Cầu Bại
Tác giả : Thừa Phong Ngự Kiếm
Quyển 1: Nguyệt Thần
Chương 77. Diễn võ Nguyệt Thần
Dịch giả: Dạ Miêu
Biên tập: Oll
Nguồn: Tàng Thư Viện
Lãnh giáo.
Trên danh nghĩa là lãnh giáo nhưng thực tế lại là khiêu chiến.
Đám học viên đang chạy tới từ đằng xa cũng tỏ ra nghi ngờ, cao thủ đứng đầu học viện Tinh Diệu có xích mích gì với người đứng đầu bảng Phong Vân như Đông Phương hay không mà bọn họ lại nghe thấy những lời mới rồi được phát ra từ chính miệng của Cảnh Hoài Vân, cả bọn bắt đầu trở nên phấn khích.
“Rõ là khiêu chiến rồi!”
“Chiến thư, học trưởng Cảnh Hoài Vân tới tận đây ra chiến thư với Đông Phương kìa!”
“Cuộc chiến đỉnh phong, chắc chắn là thế rồi! Cảnh Hoài Vân và Đông Phương đều là học viên cao cấp nhất, đại biểu cho một đời học viên mạnh nhất của học viện chúng ta! Không được, ta phải tranh thủ thời gian thông báo cho mấy đứa bạn, ngàn vạn lần không thể bỏ qua trận chiến này được!”
“Không biết giữa Cảnh Hoài Vân và Đông Phương, rốt cuộc ai mạnh hơn ai ta? Dựa trên lý thuyết thì hẳn là học trưởng Cảnh Hoài Vân thắng, vì học trưởng là cao thủ đứng đầu học viện từ trước đến nay cơ mà, nhưng nghe nói Đông Phương từng giết chết một cao thủ Võ giả cấp tám, chẳng biết tin này thật hay giả đây.”
“Nhất định là giả rồi, cao thủ cấp tám tưởng dễ giết thế hả, hơn nữa cậu không nghe thấy những gì học trưởng Cảnh Hoài Vân mới nói khi nãy sao, khi vị cao thủ cấp tám kia chết, trên người không bị chút ngoại thương nào, điều này quá không hợp lẽ thường, nhất định là tên Đông Phương đã sử dụng thủ đoạn mờ ám nào đó mới giành được thắng lợi thôi.”
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
“Nói thế cũng phải! Không biết tên Đông Phương này có dám tiếp nhận lời khiêu chiến của học trưởng Cảnh Hoài Vân hay không…”
Từng tiếng nghị luận vang lên liên tục từ miệng của những học viên đứng ở chung quanh, đám bọn họ đều trở nên hưng phấn, kích động, ánh mắt hết đánh giá Vân Hi lại nhìn sang Cảnh Hoài Vân, chờ mong cuộc chiến quyết định ai là học viên mạnh nhất của học viện diễn ra.
Nhưng…
Sau khi đánh giá Cảnh Hoài Vân được một lát thì Vân Hi khẽ lắc đầu rồi quay lại đọc sách.
Nếu như Cảnh Hoài Vân thật là một học viên thiên tài, có thể khiến cho Vân Hi cảm thấy áp lực thì nhất định hắn sẽ không keo kiệt mà rút kiếm chiến một trận, thế nhưng lúc này lại chẳng cảm thấy chút lo lắng nào nên hắn không hứng thú với trận chiến này nữa.
Nhìn thấy Vân Hi lắc đầu, Cảnh Hoài Vân khẽ nhíu mày: “Học đệ Đông Phương lắc đầu như vậy là có ý gì, phải chăng không cho ta mặt mũi sao?”
“Tôi không có nghĩa vụ phải chỉ điểm cho anh!”
Nghe hắn nói vậy, mặt Cảnh Hoài Vân xị xuống trông thấy: “Ha ha, thế sao, ta lại thấy ngươi sợ thua nên mới không dám tiếp nhận khiêu chiến của ta.”
Vân Hi trầm mặc một lát, muốn giải quyết sớm loại phiến toái này nên lên tiếng: “Đợi khi nào anh đánh chết được một cao thủ cấp tám hoặc một thân một mình xâm nhập rừng Dạ Huyết, đánh chết mấy đầu ma thú cấp sáu thì tôi sẵn lòng tỷ thí một trận, còn hiện tại… Thôi được rồi!”
Những lời nói này của hắn khiến cho đám học viên đứng xem xôn xao một hồi.
“Rừng Dạ Huyết sao!”
“Ma thú cấp sáu luôn, trời sinh ma thú đã mạnh hơn nhân loại chúng ta rồi, Võ giả cấp sáu mà gặp phải ma thú cấp sáu thì cửu tử nhất sinh, chỉ có những thợ săn ma chuyên nghiệp nhất mới có thể đánh chết ma thú cùng giai thôi.”
“Sợ là không một ai trong học viện chúng ta có thể một thân một mình tới rừng Dạ Huyết đánh chết một con ma thú cấp sáu được.”
Cảnh Hoài Vân lại không để ý tới những lời nghị luận của đám học viên này mà hừ lạnh một tiếng, hỏi gằn: “Ngươi sợ sao, Đông Phương? Cố ý lôi điều kiện này ra để ta biết khó mà lui sao! Ai lại chẳng biết ngươi sở dĩ có được thi thể của ma thú cấp sáu, hơn nữa còn nhận được một khối ma tinh là vì gặp đúng thời điểm pháo đài bay Cộng Công tiêu diệt thú triều chứ, nếu không nhờ gặp được kỳ ngộ như thế thì lúc này chưa chắc ngươi đã trở thành một Võ giả cấp năm chứ đứng nói là hơn.”
“Kỵ ngộ cũng là một trong những điều kiện thiết yếu để trở thành cao thủ!”
“Nói vậy tức là ngươi cảm thấy mình đã trở thành một cao thủ rồi sao?” Trên gương mặt tươi cười của Cảnh Hoài Vân lộ chút suy tư: “Đông Phương, chỉ sợ có một chuyện ngươi còn chưa biết đấy.”
“Chuyện gì?”
“Gần một tháng nữa thành Tinh Diệu chúng ta sẽ cử hành giải đấu ‘diễn võ Nguyệt Thần’ rồi, nhưng cũng có một giải đấu khác bắt đầu cùng thời điểm là học viên diễn võ Nguyệt Thần toàn quốc, đến lúc đó thì mỗi học viên trong học viện Tinh Diệu chúng ta đều phải đăng ký dự thi, kết quả dự thi sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến học phần cuối kỳ, vinh quang của thành Tinh Diệu.”
Lúc giao thủ với Thiên Hỏa Kiếm Thánh Tề Liệt Dương thì Vân Hi đã từng nhận được tin tức liên quan đến ‘diễn võ Nguyệt Thần’, khi đó thì thời gian đăng ký đếm ngược còn 27 ngày, tính ra đến hiện tại thì còn 26 ngày.
Nhưng đây lại là lần đầu tiên hắn nghe nói đến giải đấu “học viện diễn võ Nguyệt Thần toàn quốc”.
Mà dù sao thì như thế cũng hợp lý, những người chủ đạo tham gia giải đấu ‘diễn võ Nguyệt Thần’ kia là những người trưởng thành, một phần mười trong số họ ít nhất cũng đã từng có kinh nghiệm chiến đấu với ma thú, thủ đoạn cao siêu, kinh nghiệm phong phú nên nếu chiến đấu ngang cấp thì bọn họ giết những học viên dễ như bỡn, điều này có thể dễ dàng nhận ra khi những thợ săn ma liên kết tạo thành đoàn săn ma Vương Giả khiêu chiến với đoàn săn ma Thánh Kiếm do những học viên tạo thành.
Để cho những thợ săn ma đó đánh nhau với đám học viên sao, thật chẳng ý tứ chút nào.
“Anh muốn nói gì?”
“Hình thức thi đấu của giải đấu ‘học viện diễn võ Nguyệt Thần toàn quốc’ chia làm đối chiến cá nhân và đối chiến đoàn đội. Đối chiến cá nhân ta không nói đến, nhưng đối chiến đoàn đội lại do năm học viên hợp thành một đội, lập đội tự do. Nếu như ngươi tiếp nhận khiêu chiến của ta, hơn nữa biểu hiện lại tốt thì ta có thể suy nghĩ xếp ngươi vào đội của ta, xem thử có thể tạo nên một đội tuấn kiệt tranh giành thứ hạng cao thấp mang về vinh quang cho thành Tinh Diệu một lần hay không, còn nếu như ngươi không tiếp nhận khiêu chiến…” Nói đến đây, trong mắt Cảnh Hoài Vân hiện lên tia hàn quang: “Ta sẽ kêu gọi những học viên xếp hạng trong tốp năm tiến hành đuổi giết ngươi, cho dù bây giờ ngươi có được sức mạnh từ ma tinh, tu luyện đến Võ giả cấp bảy nhưng ta không tin tu vi của ngươi trong Nguyệt Thần giới lại có thể tăng lên trong một quãng thời gian ngắn như thế.”
Vân Hi liếc nhìn đối phương rồi nói thẳng: “Tùy thôi!”
“Ngươi…”
Trong mắt Cảnh Hoài Vân hiện lên chút tức giận, y thật sự không nghĩ tới tên tiểu tử trước mặt này lại chai lỳ như vậy, y nói thế nào hắn cũng thờ ơ mặc kệ.
“Ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, thành tích đạt được từ giải đấu ‘học viện diễn võ Nguyệt Thần toàn quốc’ sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến học phần của học viện cũng như vinh dự của thành Tinh Diệu chúng ta. Ngươi có thể không coi trọng học phần nhưng còn vinh quang thì sao? Hơn nữa, nếu như ngươi có thể lấy được vị thứ cao thì có thể được các nguyên lão Tiên thiên trong thành triệu kiến. Nếu như ngươi không chịu đánh một trận với ta thì nhất định ta sẽ hành ngươi trong Nguyệt Thần giới. Nói cách khác, ta dám cam đoan, dưới lực hiệu triệu của ta thì cuộc sống trong Nguyệt Thần giới ở phạm vi thành Tinh Diệu sẽ không an ổn. Không, không chỉ là ngươi mà còn cả bạn bè của ngươi nữa. Ta nhớ là ngươi có một đứa em gái nhỉ. Ngươi có thể không quan tâm đến học phần của học viện cũng như vinh quang của thành Tinh Diệu, nhưng còn con bé thì sao… Nếu như lần này em gái ngươi được 0 điểm trong giải đấu ‘học viện diễn võ Nguyệt Thần toàn quốc’ thì sẽ ra sao nhỉ…”
.
Chẳng qua còn chưa đến động phủ chỉ thấy Hàn Lập và Khúc Hồn bay về phía cửa thành Thiên Tinh Thành.Nhìn hắn dáng vẻ vội vã, Lệ Phi Vũ cảm thấy có phải là vì Diệu Âm Môn chuyện.Kim Lôi Trúc, đừng nói Hàn Lập thấy thèm, coi như Lệ Phi Vũ cũng đồng dạng nóng mắt, cái này dù sao cũng là chân chính Mộc hệ đỉnh giai linh thực, lại có được Tịch Tà Thần Lôi loại này đỉnh cấp lôi điện, đối với các loại tà ma ngoại đạo đều có được cực lớn khắc chế chi lực.Lệ Phi Vũ thúc giục không có khe hở áo, ẩn nặc thân hình, thu liễm khí tức, lặng yên không một tiếng động đi theo.Hàn Lập tại cửa thành nhận được một vị cô gái trẻ tuổi về sau, mang theo hắn cùng nhau ra bên ngoài bay đi, đếm khắc sau đạt đến một hòn đảo nhỏ vô danh trên núi hoang.Nơi này có mười mấy người đang ngồi luyện khí, năm tên Kết Đan, còn lại cũng là Trúc Cơ trung hậu kỳ.Thấy được Hàn Lập, khẽ vỗ quyến rũ nữ tử nụ cười trên mặt, bước liên tục nhẹ nhàng đi lên trước, nói:”Hai vị tiền bối có thể, thật là tệ môn may mắn, để ta cho tiền bối giới thiệu một chút những người khác.”Nữ tử quyến rũ giới thiệu tự nhiên là cùng Hàn Lập tu vi ngang nhau tu tiên giả.Lệ Phi Vũ ẩn nặc ở phía xa, lẳng lặng quan sát, cái kia nữ tử quyến rũ không hề nghi ngờ hẳn là Diệu Âm Môn Phạm phu nhân.Theo nàng giới thiệu, Lệ Phi Vũ cũng là đối với nơi này nhân vật chủ yếu có không ít hiểu rõ.Giới thiệu xong về sau, bọn họ lại là ở chỗ cũ chờ gần nửa ngày.Không bao lâu, bỗng nhiên truyền đến một trận phong lôi, ngay sau đó nơi chân trời xa xuất hiện một tuyến màu đen nhánh.Màu đen từ xa mà đến gần cực nhanh đến gần nơi này, đang tĩnh tọa đám tu sĩ rối rít đứng dậy, một mặt ngạc nhiên nghi ngờ nhìn qua.Đảo mắt, mây đen đã đến đám người phía trên, diện tích đạt đến năm mươi sáu mươi trượng, gần như che khuất toàn bộ đỉnh núi, cũng thỉnh thoảng có tiếng oanh minh cùng lôi điện hỏa hoa từ trong mây truyền ra, lộ ra có chút quỷ dị.”Xích Hỏa lão quái.”
Lệ Phi Vũ lại thoáng cách xa một chút, tránh khỏi bị hắn phát hiện.Từ trong mây đen rơi xuống một cái tử sam cung trang nữ tu, vóc người thon dài, thân thể thướt tha nhẹ nhàng, trên mặt có lồng khí màu tím mặt, nhìn không rõ ràng”Đây chính là Tử Linh tiên tử, Bạo Loạn Tinh Hải đệ nhất mỹ nữ?”Lệ Phi Vũ trong lòng nhỏ lẩm bẩm, lại là nhìn nhiều mấy lần. “Uông sư muội, ngươi thế nào đem Xích Hỏa lão quái mời đến? Không cần thiết đi, hắn…” Trác Như Đình sắc mặt nghiêm túc nói, trong âm thanh mơ hồ mang theo một tia bất mãn.Tử Linh tiên tử nói:”Hai vị sư tỷ, các ngươi sẽ không thật cho rằng lần trước ra tay cướp hàng chính là đối phương toàn bộ nhân mã?””Lời này của ngươi ý gì?”Trên mặt Trác Như Đình và Phạm phu nhân lộ ra vẻ kinh ngạc.Tử Linh tiên tử nói:”Ta được đến tin tức, đối phương trong hang ổ có một vị tu sĩ Kết Đan hậu kỳ trấn giữ, hơn nữa những người còn lại, các ngươi cảm thấy mục tiêu của bản thân trước tìm người đủ sao?””Nếu không phải bây giờ không có cách nào, ta cũng không sẽ chạy đến Nguyên Quy Đảo tự mình mời hắn ra tay.”Xích Hỏa lão quái uy danh hiển hách, bị cho rằng là Bạo Loạn Tinh Hải có hi vọng nhất tấn thăng Nguyên Anh tu sĩ Kết Đan một trong, lấy hung ác thủ lạt, trở mặt vô tình nghe danh.Bởi vì cái gọi là thỉnh thần dễ dàng đưa thần khó khăn, Trác Như Đình và Phạm phu nhân biết chính mình sư muội chỉ sợ là bỏ ra cái giá cực lớn mới đem hắn mời đến.Nhưng Xích Hỏa lão quái chính là một viên bom hẹn giờ, một khi bạo phát, có khả năng làm bị thương chính mình.”Hai vị sư tỷ mời đến tu sĩ Kết Đan không ít, vất vả các ngươi.””Lần này, bọn họ tăng thêm Xích Hỏa lão quái nhất định có thể đem những kia tà tu chém giết hầu như không còn, vì mẫu thân ta báo thù!”
“Chờ chuyện kết thúc, sau này Diệu Âm Môn môn chủ chi vị, liền từ hai vị sư tỷ một trong số đó đảm nhiệm đi, tiểu muội đối với vị trí này không có bất kỳ cái gì ý nghĩ.”Trác Như Đình sắc mặt phức tạp, muốn nói điều gì nhưng cũng không nói ra miệng, cũng Phạm phu nhân trong mắt tràn đầy nóng bỏng còn có hưng phấn.Không bao lâu, bọn họ đám người này lần nữa xuất phát, hơn mười đạo vầng sáng một đường hướng bắc biên giới.Nửa tháng sau. Bọn họ đi đến một tòa hoang đảo, nơi này sớm có Diệu Âm Môn đệ tử tại chỗ này chờ đợi, mà những kia giặc cướp sào huyệt liền tại cách nơi này không xa một tòa vô danh trên đảo, có những người khác nhìn chằm chằm.Tử Linh tiên tử lần nữa hiện thân,”Các vị ở chỗ này làm sơ nghỉ ngơi, chờ đến sáng sớm ngày mai, tái phát động tiến công.”Đám người lúc này ngồi xếp bằng, luyện khí ngồi, Xích Hỏa lão quái từ đầu đến cuối không có hiện thân, một mực thân ở trong mây đen.Lệ Phi Vũ kế thượng tâm đầu, đi tà tu hang ổ, tại phía tây nơi hẻo lánh, để Phệ Linh Kim Thiền trực tiếp cắn mở một cái lỗ, sau đó bắn một viên Truyền Âm Phù tiến vào.Vốn Cực Âm Lão Tổ cùng Xích Hỏa lão quái sẽ chiếm căn cứ tuyệt đối thượng phong, nhưng có Lệ Phi Vũ cái này báo tin, bọn họ có chút chuẩn bị, vậy sẽ có rất nhiều biến hóa.Coi như cuối cùng vẫn như cũ khó thoát khỏi cái chết, nhưng cũng đủ làm cho Cực Âm Lão Tổ bọn họ tổn thất tăng thêm.”Cực Âm Lão Tổ, Xích Hỏa lão quái, Thái Âm động phủ các ngươi đối với ta nổi sát tâm, hôm nay chính là nho nhỏ lợi tức, chờ đến Hư Thiên Điện mở ra, ta gặp nhau các ngươi hảo hảo tính toán một trương mục.”
Trên đảo, Kết Đan hậu kỳ người trung niên, cũng tức là Cực Âm Lão Tổ đồ đệ một trong, nhận được Lệ Phi Vũ cái này đưa tin về sau, sắc mặt đại biến.”Cực Âm lão ma, ngươi quả nhiên tìm đến cửa, ta đã sớm biết sẽ có một ngày như vậy, muốn giết ta, ta cũng sẽ không để ngươi tốt hơn!”Mặc dù không biết là người nào đưa tin, nhưng người trung niên thấy được đưa tin nội dung nói hắn đã từng là Cực Âm đệ tử, hắn liền lập tức lựa chọn tin tưởng, cũng bắt đầu phân phó thủ hạ đệ tử tiến hành phòng bị.Hôm sau, trời mới vừa tờ mờ sáng.Tử Linh tiên tử bọn họ liền phát động đánh bất ngờ, đảo nhỏ trận pháp đơn sơ, Xích Hỏa lão quái vẻn vẹn phát ra mấy đạo lôi hỏa, liền đem trận pháp dọn dẹp không còn chút nào.Hàn Lập theo đám người xung phong.Nhưng làm bọn họ không nghĩ đến chính là, hòn đảo các nơi cũng không có thấy được bất kỳ tà tu bóng dáng.Đám người đưa mắt nhìn nhau.Phạm phu nhân nghiêm khắc trách cứ ở chỗ này giám thị các đệ tử,”Xảy ra chuyện gì? Người đâu?””Phạm tả sứ, thuộc hạ thật không biết, chẳng qua chúng ta có thể bảo đảm không có bất kỳ người nào đi ra hòn đảo này.”Phạm phu nhân sắc mặt tái xanh mắng nhìn về phía Tử Linh tiên tử,”Sư muội…””Tiếp tục đi đến, nếu không có từng đi ra ngoài, vậy khẳng định khi bọn họ hang ổ.”Tử Linh tiên tử cặp mắt ửng đỏ, có loại bị cừu hận choáng váng đầu óc cảm giác.”Kiệt kiệt kiệt ~” “Chúng ta nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn sợ căn nhà nhỏ bé tại đảo nhỏ vô danh này tà tu?”Xích Hỏa lão quái dẫn đầu thúc giục mây đen nhanh chóng đi đến, những người khác cũng chỉ có thể đi theo.Đi đến một chỗ khu kiến trúc trước, người trung niên sớm đã suất lĩnh môn hạ trưởng lão đệ tử, chờ ở chỗ này.”Chờ các ngươi đã lâu!” Người trung niên cặp mắt mở ra, tà khí lăng nhiên, Kết Đan hậu kỳ uy áp hướng bọn họ đè ép.Trong mây đen Xích Hỏa lão quái hơi biến sắc mặt,”Xảy ra chuyện gì, bọn họ như có chuẩn bị.””Chẳng lẽ có người tiết lộ bí mật?””Xích Hỏa lão quái, chớ giấu đầu lộ đuôi, hiện ra chân thân.”Trong mây đen truyền ra thô dày âm thanh,”Ngươi thế mà biết là ta?!””Thế nào, rất kinh ngạc sao? Ta không chỉ có biết ngươi đến, còn có ngày xưa bạn cũ, bọn họ thế nhưng là liền thân phận chân thật của ngươi đều là nói cho ta biết.””Hắc hắc, ta cũng là không nghĩ đến, ngươi thế mà lại là đệ tử của hắn.”Đám người nghe được rơi vào trong sương mù, nhưng mơ hồ cảm thấy tình hình có chút không ổn.”Ngươi đang nói cái gì? Ta nghe không hiểu!””Ha ha, ngươi hay là ngẫm lại là ai biết thân phận của ngươi, sau đó tiết lộ ra ngoài đi, có lúc bằng hữu có thể chưa chắc là bằng hữu.”Sau đó người trung niên nhìn về phía Tử Linh bọn họ, mỉm cười,”Ta biết các ngươi ý đồ đến, mặc dù ta giết người cũng coi như không ít, chẳng qua ta chỉ có thể nói mẫu thân ngươi chuyện không phải chúng ta làm.””Hơn nữa, mời Xích Hỏa lão quái, các ngươi thật đúng là biết mời, đem ma đạo người thứ nhất đệ tử đều mời đến, ha ha ha, các ngươi hay là suy nghĩ thật kỹ chờ một lúc chạy trốn như thế nào ra ngoài đi.””Có phải hay không a, sư tôn của ta, Cực Âm tổ sư!”