Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm, Vô Thượng Đạo Thể!
Lời vừa nói ra, giống như là một quả bom rơi vào đám người, nhấc lên xôn xao sóng lớn, một đám trưởng lão ào ào chạy đến trước mặt Sở Cuồng Nhân.
“Thật sự là Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm, thật sự là quá tốt.”
“Ha ha, trời phù hộ Huyền Thiên tông a!”
“Có Vô Thượng Đạo Thể này, Huyền Thiên tông có thể tranh đế vị ở thế này rồi!”
“Ba ngàn thể chất, thì Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm có thể đứng vào mười vị trí đầu, là thể chất kiếm đạo vô thượng, mà Huyền Thiên tông ta chính là lấy kiếm đạo đặt chân tại thế, ha ha ha, đây không phải thiên ý thì là cái gì? !”
“Kẻ này tuy là ngoại môn, nhưng giờ phút này giác tỉnh Vô Thượng Đạo Thể, nhất định phải đại lực bồi dưỡng mới được, không bằng liệt kê làm đệ tử chân truyền đi.”
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
“Chân truyền thì sao đủ? Nhất định phải phong thành Đạo Tử!”
“Huyền Thiên tông ta có chín đại Đạo Tử, lại nhiều thêm một vị.”
Nhìn các trưởng lão vây quanh mình, vui vẻ giống như đứa bé, nội tâm Sở Cuồng Nhân hơi vui mừng, quả nhiên, phơi bày thể chất là cách làm chính xác, có thể tranh thủ được tài nguyên tốt nhất cho mình.
Lúc này, nơi xa Kiếm Sơn bỗng nhiên chấn động một cái.
Kiếm khí xoay quanh trên không giống như bị triệu hoán ào ào bay trở về.
Mấy Thánh Khí kia thì lưu luyến không rời ở bên cạnh chuyển mấy vòng quanh Sở Cuồng Nhân, nhưng cuối cùng vẫn lao về hướng Kiếm Sơn.
Sở Cuồng Nhân sửng sốt một chút.
Uy, đừng đi a.
Tốt xấu cũng lưu cho ta một thanh chứ.
Nói đến là đến, nói đi là đi, đùa nghịch ta chơi hả.
Mới vừa rồi còn dáng vẻ nếu không phải ta thì không nhận, hiện tại thì thay đổi.
Hừ, kiếm cặn bã.
“Là tông chủ thôi động Kiếm Sơn, thu hồi kiếm khí.”
Lão giả lông mày trắng nói ra.
“Mang kẻ này tới gặp ta.”
Một giọng nói trung niên trầm thấp từ tính từ đằng xa truyền đến.
Lão giả lông mày trắng cười nói với Sở Cuồng Nhân: “Đi theo ta đi.”
“Vâng, trưởng lão.”
Chỉ thấy lão giả lông mày trắng phẩy tay áo một cái, một cỗ lực lượng vô hình bao phủ quanh người Sở Cuồng Nhân, hắn không tự chủ được đằng không mà lên.
Mấy trưởng lão mang theo Sở Cuồng Nhân hóa thành một đạo lưu quang lao về hướng nơi xa, chỉ chốc lát liền tới đến một tòa đại điện tráng lệ.
Bên trong tòa đại điện một bạch bào trung niên đang đứng đấy.
Trung niên này có khuôn mặt tuấn tú, tóc mai điểm bạc, có loại cảm giác tiên phong đạo cốt, người này là đương đại tông chủ Huyền Thiên tông. . . Huyền Kỳ Tôn Giả.
“Gặp qua tông chủ.”
Mấy trưởng lão tiến lên phía trước hành lễ.
Mà Huyền Kỳ Tôn Giả khẽ vuốt cằm, sau đó ánh mắt liền rơi vào trên người Sở Cuồng Nhân, trên dưới đánh giá một phen, ánh mắt lộ ra dị sắc.
“Tốt một bộ Vô Thượng Đạo Thể, quả nhiên phong thái rung động lòng người.”
“Tông chủ quá khen.”
“A, không cần khiêm tốn, ta muốn thu ngươi làm đồ đệ, từ nay về sau ngươi chính là thủ tịch đệ tử của Huyền Thiên tông, không biết ngươi có bằng lòng hay không.”
Nghe đến đây, không chỉ có Sở Cuồng Nhân hơi kinh ngạc, những đệ tử còn lại cũng giật nảy cả mình, không nghĩ tới tông chủ coi trọng Sở Cuồng Nhân như thế.
Lại trực tiếp hứa cho vị trí thủ tịch đệ tử!
Bất quá suy nghĩ kỹ một chút cũng nên thế.
Đây chính là trường hợp Vô Thượng Đạo Thể đầu tiên của Huyền Thiên tông từ trước tới nay a.
“Đệ tử bái kiến sư tôn.”
Sở Cuồng Nhân lập tức hành lễ.
Hắn không có lý do gì cự tuyệt, vốn là hắn nghĩ có thể lăn lộn với chức Đạo Tử cũng đã không tệ rồi, không nghĩ tới Huyền Kỳ Tôn Giả như thế hào phóng, trực tiếp để cho hắn làm Đại sư huynh của tất cả mọi người, chuyện tốt bực này không cần thì phí.
“Tốt! Tốt!”
Huyền Kỳ Tôn Giả cười ha ha một tiếng, hết sức cao hứng.
Thu được Vô Thượng Đạo Thể làm đồ đệ, tương lai khi Sở Cuồng Nhân trưởng thành, hắn cũng có cái để tự hào, nếu Sở Cuồng Nhân trở thành Đại Đế, vậy hắn nhưng chính là Đế Sư, vinh dự này, từ xưa đến nay mấy người có thể có được?
“Ngày mai ngươi bắt đầu theo ta tu hành đi.”
“Vâng.”
Tại lúc trở thành đệ tử Huyền Kỳ Tôn Giả, đãi ngộ Sở Cuồng Nhân cơ hồ là từ từ dâng lên, từ tiểu viện đổi thành một tòa Đạo Cung rộng rãi, hơn nữa còn có mấy thị nữ thiếp thân hầu hạ.
Ngày thứ hai.
Sở Cuồng Nhân từ trên giường lớn mềm mại tỉnh lại, mở mắt ra nhìn một chút gian phòng rộng rãi, “Không nằm mơ, xem ra là thật sự đã xuyên qua.”
Hắn đứng dậy ở trong lòng hô một tiếng gọi Huyễn Tưởng Luân Bàn.
“Bắt đầu rút thưởng hôm nay đi.”
Trong tầm mắt, quang hoa lưu chuyển, một bàn quay to lớn hiện lên.
Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa.
“Tiến vào.” Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Một thiếu nữ cả người tư thế thướt tha, môi hồng răng trắng bưng một chậu nước đi đến, “Công tử, đến giờ rửa mặt.”
Thiếu nữ có chút đỏ mặt nhìn thoáng qua Sở Cuồng Nhân, nàng cũng là đệ tử ngoại môn của Huyền Thiên tông, hôm qua bị chọn đến hầu hạ Sở Cuồng Nhân.
Đối với cái này, nàng cũng không có ý kiến gì.
Dù sao Sở Cuồng Nhân bây giờ xưa đâu bằng nay, là đệ tử thân truyền của tông chủ, thủ tịch Huyền Thiên tông, địa vị thậm chí còn ở phía trên Đạo Tử.
Đối với nàng mà nói, theo Sở Cuồng Nhân không khác nào một bước lên trời.
“Chớ nói chi là Sở công tử này còn tuấn mỹ như thế.”
Thiếu nữ âm thầm nghĩ ngợi.
“Ngươi tên là gì?” Sở Cuồng Nhân hỏi.
“Ta gọi là Liễu Băng.”
“Liễu Băng. . . Vậy ta về sau gọi ngươi là Tiểu Băng đi.”
“Công tử thích thì tốt.”
Sở Cuồng Nhân có thể xác định, Tiểu Băng không thấy được Huyễn Tưởng Luân Bàn, xem ra bàn quay này trừ mình ra, những người khác không nhìn thấy.
Ở trong lòng mặc niệm một tiếng rút thưởng, bàn quay bắt đầu chuyển động.
“Chúc mừng kí chủ rút được hắc thiết cấp đan dược Tụ Linh Đan.”
Tụ Linh Đan?
Còn hắc thiết cấp?
Khóe miệng Sở Cuồng Nhân co giật hai lần.
So với ngày hôm qua may mắn rút liên tiếp 10 lần, thì Tụ Linh Đan này quả thực cũng là không đáng giá nhắc tới, đối hắn hiện tại mà nói muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Được rồi, cũng chính là vấn đề xác suất học.
Cất Tụ Linh Đan vào trong không gian bàn quay tạm thời không để ý tới, Sở Cuồng Nhân rửa mặt, thay đổi một thân toàn quần áo mới.
“Công tử mặc lấy bộ quần áo này, thật đẹp mắt.”
Tiểu Băng nhìn Sở Cuồng Nhân, không khỏi lộ ra vẻ kinh thán.
Đầu đội ngọc quan, một thân trường bào màu trắng tay áo lớn, phía trên dùng tơ vàng thêu đồ án Kỳ Lân, eo đeo Lưu Tô, chân mang giày bó màu đen.
Cộng thêm khí chất xuất trần kia, lúc này Sở Cuồng Nhân không có khác biệt so với Trích Tiên, Tiểu Băng không tìm ra bất luận ngôn ngữ để hình dung được.
“Cũng tạm.” Sở Cuồng Nhân hài lòng cười một tiếng.
Chỉnh lý tốt dung mạo, Sở Cuồng Nhân liền đi tìm Huyền Kỳ Tôn Giả.
Huyền Thiên tông, Trường Sinh điện.
Huyền Kỳ Tôn Giả đang ngồi trên một chiếc bồ đoàn.
Sở Cuồng Nhân đi vào, hơi hơi hành lễ, “Gặp qua sư tôn.”
“Ừm, ngươi đã đến, ngồi đi.”
Huyền Kỳ Tôn Giả chỉ bồ đoàn bên cạnh, đợi Sở Cuồng Nhân ngồi tốt hắn còn nói thêm: “Cuồng nhân, trước ngươi là đệ tử ngoại môn, chỉ có thể học tập pháp quyết cơ sở của Huyền Thiên tông, hiện tại, ngươi đã là vi thủ tịch, đã có tư cách học tập Thánh Nhân pháp, Huyền Thiên tông ta có ba đại Thánh Nhân pháp. . .
Tử Vi Hoàng Thiên Kiếm Quyết, có thể tu vô thượng bá đạo kiếm khí.
Hỗn Nguyên Kim Quang Quyết, sau khi tu luyện thành, linh lực liên miên bất tuyệt, càng có kim quang hộ thể, vạn pháp bất xâm, công phòng nhất thể.
Còn có Cửu Dương Thần Quyết, linh lực cương mãnh bá đạo, tu luyện đến đại thành là có thể hình thành cửu dương và thiên chi dị tượng, dẫn động Thái Dương chi lực.
Không biết ba loại này, ngươi muốn học loại nào?”
“Ta muốn học Tử Vi Hoàng Thiên Kiếm Quyết.”
Sở Cuồng Nhân cơ hồ không có chút gì do dự đã chọn tốt mục tiêu.
Hắn là Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm, về thiên phú kiếm đạo không gì sánh kịp, không cần thiết đi bỏ gần tìm xa, học pháp môn của hắn.
Trong ba đại Thánh Nhân pháp, Tử Vi Hoàng Thiên Kiếm Quyết thích hợp cho hắn nhất.
“Ừm, lựa chọn của ngươi không ngoài sở liệu.”
Huyền Kỳ Tôn Giả nhẹ gật đầu, tiếp lấy lấy ra một cái ngọc giản đưa cho Sở Cuồng Nhân, “Tử Vi Hoàng Thiên Kiếm Quyết ghi lại ở ở trong đó, có thể cảm ngộ bao nhiêu, thì nhìn vận mệnh của ngươi, trong quá trình tu luyện nếu có gì không hiểu, cứ tới tìm ta.”
“Vâng, sư tôn.” Sở Cuồng Nhân tiếp nhận ngọc giản.