Một bên Bạch Nguyệt hồ.
Giang Hạo đi theo phía sau lưng Trưởng lão Thiên Nhứ.
Trong lúc đó, hắn nhìn qua mặt hồ tĩnh lặng, phát hiện linh khí nơi này nồng đậm, nếu như tu luyện ở đây chắc chắn làm ít công to.
Đoạn Tình nhai chênh lệch quá nhiều so với nơi này.
Lát sau, hắn được dẫn vào một mảnh sân nhỏ bên hồ, nơi này mang đến cho Giang Hạo một loại cảm giác kỳ quái, tựa như có một đầu hung thú đang ngủ say, giống như Tiên cảnh nhân gian.
“Vào đi.”
Đột nhiên từ bên trong truyền ra tiếng nói điềm tĩnh nhưng chứa đựng sự uy nghiêm.
Đi vào sân nhỏ, Giang Hạo thấy một vị nữ tử tuyệt mỹ mặc quần áo trắng, tóc nàng búi cao đơn giản, ngồi ngay ngắn ở trong đình, đoan trang cao quý.
Khí thế mạnh mẽ khiến Giang Hạo có chút rung động.
Được Trưởng lão Thiên Nhứ nhắc nhở, hắn mới vội vàng hành lễ: “Vãn bối Giang Hạo, bái kiến Trưởng lão.”
Lúc này Trưởng lão Thiên Nhứ lấy ra Tịnh Dương hoa, sau đó nói lý do tới đây.
“Thật sao?” Bạch Chỉ mỉm cười nhìn về phía Giang Hạo:
“Xem ra ngươi cũng có chút bản lĩnh, đúng lúc chỗ này của ta có một việc cần giao cho ngươi.
Sau khi hoàn thành, tự nhiên sẽ có lợi cho ngươi.
“Ngân phiếu khống…” Giang Hạo thầm thở dài.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
“Nếu như làm không tốt, chắc hẳn ngươi đã biết sẽ phải đối mặt với cái gì.” Bạch Chỉ mỉm cười nói.
“Vâng!” Giang Hạo gật đầu.
Liếc nhìn vị Trưởng lão này, Giang Hạo chỉ cảm thấy bất lực và vô lý.
Cả hai lần hắn đều lập công, nhưng lần nào cũng bị uy hiếp.
Ma môn này không hề nói đạo lý.
Lát sau, Giang Hạo cầm theo một hạt giống rời khỏi sân nhỏ.
Sau đó, Chu Thiền sư tỷ tiễn hắn rời khỏi Bạch Nguyệt hồ.
Khiến cho hắn bất ngờ chính là thân phận của vị Trưởng lão này.
Trưởng lão Bạch Chỉ, một trong Tứ Đại Trưởng lão Hộ giáo, thay mặt chưởng môn quản lý Thiên Âm tông, nắm trong tay quyền sinh sát.
Nghe Chu sư tỷ nói, Giang Hạo có chút khó tin.
Thì ra Trưởng lão tuyệt mỹ vừa gặp chính là người thay mặt chưởng môn, dưới một người trên vạn người trong Ma môn.
Từ lúc nào hắn lại có vận may gặp được người tầng cấp cao như vậy?
Nhưng nhiệm vụ chăm sóc lần này quả thật không tệ, bởi vì Trưởng lão Thiên Nhứ cho hắn bốn mươi khối linh thạch.
Thưởng gấp đôi.
Nhưng nhiệm vụ về hạt giống… Cũng làm người ta nghi hoặc.
Lúc Trưởng lão Bạch Chỉ đưa hạt giống cho hắn, nhiệm vụ của hắn chỉ cần gieo trồng.
Không nói cần chú ý điều gì, cũng không nói cần kết quả như nào, càng không quy định làm như nào là tốt hay không tốt.
Việc này có chút không bình thường.
“Thân là người thay mặt Chưởng môn, tại sao phải tìm ta trồng hạt giống này? Người giỏi hơn ta phải có một đống mới đúng.”
“Có vấn đề! Giao cho ta nhiệm vụ gieo trồng cái này, chắc chắn là có mục đích khác.”
Nảy sinh nghi ngờ, Giang Hạo muốn giám định hạt giống một chút, xem rốt cục đây là cái gì.
Nhưng ngày mai mới xem được.
Mỗi Ngày Nhất Giám, thật sự đúng là mỗi ngày chỉ giám định được một lần.
Cho nên, hắn cũng chỉ có thể chờ đợi đến ngày mai.
Đáng nói chính là, đối mặt Trưởng lão Bạch Chỉ tuyệt mỹ, tâm hắn vẫn như tịnh thủy.
Nhưng không thể vui nổi.
Loại cổ độc này, không biết đến khi nào mới có thể giải.
Còn nữ tử hạ cổ độc kia… Tốt nhất vẫn không nên xuất hiện, tính nguy hiểm quá cao.
Buổi chiều, Giang Hạo trở lại chỗ ở.
Ngồi nghỉ một lát, sau đó mở bảng hệ thống ra.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Mười chín 】
【 Tu vi: Trúc Cơ sơ kỳ 】
【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám 】
【 Khí huyết: 27/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 32/100 (có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 3/3 (có thể thu được ) 】
Khí huyết và tu vi đều tăng không ít, khoảng cách một trăm điểm cũng được rút ngắn.
Quan trọng nhất chính là dòng cuối cùng, Thần thông đã đủ, có thể thu hoạch.
Sau khi quan sát tình hình xung quanh, Giang Hạo lựa chọn thu hoạch.
Trong nháy mắt, thần thông từ 3 biến lại thành 0.
Mà trong thân thể của hắn cũng hiện ra một đạo ánh sáng, có thứ gì đó đang hình thành.
Không có thống khổ, ngược lại làm cho người ta cảm thấy thoải mái dễ chịu, mát lạnh sảng khoái.
Cảm nhận được biến hóa, Giang Hạo biết đây là ảnh hưởng mà thần thông mang tới.
Bởi vì lúc thu hoạch được Mỗi Ngày Nhất Giám, cảm giác không giống như vậy.
Một lát sau, ánh sáng tan biến, cảm giác thoải mái dễ chịu cũng theo đó rút đi, quan sát lại mục thần thông, hắn phát hiện thần thông mới đã xuất hiện.
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm 】
“Không Minh Tịnh Tâm?”
Giang Hạo có thể cảm nhận được sự tồn tại của thần thông mới, nhưng không biết tác dụng cụ thể là gì.
“Thử một chút xem sao.”
Suy nghĩ một lát, hắn trực tiếp kích hoạt thần thông.
Trong nháy mắt, hắn cảm giác có một thùng nước đá dội vào người, toàn thân băng lãnh thông suốt.
Theo hơi thở, cảm giác băng lãnh này chạm thẳng tới nơi sâu thẳm nhất trong tâm trí.
Một sự rõ ràng hiện lên trong ý thức, loại bỏ toàn bộ ô uế trong đại não.
Tư duy sáng suốt, như đạt đến đỉnh cao.
Quá trình này khiến Giang Hạo cảm thấy bất ngờ, thậm chí vô cùng thoải mái dễ chịu.
Quan sát bốn phía, tất cả đều trở nên rõ ràng, thậm chí quan sát được những thứ rất nhỏ.
Như thể không thể chờ đợi để hấp thụ một cái gì đó hoàn toàn mới.
Nghĩ vậy, hắn lấy ra sách chế phù.
Khi hắn quan sát Ngưng Thần phù, đã có lĩnh ngộ mới.
Trong đầu hắn bùng lên ý tưởng.
Lúc này, hắn không thể bình tĩnh, có thể chế phù ngay lập tức.
Giây lát sau, hắn đứng thẳng trước bàn.
Cầm lấy phù bút, nhúng lên chu sa, bắt đầu chế phù.
Phù bút trong tay hắn như nước chảy mây trôi, tùy tâm sở dục.
Mỗi một bút mỗi một họa, đều như có thần trợ giúp.
Sau một lát, Giang Hạo vẽ xuống một nét cuối cùng, ánh sáng lóe lên, rồi lại khôi phục bình tĩnh.
Phù đã hoàn thành.
“Thần thông này tới thật đúng lúc.”
Đặt bút xuống, sắc mặt Giang Hạo mừng rỡ.
Một đêm này, hắn đều chế phù.
Lần này, tất cả có mười nguyên liệu, hắn thành công chế ra năm tấm.
Hai tấm Ngưng Thần phù, hai tấm Thần Kiếm phù, một tấm Liệt Hỏa phù.
Trừ đi chi phí, hắn có thể kiếm được mười khối linh thạch.
Đây mới chỉ là khởi đầu, tỷ lệ thành công ở những lần tiếp theo sẽ càng ngày càng cao.
Không đến hai tháng, có lẽ sẽ có thể kiếm đủ một ngàn linh thạch.
“Đây đúng là chuyện tốt, nhưng hơi hao tổn tinh thần.”
Giang Hạo ngồi trước ban công, có chút mệt mỏi ngắm nhìn mặt trời mọc.
Lúc này, hắn lấy ra hạt giống, hôm nay có thể giám định rồi.
——
Dịch: MBMH Translate