Tiểu Sư Đệ Muốn Nghịch Thiên (Dịch)

Chương 16 Tiểu Sư Đệ Muốn Nghịch Thiên (Dịch)

Bấm vào đây để nghe audio
Chương 16 Tiểu Sư Đệ Muốn Nghịch Thiên (Dịch)

Ninh Vũ Hinh có chút bất mãi, lòng tràn đầy mong đợi đợi một đêm, mãi mới chờ được đến lúc trời sáng, kết quả tên hỗn đản này lại ngủ nướng đến tận bây giờ.

“Thật có lỗi, là ta chủ quan, tối hôm qua luyện đan đến quá muộn!”

Lục Trường Sinh áy náy giải thích, lấy ra đan dược cầm trong tay.

Ninh Vũ Hinh nhìn xem, trên mặt lộ ra vẻ hồ nghi.

“Đan dược này có thể ăn sao?”

“Không cần lo lắng, cam đoan sau khi ăn sẽ luyện ra kiếm ý!”

Ninh Vũ Hinh khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, ấp úng nói: “Sư huynh…ngươi đây là dùng cái gì để luyện vậy?”

Lục Trường Sinh nghe vậy, suy tư một hồi.

“Đều là linh dược cực kỳ quý báu, ta phải góp nhặt rất lâu mới luyện được một viên như vậy. Nếu không phải xem ở bên trên giao tình của chúng tra, ta cũng không nỡ lấy ra, liền ngay cả một viên linh thạch của ngươi cũng không kiếm được, thậm chí còn có chút thua lỗ!”

Lục Trường Sinh một mặt thương tiếc nói.

Ninh Vũ Hinh có chút động dung, càng cảm thấy vị sư huynh này cùng với những lời đồn đãi bên ngoài có chút khác biệt.

Lục Trường Sinh nhìn nàng, trong lòng tràn đầy mong đợi.

Ninh Vũ Hinh liền nói ngay: “Sư huynh, cám ơn ngươi, ta hiện tại liền phục dụng!”

Nói xong liền quay người liền hướng phía phòng mình rời.

Lục Trường Sinh lập tức trợn tròn ngưu nhãn.

Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com

Đã nói đến nước này rồi mà vẫn không có chút biểu lộ gì sao? Cứ rời đi như thế?

“Ai, hiện tại tiểu cô nương đều không dễ lừa a, linh thạch cũng càng ngày càng khó kiếm!”

Nghĩ đến những thứ này, trong lòng hắn cảm thấy bất đắc dĩ.

Không có cách, hắn lắc đầu than nhẹ, cũng may linh thạch còn không ít, trước tìm một chỗ chuẩn bị bắt đầu tu luyện.

Kết quả trong đan phòng lần nữa truyền đến âm thanh hô to, Diệp Thiên Dịch lao ra, nhìn về phía Lục Trường Sinh.

“Luyện thành rồi?” Lục Trường Sinh mở miệng.

“Xong rồi!”

Diệp Thiên Dịch trên mặt lộ ra ý cười.

“Vậy là tốt rồi, sư huynh bận việc trước đi!”

Lục Trường Sinh nói xong liền muốn đi.

Lại bị Diệp Thiên Dịch ngăn lại.

“Sư đệ, ta muốn cùng ngươi tâm sự một chút!”

Lục Trường Sinh ngây người, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của sư huynh, không khỏi nhíu mày.

“Sư huynh có chuyện gì không?”

“Trải qua hai ngày xem xét cẩn thận, ngươi có lẽ tâm tính có chỗ thiếu thốn, cũng rất có thiên phú, có thể nhìn ra vấn đề kiếm đạo của Đại sư huynh, chỉ nghe một lần liền có thể nhớ được phương pháp luyện đan, nói rõ ngươi rất có thiên phú!”

Lục Trường Sinh há mồm vừa định mở miệng.

Diệp Thiên Dịch lại nói tiếp: “Nghĩ đến là vì những năm nay sư tôn không có ở đây, Đại sư huynh say mê tu luyện, đối với ngươi bỏ bê quản giáo, từ nay về sau ta sẽ đến đốc thúc ngươi tu luyện, đợi một thời gian tất có thành tựu!”

“Sư huynh, ta. . .”

“Không cần nói, ý ta đã quyết!” Diệp Thiên Dịch ánh mắt kiên định nói: ” Không bao lâu nữa Thương Vân bí cảnh sẽ mở ra, đến lúc đó ngươi theo ta đi vào!”

“Sư huynh, kỳ thật không cần phải như vậy, ta cảm thấy. . .”

“Ngươi không cần phải lo lắng, hôm nay cứ nghỉ ngơi trước đi, từ ngày mai trở đi, ta chính thức bắt đầu đốc thúc ngươi tu luyện!”

Dứt lời, hắn liền mang theo đan dược đi tìm Chu Thanh Vũ, hoàn toàn không cho Lục Trường Sinh cơ hội phản bác.

“Cứ như vậy liền quyết định?”

. . .

Sáng sớm ngày thứ hai, Diệp Thiên Dịch đánh thức Lục Trường Sinh từ trong mơ màng tỉnh vậy.

Dựa theo hôm qua nói, hôm nay hắn muốn dẫn dắt sư đệ của mình bắt đầu tu luyện, trong chốc lát hai người đã rời khỏi Thương Vân Tông.

“Sư huynh, coi như tu luyện cũng không cần phải gấp gáp như vậy đi, trời còn chưa sáng đâu!” Lục Trường Sinh còn buồn ngủ mở miệng.

“Con đường tu luyện nghịch thiên mà đi, tu sĩ chúng ta nhất định không được lười biếng, trước kia sư phụ không ở đây, đại sư huynh lại thường xuyên bế quan tu luyện,bỏ bên quản giáo đối với người, từ hôm nay trở đi ta sẽ đốc thúc người tu luyện!”

Diệp Thiên Dịch nói với giọng điệu nghiêm túc.

Lục Trường Sinh có chút im lặng, mười năm qua hắn được tự do tự tại đã quen, bỗng dưng lại bị quản giáo như vậy, có chút không thích ứng.

“Nếu không đợi sư phụ trở về để hắn tự mình đến đốc thúc ta đi, cũng không cần phải nhọc đến nhị sư huynh!”

Vốn chỉ muốn Diệp Thiên Dịch sẽ nhả ra.

Không nghĩ đến trên mặt hắn lại càng thêm nghiêm túc.

“Sư đệ, có một số việc vốn là muốn tìm cơ hội nói cho ngươi, nhưng ngươi đã nói đến, vậy hiện tại liền nói cho ngươi đi!”

“Chuyện gì? Chẳng lẽ sư phụ sắp không được?” Lục Trường Sinh thần sắc khẽ giật mình.

Diệp Thiên Dịch lắc đầu, trầm ngâm thật lâu mới chậm rãi nói: ” Nguyên bản ta bồi tiếp sư phụ ra ngoài du lịch, nhưng mà tại hai năm trước, sư phụ lại đột nhiên biến mất!”

“Mất tích?”

“Đúng, ta đã tìm kiếm hai năm, lại không có bất kỳ tin tức gì, bất đắc dĩ chỉ có thể trở về tông môn, bất quá chuyện này không thể hướng người ngoài nói ra, sợ sẽ đưa tới phiền phức, hiện nay cũng chỉ có cao tầng tông môn biết được!”

Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D bàn phím để duyệt giữa các chương.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Hãy ủng hộ TruyenHayHo bằng cách đánh giá truyện và chia sẻ link nhé!