“Ồ, không tệ.”
Nghe vậy, hai mắt Tôn Nhã Như sáng lên. Bà biết Dương Lỗi rất biết kiếm tiền, nhưng không ngờ một lần lại có thể kiếm được tận ba triệu.
Sau khi nhận hai đứa trẻ, Tôn Nhã Nhu cười nói: “Các con đi đi, đừng tới muộn.”
Nhìn theo bóng dáng Dương Lỗi và Tiêu Vũ rời đi, Tôn Nhã Nhu suy nghĩ một chút, vẫn quyết định gọi điện cho Tiêu Quốc Cường.
“Lão Tiêu, tôi nói với ông chuyện này. Dương Lỗi viết một bài hát, sau đó được công ty trò chơi Thiên Long chọn trúng, có thể nhận được ba triệu.”
Lúc này Tiêu Quốc Cường đang ở nhà em gái của mình, cũng chính là Tiêu Quốc Cầm, bàn về chuyện hôn sự của Tiêu Vũ.
“Anh hai, Tiểu Vũ như vậy cũng được xem như khổ tận cam lai, có một cuộc sống viên mãn.” Tiêu Quốc Cầm cười nói.
Nhà họ Tiêu có ba người, Tiêu Quốc Phú, Tiêu Quốc Cường, Tiêu Quốc Cầm. Tài sản của Tiêu Quốc Phú lên đến hơn cả tỷ, còn gia
cảnh của Tiêu Quốc Cường và Tiêu Quốc Cầm chỉ bình thường thôi, thế nên tình cảm của hai anh em khá tốt.
Chuyện này nói ra cũng dễ hiểu, Tiêu Quốc Phú quá giàu, có nhiều mối quan hệ xã hội, thế nên có nhiều lúc cũng không quá quan tâm đến tình cảm gia đình, đối xử với hai người em của mình cũng lúc gần lúc xa.
Anh trai không quá thân thiết, hai người em tất nhiên cũng hiểu, không chủ động xán vào anh mình.
Tiêu Quốc Cầm vừa cười vừa nói: “Ngay từ lúc đính hôn em đã thông qua nhóm người thân của Dương Lỗi để tìm hiểu một chút về cậu ta, đúng là không khỏi giật mình.”
Lần đầu nghe được tin tức về Dương Lỗi, Tiêu Quốc. Cầm vô cùng ngạc nhiên.
Không nói chuyện tiểu thuyết, chỉ riêng chuyện bài hát cũng đủ làm người ta chấn động rồi.
Chương trình [Ca vương ca hậu] hot như thế nào chứ? Dương Tuyết Nhu dựa vào ca khúc [Giấc mơ ban đầu] và những ca khúc tiếp theo mà trở thành quán quân của [Ca vương ca hậu], đột phá thành Ca hậu!
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Mà tất cả những ca khúc Dương Tuyết Nhu hát trong chương trình [Ca vương ca hậu] đều là do con rể của anh hai là Dương Lỗi sáng tác!
Bà nhìn thử một chút trên trang Kugou Music, mỗi bài hát đều có lượt tải về trên 10 triệu!
Hơn 10 triệu lượt tải xuống, mỗi lượt tải xuống là 1 tệ, tức là hơn 10 triệu tệ!
Dương Lỗi có thể kiếm được bao nhiêu tiền trong đó?
Lúc đó bà đã hỏi anh hai mình, tháng trước Dương Lỗi đã kiếm được tận 15 triệu từ việc sáng tác bài hát!
Hơn nữa, không chỉ có sáng tác ca khúc, mà Dương Lỗi còn viết tiểu thuyết trên mạng nữa, mỗi tháng cũng phải kiếm được vài triệu.
Đây là mức độ kiếm tiền khủng khiếp thế nào chứ?
Một tháng kiếm 20 triệu, vậy chẳng phải một năm sẽ là 200 triệu rồi à?
Khi biết được chuyện này, Tiêu Quốc Cầm sợ tới mức không thốt nên lời.
Nhưng ngoài khiếp sợ thì bà cũng âm thầm thở phào một hơi, vậy là cô cháu gái của bà đã chờ được tới ngày khổ tận cam lai rồi.
Trước kia, Tiêu Vũ một mình sinh con, bị mọi người khinh thường vô cùng. Mấu chốt là vì cha của hai đứa bé không xuất hiện, thế nên mọi người luôn bảo cô đẻ con hoang.
Trong lòng bà lúc trước cũng từng nghĩ như vậy. Cô cháu gái của bà học hành giỏi giang, thi đậu đại học Thanh Bắc, tương lai bừng sáng, thế mà cuối cùng lại chưa lập gia đình mà đã sinh con.
Nhưng bây giờ cha của hai đứa con của Tiêu Vũ đã xuất hiện rồi. lại còn có bản lĩnh như thế nữa…
Bà chưa từng thấy ai có năng lực kiếm tiền như. Dương Lỗi. Anh cả của bà sở hữu khối tài sản lên đến hàng tỷ, nhưng đó là thành quả của bao nhiêu năm lao động vất vả, không thể so với tốc độ kiếm tiền của Dương Lỗi được.
Tiêu Quốc Cường nhẹ gật đầu, nhưng cũng không hề †âng bốc hay khoe khoang gì về Dương Lỗi.
“Dương Lỗi đúng là có chút tài năng.”
Hai người đang nói chuyện thì điện thoại di động của Tiêu Quốc Cường vang lên, là anh cả Tiêu Quốc Phú gọi điện tới.
“Alo, anh cả.”
Giọng nói của Tiêu Quốc Phú trong điện thoại vang lân: “Quốc Cường à, anh có một cuộc họp quan trọng nên không tới tham dự lễ đính hôn của Tiểu Vũ được. đâu. Hôm Tiểu Vũ tổ chức hôn lễ thì anh sẽ cố gắng sắp xếp, nhưng cũng không hứa trước là có thể tới hay không.”
Nói xong, Tiêu Quốc Phú liền cúp điện thoại.
Tiêu Quốc Cường nhìn điện thoại di động, sắc mặt vô cùng khó coi.
“Anh hai, là anh cả gọi điện đến sao?” Tiêu Quốc Cầm hỏi.
Tiêu Quốc Cường gật đầu: “Ừm, anh ấy nói bận nên không tham gia lễ đính hôn của Tiểu Vũ được.”
Nghe vậy, Tiêu Quốc Cầm nhất thời bất mãn: “Anh cả cũng thật là, việc làm thì làm cả đời, sao có thể không tới tham gia lễ đính hôn của Tiểu Vũ được chứ? Lúc trước Tiểu Nhã đính hôn anh ấy cũng không tới.”
Tiêu Quốc Cầm cũng khó chịu vô cùng, hiển nhiên, bà cảm nhận được rõ ràng, anh cả căn bản không hề coi trọng hai đứa em này.
“Được rồi.”
Tiêu Quốc Cường lắc đầu, trong lòng thực sự cũng có chút bất mãn. Dựa theo những gì Tiêu Quốc Phú vừa nói thì lúc Tiểu Vũ kết hôn thì Tiêu Quốc Phú cũng chưa chắc sẽ tới.
Đúng lúc này, điện thoại của Tiêu Quốc Cường lại vang lên, lần này là Tôn Nhã Như gọi tới.
“Lão Tiêu, tôi nói với ông chuyện này. Dương Lỗi viết một bài hát, sau đó được công ty trò chơi Thiên Long chọn trúng, có thể nhận được ba triệu…” Giọng điệu của Tôn Nhã Như vô cùng hào hứng.
“Ba triệu?” Nghe vậy, Tiêu Quốc Cường sửng sốt một chút. Ông cũng biết chuyện Dương Lỗi sáng tác ca khúc
kiếm tiên, nhưng mà mỗi ca khúc đều chỉ thấy ứng trước được mấy trăm ngàn, sau đó mới chia thêm phần trăm, sao lần này lại được trả liền ba triệu?”
Tôn Nhã Như nhanh chóng giải thích hết mọi chuyện.
Sau khi cúp điện thoại, gương mặt Tiêu Quốc Cường lộ ra ý cười. Tiêu Quốc Cầm cười hỏi: “Anh hai, có chuyện gì vui à? Em mới nghe anh nói cái gì ba triệu.”
Tiêu Quốc Cường cười cười, nói: “Là chuyện của Dương Lỗi…”
Ông kể mọi chuyện cho em gái mình nghe.