn nghe nói có cả thành chủ thành Tinh Diệu và hai vị nguyên lão Tiên thiên mật cảnh đứng ra chủ trì tang lễ của những Võ giả đã chết trong đợt thú triều này tại nghĩa trang liệt sĩ.

“Cho dù hiện tại, thời đại Võ giả đang được khôi phục, các cao thủ liên tiếp xuất hiện, thậm chí còn có cả cao thủ Tiên thiên mật cảnh… Nhưng dẫu sao ma thú cũng đến từ vị diện cao cấp, có sức mạnh đáng sợ không phải những người trên Trái Đất hiện tại có khả năng ngăn cản…”

Khẽ thở dài một tiếng, Vân Hi lắc đầu rồi đi thẳng về phía hiệp hội thợ săn ma.

Vì thú triều bộc phát nên hiện tại, hiệp hội thợ săn ma cũng có chút gì đó vắng vẻ. Hầu như chẳng phải chờ đợi gì, Vân Hi đi tới chỗ bàn làm việc rồi lấy chứng minh thư của mình ra đưa cho cô gái

Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com

“Xin chờ một chút!”

Cô ta nhận lấy chứng minh thư từ tay Vân Hi, cầm nó quét qua một chiếc máy kiểm tra gì đó. Ngay lúc đó, một số thông tin cơ bản về hắn và nhiệm vụ mà hắn đã nhận tại đây hiện ra.

Vân Hi khẽ nhìn lướt qua những thông tin hiển thị trên chứng minh thư!

Họ và tên: Đông Phương.

Ngày snh: 11/09/401 Tân Nguyên.

Nghề nghiệp: học viên học viện Tinh Diệu, thợ săn ma thực tập, công dân thành Tinh Diệu.

Cấp bậc Võ giả: cấp ba.

Xếp hạng thực lực: không!

Danh hiệu vinh quang: không!

“Ngài đã nhận nhiệm vụ yêu cầu đánh chết Dạ Yểm thú cấp sáu, chúng tôi cần ngài lấy ra sừng Dạ Yểm thú để chứng minh!”

Vân Hi khẽ gật đầu, cỡi túi du lịch đang mang trên lưng xuống bàn làm việc rồi lấy ra ba mươi tư chiếc sừng Dạ Yểm thú có bên trong.

Pháo đài bay B-11 “Cộng Công” đã giết chết ngàn vạn ma thú, trong số đó đương nhiên cũng có rất nhiều Dạ Yểm thú. Vân Hi nhớ rõ hắn đã nhận nhiệm vụ này nên lúc đó cố ý nhặt một ít sừng Dạ Yểm thú. Giờ thì tôt rồi, hắn nhanh lấy hết số sừng nhặt được ra cho họ kiểm tra.

“A… xin… xin chờ một chút!”

Nhìn thấy nhiều sừng Dạ Yểm thú như vậy, cô ta kinh ngạc đến nỗi nói lắp bắp, sau rồi vội vàng kiểm tra số sừng đó, vừa kiểm tra vừa hâm mộ nhìn Vân Hi.

“Người này mới chỉ là Võ giả cấp ba sao lại có thể lấy ra nhiều sừng Dạ Yểm thú đến thế?! Chắc là nhặt được lúc pháo đài bay “Cộng Công” xử lí đợt thú triều vừa rồi cũng nên! Không thể tin nổi hắn lại may mắn đến thế!”

Mặc dù kinh ngạc nhưng với tố chất được rèn luyện lâu năm của một nhân viên hiệp hội thợ săn ma, cô mau chóng lấy lại bình tĩnh, bắt đầu công việc kiểm tra sừng Dạ Yểm thú.

“Em… Ơ.. Tiên sinh, ba mươi tư chiếc sừng Dạ Yểm thú này có thể đổi được 40.800 Tân Nguyên tệ! 748 công huân! Bên cạnh đó, với số điểm cống hiến và công huân hiện có, tiên sinh được thăng chức thợ săn ma sơ cấp! Danh hiệu vinh quang thăng lên một sao! Tân Nguyên tệ cùng công huân đã được đưa vào trong chứng minh thư của tiên sinh rồi. Nếu tiên sinh cần huân chương Vinh Quang và muốn hưởng những quyền lợi đó thì hãy đến Sảnh Vinh Quang trong thành!”

Vân Hi khẽ gật đầu rồi rời khởi đại sảnh hiệp hội thợ săn ma dưới ánh mắt dõi theo đầy hâm mộ của cô nhân viên kia.

Đông gia đang sở hữu huân chương Vinh Quang ba sao, chỉ cần hắn có thể tiến vào tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới là có thể đến Sảnh Vinh Quang trong thành Tinh Diệu nhận lấy nó. Hiện tại, hắn hoàn toàn có thực lực đó!

Tuy hắn chiếm cứ thân thể Đông Phương, nhưng nếu nghiêm khắc mà nói thì hắn cũng không phải là người Đông gia. Vì vậy, huân chương Vinh Quang ba sao đó tốt nhất nên để cho Đông Nhược Tuyết kế thừa.

Nghĩ đến Đông Nhược Tuyết, Vân Hi không khỏi xuyến xao!

Giờ phút này, hắn thoạt nhớ đến sư phụ của hắn một cách kỳ lạ!

Lúc nhỏ, mỗi khi sư phụ xuống núi, hắn đều rất hi vọng. Hi vọng sau quay về, sư phụ có thể mang về một ít đồ chơi thú vị, vài món ăn ngon hay những thứ đồ quý hiếm kỳ lạ. Có lẽ những món đồ chơi ít ỏi kia hay những món ăn đó không thể khiến hắn vừa lòng, nhưng chỉ cần sư phụ quay về mang theo những thứ đó thôi thì hắn đã cảm hấy vui lắm rồi. Cảm giác mong đợi khó nói rõ thành lời, cái cảm giác chờ đợi để rồi nhận được phần thưởng ấy cho đến tận bây giờ vẫn còn in dấu trong đầu hắn, không thể nào xóa mờ!

Từng hình ảnh thuở bé lần lượt hiện về trong suy nghĩ, trên mặt Vân Hi thoáng chút vui vẻ!

Trước mắt, hắn rời khỏi thành Tinh Diệu cũng đã bốn ngày, hơn nữa lúc này cũng đã hoàn thành xong nhiệm vụ săn giết Dạ Yểm thú và nhận được 40.000 Tân Nguyên tệ, có lẽ…

Cũng nên mua một ít quà quay về…

Vừa đi vừa nghĩ nên chẳng mấy chốc hắn đã đến khu vực trung tâm thành, trước mặt hắn lúc này đang là một cửa tiệm bán quần áo lộng lẫy nhiều sắc màu.

Hắn bỗng nhớ lại những lời Đông Nhược Tuyết và Triệu Uyển Quân đã nói cách đây không lâu, khi cả ba đang đi trên đường từ học viện về nhà.

Có hai cô gái đang đứng trước cửa kính của tiệm bán quần áo đó nhìn bộ quần áo đang hot trên thị trường với tiếc nuối, ước ao, hâm mộ… dưới ánh mặt trời chói chang. Chỉ vì điều kiện kinh tế không cho phép nên không thể mua được bộ đồ đó, hai cô gái đành rời đi trong tiếc nuối.

Rất nhanh, Vân Hi đã bước tới cửa tiệm bán quần áo này!

“Chào mừng quý khách đã đến với cửa tiệm bán quần áo Nhã Các! Không biết chúng tôi có thể giúp gì cho ngài?”

Những ngày này Vân Hi bôn ba khắp nơi nên nhìn dáng vẻ có chút phong trần, trông giống như những thợ săn ma mới từ ngoài thành trở về. Mà đối với những thợ săn ma có thực lực ra khỏi thành săn giết ma thú này, các nhân viên phục vụ luôn tỏ ra kính trọng.

“Mua quần áo!”

“Vâng, mời ngài đi qua bên này!”

Nhân viên phục vụ cung kính ra dấu mời, dẫn Vân Hi đi vào trong cửa tiệm!

“Đồ nữ!”

Vân Hi nói xong, sau một lúc lại bổ sung thêm: Chiếc đầm công chúa ánh trăng kiểu mới nhất!”

“Vâng, mời ngài theo tôi lên trên lầu hai!”

Dưới sự chỉ dẫn của nhân viên phục vụ, Vân Hi đã nhanh đi tới khu đồ nữ trên lầu hai!

Giờ phút này, ở đây đang có rất nhiều người chọn mua quần áo. Hầu hết những người ở đây đều là nữ, chỉ có một số ít thanh niên trẻ tuổi đi cùng bạn gái lên đây. Còn những thanh niên giống như Vân Hi hắn, đi một mình lên đây mua quần áo nữ là rất hiếm!

“Xin hỏi có phải ngài đến đây mua quần áo thay bạn gái không, nếu vậy có lẽ ngài…”

“Bạn gái?”

Vân Hi nghĩ đến Đông Nhược Tuyết, rồi lại nghĩ đến Triệu Uyển Quân, cuối cùng lắc đầu nói: “Tôi mua cho hai đứa em gái!”

“E hèm…”

Nhân viên phục vụ khẽ lúng túng. Bình thường, những người thân trong gia đình thường rất ít khi quan tâm đến quần áo của những cô gái từ mười lăm mười sáu tuổi trở lên, đặc biệt là với những anh em trong gia đình mười tám mười chín tuổi như Vân Hi.

Song, tố chất của cô nhân viêc phục vụ này cũng không tệ lắm, mới đó thôi đã nhanh chóng bình tĩnh trở lại, bắt đầu giới thiệu những mẫu quần áo với Vân Hi! Cô nhân viên này nhìn qua cũng khoảng mười tám mười chín tuổi nên hiểu rất rõ các kiểu quần áo ưa thích của những thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, lựa ra được một số kiểu giúp Vân Hi tiết kiệm được một ít thời gian.

Vân Hi chỉ xem lướt qua rồi dựa heo tính cách của Triệu Uyển Quân và Đông Nhược Tuyết mà chọn ra được hai kiểu trong số đó.

Tuy nhiên, ngay lúc Vân Hi định trả tiền mua hai bộ quần áo này thì một giọng nói ngạc nhiên đầy vui mừng pha chút tức giận vang lên: “Đông Phương? Sao lại là ngươi!”

.

Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D bàn phím để duyệt giữa các chương.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Hãy ủng hộ TruyenHayHo bằng cách đánh giá truyện và chia sẻ link nhé!
Ta Ở Đấu La Chế Tạo Hắc Ảnh Binh Đoàn

Chương 39: Thiên Đấu sàn đấu giá dưới

Bấm vào đây để nghe audio
Chương 39: Thiên Đấu sàn đấu giá dưới

“Theo bán đấu giá người nói tới, này một đôi có thể chứa đựng vật sống hồn đạo khí tên là Như Ý Bách Bảo Nang. Không chỉ thể tích nhỏ, chứa đựng không gian lớn, mà cực dễ mang theo, chỉ cần treo ở bên hông liền có thể.”Nương theo người chủ trì âm thanh hạ xuống, vải đỏ xốc lên, hồng quang chớp qua sau khi, hiện ra ở trước mắt mọi người trong suốt trong rương, gửi hai cái màu sắc khác nhau túi gấm.Hai cái túi gấm một cái là màu lam, một cái khác là màu xanh lục, chỉ có người trưởng thành hai chỉ to bằng bàn tay, tuy rằng so với túi thơm phải lớn hơn rất nhiều, nhưng cũng chỉ có điều có thể luồn vào một cái tay mà thôi.Đây là một cái xem ra rất phổ thông túi gấm, nhưng trải qua người chủ trì giới thiệu sau, trong suốt trong rương gửi hai cái túi gấm bị giao cho một loại nào đó ánh sáng, đã không phổ thông hơn nữa, mà là khiến người trông mòn con mắt.Có thể chứa đựng vật phẩm hồn đạo khí không hề hi hữu, nhưng có thể tồn trữ vật sống hồn đạo khí, ở đại lục là cực kỳ hiếm thấy.Như vậy một cái hồn đạo khí có tác dụng gì?Như thế chứa đồ hồn đạo khí, chỉ là tương tự một cái phòng chứa đồ như thế đồ vật. Bên trong cùng ngoại giới ngăn cách, không có rãnh khí, vì lẽ đó trong loại tình huống này, nếu như là sống đồ vật ở bên trong khẳng định là sẽ nghẹn chết.Mà có thể tồn trữ vật sống hồn đạo khí, mang ý nghĩa chứa đựng không gian bên trong có sinh mệnh thể sinh tồn cần thiết điều kiện.Có thể trang sống đồ vật vật phẩm, cũng mang ý nghĩa khẳng định là có thể tạm thời đem người hoặc là hồn thú, hay hoặc là cái khác sinh mệnh thể cất vào đi.Hồn sư nếu như có thể được loại này chứa đựng vật sống hồn đạo khí, không chỉ có thể đem một ít nắm giữ năng lực đặc thù sinh vật tồn bỏ vào, thậm chí có thể gửi hồn thú.Tỷ như một ít đại tông môn, bọn họ có thể đem tông môn tử đệ cần thiết hồn thú đánh đưa nửa tàn, chỉ còn cuối cùng một hơi lại thông qua thủ đoạn nào đó làm nó không cách nào bình thường hoạt động, cuối cùng đem nó gửi vào hồn đạo khí bên trong.Ngày sau tông môn tử đệ cần hồn thú hồn hoàn đột phá đẳng cấp hạn chế thời điểm, liền không cần lãng phí thời gian đi tìm hồn hoàn, trực tiếp từ hồn đạo khí bên trong lấy ra cho cần lên cấp tông môn tử đệ giết chết thu được hồn hoàn là được.Lại tỷ như một ít đại quý tộc, bọn họ thích dâm mỹ sinh hoạt, thích đem mỹ nữ xem là nô lệ như thế ngược đãi, có cái này chứa đồ hồn đạo khí, hoàn toàn có thể đem mỹ nữ lấy trần trụi tư thế tồn bỏ vào, lúc cần lại thả ra thoả thích hưởng thụ, hoặc là có càng biến thái cách chơi.Cái gì Kim ốc tàng kiều?Căn bản cũng không cần giấu, vụng trộm thời điểm chỉ cần đem vụng trộm đối tượng tồn vào hồn đạo khí bên trong liền có thể tránh khỏi bị phát hiện.

Đây chính là có thể chứa đựng vật sống hồn đạo khí tác dụng.Nghe được này hai cái hồn đạo khí tên gọi Như Ý Bách Bảo Nang, không chỉ là tại chỗ khán giả, Lữ Bất Lương cũng kích động, Độc Cô Nhạn nói Độc Cô Bác không có Như Ý Bách Bảo Nang cái này chứa đồ hồn đạo khí, hóa ra là bởi vì Độc Cô Bác còn không được bảo bối này.Nói cách khác, ở sàn đấu giá đập xuống này hai cái Như Ý Bách Bảo Nang, liền không phải cướp ngang Đường Tam bảo bối, mà là cướp ngang Độc Cô Bác bảo bối.”Món đồ đấu giá này giá khởi đầu cách là mười vạn kim hồn tệ. Bởi món đồ đấu giá tổng cộng có hai cái, không thể tách ra bán đấu giá, vì lẽ đó mỗi lần tăng giá không thể ít hơn hai vạn kim hồn tệ.”Vừa nói, người chủ trì ánh mắt hướng tại chỗ tất cả mọi người xẹt qua, hô lớn: “Các vị quý khách, có thể ra giá.”Lữ Bất Lương không chút do dự nhấn chỗ ngồi tay đem lên nút bấm. Diệp Linh Linh nói cho hắn, muốn tăng giá trực tiếp nhấn tay đem nút bấm liền có thể.Nói cách khác, hắn ít nhất phải ra mười hai vạn kim hồn tệ đi mua cái kia hai cái Như Ý Bách Bảo Nang.Lúc này, bên trong đại sảnh vang lên một trận lại một trận đinh đinh âm thanh, bất kể là phía trước màu đỏ khu vực thần bí quý khách, vẫn là những khu vực khác đại quý tộc, dồn dập có người nhấn nút bấm, bắt đầu tăng giá.Lúc này, đấu giá giá cả đã tăng cường đến hai mươi vạn kim hồn tệ, hơn nữa nhìn dáng vẻ, như cũ có không ngừng tăng cường xu thế.Lữ Bất Lương có chút chột dạ, lại thêm vào đi, hắn nhưng là không tiền. Từ Tuyết Thanh Hà cái kia chiếm được ba mươi vạn kim hồn tệ hiển nhiên không cách nào theo đám này đại quý tộc so đấu tài sản, xem ra lần này đấu giá là muốn thất bại.Ở trên Lam tinh hận chính mình không tiền không thế. Không nghĩ tới ở Đấu La đại lục, dĩ nhiên lại vì tiền khổ não, Lữ Bất Lương rất không cam tâm, hiếm thấy đụng với Như Ý Bách Bảo Nang loại này cực phẩm hồn đạo khí, như thế nào cam tâm nhường cho người khác.”Yên tâm thêm đi.” Diệp Linh Linh nói, “Ta này cũng có chút tiền, nên có thể giúp được ngươi.”Lữ Bất Lương có chút bất ngờ nhìn Diệp Linh Linh, “Cảm ơn.”Ở loại này hết sức bất đắc dĩ cùng không cam lòng tình huống chịu đến người khác trợ giúp, không thể nghi ngờ là lâu hạn gặp Ganyu, trừ chân thành đưa tạ ở ngoài, Lữ Bất Lương thực sự không nghĩ ra lại tốt ngôn ngữ đưa tiễn.Có điều, Diệp Linh Linh tựa hồ đối với câu này cảm tạ rất hài lòng, cùng Lữ Bất Lương đối diện con mắt đột nhiên dưới chuyển, khóe miệng nhấp môi một tia khó có thể phát hiện ý cười.

Người chủ trì nói: “Ba mươi vạn, có vị màu đỏ quý khách ra giá đến ba mươi vạn kim hồn tệ, có còn hay không tăng giá nữa?””Ba mươi hai vạn.” Người chủ trì nhìn về phía Lữ Bất Lương vị trí, lại lần nữa hô to một tiếng.”Tốt, có vị màu đen quý khách ra giá đến ba mươi hai vạn.”Mắt thấy có người dám theo chính mình tăng giá, ngồi ở phía trước nhất màu đỏ khu vực bên trong màu đỏ quý khách chợt đứng lên, hướng về mặt sau màu đen khu vực quét tới, tuy rằng trên mặt mang theo mặt nạ, nhưng làm người này vừa đứng lên đến thời điểm, Diệp Linh Linh nhưng lập tức nhận ra thân phận của hắn.Kỳ thực Lữ Bất Lương cũng nhận thức người này, vị này màu đỏ quý khách là Thiên Đấu Hoàng Gia học viện đội một tiền nhậm đội trưởng, cũng là kỳ trước xuất sắc nhất tinh anh học viên một trong, tên là Thác Bạt Tường, là Thánh Long Tông tông chủ chi tôn, vẫn là Diệp Linh Linh tiền nhậm đội trưởng.Thác Bạt Tường gần nhất đang muốn đột phá năm mươi cấp bình cảnh, cho nên mới về học viện ở tạm chút thời gian, mượn học viện mô phỏng trạng thái tràng tu luyện để càng nhanh hơn đột phá đẳng cấp. Thừa dịp ngày nghỉ đến sàn đấu giá đi dạo một vòng, lại không nghĩ rằng đụng với có thể chứa đựng vật sống hồn đạo khí, như vậy một cái cực phẩm, hắn việc đáng làm thì phải làm.”Linh Linh?” Mở đẩy tường cũng đầu tiên nhìn nhận ra mang theo mặt nạ Diệp Linh Linh, cái nhìn thứ hai nhưng là trừng mắt về phía cùng Diệp Linh Linh ngồi cùng một chỗ Lữ Bất Lương.Lữ Bất Lương cùng Thác Bạt Tường đối diện một khắc đó, cũng đều nhận ra lẫn nhau, khi đó ở Tuyết Thanh Hà giới thiệu bên dưới, hai người từng gặp diện.Lữ Bất Lương biết vị này màu đỏ quý khách là sư huynh của chính mình, tên là Thác Bạt Tường, giống như chính mình là Tuyết Thanh Hà vừa ý nhân tài.Ở Thác Bạt Tường bên người có ngồi một tên thân xuyên áo giáp màu trắng tráng hán, chỉ cần là có nhất định nhãn lực Hồn sư đều có thể nhìn ra, vị này trắng áo giáp tráng hán là một vị Hồn thánh cấp bậc cường giả, phỏng chừng giống như Thác Bạt Tường, là Thánh Long Tông người.Thác Bạt Tường nhìn về phía Diệp Linh Linh, hỏi: “Linh Linh, ngươi cũng muốn cái này thương phẩm?”

Diệp Linh Linh gật gật đầu.”Xin lỗi, ngươi muốn cái gì ta cũng có thể cho ngươi, nhưng cái này thương phẩm ta cảm thấy rất hứng thú, tuyệt không nhường nhịn.” Thác Bạt Tường vẻ mặt nghiêm túc đột nhiên cười, chuyển đề tài, cười nói: “Có điều, nếu như ngươi đáp ứng ta sự kiện kia, ta sẽ cân nhắc đem một cái trong đó túi gấm đưa ngươi, thế nào?””Không đáp ứng.” Diệp Linh Linh trả lời rất kiên quyết.”Không đáp ứng, vậy cũng chớ nghĩ đến đến bảo bối này.” Thác Bạt Tường phiền thẹn hô to một tiếng, “Long thúc, đem giá cả nhắc tới bốn mươi vạn!”Ngồi ở Thác Bạt Tường bên người trắng áo giáp tráng hán liền đập mấy lần ghế dựa tay đem lên nút bấm, đấu giá giá cả trực tiếp tăng lên trên đến bốn mươi vạn.Người chủ trì hô to: “Bốn mươi vạn, màu đỏ quý khách ra giá đến bốn mươi vạn kim hồn tệ, có còn hay không tăng giá nữa?”Lữ Bất Lương nhìn Diệp Linh Linh một chút, bởi vì chính mình trong thẻ chỉ có ba mươi vạn kim hồn tệ hạn mức, muốn hướng về càng thêm giá, nhất định phải dùng đến Diệp Linh Linh trong thẻ kim ngạch.Diệp Linh Linh gật gật đầu.Được sau khi cho phép, Lữ Bất Lương cũng hướng về càng thêm giá, bốn mươi hai vạn kim hồn tệ.Thác Bạt Tường ra hiệu vị kia gọi Long thúc trắng áo giáp tráng hán tiếp tục tăng giá.”Năm mươi vạn kim hồn tệ!” Người chủ trì kinh ngạc thốt lên một tiếng, tại chỗ tất cả mọi người người đấu giá hai mặt nhìn nhau, cũng sẽ không tiếp tục theo chụp, chỉ có Lữ Bất Lương hướng về càng thêm giá.”Năm mươi hai vạn kim hồn tệ!” Người chủ trì hô.Trắng áo giáp tráng hán lại lần nữa nhấn nút bấm, cái kia hai cái Như Ý Bách Bảo Nang đấu giá giá cả đã đi tới 60 vạn kim hồn tệ.Hiển nhiên, Thác Bạt Tường dụng ý rất rõ ràng, vậy thì là không ngừng hướng về càng thêm giá, cho đến phá đổ Diệp Linh Linh. Đối với như vậy một cái có thể chứa đựng vật sống hồn đạo khí, Thánh Long Tông có thể sẽ không dễ dàng từ bỏ.”Bảy mươi vạn kim hồn tệ!” Người chủ trì đều bối rối, tuy rằng này hai cái hồn đạo khí rất hi hữu, nhưng cũng không đáng bảy mươi vạn kim hồn tệ a. Trước mắt trạng huống này, rõ ràng là hai vị người đấu giá gậy lên.Lữ Bất Lương đang muốn hướng về càng thêm giá, nhưng là phát hiện liền Diệp Linh Linh thẻ lên hạn mức cũng tiêu hao, không cách nào tăng giá nữa.”Xin lỗi, ta không mang nhiều tiền như vậy đi ra.” Diệp Linh Linh này mới nhớ tới đến, nàng tấm thẻ này không còn lại bao nhiêu tiền, nàng chỉ là đi ra mua hoa, không ngờ rằng qua sẽ xảy ra chuyện như thế.Lữ Bất Lương cười lắc đầu, thoải mái nói: “Không có chuyện gì, thứ thuộc về ta, bất luận thế nào đều sẽ rơi vào trong tay ta, không thuộc về ta, cũng không cần cưỡng cầu. Đừng quá để ý.”Diệp Linh Linh cũng nghĩ không thèm để ý, có thể nàng ngực nặng nề, phảng phất là mất đi cái gì giống như.Mắt thấy Lữ Bất Lương không cách nào tăng giá nữa, Thác Bạt Tường cười, “Sư đệ. Nguyên lai không phải Linh Linh muốn cái này thương phẩm, mà là ngươi muốn.””Ngươi hướng về thái tử điện hạ muốn cái kia ba mươi vạn kim hồn tệ, là vì đến sàn đấu giá đấu giá đi? Đáng tiếc, ngươi chung quy chỉ là cái bình dân, Thiên Đấu sàn đấu giá không phải ngươi nên đến địa phương. Có tiền người cư chi, đây là sàn đấu giá quy củ, ngươi đừng trách sư huynh không nhường ngươi.”Vừa nói, Thác Bạt Tường phát sinh tiếng cười khẽ, “Nếu như ngươi muốn này hai cái bảo bối, liền lấy ra so với ta nhiều tiền hơn đi ra a. Không tiền, này hai cái Như Ý Bách Bảo Nang có thể đều Quy sư huynh rồi.”Lữ Bất Lương không cam tâm nhìn kỹ Thác Bạt Tường, hắn cảm thấy Thác Bạt Tường quả thật có hung hăng tư bản, vừa đến có mạnh mẽ Thánh Long Tông làm bối cảnh, Thánh Long Tông lại cùng Võ Hồn Điện có không nói được quan hệ. Thứ hai, Thác Bạt Tường lại là thái tử Tuyết Thanh Hà trong bóng tối bồi dưỡng nhân tài.Bất kể là bối cảnh, thực lực, tài lực, thế lực, chính mình cũng không sánh bằng hắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn muốn đồ vật rơi vào tay người khác.Người chủ trì lại lần nữa hô to: “Bảy mươi vạn kim hồn tệ, có còn hay không tăng giá nữa?””Không cần hô.” Thác Bạt Tường nhìn về phía người chủ trì, cười đắc ý: “Ta là Thánh Long Tông người, ta tăng giá sau, trừ hoàng thất cùng bảy đại tông người ở ngoài, sẽ không có người còn dám tăng giá! Ngày hôm nay vừa vặn bảy đại tông người đều không ở, ta Thánh Long Tông định đoạt, căn bản cũng không cần sợ hãi ai!”Ngay ở Thác Bạt Tường âm thanh vừa ra dưới thời gian, một cái già nua mà tràn ngập cảm giác ngột ngạt âm thanh từ phòng khách lối vào vang lên, “Toàn bộ Thiên Đấu đế quốc, lẽ nào chỉ có bảy đại tông người mới có thể nhường Thánh Long Tông các ngươi sợ hãi sao?”Đột nhiên, một cỗ cực kỳ doạ người uy thế ở đại sảnh lối vào sản sinh, nương theo gió tanh khí bao phủ toàn bộ phòng khách, mơ hồ có thể xem đến đại sảnh ảnh tường bày ra hoa phẩm trang sức trong nháy mắt bị mùi tanh hủ hóa tan rã.Sau một khắc, một vị xanh sẫm phát lão già hai tay vác sau, từ phòng khách lối vào chậm rãi đi vào.(tấu chương xong)

Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D bàn phím để duyệt giữa các chương.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Hãy ủng hộ TruyenHayHo bằng cách đánh giá truyện và chia sẻ link nhé!