Thấy hành đông của mọi người,hắn hơi ngạc nhiên nhưng cũng vội lấy lại trạng thái lãnh băng rồi khẽ gật đầu một cái và bước thẳng vào phòng Vip One.Đẩy cánh cửa ra,mọi người đã có mặt đầy đủ và đang ngồi chờ hắn.Hắn bước đến chiếc ghế dành cho mình rồi bắt đầu nói:
– Có lẽ mọi người cũng đã biết tôi triệu tập tất cả đến đây làm gì?Đầu tiên,5R báo cáo các đối tượng khả nghi trong bar đi.
Sau câu nói của hắn,Ron thay mặt 5R đứng lên rồi đọc lên nội dung trong tờ giấy đã được chuẩn bị sẵn.
– Thưa bang chủ,bang phó.Trong bar hiện nay mọi thứ vẫn ổn,ngoài tiểu thư nhà họ Vương và Trịnh Minh Huân ra thì không có ai khả nghi.Nhưng mới gần đây,một tiểu bang của Kill gửi thư khiêu chiến đến R.I.P hy vọng được cùng bang chủ đấu một trận phân thắng thua để dành địa bàn nhưng em đã từ chối.Còn nữa,mấy ngày hôm nay,Rin đã mất tích không lý do.-Nói xong,Ron đi đến đưa một tập hồ sơ gì đó cho hắn rồi ngồi xuống.
– Không thấy Rin sao?Đã liên lạc chưa?
– Thưa bang chủ,đã liên lạc nhưng không có trả lời.- Run thay mặt Ron trả lời.
– Thôi được rồi,tạm thời để Rin nghĩ ngơi đi.Vài ngày nữa vẫn không có tin tức của Rin thì phái người đi dò hỏi.Còn Yic,mau báo cáo việc của R.I.P đi.-
Nói xong với 5R,hắn quay qua Gia Long rồi ra lệnh.
– Sắp tới chính là ngày tuyển thêm thành viên mới cho bang do chính bang chủ chủ trì.Hiện tại đã chọn được 10 người là Hoàng Thiên Thiên,Jake,Thái Thiên Hà,Dương Nhật Hạ,Trần Thiên Bảo,Đoàn Bảo Minh Khuê,Trương Hải Đăng,Nguyễn Khánh Thụ Nhân,Phạm Lệ Băng và Hoàng Uy Vũ.Chỉ chờ đến ngày tuyển chọn chính thức nữa là có thể làm lễ gia bang.- Gia Long từ từ đọc tên từng người.
– Người tên Thái Thiên Hà đó đến nộp hồ sơ sao?-Hắn thắc mắc,thực thì cái tên này,hắn rất có hứng thú.
– Không,một người hộ lý mang hồ sơ đến.
– Được rồi.Cuộc họp kết thúc,tất cả đi làm việc đi.
Sau lời nói của hắn,5R vội vàng đi ra ngoài lo công việc của bar.Trong phòng chỉ còn lại hắn,Khôi,Nguyên,Long và Hưng.Thấy ba chàng mãi không đi thì hắn lại lên tiếng:
– Sao còn chưa đi.Có gì muốn nói sao?- Khẽ nhăn trán lại,hắn bực mình hỏi.
– Tao có chuyện muốn hỏi?- Khôi thay mặt Nguyên và Long hỏi.Thực sự thì trong đầu cậu hiện tại không có gì ngoài những câu hỏi về hắn.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
– Nếu là chuyện tao mất trí nhớ thì Hưng,anh nói đi.-Đang nói với Khôi thì hắn quay qua Hưng ra lệnh.Hắn rất mệt mỏi,rất muốn được nghĩ ngơi.Khẽ dựa mình vào thành ghế,mắt hắn nhắm hờ lại,hai tay vòng vào nhau.Êm đếm đi vào giấc ngủ.
– Hưng,anh nói gì đi chứ.-Mãi không thấy Hưng lên tiếng,Gia Long tức giận hét lên.
– Được rồi,để anh kể.
““““““““““Hồi Tưởng Qúa Khứ“““““““““`
Hắn tức giận bước ra khỏi lớp học,khuôn mặt tím tái lên.Khẽ lấy chiếc điện thoại trong túi ra,hắn bấm một dãy số nào đó rồi nhấn nút gọi.Ngay lập tức,đầu dây bên kia có tiếng trả lời.
– “Alô”
– Hưng,mau mau thực hiện kế hoạch.
– Ngay bây giờ sao?
– Ừ,nhanh.Anh gọi cho bác Jen cùng hợp tác sau đó đến nghĩa trang YN,nhớ cầm theo khẩu súng và đưa theo nhân viên hóa trang.Nhanh lên,không có thời gian đâu.
– Ừ,anh biết rồi.
Lời Hưng vừa dứt,hắn liền gác máy rồi,lấy con xe và chạy đến nghĩa trang YN,nơi ngôi mộ mẹ hắn được chôn cất.Bước đến bên cạnh ngôi mộ,hắn quỳ thụp xuống trước mộ rồi khẽ nói:
– Mẹ,Phi xin lỗi.Chỉ một lần này thôi,rồi mọi chuyến sẽ sáng tỏ.Tất cả sẽ phải trả giá.Sau khi hoàn thành xong,Phi sẽ về bên kia đoàn tụ với mẹ và Thiên My.
Nói xong,hắn lấy tay vuốt vuốt khuôn mặt mẹ trong hình rồi đứng dậy và đi lại gốc cây gần đó chuẩn bị cho kế hoạch.
5′ sau,Hưng cùng Jen và nhân viên hóa trang có mặt tại mộ mẹ hắn.Thấy hắn đang đứng dựa vào xe,cả ba đi đến bên cạnh hắn.Jen là người mở lời đầu tiên.
– Con thực sự muốn vậy sao?- Jen nhẹ nhàng hỏi.Trong lời nói có chứa rất nhiều tình cảm cùng một chút tức giận.- Không lẽ chỉ vì muốn trả thù mà con lại khiến cho tất cả phải đau khổ sao?- Jen tiếp lời.Sự tức giận ngày càng gia tăng và được thể hiện qua lời nói của ông.
– Con…không có sự lựa chọn.-Nói xong với Jen,hắn quay qua Hưng và cô nhân viên rồi nói.- Chuẩn bị đi.
Nghe được câu nói của hắn,Hưng vội chạy đến bên mộ để tạo hiện trường,còn cô nhân viên thì cứ ngơ ngác vì độ đẹp trai của hắn.Nhìn hắn thật cuốn hút với body chuẩn,đôi mắt chim ưng màu tím than đang phát sáng rực rỡ,chiếc mũi cao quý phái,đôi môi đỏ rực khiến người khác chỉ muốn được chạm vào.Qủa là người đàn ông thâm thúy.Mãi không thấy cô nhân viên có phản ứng gì giúp hắn hóa trang,hắn lại mở miệng lên tiếng thêm lần nữa.
– Còn không mau làm việc.
Cô nhân viên nghe giọng nói lãnh băng của hắn thì giật mình vội chạy đến hóa trang.Sau 30′ chuẩn bị,cuối cùng mọi thứ cũng đã xong,hiện tại chỉ cần tiêm thuốc ngừng thở và chết tạm thời nữa là xong.Cầm cây kim tiêm trên tay,Jen do dự không biết là có nên hay không.
“- Nếu thực hiện kế hoạch này,không phải Kiệt sẽ rất đau khổ sao?Mình có nên làm hay không đây?”Tiếng lòng Jen hoang mang.Liệu phải làm thế nào cho tốt đây?
– Con nói rồi,đến nước đường này.Cả con,chú và ông ta,không ai có sự lựa chọn.-Thấy Jen cứ mãi do dự,hắn lên tiếng tạo cho Jen một lòng tin vững chắc.
– Được rồi,con nói đúng,ba chúng ta không có sự lựa chọn.
Nói xong,Jen bắt đầu tiêm thuốc vào người hắn và màn kịch được bắt đầu khi Khôi nhận được cuộc điện thoại của bác bảo về nghĩa trang báo rằng hắ bị bắn.Ngay lập tức,hắn được đưa vào bệnh viện và thực hiện cả mổ giả.Ngay sau khi thuốc hết tác dụng,hắn liền tỉnh lại như một phép màu.
““““““““Kết Thúc Hồi Tưởng“““““““““`
– Hứ,…Mày giỏi thật.Vỡ kịch của mày không phải đã quá hoàn hảo sao?Chúc mừng mày.Bọn tao là những kẻ ngu ngốc khi đã lầm tưởng quá vào mày.Từ
khi nào mày trở thành một kẻ mưu mô như vậy hả Moon?
Nguyên Nguyên tức giận hét lên.Nghe xong câu chuyện tưởng chừng như chỉ có trong phim ảnh,Nguyên Nguyên hoang mang vô cùng.Thực sự thì,hắn đã thay đổi.Trước mặt Nguyên đã không còn là một Dương Lâm Hoàng Phi của 10 năm về trước nữa rồi.
– Từ khi nào hả?Từ khi người cha mà tao yêu thương,tôn kính trở thành hung thủ gián tiếp giết chết mẹ tao.Sao hả?Đúng,tao đã thay đổi,vỡ kịch quá hoàn hảo,hoản hảo đến nổi tao chỉ muốn vỡ kịch đó được diễn mãi mãi.
Lòng hắn cũng hoang mang không kém.Không hiểu sao khi vỡ kịch kết thúc một cách trọn vẹn như vậy,hắn không vui mà ngược lại lại cảm thấy nuối tiếc.Nuốc tiếc điều gì thì hắn thực không được.Có lẽ là nuối tiếc những ngày tháng nằm trong bệnh viện được ba và nội quan tâm,nuối tiếc những ngày được bạn bè hỏi han và nuối tiếc những ngày được nó chăm sóc.
– Đừng như vậy nữa.Qúa khứ đã qua thì cứ để cho nó qua đi.Đừng lượm lại làm gì,chỉ thêm xước tay mà thôi.Hãy trở về là con người thật của mày đi.Sống trong vỏ bọc đó khiến mày dễ chịu lắm sao?-Gia Long đặt bàn tay của mình lên vai hắn rồi khẽ nói.
– Qúa muộn rồi.Hiện tại,tao chỉ có thể bước tới chứ không lùi được nữa.Đằng sau lưng tao hiện tại chỉ còn là ngõ cụt.Như tao đã nói,từ nay hãy gọi tao là Ric,không phải Moon.
Nói xong,hắn quay qua Hưng nói nhỏ điều gì đó rồi bước đi trước,Hưng bước theo sau.cả hai đi đến phòng làm việc của bar.Hắn đến chiếc ghế của mình,Hưng ngồi đối diện.Vừa thấy Hưng ngồi xuống,hắn vội nói:
– Nguyễn Hoàng Kỳ Nam đó,đã tìm ra hắn chưa?-Bình thường giọng nói của hắn đã lạnh,nay lại càng lạnh hơn,như tảng băng ngàn năm không hề bị tan chảy.
– Anh vẫn đang cho người tìm kiếm,theo như thông tin mới tìm được thì hắn hiện đang ở Anh thì phải.-Hưng cầm tập hồ sơ lên,xem xem gì đó rồi nói.
– Nhanh chóng tìm ra hắn,càng sớm càng tốt.Còn nữa,điều tra về Thái Thiên Hà.Gửi kết quả qua mail nhanh nhất có thể.Về phần Vương Thiên Minh,ngừng mọi hoạt động liên quan về hắn ta lại,để xem tiếp theo hắn sẽ đi nước cờ gì.Mọi thứ sẽ nhanh chóng kết thúc thôi.
Lớp học 11 MOON VIP hôm nay náo nhiệt đến lạ thường,hình như có một nhân vật nào đó đã xuất hiện.Hắn ngồi bàn dưới cùng mệt mỏi lấy chiếc phone đeo vào tai.Để tránh những ánh mắt hám trai rơi thẳng vào người mình,hắn ném cho bọn họ một cái nhìn đầy chết chóc.Xong xuôi mọi thứ,hắn úp mặt xuống bàn và thưởng cho mình một giấc ngủ.Nó ngồi bàn bên cạnh nhìn qua hắn với hàng ngàn dấu chấm hỏi.
Tùng…Tùng…Tùng…
Tiếng trống vào lớp vang lên,tất cả các học viên ổn định vào chỗ ngồi,cô Lily tươi cười bước vào lớp.Vẫn là những câu chào hỏi quen thuộc mỗi ngày và kết thúc bằng lời nói của cô Lily.
– Ok, sitdown.Hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới.Em vào đi.-Cô Lily nói với lớp xong quay ra cửa gọi học sinh đó vào.
Trước mặt mọi người là một cậu nam sinh bảnh bao,đẹp trai và khá lãng tử.Mái tóc màu vàng tôn lên khuôn mặt trắng sáng của cậu.Để giải đáp thắc mắc của mọi người về phía mình,cậu học sinh kia lên tiếng:
– Chào mọi người,tôi là Thái Thiên Hà,là học sinh từ Mĩ chuyển về đây.Xin mọi người giúp đỡ.-Nói xong,cậu học sinh cúi đầu xuống 90 độ chào cả lớp.
Bỗng nhiên,nghe đến cái tên này,theo phản xạ không điều kiện,hắn lập tức ngước mặt lên.Thiên Hà cũng để ý nhìn hắn từ lúc cậu bước vào cho đến bây giờ,thấy hắn nhìn mình,cậu khẽ nhếch mép một cái rồi quay qua cô Lily và nói:
– Em ngồi ở chỗ trống bên cạnh bạn Phi được không ạ?
Cô Lily ngạc nhiên khi nghe lời đề nghị của Thiên Hà,cô vội lên tiếng ngăn cản.
– Không được rồi,chỗ ngồi bên cạnh Phi là của Khôi rồi em ạ.Em chọn chỗ khác đi.
– Không sao,cho Thiên Hà xuống ngồi với tôi cũng được.-Câu nói của cô Lily vừa dứt,hắn liền phản bác.
Cả lớp đem đôi mắt ngạc nhiên nhìn hắn,ngày hôm nay mọi thứ dường như bị đảo lộn.Đáp lại ánh mắt ngạc nhiên của mọi người là nụ cười cực đểu của hắn dành cho Thiên Hà.Cả hai cứ đấu nhau bằng biểu cảm và xem cả lớp như không tồn tại.
– Còn Khôi thì sao?- Cô Lily đưa ánh mắt của mình nhìn về phía Khôi.
– Khôi sẽ qua ngồi với Nhi.- Hắn lên tiếng chắc nịch như để cho Khôi và Nhi hết đường phản bác.
Nghe giọng nói lạnh băng của hắn,Khôi liền thu dọn đồ đạc và đi qua bàn Nhi ngồi.Thiên Hà thấy vậy thì đi thẳng xuống bàn hắn và yên vị vào chỗ,cô Lily bắt đầu tiết học khi mọi thứ đã ổn định.
– Xin chào,chắc cậu đã nghe đến tên của tôi rồi nhỉ?- Thấy hắn cứ mãi im lặng,Thiên Hà lên tiếng bắt chuyện.
– Tất nhiên.-Hắn lạnh lùng trả lời.
– Vậy chúng ta làm bạn nhé.Cùng cạnh tranh công bằng.Tôi chắc chắn sẽ không nhượng bộ cậu đâu.Coi như đây là lời thách đấu mà tôi dành cho cậu.-Thiên hà mỉm cười nói.Đến câu nói cuối cùng,cậu đưa tay ra tỏ ý muốn bắt tay với hắn.
– Tự tin đến vậy sao?-Hắn không có động tác gì thể hiện bắt tay lại Thiên Hà.
– Tôi tất nhiên nói được thì có thể làm được.-Thu lại cái tay của mình,Thiên Hà cười nhẹ.
– Thôi được rồi.Ok,tôi đồng ý.-Nói rồi,hắn úp mặt xuống bàn tiếp tục giấc ngủ của mình.
Thiên Hà nhìn hắn nhếch mép một cái rồi lấy laptop ra và gửi mail đến một ai đó với lời nói:
“- Bước một hoàn tất.”
————–END CHAPTER 21——————
““““““`Giới Thiệu Nhân Vật““““““““
– Thái Thiên Hà,17 tuổi,cao: 1m80.Từ Mĩ trở về
– Rất giỏi võ,sử dụng được tất cả các loại vũ khí.Là một nhân vật bí ẩn.