Lúc trước khi Trương Tinh Phong quyết chiến với Điền Nan, khi đó công lực của hắn chỉ mới đạt đến Đại La Kim Tiên, còn Điền Nan lại là Cửu Thiên Huyền Tiên. Hắn dựa vào đỉnh cấp công kích thần khí Xạ Nhật thần cung, cuối cùng đánh ngang ngửa với Điền Nan. Nếu như lúc đó hắn có được đỉnh cấp phòng ngự thần khí, căn bản là ở vào thế bất bại, muốn chơi đùa thế nào cũng được. Nên biết đỉnh cấp phòng ngự thần khí là tương đương với bất tử kim thân, trừ phi là có được đỉnh cấp công kích thần khí, nếu không đối thủ sẽ chẳng làm gì được.
Lần tiếp theo, tại Ma vực Thú cốc, Trương Tinh Phong bị Ly Dực là Luyện Thể tiền kỳ, tương đương với Tiên Quân tiền kỳ đánh cho không có sức hoàn thủ. Cuối cùng hắn liều mạng, sử dụng tuyệt chiêu “Bát Bộ Thiên Long” do tiểu Long truyền lại, tương đương với tám Trương Tinh Phong liên thủ, dùng Thất Tinh Bắc Đẩu trận dung hợp, lại dùng Nhu Kim xuất ra một chiêu chí mạng cuối cùng, tạo thành “Hỏa Cực Bắc Đẩu”, khó khăn lắm mới tiêu diệt được Ly Dực chỉ đạt đến Tiên Quân tiền kỳ.
Nếu như lúc đó có được đỉnh cấp phòng ngự thần khí, một tên Ly Dực căn bản là không thể phá nổi phòng ngự của Trương Tinh Phong. Hắn không phải là muốn chém muốn giết thế nào cũng được hay sao?
Đỉnh cấp phòng ngự thần khí vĩnh viễn là nỗi đau trong lòng Trương Tinh Phong.
Trương Tinh Phong cũng có Trọng Huyền tạm là đỉnh cấp phòng ngự thần khí. Nhưng hắn cũng biết, Lang Phong tu luyện Kiếm Tiên, về mặt phòng ngự thực sự quá yếu nhược. Vì huynh đệ, hắn chỉ có thể giao Trọng Huyền tạm cho Lang Phong.
Sau đó, khi Trương Tinh Phong đạt đến cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, dựa vào Xạ Nhật thần cung, liều mạng chịu đựng phản phệ, sử ra thức thứ bảy “Tử U Minh”, cuối cùng mới tiêu diệt được Hắc Yểm, đoạt được Hắc Nhật thần giáp. Nhưng vì sự uy hiếp của chủ nhân Hắc Nhật thần giáp là Hắc Nhật lão tổ, hắn đành phải giao Hắc Nhật thần giáp cho Tiểu Long. Dù sao thì chỉ có long giáp trên người tiểu Long dung hợp với Hắc Nhật thần giáp mới có thể làm cho Hắc Nhật thần giáp thoát thai hoán cốt, thay đổi khí tức, không còn chịu sự khống chế của Hắc Nhật lão tổ.
Đã từng có hai kiện đỉnh cấp phòng ngự thần khí, nhưng Trương Tinh Phong lại không thể sử dụng. Còn bây giờ… hắn cuối cùng cũng có đỉnh cấp phòng ngự thần khí của chính mình.
Đó là Thiên Hỏa kình giáp!
Trương Tinh Phong nhìn chiến giáp bị hỏa diễm bao phủ trước mặt, sự kích động trong lòng không thể kìm nén được, chợt nở nụ cười: “Trương Tinh Phong ta cuối cùng cũng có đỉnh cấp phòng ngự thần khí. Ha ha ha ha! Ngoại trừ cao thủ đẳng cấp Tiên Đế Ma Tôn, cho dù là Tiên Quân ta cũng không sợ. Có được đỉnh cấp phòng ngự thần khí là tương đương với bất tử kim thân, cũng chỉ có nhân vật đẳng cấp Tiên Đế Ma Tôn, hoặc là Tiên Quân sở hữu đỉnh cấp công kích thần khí mới có thể đối phó với ta. Bất quá, sở hữu đỉnh cấp thần khí hầu hết đều là Tiên Đế Ma Tôn. Ha ha ha ha… Có được đỉnh cấp phòng ngự thần khí này, Trương Tinh Phong ta sau này không phải có thể hoành hành thiên hạ hay sao? Chỉ cần cẩn thận một chút, đừng đắc tội với Tiên Đế Ma Tôn, còn phải lo lắng cái gì… À! Có điều hình như ta đã đắc tội với một Ma Tôn rồi!”
Trương Tinh Phong lúc này lại nhớ đến Hắc Nhật lão tổ.
“Đau đầu, thật là đau đầu! Tên Hắc Nhật lão tổ kia hiện tại đã là Ma Tôn trung kỳ, cho dù chỉ cầm một kiện trung cấp thần khí phỏng chừng cũng có thể giết ta. Phải làm sao đây?” Trương Tinh Phong nhíu mày. “Ma Tôn trung kỳ”, hắn hiểu rất rõ điều này đại biểu cho cái gì.
Tiên Ma hai giới ngoại trừ mười mấy đại nhân vật tuyệt đỉnh sắp phải độ thần kiếp, còn lại chính là Hắc Nhật lão tổ. Nếu như lúc trước Hắc Nhật lão tổ chỉ là Ma Tôn tiền kỳ, các siêu đại thế lực sẽ không thèm để vào mắt. Nhưng hiện tại hắn đã đạt đến Ma Tôn trung kỳ, sẽ trở thành miếng bánh mà các thế lực đều muốn tranh giành.
“Quên đi! Có lẽ Hắc Nhật lão tổ cho rằng ta đã chết tại Hỏa Chi Huyễn Thần điện, chắc là cũng không truy sát nữa!” Trương Tinh Phong trong lòng tự an ủi mình. Tình huống thực tế mặc dù không thể nào chuẩn xác, nhưng cũng không khác biệt bao nhiêu.
Trương Tinh Phong hai tay cầm lấy Thiên Hỏa kình giáp, một giọt tinh huyết lập tức nhỏ xuống phía trên.
Nhưng khiến cho Trương Tinh Phong dở khóc dở cười, chính là Thiên Hỏa kình giáp này không ngờ lại giống như Phá Không lúc trước kháng cự lại tinh huyết của hắn. Xem ra đỉnh cấp thần khí đều không phải dễ dàng thu phục được. Bất quá hắn đã có phương pháp đối phó.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
“Thiên Vũ, Long Linh! Hiện tại đã đến lượt các ngươi xuất mã rồi, xem thử Thiên Hỏa kình giáp đáng yêu này có chuyện gì. Trên bia đá không phái đã nói là phần thưởng dành cho ta sao? Tại sao lại không chịu nhận chủ?” Để Thiên Vũ và Long Linh xuất mã, hiệu quả tuyệt đối là tốt đẹp. Cùng là thần khí, việc giao lưu cũng dễ dàng hơn.
Một lúc lâu sau, Thiên Vũ mới trả lời: “Trương tiểu tử! Thiên Hỏa kình giáp này kỳ thật nhận chủ cũng rất đơn giản. Điều kiện của hắn chính là chủ nhân phải phát ra hỏa điễm đạt đến yêu cầu, hắn mới chịu hấp thu tinh huyết. Trương…” Thiên Vũ dường như còn muốn nói gì đó, nhưng không lại nói ra.
Trương Tinh Phong lập tức đem toàn bộ tâm thần hoàn toàn tập trung vào Thiên Hỏa kình giáp.
“Hỏa diễm? Hiện tại trong cơ thể ta đều là thiên hỏa màu tím đậm, không biết là đẳng cấp có đủ hay không đây? Bất quá trên bia đá có nói, chỉ cần vượt qua thiên hỏa cung điện sẽ lấy được Thiên Hỏa kình giáp. Có thể vượt qua thiên hỏa cung điện, ít nhất cũng phải khống chế được thiên hỏa màu tím đậm. Chẳng lẽ thiên hỏa màu tím đậm là yêu cầu của Thiên Hỏa kình giáp?” Trương Tinh Phong trong lòng có phán đoán, liền quyết định thử nghiệm.
Trương Tinh Phong giơ tay phải lên, một đạo thiên hỏa màu tím nhạt lập tức bao phủ lấy Thiên Hỏa kình giáp. Thiên Hỏa kình giáp không hề có chút phản ứng nào, vẫn ngăn cách tinh huyết ở bên ngoài.
Trương Tinh Phong cười nhẹ. Thiên hỏa màu tím nhạt lập tức tăng thêm một cấp, biến thành thiên hỏa màu tím. Thế nhưng kết quả vẫn như cũ.
“Ai… Xem ra Thiên Hỏa kình giáp này quả nhiên giống như ta nghĩ, thật sự phải cần đến thiên hỏa màu tím đậm mới được!” Trương Tinh Phong mỉm cười. Hỏa diễm lập tức biến thành màu tím đậm. Thiên Hỏa kình giáp nhất thời sáng lên, hoàn toàn hấp thu thiên hỏa màu tím đậm, đồng thời cũng hấp thu luôn cả giọt tinh huyết của Trương Tinh Phong.
Một sự liên hệ khó hiểu với thần khí sinh ra, Trương Tinh Phong lúc này rõ ràng cảm nhận được sự tồn tại thần chi tâm của Thiên Hỏa kình giáp.
“Trương tiểu tử! Ta nhắc nhở ngươi một chút. Tu luyện thân thể tốt nhất là càng ít sử dụng phòng ngự thần khí càng tốt. Chỉ có thường xuyên ma luyện mới có thể khiến cho thân thể nhanh chóng đề cao. Bàn Cổ năm đó ngay cả một kiện phòng ngự thần khí cũng không có, cuối cùng mới có thể luyện thành lục chuyển huyền thân nhanh như vậy.” Thiên Vũ vẫn không yên tâm, liền lên tiếng nhắc nhở.
Trương Tinh Phong mỉm cười, sờ sờ Thiên Hỏa kình giáp. Thiên Hỏa kình giáp chợt sáng lên, trực tiếp tiến vào bên trong thân thể của hắn, không còn thấy nữa: “Thiên Vũ, Chuyện này ngươi không cần phải lo! Lúc bình thường ta sẽ không mặc Thiên Hỏa kình giáp, chỉ khi nào gặp phải đối thủ không thể chống lại được, ta mới sử dụng đến nó.”
Thiên Vũ thầm thở dài một tiếng, cũng không nói gì thêm. Bởi vì hắn biết một điểm, chỉ có chiến đấu với địch nhân cường đại mới có thể khiến cho nhục thể càng dễ dàng đột phá.
Tuy nhiên cả Trương Tinh Phong và Thiên Vũ đều không biết một điều, lấy được Thiên Hỏa kình giáp đã khiến cho Trương Tinh Phong bước lên một con đường khác…
Băng qua hành lang, Trương Tinh Phong bước vào tòa cung điện thứ hai, cũng chính là huyễn tật thiên hỏa cung điện.
“Lão thiên!” Trương Tinh Phong chấn kinh nhìn những tinh thạch trải đầy trên mặt đất, lập tức vui mừng khôn xiết: “Hỏa chi cực tinh, nguyên liệu duy nhất còn thiếu để luyện chế Xích Uẩn đan! Hỏa chi cực tinh, không ngờ nơi này…”
Chỉ thấy đại điện rộng hơn trăm trượng hoàn toàn bị huyễn tật thiên hỏa bao trùm. Mà huyễn tật thiên hỏa này sở dĩ có thể sinh ra, chính là bởi vì trên nền đại điện có một tầng hỏa chi cực tinh dày khoảng nửa mét.
Hỏa chi cực tinh lớn đến như vậy, Trương Tinh Phong thật khó nghĩ ra có thể tìm được từ địa phương nào. Nếu như là từng khối nhỏ hỏa chi cực tinh thì còn có thể thu thập được, nhưng một khối hỏa chi cực tinh lớn đến như vậy, tương đương với mấy trăm vạn khối hỏa chi cực tinh bình thường, làm thế nào để lấy được?
Có điều Trương Tinh Phong lại bắt đầu phiền não.
“Mẹ nó! Một khối hỏa chi cực tinh lớn như thế này ta làm sao lấy được, hơn nữa cũng không thể chịu được huyễn tật thiên hỏa. Rốt cuộc là tên gia hỏa nào đã đem khối hỏa chi cực tinh lớn như vậy đến, thật là biến thái!” Trương Tinh Phong oán hận nói. Hắn muốn lấy được hỏa chi cực tinh này biết bao. Có hỏa chi cực tinh, hắn sẽ có thể luyện chế được Xích Uẩn đan. Nhưng mà hiện tại hắn chỉ là thiên hỏa chi thân đại thành, còn chưa đủ thực lực để chống lại huyễn tật thiên hỏa, phá vỡ khối hỏa chi cực tinh khổng lồ này.
oOo
Lúc này, lão đầu say mèm tại tửu lâu lúc trước đang ôm bình rượu, bước thấp bước cao đi bộ giữa tinh không. Bộ dạng mặc dù xiêu xiêu vẹo vẹo, nhưng một bước của lão so với tốc độ của tinh diệu còn nhanh hơn, có điều lão dường như không hề cảm thấy. Đột nhiên khóe miệng của lão nở nụ cười.
“Ồ! Biến thái! Cái tên này hay đó, đúng là thích hợp với lão đầu ta! Nhưng mà khối hỏa chi cực tinh đó cũng không phải là do lão đầu ta mang đến. Ta làm gì có nhiều tinh lực như vậy. Mặc dù bên trong khu vực quản lý của tên Hỏa Đức kia quả thật có nhiều tinh thạch lớn như vậy, nhưng lão đầu ta lại làm biếng đi. Ta chẳng qua chỉ là phát ra huyễn tật thiên hỏa, sau đó để cho huyễn tật thiên hỏa thực chất hóa, không phải là được rồi sao? Ai! Lão đầu ta lại phải phát ra huyễn tật thiên hỏa thấp kém như vậy, so với phát ra thần hỏa còn khó hơn!” Lão đầu say trong miệng lẩm bẩm, dưới chân vẫn như cũ thong thả bước đi.
Trong khi nói, lão đầu say đã đi đến Tử vực, hơn nữa còn là Cổ Thần cấm vực bên trong Tử vực.
Lão đầu say mở cặp mắt lờ mờ, nhìn nhìn Cổ thần cấm vực, đắc ý cười nói: “À! Lần này lão đầu ta lại đến đây. Hắc hắc! Để cho lũ tiểu gia hỏa các ngươi không lấy được thần khí. Hắc hắc!”
Đột nhiên lão trợn tròn mắt, ném vò rượu trong tay đi, kêu lớn: “Ai da! Uống rượu làm lỡ việc rồi. Tại sao thần hàng lại kết thúc rồi chứ? Lão đầu ta uống rượu tại sao lại quên cả thời gian như vậy! Ai nha nha, cái này thật là… Rượu của ta!”
Lão đầu lúc này mới nhớ đến vò rượu đã vứt đi lúc nãy. Dựa vào công lực của lão, chỉ tùy tiện vung tay một cái là vò rượu đã không còn thấy đâu. May mắn là vò rượu này cũng được lão tùy tiện luyện chế một chút, mặc dù không phải thánh khí, nhưng cũng xem như là thần khí, không dễ dàng bị vỡ.
Lão đầu không nhìn thấy vò rượu, nhưng bỗng nhiên lại mỉm cười. Thần thức cường đại không gì sánh được lập tức phát ra. Có lẽ đã không thể gọi là thần thức nữa. Chỉ thấy một cỗ lực lượng trong nháy mắt đã bao trùm cả Tiên Ma hai giới. Vô luận là Tử Vi đại đế của Tiên giới đang cùng với đạo lữ của mình hưởng thụ lạc thú của đời người, hay là đệ nhất cao thủ Ma giới Thiên Minh Ma Tôn đang chửi mắng thủ hạ… tất cả đều không thoát khỏi sự quan sát của lão. Hơn nữa những cao thủ này ngay cả một chút cảm giác cũng không có, thậm chí không có đến cả một chút linh cảm. Lão đầu trong nháy mắt đã xác định vị trí của vò rượu, bị lão tùy tiện ném một cái lúc này đã bay đến tận Ma giới, khí lực cũng thật là quá lớn. Đột nhiên lão phát hiện phía trước vò rượu có một khối thiên thạch khổng lồ.
“Ai nha nha, rượu của ta!” Lão đầu gào lên một tiếng, thân hình lóe lên, trong nháy mắt đã từ Tử vực bay đến Ma giới.
“Oanh!”
Lão đầu ôm chặt lấy vò rượu, lẩm bẩm nói: “Còn tốt, còn tốt, rượu không bị đổ ra ngoài!”
Lúc này khối thiên thạch xui xẻo đã bị lão đầu say nóng lòng giữ rượu phá vỡ vụn, nhưng y phục cũ nát trên người lão thì vẫn y nguyên. Bộ y phục này nhìn có vẻ như chỉ cần một trận gió thổi qua là bay mất, thế nhưng nó vẫn như cũ không hề biến đổi, phảng phất như vừa rồi bị phá vỡ không phải là thiên thạch mà chỉ là một con kiến hôi.
Có điều lão đầu hiển nhiên là đã quên mất, vò rượu được lão tiện tay luyện chế so với thần khí cũng không kém bao nhiêu, rượu làm sao có thể đổ ra ngoài được? Bất quá cả ngày lão đều say khướt, phỏng chừng chuyện tiện tay luyện qua một số thần khí cũng đã quên sạch rồi… Nhưng đối với một lão đầu say khướt mà nói, yêu cầu cũng không thể quá cao.
oOo
“Hỏa chi cực tinh, hỏa chi cực tinh…” Lúc này ở trước cửa huyễn tật thiên hỏa cung điện, Trương Tinh Phong trong miệng không ngừng lẩm bẩm. Đột nhiên sắc mặt của hắn trở nên kiên quyết, nhìn chằm chằm vào khối hỏa chi cực tinh khổng lồ: “Mẹ nó, liều mạng! Vì Trương Tinh Phong ta sau này dễ dàng sống sót hơn, vì Thiên Tâm tông ta càng thêm cường đại, ta liều mạng!”
Trương Tinh Phong từ trong Thiên Vũ lấy ra một khối Tử Nguyên đan, đau xót nói: “Ai… Có điều cái mạng của ta không thể vứt ở đây được. Tử Nguyên đan a! Không có biện pháp, sử dụng một viên đi! Dù sao tính mạng vẫn là quan trọng!”
Đột nhiên Trương Tinh Phong vỗ mạnh lên đầu, tự mắng: “Trương Tinh Phong, Trương Tinh Phong, ngươi đúng là thằng ngốc! Không phải nói đỉnh cấp phòng ngự thần khí tương đương với Bất tử kim thân hay sao? Bất tử kim thân không phải có thể chống đỡ huyễn tật thiên hỏa hay sao? Ta hiện tại không phải có Thiên Hỏa kình giáp hay sao? Hơn nữa trên tấm bia đá cũng viết, Thiên Hỏa kình giáp một khi được quán nhập thiên hỏa, uy lực so với đỉnh cấp phòng ngự thần khí bình thường còn lợi hại hơn. Đã như vậy ta còn lo lắng cái gì?”
Trương Tinh Phong vừa mới lấy được Thiên Hỏa kình giáp. Bình thường khi gặp phải khốn cảnh, hắn tối đa cũng chỉ nghĩ đến Nhu Kim hay Xạ Nhật thần cung, từ đó đã hình thành lối tư duy dựa theo quán tính. Khi vừa mới phát hiện ra huyễn tật thiên hỏa, hắn lập tức bắt đầu phiền não, quên mất cả Thiên Hỏa kình giáp vừa mới có được. Lối tư duy theo quán tính quả thật là hại người!
Trương Tinh Phong cẩn thận thu hồi Tử Nguyên đan trên tay, dù sao đây cũng là một tính mạng. Sau khi trải qua linh cực tiển khí, hắn đối với công hiệu của Tử Nguyên đan đã không còn hoài nghi.
Trương Tinh Phong vẻ mặt tươi cười mặc Thiên Hỏa kình giáp lên người. Thiên hỏa màu tím đậm trong nháy mắt tràn ngập cả Thiên Hỏa kình giáp. Chung quanh Thiên Hỏa kình giáp liền sinh ra hỏa diễm, mà hỏa diễm này lại có màu lam.
“Thiên hỏa màu tím đậm thông qua Thiên Hỏa kình giáp này, không ngờ lại biến thành huyễn tật thiên hỏa!” Trương Tinh Phong trợn mắt há mồm.