Cầu Bại

Chương 17: 16

Bấm vào đây để nghe audio
Chương 17: 16

Cầu Bại – 求败

Tác giả: Thừa Phong Ngự Kiếm – 乘风御剑

QUYỂN I – NGUYỆT THẦN

Chương 16: Chấn động

Dịch giả: Thiệu Cảnh

Biên tập: Oll

Nguồn: Tàng Thư Viện

Vân Hi đã quên mất chuyện mà hắn gặp phải đêm qua!

Giờ đây hắn không muốn nghĩ đến, cũng không dám nhớ lại đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nói chung là sau khi ăn xong bữa tối khiến con người ta tuyệt vọng đó, cơn ác mộng của hắn chính thức bắt đầu!

Sau một đêm tự mình trải nghiệm, hắn và Đông Nhược Tuyết đã ngầm thỏa thuận với nhau, về sau nhất định không thể để Triệu Uyển Quân vào bếp lần nữa!

Lúc này, trên đường đi đến học viện Tinh Diệu, Vân Hi vẫn còn hơi mệt mỏi!

Không chỉ mỗi mình hắn mà sắc mặt của cả Đông Nhược Tuyết lẫn Triệu Uyển Quân cũng có vẻ nhợt nhạt!

Nhưng khác với trước đây, thay vì Đông Nhược Tuyết sánh bước cùng Triệu Uyển Quân thì hiện tại, cô đã rớt lại phía sau bạn mình một bước chân, dường như không dám sánh bước đi cùng bạn mình vậy!?

Vì sao lại như vậy?

“Tiểu Tuyết, bồ nói xem, mấy món tối qua mình làm rốt cuộc không ổn ở chỗ nào vậy? Mình nhớ là mình đã làm theo đúng y theo hướng dẫn ghi trong sách mà, sao lúc ăn vào lại bị đau bụng nhỉ? Chẳng hợp lí chút nào, chẳng lẽ sách viết sai à?”

Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com

Vẻ mặt nhợt nhạt của Đông Nhược Tuyết càng tái đi!

“Không đúng! Mình thấy quyển sách dạy nấu ăn đó bán rất chạy, nếu thật sự do quyển sách đó có vấn đề thì lẽ ra bán không được mới phải! Rốt cuộc mình làm sai ở chỗ nào ta? Do bỏ nhiều ớt quá hay là chưa thêm nước tương!? Ơ, nước tương? Nước tương là nước gì, hình như mình không thấy có trong bếp…”

Thân hình mảnh mai của Đông Nhược Tuyết hơi lắc lư như muốn ngã.

“Hay là do dụng cụ làm bếp có vấn đề ta? Mình nhớ ở trong sách có ghi, muốn nấu thức ăn ngon không những phải có tình cảm với thức ăn mà còn phải có tình cảm với những dụng cụ làm bếp như dao thái rau, thớt… như vậy mới có thể làm ra những món ngon! Đây gọi là gì quên rồi? À đúng rồi, gọi là nhân khí hợp nhất! Chắc chắn là mình đã dành rất nhiều tình cảm cho mấy món ăn, nhưng còn dụng cụ làm bếp… Í, mình hiểu rồi, hẳn là do chúng nó chỉ thích Tiểu Tuyết mà không thích mình nên mấy món tối qua mới khó ăn như vậy! Mình quyết định rồi, mình phải đi mua một bộ dụng cụ riêng mới được…”

Đông Nhược Tuyết hé miệng nói không nên lời.

“Chờ mua dụng cụ làm bếp với thực phẩm xong, tối nay mình lại trổ tài để cho hai người biết được thế nào là món ngon thật sự!”

“Thịch!”

Đông Nhược Tuyết cùng Vân Hi hoàn toàn sụp đổ! (Các bạn đang đọc truyện Cầu Bại được dịch bởi các thành viên của Tàng Thư Viện. Cảm ơn đã ủng hộ truyện!)!

Sau một hồi khuyên bảo đến cạn lời, Triệu Uyển Quân cuối cùng cũng bình tĩnh lại, không định nấu ăn nữa. Mà lúc này, ba người cũng đã đến học viện Tinh Diệu.

Khác với trước đây, lần này ba người vừa mới bước vào học viện Tinh Diệu đã nhanh chóng cảm thấy bầu không khí trong học viện hơi khác thường.

Không chỉ đa số học viên đang tụ tập thì thầm to nhỏ gì đó mà ngay cả một vài học viên vừa bước vào học viện sau khi nghe được tin tức, người nào cũng trừng to mắt rồi vội vàng chạy đến phòng chiếu phim Nguyệt Thần giới ở giữa học viện. Bầu không khí khác thường ngập tràn khắp cả học viện.

“Có chuyện gì vậy nhỉ?”

Đông Nhược Tuyết hơi tò mò. Cô chỉ loáng thoáng nghe thấy những từ như ‘cấp Đại sư’, ‘Nguyệt Thần giới’, ‘kiểm tra quyền hạn một sao’ từ những cuộc trò chuyện giữa các học viên chứ không thể nghe rõ bọn họ đang nói đến chuyện gì.

Khi thấy có một học viên khóa dưới đang chạy vội đến phòng chiếu phim thì cô bước nhanh tới cản lại, sau đó mỉm cười hỏi: “Học đệ, trông các cậu có vẻ vội vàng nhỉ! Chẳng lẽ trong học viện xảy ra chuyện gì hả? Sao mọi người đều chạy đến nơi đó hết vậy?”

Tuy dung nhan của Đông Nhược Tuyết không đến mức khuynh quốc khuynh thành nhưng lại rất dễ nhìn, có thể xem như tiểu mỹ nữ. Vì thế, khi nghe cô hỏi, vị học đệ này tất nhiên rất vui vẻ trả lời: “Đêm qua học tỷ không vào Nguyệt Thần giới sao? Hiện giờ, chuyện này đã ầm ĩ khắp Nguyệt Thần giới rồi!”

“Nguyệt Thần giới? Đêm qua ở trong đó đã xảy ra chuyện gì?”

Đêm qua, đám người Đông Nhược Tuyết bị bữa cơm của Triệu Uyển Quân giày vò đến chết đi sống lại, đến cả việc vào trong Nguyệt Thần giới luyện tập mỗi ngày một lần cũng bị cản trở cho nên nên hoàn toàn không biết tin tức gì ở trong đó cả.

“Chuyện này không thể nói rõ ràng ngay được! Học tỷ đến phòng chiếu phim của học viện xem thử là biết!”

“Phòng chiếu phim à? Được rồi, cảm ơn cậu nhé!”

Đông Nhược Tuyết nói xong liền quay sang nói nhanh với Triệu Uyển Quân: “Uyển Quân, có chuyện rồi, chúng ta đi thôi! Đông Phương, anh cũng phải đi theo, không được chạy lung tung đó!”

Ba người vừa bước đi vừa nói chuyện!

Phòng chiếu phim Nguyệt Thần giới nằm ở tầng hai của lầu Tổng Hợp, rất dễ tìm thấy. Chỉ một lát sau, Đông Phương Tuyết và Triệu Uyển Quân đã xuất hiện bên ngoài phòng chiếu phim.

Lúc này, trong phòng chiếu phim Nguyệt Thần giới đã có không ít người tụ tập. Những người này đều đang thảo luận chung một vấn đề!

Ba người bước vào trong phòng chiếu phim, từ cái nhìn đầu tiên đã biết được chủ đề mà bọn họ đang bàn luận là gì!

Trên màn hình 3D khổng lồ được đặt ở giữa phòng chiếu phim xuất hiện một hàng chữ đỏ rất bắt mắt đang nhấp nháy, như thể đang muốn tất cả mọi người ở trong phòng biết đến sự tồn tại của nó.

“Võ giả ‘123’ thành công vượt qua kiểm tra quyền hạn một sao của Nguyệt thần giới với tổng số điểm là 398, nhận được đánh giá ‘cấp Đại sư’; qua đó thay cho kết quả cấp Đại sư với 371 điểm trước đây, trở thành kết quả kiểm tra tốt nhất trong lịch sử thành Tinh Diệu!”

Khi nhìn thấy dòng tin tức này, Đông Nhược Tuyết đã hiểu tại sao cả học viện Tinh Diệu đều bị chấn động rồi.

“398 điểm, cấp Đại sư?”

“Trời ơi! Ai lại có thể phá kỷ lục của thành Tinh Diệu chúng ta vậy? Trước đây, đại nhân Dịch Phong Biệt, cao thủ Tiên thiên mật cảnh vĩ đại nhất thành Tinh Diệu đã lập nên kỷ lục với 371 điểm. Suốt hai trăm qua, chưa từng có ai phá vỡ được kỷ lục này. Vậy mà bây giờ lại bị phá sao?”

Triệu Uyển Quân tuy đã che miệng lại nhưng vẫn không kiềm được mà thốt lên đầy kinh ngạc!

Nhưng lúc này, chẳng những không có ai để tâm đến sự ngạc nhiên của cô mà còn có người hùa theo: “Chứ còn gì nữa! Năm đó, lúc đại sư Dịch Phong Biệt xin kiểm tra quyền hạn một sao thì người đã là Võ giả cấp năm rồi. Chỉ vì sư phụ của người hy vọng người có thể một lần vang danh nên mới không cho đi kiểm tra sớm. Cuối cùng, người cũng không để sư phụ mình phải thất vọng khi đạt được kết quả 371 điểm, lấy được đánh giá cấp Đại sư. Lúc đó, cả thành Tinh Diệu chấn động, ngay cả quốc gia cũng cử một cao thủ Tiên Thiên mật cảnh đến hỏi rõ chuyện! Vậy mà bây giờ, kỷ lục của người đã bị phá!”

“Kết quả đạt được 398 điểm, thiếu 103 điểm nữa là đạt được đánh giá Tông sư rồi. Tên ‘123’ này rốt cuộc là thần thánh phương nào!? Chẳng lẽ đến Võ giả cấp sáu rồi hắn mới đi kiểm tra sao? Chỉ vì muốn một lần vang danh?”

“Có là Võ giả cấp sáu đi nữa nhưng nếu không có chiến kỹ mạnh mẽ thì hắn chưa chắc đã đạt được số điểm cao như vậy! Hơn nữa, nếu hắn thật sự luyện được chiến kỹ cao cấp thì sao lại đợi đạt đến Võ giả cấp sáu mới đi kiểm tra? Muốn tu luyện đến Võ giả cấp sáu mà không có sự trợ giúp của Nguyện Thần giới thì vô cùng khó khăn! Lỡ như trong quá trình tu luyện đến cấp sáu lại để lỡ mất ‘giai đoạn vàng’ từ mười đến bốn mươi tuổi thì dù hắn nổi tiếng đi chăng nữa, quốc gia cũng sẽ không lãng phí thời gian với hắn!”

“Nếu không phải là Võ giả cấp năm, cấp sáu mà hắn lại đạt được 398 điểm thì ta chắc chắn quốc gia sẽ quan tâm đến chuyện này. Bây giờ, mấy vị nguyên lão Tiên thiên trong thành hẳn đứng ngồi không yên, muốn biết tên ‘123’ này là ai! Nếu tuổi của hắn không quá lớn thì chắc sẽ được mấy vị nguyên lão thu làm đệ tử thôi!!”

“Được nguyên lão Tiên thiên thu làm đệ tử… Trời ơi, chỉ nghĩ đến thôi cũng đủ khiến ta phấn chấn!”

Sau khi đến đây, Vân Hi nghe ngóng được một lúc thì đã biết được đại khái bọn họ đang nói đến chuyện gì.

Tuy trong lòng hắn cũng hướng đến những nguyên lão Tiên thiên mật cảnh trong thành, nhưng tuyệt không hy vọng được đối phương thu làm đệ tử. Hắn chỉ mong, sau khi bản thân khôi phục lại thời kỳ mạnh nhất, rồi đột phá đến Tiên thiên mật cảnh thì có thể rút kiếm đánh một trận với những người này thôi!

Mơ ước cả đời của hắn chính là hiểu được ảo diệu của kiếm thể, kiếm khí, kiếm ý khi hợp nhất, lấy kiếm chứng đạo. Rồi sau đó dùng kiếm đánh khắp thiên hạ, lấy thân phận một kiếm khách muốn tìm tòi học hỏi để khiêu chiến toàn bộ cao thủ trong thiên hạ. Mượn sở học của những người này để không ngừng mài giũa bản thân, rèn luyện thành một thanh tuyệt thế thần kiếm. Cuối cùng, dùng thanh kiếm này để chứng minh kiếm đạo khắp chư thiên vạn giới, bỉ ngạn hư không, làm rạng rỡ ý nghĩa chân chính của kiếm đạo!

Có một trái tim nhiệt huyết như vậy, tầm mắt của hắn tất nhiên không chỉ hạn chế trong những nguyên lão Tiên Thiên mật cảnh của thành Tinh Diệu!

.

Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D bàn phím để duyệt giữa các chương.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Hãy ủng hộ TruyenHayHo bằng cách đánh giá truyện và chia sẻ link nhé!
Konoha Chi Thần Thông Vô Địch

Chương 17

Bấm vào đây để nghe audio
Chương 17

Nguyên bản Uchiha Aozora cho rằng sẽ nhìn đến tiểu nam hài vui vẻ gương mặt tươi cười.

Nào nghĩ đến tiểu nam hài tùy tay liền đánh nghiêng hắn chong chóng, hai mắt một nghiêng, nói: “Ngươi cho ta là ba tuổi tiểu hài tử a?”

Uchiha Aozora đảo không cùng tiểu hài tử trí khí, nói: “Bằng không đâu?”

“Ta đã 4 tuổi! Lại quá một năm ta liền có thể thượng nhẫn giả trường học.”

Tiểu nam hài cắm eo, nỗ lực lót chân, ngửa đầu nói.

Uchiha Aozora nhìn tiểu nam hài nỗ lực trang thành thục bộ dáng, buồn cười đồng thời cũng biết chính mình sách lược sai lầm.

Nhẫn giới tiểu hài tử tương đối trưởng thành sớm, bốn năm tuổi liền phải học tập nhẫn thuật, có chút sáu bảy tuổi liền thượng chiến trường.

Nghĩ đến chính mình trước tiên mua kẹo que, tiểu chong chóng, khí cầu chờ đồ vật, hắn nháy mắt cảm thấy chính mình có chút nhược trí.

Không đợi Uchiha Aozora thương cảm, tiểu nam hài hỏi: “Các ngươi là Ninja đúng không?”

“Không sai!”

“Kia thi triển hai cái nhẫn thuật cho ta xem!”

“——” ba người không nói gì.

“Đó chính là sẽ không lạc, mệt các ngươi vẫn là Ninja, nguyên lai là tay mơ a!”

“……”

Từ mỹ phụ nhân rời nhà sau, tiểu nam hài liền thay đổi cái bộ dáng, từ ngoan ngoãn tiểu thiếu gia biến thành Hỗn Thế Ma Vương, chẳng những miệng độc, hơn nữa chơi đùa chủ ý còn nhiều.

Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com

Trong chốc lát đi ra ngoài thông khí, trong chốc lát muốn chơi Ninja trò chơi, trong chốc lát lại muốn trước tiên đi xem Ninja trường học.

Ba người hơi không bằng hắn ý, hắn liền uy hiếp sẽ cáo gia trưởng, nói ba người ngược đãi hắn, làm hắn lão mẹ cho bọn hắn mặt trái đánh giá.

Ngay từ đầu ba người vẫn là tương đối nhân nhượng hắn, đến cuối cùng Inuzuka Aya thật sự nhịn không được, cho hắn một đốn béo tấu, hắn mới ngừng nghỉ một chút.

Hơn nữa tại đây đốn béo tấu sau, hắn liền quấn lấy Inuzuka Aya, một ngụm một cái đại tỷ đầu, đối Inuzuka Aya duy mệnh là từ.

Inuzuka Aya đương tiểu quỷ đại tỷ đầu, cái thứ hai nhiệm vụ nhẹ nhàng hoàn thành.

Giao phó nhiệm vụ sau, Aburame Shibi tuyên bố đệ tam ban nghỉ hai ngày tu chỉnh một chút.

Uchiha Aozora cầm tân thu được 1500 hai, lại không thế nào vui vẻ.

Bởi vì, cái thứ hai nhiệm vụ hắn cũng không có thu hoạch tiểu giọt nước.

Về nhà trên đường, Uchiha Aozora cẩn thận tự hỏi tiểu giọt nước vấn đề.

“Rốt cuộc là nơi nào ra vấn đề?”

“Là tiểu quỷ chưa nói cảm kích nói?”

“Vẫn là là chiếu cố tiểu quỷ không được tốt lắm người chuyện tốt?”

“Cũng hoặc là chính mình lần này phát huy tác dụng quá nhỏ?”

Một đám nghi hoặc ở trong tim xuất hiện, đáng tiếc hắn không có tham khảo đáp án, hết thảy đều chỉ là suy đoán.

Chính trong lúc suy tư, Uchiha Aozora bị phía trước ầm ĩ đánh gãy suy nghĩ.

“Làm sao vậy? Đại gia như thế nào đổ ở chỗ này.”

“Giống như một chiếc xe ngựa phiên, giao lộ bị ngăn chặn.”

“Như thế nào phiên?”

“Một cái lão nhân chắn ở lộ trung ương, xa phu khống chế không được xe ngựa, cho nên phiên đổ.”

“Kia lão nhân còn đứng ở lộ trung ương, như thế nào đều khuyên không đi.”

“Đừng nói nữa, Uchiha tới rồi, xem bọn họ như thế nào giải quyết?”

“Như thế nào giải quyết? Còn không phải liền trực tiếp áp đi?”

Bổn không nghĩ xem náo nhiệt, Aozora lại mơ hồ nghe được “Uchiha ” ba chữ.

Suy nghĩ một chút, hắn vẫn là chen vào đám người.

“Tránh ra một chút, phiền toái một chút!”

Ỷ vào linh hoạt hữu lực thân hình, Uchiha Aozora vài cái liền tiến vào nội vòng bên trong.

Trước mắt là một cái chữ thập giao hội giao lộ, một cái niên cấp pha đại bà cố nội đang đứng ở giao lộ trung ương, bên cạnh là phiên đảo xe ngựa.

Hai cái ăn mặc Ninja áo choàng tóc đen Ninja phân biệt cùng lão nhân cùng xe chủ giao thiệp.

Chỉ chốc lát, xe chủ lắc đầu, thở dài, sau đó làm cái kia tóc đen Ninja đem xe ngựa nâng dậy.

Quảng Cáo

Xe chủ vấn đề xem ra là giải quyết, nhưng lão nhân vấn đề lại không có giải quyết.

Bọn họ bên cạnh còn lại là rất nhiều dừng lại chiếc xe.

Uchiha Aozora lập tức liền phán đoán ra mặc Ninja áo choàng chính là Cảnh Vụ bộ Ninja.

Bên tai oán giận thanh càng ngày càng nhiều, Uchiha Aozora đi tới, chuẩn bị hiểu biết càng nhiều tình huống.

Trong đó một cái tóc đen Ninja tiến lên ngăn lại hắn, nói: “Cảnh Vụ bộ làm việc, người rảnh rỗi mạc tha!”

Xem hắn vẻ mặt bất cận nhân tình bộ dáng, Uchiha Aozora thập phần lý giải vì cái gì Uchiha ở Konoha không được ưa chuộng.

Đều Konoha 49 năm, Hokage đều chú ý mỉm cười phục vụ, Uchiha thế nhưng vẫn là bảo lưu lại lúc ban đầu một bộ phục vụ tiêu chuẩn.

Hắn đảo cũng không tức giận, nói thẳng nói: “Ta là Uchiha Aozora , muốn hỏi một chút có thể hỗ trợ cái gì sao?”

Nghe được là nhà mình tộc nhân, người nọ lập tức liền thay đổi một bộ bộ dáng.

Thanh âm rõ ràng ôn hòa rất nhiều, vỗ vỗ Uchiha Aozora bả vai, nói: “Là nhà mình huynh đệ a.”

Sau đó, hắn buồn rầu mà giải thích nói: “Cái này bà cố nội không nghe khuyên bảo, vô luận nói như thế nào chính là không chịu rời đi.”

Uchiha Aozora gật đầu, sau đó đến gần rồi một ít, nghe một cái khác Uchiha tộc nhân như thế nào khuyên bảo.

“A bà, đây là ngã tư đường, ngươi đừng che ở này.”

“Ngươi còn như vậy, ta áp ngươi đi Konoha ngục giam.”

“……”

Giao thiệp Uchiha vẫn luôn cường điệu giao lộ tầm quan trọng, thậm chí còn thỉnh thoảng uy hiếp bà cố nội.

Chính là bà cố nội đối mặt hắn uy hiếp thờ ơ, hai mắt chỉ là nhìn về phía phương xa.

Uchiha Aozora có phán đoán, đối bên cạnh Uchiha nói: “Làm ta thử một chút có thể sao? Ta có chút ý tưởng.”

“Nga, Aozora , ngươi có ý tưởng? Vậy là tốt rồi. Ta cùng Sosuke nói một chút.”

Nói xong, hắn liền đi lên đi theo đang ở giao thiệp Ninja thì thầm vài câu, tại đây đồng thời chỉ hạ Uchiha Aozora .

Người nọ quay đầu lại nhìn mắt Uchiha Aozora , Aozora hiền lành cười một cái.

Hắn suy xét một lát, lạnh mặt đã đi tới, nói: “Aozora đúng không?”

Uchiha Aozora vội vàng gật đầu.

“Yuichi nói ngươi có ý nghĩ? Có ý nghĩ liền đi thử thử, thất bại cũng không có việc gì.”

Uchiha Aozora kinh ngạc nhìn hắn liếc mắt một cái, mặt lạnh tâm nhiệt a.

Hắn đi tới bà cố nội bên cạnh, hỏi: “Ngài đang làm gì nha?”

Bà cố nội không có quay đầu lại, nói: “Ta đang đợi người.”

“Chờ ai a?”

Bà cố nội đáp: “Ta đang đợi nhà ta nhi tử, hắn đi đi học, ta chờ hắn về nhà ăn cơm.”

Uchiha Aozora ánh mắt sáng lên, liền hỏi: “Chờ nhi tử? Hắn thượng cái gì trường học a?”

“Hắn a, thượng nhẫn giả trường học đâu, năm nay đều năm 3, sắp tốt nghiệp đâu!” Nói nhi tử, bà cố nội trên mặt nếp nhăn đều nổi lên hạnh phúc quang huy.

Một cái sáu bảy chục tuổi bà cố nội, như thế nào sẽ có một cái Jōnin giáo năm 3 hài tử?

Uchiha như suy tư gì, nếu hắn suy đoán không sai nói, này bà cố nội hẳn là hoạn dễ quên chứng.

Ở nhẫn giới cái này bệnh trạng không thường thấy, chủ yếu là trường thọ lão nhân không nhiều lắm, bởi vậy hai cái Uchiha không hiểu biết cũng thực bình thường.

Xác định chính mình suy đoán, Uchiha Aozora quyết định hống một chút bà cố nội, giúp hắn về nhà.

Hắn quan sát hạ bà cố nội quần áo, sạch sẽ sạch sẽ, dừng bước tính chất liền không phải hắn có thể nhìn ra tới.

Bước đầu dự tính, nàng hẳn là có người nhà chiếu cố, hơn nữa trong nhà hẳn là còn tính giàu có, không cần nàng công tác.

Nhưng lấy Uchiha Aozora thô thiển kinh nghiệm cũng cũng chỉ có thể phán đoán ra nhiều như vậy, nếu muốn giúp lão nhân về nhà, còn cần càng nhiều tin tức.

“Ngài gia nhi tử thật lợi hại đâu!”

Uchiha Aozora trước khen một chút con trai của nàng, chọc đến bà cố nội mặt mày hớn hở sau, hỏi: “Ngài gia đang ở nơi nào a? Nói không chừng ngài nhi tử đã về nhà đâu! Hiện tại đều tan học một hồi lâu.”

“Nga ——, tiểu oa nhi ngươi nói rất đúng, kiện nói không chừng đã về nhà đâu.”

“Ta phải về nhà.”

Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D bàn phím để duyệt giữa các chương.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Hãy ủng hộ TruyenHayHo bằng cách đánh giá truyện và chia sẻ link nhé!