Cầu Bại – 求败
Tác giả: Thừa Phong Ngự Kiếm – 乘风御剑
QUYỂN I – NGUYỆT THẦN
Chương 19: Chứng minh
Dịch giả: Thiệu Cảnh
Biên tập: Airin
Nguồn: Tàng Thư Viện
“Tiểu Tuyết, bồ để ảnh đi lên thật sao?”
Triệu Uyển Quân nắm chặt góc áo đồng phục, giọng nói tràn đầy lo lắng.
“Vừa rồi ổng đã nói như vậy, nếu không đồng ý cũng chẳng còn cách nào khác! Dù sao đây cũng là sân thi đấu của học viện, chắc chắn Lý Phi sẽ không dám nặng tay đâu! Vả lại …”
“Bồ hi vọng vào ảnh sao?”
Đông Nhược Tuyết gật đầu.
“Thật không?”
“Trước khi chuyện này xảy ra, mi có tưởng tượng được ổng đã đạt tới Võ giả cấp bốn rồi không?”
Triệu Uyển Quân lắc đầu.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
“Như vậy không phải đã rõ rồi sao, hi vọng … ổng có thể tạo nên phép màu!” Trong khi nói chuyện, gương mặt trắng trẻo của Đông Nhược Tuyết thoáng hiện vẻ mong chờ.
…
Trong khi Triệu Uyển Quân và Đông Nhược Tuyết đang thì thầm to nhỏ ở bên dưới, Lý Phi đã cởi băng quấn trên nắm đấm ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn Vân Hi.
“Thằng nhóc, ta cho ngươi một cơ hội. Ngươi chọn vũ khí rồi đấu với ta!”
“Trong Nguyệt Thần giới, tiến vào sân thi đấu đồng nghĩa với trận đấu đã bắt đầu, ở đây cũng như vậy đúng không?’
“Tất nhiên! Vì ngươi là học đệ, ta có thể nhường ngươi xuất chiêu trước để tránh khi ngươi thua lại tìm …”
“Xin chỉ giáo!”
Vân Hi vừa nói xong, trong nháy mắt liền sải chân lao tới!
Khi sải chân, hắn đã lợi dụng một chút lực nâng của không khí, cả thân người như đang lướt, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Lý Phi. Sức mạnh của Liệt Mộc Kích ập tới.
“Liệt Mộc Kích trong Liệt Không Cửu Kích!? Thằng nhóc, nói về Liệt Không Cửu Kích thì ta chính là tổ tông! Trong cả học viện Tinh Diệu, ta tuyệt đối có thể xếp trong tốp mười người hiểu rõ nhất môn chiến kỹ này! Ta đã nắm vững mọi yếu quyết của nó, ngươi lại dám thi triển Liệt Không Cửu Kích trước mặt ta sao? Đúng là tự tìm đường chết!”
Trong lúc nói chuyện, một tiếng gầm vang lên từ miệng Lý Phi, ngay sau đó một chiêu Liệt Mộc Kích đánh về phía Vân Hi. Với cường độ chân khí của Võ giả cấp bốn trung kỳ, sức mạnh của đòn đánh được phát huy đến cực hạn. Một tiếng “thịch” vang lên, cả thân hình của Vân Hi bị sức mạnh của cú đánh chấn bay về phía sau!
Tả Chân Chân đang ở bên cạnh theo dõi thấy vậy bèn hừ lạnh một tiếng: “Đây chính là Liệt Không Cửu Kích theo lý luận suông của cậu ta sao? Thực lực như thế cũng dám lên giọng lí luận với ta sao? Trước mặt người đã thật sự hiểu được tinh túy của chữ ‘Liệt’ như Lý Phi, lí luận của cậu hoàn toàn không đỡ nổi một đòn!”
Nhưng cô còn chưa kịp bình luận thêm thì Vân Hi, vừa bị Lý Phi đánh lui về phía sau lại xông tới với tốc độ còn nhanh hơn trước!
Chân khí ẩn chứa trong Liệt Mộc Kích của Vân Hi không giống với Lý Phi.
Chân khí của Vân Hi ngưng tụ không tán. Trong lúc bị đánh lui, sức mạnh vốn chẳng tiêu hao bao nhiêu, còn một chiêu của Lý Phi lại tiêu hao đến một hai phần mười chân khí nên hoàn toàn không thể hồi lại sức ngay được. Trong tình huống như vậy, tuy chiêu đầu tiên hắn chiếm ưu thế nhưng không thể tiếp tục thừa thắng đuổi theo để đánh bại đối thủ hoàn toàn.
Chính trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, đòn đánh trả của Vân Hi ập tới.
Liệt Mộc Kích!
Sức mạnh có tính xuyên thấu nện mạnh vào nấm đấm của Lý Phi, xung lực khổng lồ khiến nửa thân dưới của hắn không vững, thân hình liên tục lùi về sau!
Ngay sau đó, Liệt Nham Kích đã đánh vỡ thế thủ của Lý Phi!
Lý Phi không phải là Vương Thịnh.
Không cần bốn chiêu liên hoàn, chiêu Liệt Sơn Kích đã nện lên thân thể không còn phòng thủ của Lý Phi. Thân hình vốn đã mất đi trọng tâm đang không ngừng lui lại, lập tức bị đánh văng.
Sau đó…
“Thịch! Thịch! Thịch!”
Liệt Hà Kích, Liệt Thành Kích, Liệt Tinh Kích như nước chảy mây trôi nện lên thân thể của hắn. Sức mạnh của bốn đòn tập trung tại một nơi, tạo thành một sức mạnh khổng lồ đánh văng cơ thể nặng hơn một trăm bốn mươi cân của hắn ra xa mấy mét rồi mới rơi ầm xuống đất một cách nặng nề.
“Phụt!”
Dù Vân Hi đã dừng tay kịp thời, Liệt Không Cửu Kích mới đánh tới đòn thứ sáu đã miễn cưỡng cắt ngang ba đòn còn lại nhưng sức mạnh của sáu đòn kết hợp vẫn khiến Lý Phi hộc máu, hôn mê ngay tại chỗ.
Lý Phi vừa hôn mê, trận đấu tất nhiên…
Kết thúc!
…
“Không thể nào!”
Tả Chân Chân, một giây trước đây còn mang vẻ mặt cười cợt ngồi dưới sân thi đấu số một chờ xem chuyện cười của Vân Hi, ngay lập tức đứng dậy, kinh ngạc thốt lên.
“Không thể thế được!”
Với tu vi Võ giả cấp năm của cô, tất nhiên sẽ không thể vì Vân Hi đánh bại Lý Phi mà ngạc nhiên đến thế. Điều thật sự khiến cô ngạc nhiên đến mức hét lên chính là Vân Hi đã dùng bộ Liệt Không Cửu Kích theo lý luận của hắn đánh bại Lý Phi – người đã tu luyện Liệt Không Cửu Kích theo lý luận vốn có được ba năm.
Như lời Lý Phi đã nói, những chiến kỹ khác có lẽ hắn còn thua kém bạn bè nhưng Liệt Không Cửu Kích…
Ngay cả Võ giả cấp năm như Tả Chân Chân, nếu không dựa vào ưu thế của chân khí cũng không dám dùng Liệt Không Cửu Kích đấu với Lý Phi.
Khi Tả Chân Chân không nhịn được hét lên, những học viên khác đang đứng xem xung quanh cũng nhao nhao, bắt đầu thảo luận sôi nổi.
“Thua rồi! Lý Phi thật sự thua rồi! Lý Phi đạt đến Võ giả cấp bốn đã một năm, vậy mà thua trong tay của Đông Phương!”
“Ta từng nghe qua cái tên Đông Phương, nghe nói hắn bị Lục Tiểu Hàm nói khích vài câu đã ngu ngơ chạy đến rừng Dạ Huyết, suýt chút nữa chết trong đó. Nhưng hắn không phải chỉ là võ giả cấp ba sao? Bây giờ dường như đã lên đến cấp bốn rồi!”
“Có trời mới biết…”
“Liệu có phải hắn kỳ ngộ gì đó trong rừng Dạ Huyết nên mới đột phá không? Ta nghe nói trên mình ma thú cao cấp có thể sinh ra năng lượng kết tinh, bên trong ẩn chứa một lượng lớn năng lượng tinh thuần. Năng lượng này khác với ma khí, có thể trực tiếp hấp thu, chẳng lẽ hắn nhặt được một viên ma tinh?”
“Không thể nào! Chỉ có ma thú cấp lĩnh chủ mới sinh ra được ma tinh, bảo vật như thế ngay cả vài vị nguyên lão tiên thiên mật cảnh cũng động lòng, hắn có thể may mắn như vậy sao?”
“Cũng không biết chừng!”
“Võ giả cấp bốn, còn có thể đánh bại Lý Phi. Xem ra học viện Tinh Diệu lại xuất hiện thêm một nhân vật mới.”
“Xí! Ngay cả tốp ba trăm của học viện Tinh Diệu, Lý Phi cũng không tiến vào nổi. Hắn đánh bại Lý Phi thì có bản lĩnh gì chứ! Nếu có thể đánh bại học trưởng Cảnh Hoài Vân, ta mới kính nể hắn!”
“Ha ha, đừng đùa nữa. Học trưởng Cảnh Hoài Vân hoàn toàn không cùng một tầng lớp với chúng ta. Ngay cả viện trưởng cũng từng chính miệng thừa nhận học trưởng Cảnh Hoài Vân quá bá đạo! Những Võ giả cấp ba cấp bốn như chúng ta chỉ có thể ngước nhìn mà thôi”.
“Đúng vậy… Được rồi, chả có gì đáng ngạc nhiên cả. Một học viên cấp ba đạt đến cấp bốn rồi đánh bại Lý Phi, tuy hơi ngạc nhiên nhưng cũng chả có gì ghê gớm cả. Mỗi ngày học viện Tinh Diệu có vài học viên đột phá đến cấp bốn. Tuy là cấp bốn nhưng nếu không xông qua được tầng thứ nhất của Nguyệt Thần giới thì không phải cả đời chỉ có thể dừng chân ở cảnh giới này thôi sao?”
Vân Hi hoàn toàn không để ý đến những học viên đang thảo luận sôi nổi về hắn, ánh mắt như có như không nhìn qua Tả Chân Chân rồi nhìn Đông Nhược Tuyết còn đang sững sờ!
Hắn sử dụng Liệt Không Cửu Kích khi thi đấu với Lý Phi vì hắn chỉ biết mỗi bộ chiến kỹ này, ngoài ra nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là chứng minh lí luận trước kia của mình cho Đông Nhược Tuyết cùng Tả Chân Chân thấy!
“Anh thắng rồi!”
Đi xuống sân thi đấu, Vân Hi nói ra ba chữ một cách bình tĩnh.
“Thắng… thắng rồi…”
Đông Nhược Tuyết sững sờ nhìn Vân Hi, tinh thần vẫn chưa tỉnh táo lại sau sự việc bất ngờ này.
“Căn cứ lời hứa giữa chúng ta, anh thắng rồi, em không thể ngăn cản anh xin phép nghỉ học!”
“Thắng rồi… Đông Phương, anh lại có thể đánh bại một Võ giả cấp bốn trung cấp… Ừ, chờ chút! Anh nói gì!”
“Anh nói! Anh thắng rồi! Em không thể ngăn cản anh xin phép nghỉ học! Đây là lời hứa giữa chúng ta!”
Đông Nhược Tuyết nghe xong liền vội vã hét lớn: “Không được!”
“Lúc nãy chúng ta đã đánh cược, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, em không thể thất tín!”
“Em không phải quân tử, em là phụ nữ! Lừa người khác là đặc quyền của phụ nữ chúng em. Em không cho anh nghỉ học!”
Vân Hi nhíu mày nhìn gương mặt quật cường khi tuyên bố không cho mình nghỉ học của Đông Nhược Tuyết, sau đó im lặng.
“Đông Phương… chắc chắn vì anh đi rừng Dạ Huyết, khi bị ép vào ranh giới giữa sống và chết mới đột phá đến Võ giả cấp bốn, hơn nữa còn hiểu ra được cách đánh mới của Liệt Không Cửu Kích. Nhưng việc này không thể trở thành lí do để anh nghỉ học. Trong học viện Tinh Diệu, số học viên lợi hại hơn anh dù không đến một trăm thì cũng cỡ tám mươi. Nhưng họ có suy nghĩ như anh, khi cảm thấy bản thân đã có thực lực nhất định liền xin phép nghỉ học không? Vì sao vậy? Vì họ biết, thực lực của bọn họ trong học viện Tinh Diệu quả thật không tệ, nhưng để đối mặt với những ma thú hung tàn thì còn xa mới đủ. Họ muốn bản thân trở nên mạnh mẽ hơn! Mà học viện Tinh Diệu là học viện ưu tú nhất trong thành Tinh Diệu, chính là nơi cung cấp những điều kiện cơ bản để trở thành cao thủ. Vì vậy, cho dù thế nào, anh cũng không được bỏ lỡ thời gian học tập quý báu tại học viện Tinh Diệu.”
Đông Nhược Tuyết nắm lấy tay Vân Hi vội vã giải thích. Đôi mắt mê người ẩn chứa sự quan tâm và nài nỉ!
“Đông Phương… Tiểu Tuyết bạn ấy không muốn anh nghỉ học cũng vì muốn tốt cho anh, anh …”
Vân Hi yên lặng một lúc, cuối cùng vẫn từ từ lắc đầu.
“Xin lỗi, ý anh đã quyết!”
.
“Tô đại nhân, đây là Thanh Phong mã, còn có đến hôm qua mới thôi, bán ra đi ra Lý gia sản nghiệp, tổng cộng mười một vạn hai.””Đa tạ.”Biết huyện nha môn bên cạnh, Tô Dương tiếp nhận chủ bạc đưa tới ngân phiếu, còn có một thớt Thanh Phong mã.Cái này Thanh Phong mã, bình thường chỉ có tri huyện có thể ngồi cưỡi.Bất quá Tô Dương mở miệng nói muốn mượn, Lưu có triển vọng cũng không có cự tuyệt, rất nhiệt tình liền cho.Tô Dương dắt qua Thanh Phong mã, muốn cưỡi trên đi, ai ngờ cái này Thanh Phong mã còn có tính tình, bãi động không cho bên trên.”Tô đại nhân, cái này Thanh Phong mã tính tình ngang bướng, ngồi cưỡi trước vẫn là phải thuần phục một cái.”Chủ bạc vội vàng mở miệng.”Minh bạch, ngươi đi mau đi, ta có thể làm được.””Vâng.”Chủ bạc nghe vậy, cũng liền thối lui, hắn thấy, Tô Dương thực lực thông thiên, chỉ là Thanh Phong mã tự nhiên có thể tuỳ tiện thuần phục.Tô Dương tố chất thân thể mặc dù trải qua tắm thuốc tăng cường, so với người bình thường mạnh một điểm, nhưng cũng không so được cửu phẩm yêu thú Thanh Phong mã.Cái này khiến Tô Dương có chút bất đắc dĩ, cũng không biết rõ muốn chế tạo một cái có thể cường hóa thân thể kiếm chiêu muốn bao nhiêu chúng sinh ý chí.Trước đó hắn thử qua, bởi vì hắn thân thể đặc thù nguyên nhân, mười lăm sợi chúng sinh ý chí còn không cách nào chế tạo ra cường hóa thân thể của hắn kiếm chiêu.Nhưng chỉ cần chúng sinh ý chí đầy đủ, loại này kiếm chiêu là có thể tạo ra.
Còn có, chúng sinh ý chí đầy đủ, hắn cũng có thể chế tạo ra ngự kiếm phi hành chiêu thức, bởi như vậy, chỗ nào còn cần hai chân đi đường.Đáng tiếc. . . Chúng sinh ý chí không đủ.Lắc đầu vung đi não hải suy nghĩ tạp nhạp.Lại nhìn về phía Thanh Phong mã.”Ngoan. . . Nếu là cùng ta hỗn không quen, ta thế nhưng là sẽ đem ngươi đun sôi.”Tô Dương tay ngưng kiếm ý, vuốt ve Thanh Phong mã đầu.Nguyên bản còn có chút kiệt ngạo bất tuần Thanh Phong mã thân thể lập tức cứng đờ, sau đó thân mật đem đầu lệch ra tới, trên người Tô Dương cọ xát.”Ha ha. . . Không tệ không tệ, xem ra ngươi rất thức thời.” Tô Dương rất là hài lòng, lại lần nữa nhảy lên, tuỳ tiện vượt Thượng Thanh phong mã.”Giá! Đi thôi!”Tô Dương hai chân kẹp lấy, cưỡi Thanh Phong mã Tô Dương ra Bình Sơn thành.Giục ngựa phi nước đại trên đường, cảm thụ gió mát quất vào mặt cảm giác.Loại cảm giác này rất thoải mái dễ chịu, để cho lòng người vui vẻ, buông lỏng.Hành trình hơn phân nửa lúc, lại đột nhiên xuất hiện một chi mai táng đội ngũ.Kèn, giấy trắng, đốt giấy để tang, thút thít khóc thút thít âm thanh không dứt. . . . .Cái này khiến Tô Dương nhẹ nhõm tâm tình vui thích trong nháy mắt thu liễm.
Nhìn thấy loại sự tình này vẫn là phải bảo trì nghiêm túc, kính sợ.Tô Dương từ một bên vòng qua, nhưng đi đến một bên mới phát hiện.Cái này mai táng đội ngũ rất dài, trọn vẹn hơn trăm mét, trong đó càng là có bảy bộ quan tài bị giơ lên.Cái này. . . Là thật có chút quỷ dị.Tô Dương nhíu nhíu mày, cưỡi ngựa từ một bên rời đi.Ngoại trừ chuyện này bên ngoài, trên đường ngược lại là không có gặp được cái gì quái sự.Sau ba canh giờ, cưỡi Thanh Phong mã đi vào Thiên Phong quận thành cửa ra vào.Cái này địa phương lớn chính là không đồng dạng.Vẻn vẹn nhìn cửa thành liền có tươi sáng so sánh.Bọn hắn Bình Sơn thành cửa thành, đến sự so sánh này, tựa như là nhà chòi đồng dạng đơn sơ.
Người nơi này lưu lượng càng là to lớn.Ra ra vào vào hai đầu trường long.Có tiểu thương đội ngũ, có ra ngoài bách tính. . . .Xếp hàng muốn xếp hạng hồi lâu.Cũng may Tô Dương có thể đi ở giữa bộ thông đạo.Đưa ra Chưởng Binh sứ quan lệnh, dễ dàng vào thành.Ở thời đại này, cũng sẽ không có người nói ba đạo bốn, có chút đặc quyền hắn chính là có thể hưởng thụ, vốn là bình thường đãi ngộ, không cần tránh hiềm nghi?Tiến vào Thiên Phong quận, Tô Dương tùy ý tìm nhà cự ly Tuần kiểm ti tương đối gần quán rượu.Tuần kiểm ti, chính là tuần tra sứ bộ môn xưng hô.Người mang hơn mười vạn lượng ngân phiếu, căn bản xài không hết, mở cái tốt nhất gian phòng ở lại về sau, lại cho tiểu nhị một bút tiền thưởng.”Ngựa chú ý tốt, không phải. . . Duy ngươi là hỏi.””Quan gia yên tâm, cái này ngựa ăn tuyệt so sánh ta tốt.”Tiểu nhị thế nhưng là có nhãn lực kình, Thanh Phong mã, dù là tại Thiên Phong quận cũng không phải người bình thường có thể cưỡi.Lúc này vừa vặn buổi trưa.Tô Dương dứt khoát trong tiệm điểm chút ăn uống.Trong tiệm này rất nhiều người, Tô Dương sau khi ngồi xuống ăn uống còn chưa tới, liền đánh giá người chung quanh một vòng.Thật là có chút phát hiện.Hỗn tạp chuyện phiếm người hắn cũng không để ý.Nhưng một chút khí tức trầm ổn, dáng người thẳng tắp, xem xét liền biết rõ là luyện võ qua, còn luyện được một chút đồ vật cái chủng loại kia.Loại người này không nhiều, nơi này cự ly Tuần kiểm ti gần như vậy, rất có thể cùng hắn, là đến tham gia khảo hạch.Trong đó có một người ngược lại để Tô Dương lưu ý.Đây tuyệt đối là một tên tuổi quá năm mươi lão giả, khí tức nội liễm nhìn không ra sâu cạn, nhưng kia luyện võ vết tích không cách nào che lấp.Đặc biệt là Tô Dương nhìn đối phương lúc, đối phương cũng nhìn thấy hắn.Cả hai liếc nhau một cái.Đối phương cười cùng Tô Dương gật đầu ra hiệu.Tô Dương cũng là đáp lễ lại.Cái này cũng có thể tính sơ giao.Liếc nhìn một vòng xuống tới, có thể là khảo hạch người cạnh tranh bên trong, liền kia lão giả tuổi tác lớn nhất.”Nhìn bộ dáng kia, nên tiếp cận bảy mươi tuổi a?””Là nhàn không xuống, vẫn là tuần tra sứ chi vị đầy đủ hấp dẫn người đâu. . . .”Bất quá cái này sự tình hắn cũng không cần suy nghĩ nhiều, hắn còn không quản được người khác lựa chọn như thế nào.Càng không quản được tuần tra sứ có thu hay không lão nhân.Mà lại đây cũng không phải là bình thường thế giới, trông mặt mà bắt hình dong nhất là không được.Tô Dương trong lòng âm thầm khuyên bảo chính mình.Một bữa cơm về sau, Tô Dương đi ra quán rượu, hướng phía cách đó không xa Tuần kiểm ti đi đến.Vừa đi mấy bước, hắn bên cạnh thân liền truyền đến thanh âm.”Tiểu hữu, ngươi cũng là chuẩn bị gia nhập Tuần kiểm ti sao?”Tô Dương hướng về sau nhìn lại, là vừa vặn nhìn thẳng hắn lão giả.”Đúng vậy, ngài cũng là đi.”Lão giả gật đầu nói: “Không tệ, lúc đầu không muốn tới, không chịu nổi hậu bối thuyết phục, mặc dù già điểm, bất quá hẳn là còn có chút dùng.”Tô Dương trả lời: “Ngài nói đùa, trưởng giả vi sư, về sau nếu là làm đồng liêu, nói không chừng ta còn muốn ngài nhiều hơn dìu dắt.”Lão giả cười nói: “Đi thôi, trước tiên đem thư đề cử nộp, ngày mai nhưng chính là khảo hạch, chớ có bỏ lỡ, không biết ngươi dự định làm thế nào chức vị?””Nhắc tới cũng không sợ ngài trò cười, trước khi đến ta còn muốn lấy có hay không cơ hội làm cái tổng tuần tra sứ, bất quá bây giờ nha. . . Vẫn là dựa theo thực lực mình tới tốt lắm, tổng tuần tra sứ các loại thực lực đủ lại nói.” Tô Dương cũng không để ý cùng người này giao lưu một phen.Cùng cái này lão giả ở chung, Tô Dương có một loại cảm giác rất thoải mái.Khả năng có người trời sinh liền sẽ cho người ta một loại hảo cảm.”Tốt, thiếu niên lúc có Lăng Vân Chí, cái này không có gì không tốt.” Lão giả tựa hồ cũng cùng Tô Dương mười phần hợp khẩu vị, trong lúc nói chuyện cũng không có tự kiềm chế thân phận, càng giống là ngang hàng giao lưu.Hai người một bên đi lên phía trước, một bên trò chuyện.Lão giả biết được Tô Dương là từ Bình Sơn thành tới Chưởng Binh sứ.Tô Dương cũng biết rõ lão giả tên là Hàn Thu, từ Bắc Hoang bên kia tới.Bắc Hoang cách nơi này mặc dù không tính rất xa, có thể ngồi cưỡi Thanh Phong mã cũng muốn nửa tháng thời gian.Mặc dù hơi đặc biệt, nhưng Tô Dương cũng không có hỏi nhiều.Đi vào Tuần kiểm ti cửa chính.Lúc này Tuần kiểm ti bên trong chỉ có một chút quan lại, phụ trách đăng ký.Hiện tại Tuần kiểm ti, không có một cái nào thành viên chính thức, dù sao đây là một cái hoàn toàn mới cơ cấu, khảo hạch cũng còn không có bắt đầu, người đều không có chiêu đến.”Tính danh.””Tô Dương.””Khảo hạch chức vị.””Tứ phương tuần tra sứ.”Đăng ký quan lại chăm chú nhìn Tô Dương một chút, nói: “Tứ phương tuần tra sứ cần tứ phẩm thực lực ngươi có biết?”Tô Dương gật đầu.Quan lại gật đầu, mặt ngoài bất động thanh sắc, nhưng trong lòng có chút giật mình.Không khác, Tô Dương tuổi còn rất trẻ, tướng mạo bất quá mười tám khoảng chừng.Tuổi tác, chỉ sợ lại là cái nào gia truyền nhân.Tại Tô Dương hoàn thành đăng ký về sau, liền đi ra ngoài, tiếp lấy Hàn Thu lại đi vào.”Tính danh. . . . .”Quan lại đang muốn mở miệng, thấy rõ người tới lúc đột nhiên dừng lại.Liền vội vàng đứng lên hành lễ: “Hạ quan gặp qua Hàn đại nhân!””Ừm.” Hàn Thu gật đầu: “Vừa mới kia tiểu tử đăng ký khảo hạch là cái gì?””Bẩm đại nhân, tứ phương tuần tra sứ.” Quan lại vội vàng trả lời.”Ừm, ta đi vào trước, ngươi vội vàng.”Hàn Thu nhìn một chút Tô Dương rời đi phương hướng, thầm nghĩ: “Thú vị tiểu tử, đến tột cùng tu luyện cái gì?””Không mãng phu chi khí, không nho sinh chi khí, không mờ mịt chi khí, lại có để cho ta kinh hồn táng đảm cảm giác.””Cái này Tuần kiểm ti. . . Coi là thật thú vị.”