Vừa về đến nơi, hắn đã nhìn thấy Ninh Vũ Hinh đang ngồi trên bàn đá, trước mặt bày la liệt các loại điển tịch, trên mặt mang theo vẻ thất lạc.
“Ninh sư muội, ngươi đây là không thành công? Không thể nào chứ!”
Lục Trường Sinh lộ ra nghi hoặc, hắn đã cảm nhận được kiếm ý bên trong cơ thể nàng.
Ninh Vũ Hinh ngẩng đầu, khẽ than thở một tiếng nói: “Thành công!”
“Vậy sao ngươi còn phiền muộn?Là do Đại sư huynh vẫn không để ý tới ngươi?”
“Không phải!” Ninh Vũ Hinh lắc đầu nói: “Sau khi ta ngưng xuất được kiếm ý, thái độ của Đại sư huynh đối với ta thay đổi rất lớn, còn giảng giải kiếm đạo cho ta, đem toàn bộ bản chép tay cảm ngộ tu hành của mình đưa cho ta, mỗi ngày đều đến giảng giải cho ta!”
“Đây không phải là rất tốt? Quan hệ kéo gần lại! Ngươi còn sầu cái gì!” Lục Trường Sinh mở miệng.
Dựa theo hắn đối Đại sư huynh hiểu rõ, khả năng hấp dẫn hắn chú ý cơ hồ chỉ có kiếm đạo, hoặc là điển tịch kiếm đạo độc nhất, bản chép tay của tiền nhân, hoặc là người đồng tu kiếm đạo.
Đây rõ ràng là đã thành công.
Ninh Vũ Hinh chỉ chỉ vào cái bàn nói: “Thế nhưng đã nhìn liên tiếp mấy ngày liền ta vẫn xem không hiểu, nếu thêm một đoạn thời gian nữa hắn phát hiện ta không có tiến bộ, có thể hay không. . .”
Lục Trường Sinh lập tức hiểu được lo lắng của nàng, tiện tay cầm lấy một quyển sách lật giở.
Một lát sau sau, hắn không khỏi gật đầu nói: “Quả thật có chút phức tạp, không có nền tảng kiếm đạo tầng năm tầng sáu, rất khó để hiểu được!”
Ninh Vũ Hinh càng thêm gấp gáp.
Lại nghe Lục Trường Sinh nói tiếp: “Bất quá vấn đề không lớn, chỉ cần Kiếm Ý của ngươi không ngừng tăng lên, hắn sẽ cho rằng người đã hiểu, tự nhiên sẽ tiếp xúc với nhau nhiều hơn, cuối cùng lâu ngày sinh tình!”
Ninh Vũ Hinh hai mắt tỏa sáng, nhưng lại nhanh chóng ảm đạm đi.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
“Kiếm ý tăng lên nói nghe thì dễ, ta cũng không phải thiên tài kiếm đạo, làm sao có thể trong thời gian ngắn tăng lên!”
Cả người nàng giống như là quả cầu da xì hơi.
“Kỳ thật cũng không phải quá khó!”
“Thật?”
Ninh Vũ Hinh tinh thần tỉnh táo.
Lục Trường Sinh cũng lộ ra nụ cười nói: “Có tiền là được!”
. . .
Một câu của Lục Trường Sinh, lập tức khiến cho tinh thần của Ninh Vũ Hinh tỉnh táo lên.
Cha nàng chính là đệ nhất phú hào của Thương Châu, thứ không thiếu nhất chính là tiền, nếu như có thể dùng tiền để tăng lên cảnh giới kiếm đạo, dưới cái nhìn của nàng không thể nghi ngờ chính là đơn giản nhất!
“Lục sư huynh, ngươi thật sự có biện pháp?”
“Vấn đề không lớn, bất quá giá cả có khả năng sẽ hơi cao một chút!” Lục Trường Sinh có chút khó khăn mở miệng.
Ninh Vũ Hinh nói: “Cần bao nhiêu?”
“Hai vạn lẻ ba khối linh thạch!”
Lục Trường Sinh đưa lên ba ngón tay.
Có kinh nghiệm của lần trước, hắn liền mạnh dạn đưa ra một cái giá trên trời.
Dù sao mỗi phong chủ một tháng cũng chỉ được cấp hơn một trăm khối linh thạch, số linh thạch này bọn hắn phải tích góp vài chục năm mới đủ, không thể nói là không lớn.
Hắn cũng lưu lại cho mình không gian để cò kè mặc cả, lần này làm sao cũng phải kiếm hơn một vạn năm linh thạch mới được.
Nhưng hắn vẫn còn đánh giá thấp tài lực của Ninh gia.
Ninh Vũ Hinh cơ hồ không có một chút do dự, quả quyết từ trong giới chỉ móc ra một cái túi, bên trong tất cả đều là linh thạch bóng loáng, đầy đủ hơn hai vạn viên!
“Cái này. . .”
Lục Trường Sinh có chút xuất thần, cô nương này thực sự là quá ngang tàng,một chút cũng đều không thèm trả giá!
“Ninh gia các ngươi đến tột cùng là có bao nhiêu tiền, bỏ ra hai vạn linh thạch mà mắt cũng không chớp lấy một cái?”
Ninh Vũ Hinh nói: “Dùng tiền liền có thể tăng lên cảnh giới kiếm đạo, hai vạn linh thạch tính là cái gì!”
Tiếp nhận linh thạch trong tay, Lục Trường Sinh chỉ cảm thấy số mệnh của hắn rất không tốt, đầu thai quả nhiên là việc cần kỹ năng, đầu thai tốt, trực tiếp quyết định số phận nửa đời sau.
Nhìn xem linh thạch bị cất đi, nàng mở miệng nói: “Lục sư huynh, tiếp theo nên làm như thế nào?”
“Không cần phải nhìn mấy cuốn điển tịch này, nếu như ngươi thích, có thể thu lại làm kỷ niệm, sau đó trở về ngủ một giấc, sáng mai tới tìm ta là được!”
“Đa tạ sư huynh!”
Phải là ta đa tạ ngươi mới đúng!
Lục Trường Sinh hít sâu một hơi, thực sự không nghĩ tới tiền của nàng lại dễ kiếm như vậy.
Nếu cứ tiếp tục như thế, chỉ cần hắn không ngừng giúp nàng tăng lên cảnh giới kiếm đạo, kiếm chút tám mười vạn linh thạch cơ hồ cũng không thành vấn đề.
Bất quá hắn vẫn là nhắc nhở: “Ninh sư muội, có chuyện cần ngươi phải cam đoan!”
“Chuyện gì?”
“Sự tình giữa ta và ngươi tuyệt đối không thể để cho người thứ ba biết, chủ yếu là vì việc tăng lên kiếm ý cần phải tìm một vị lão bằng hữu của sư phụ ta hỗ trợ, hắn không thích bị người khác biết đến, đương nhiên ngươi cũng không thể khai ta ra, nếu không phải sư huynh không thích ngươi, ta cũng sẽ không liên luỵ đến chuyện này!”
“Tốt!”
Ninh Vũ Hinh trịnh trọng đáp ứng, sau khiên liên tục cam đoan mấy lần mới rời khỏi.
Nếu như lần trước nàng đối với Kiếm Tâm Thông Minh đan còn ôm một chút thái độ hoài nghi, thì lần này lại triệt để không có.
Nàng thực sự đã sinh ra kiếm ý, mà loại kiếm ý này liền ngay cả Chu Thanh Vũ cũng đều sợ hãi thán phục.
Bởi vậy nàng vẫn là rất nguyện ý tin tưởng Lục Trường Sinh, với lại dù sao cũng chỉ bỏ ra hai vạn linh thạch, coi như không thành cũng không có gì lớn.
Lục Trường Sinh cũng mãn ý gật đầu.