Khí lực cả người Trịnh Xá dần dần biến mất, mí mắt hắn càng ngày càng nặng, một cảm giác tuyệt vọng tột độ dâng lên trong lòng hắn.
Khí lực, tinh lực, nội lực cả người đều biến mất, hắn thậm chí còn mơ hồ cảm thấy được sinh mệnh lực cũng đang tiêu thất, cứ qua mỗi giây thần trí của hắn lại càng thêm mê mang. Cho đến lúc này hắn mới nhìn rõ thân thể to lớn của nữ nhân trắng bệch toàn là do vô số khuôn mặt cấu thành, đó là những khuôn mặt Quỷ Hồn đau khổ và dữ tợn, chúng tụ tập lại với nhau tạo nên Quỷ Hồn to lớn này.
Trịnh Xá hai mắt mơ hồ, phảng phất như thấy được linh hồn của mình bị kéo ra, theo cánh tay nửa trắng nửa xanh kia chậm rãi rời khỏi thân thể. Lúc này khí lực nội lực tinh lực trên người hắn cơ hồ bị hút sạch, dưới trạng thái mở cơ nhân tỏa, cỗ dự cảm nguy hiểm đã lên tới cực hạn, phảng phất như thêm một giây nữa là hắn sẽ chết. Đột nhiên như có tiếng gì đó vang lên, một cỗ nhiệt lưu trong não hắn ào thẳng ra, thoáng cái đã đánh văng cánh tay nửa xanh nửa trắng trên cổ hắn. Cỗ nhiệt lưu này cực kì bá đạo, tựa hồ như có tính ăn mòn cực kì cường liệt, dọc theo cánh tay trắng xanh kia mà thiêu đốt khiến cho quỷ hồn bám sau lưng Trịnh Xá vô thanh vô tức bị thiêu thành mây khói.
Cỗ nhiệt lưu này chẳng những thiêu đốt tan tành quỷ hồn sau lưng Trịnh Xá mà nó còn điên cuồng lan tới các nơi trên thân thể của hắn. Phảng phất giống như nước sôi nóng bỏng, chảy qua bộ vị nào trên thân thể, chỗ đó bị thiêu đốt nóng bỏng vô cùng. Đau đớn kịch liệt như vậy thật sự không thua gì đau đớn sau khi mở cơ nhân tỏa. Dù bản năng của Trịnh Xá đã che lấp luồng đau đớn này nhưng mà hắn vẫn phải kêu lớn một tiếng.
Huyết tộc năng lượng! Không giống như bộ phim kinh dị lần trước phải dựa vào bản năng mới dùng được, lần này, năng lượng huyết tộc đã thực sự được hoàn toàn giải phóng. Giờ đây luồng năng lượng này đã đầy ắp toàn thân hắn, hai mắt Trịnh Xá đỏ ngầu. Trong mắt hắn, cả thế giới phảng phất chỉ còn lại có một mảng đỏ hồng, phảng phất như tất cả đã nhuộm máu, mà Quỷ Hồn to lớn đằng trước lại biến thành màu xanh nhạt, do vô số chi thể vặn vẹo của nhân loại quấn quít lẫn nhau mà thành.
Quỷ hồn cự đại kia hoàn toàn là do vô số Quỷ Hồn quấn bện với nhau mà thành. Trịnh Xá thậm chí thấy được mấy khuôn mặt quen thuộc, tỉ như gã đại hán to lớn xuất hiện lúc vừa mới tiến nhập vào bộ phim kinh dị này, thậm chí còn có Tiêu Binh Ức cũng ở trong đó. Nói cách khác, hễ là người bị chú oán giết chết sẽ bị nó biến thành một bộ phận của chú oán. Oán hận của mỗi người đều bị nó hấp thu, cuối cùng biến thành một bộ phận của quần thể chú oán tập hợp tạo thành Quỷ Hồn to lớn này. Xuyên qua đám Quỷ Hồn, Trịnh Xá nhìn thấy một khuôn mặt nữ nhân dữ tợn tại bộ vị trung tâm của Quỷ Hồn, nó giống như là bản thu nhỏ của cả quỷ hồn to lớn này vậy, đó chính là chủ thể chú oán – Kayako.
Lúc này cả người Trịnh Xá đã mềm nhũn vô lực, hắn chỉ đành nằm xuống ngay tại chỗ, lăn người hướng về phía sau hơn mười thước, bây giờ mới khôi phục một ít khí lực liền cầm máy lien lạc lên.
– Zero, ngươi có thể nhìn thấy chỗ xung quanh lồng ngực Quỷ Hồn không? Chủ thể chú oán ở ngay vị trí đó … Zero?
Trịnh Xá hữu khí vô lực, thì thào trong máy liên lạc.
– … Zero bị Quỷ Hồn công kích từ sau lưng, ta chỉ kịp cứu hắn ra, nhưng hiện tại hắn đã không còn nhiều khí lực để ngắm bắn … Phải đợi hắn khôi phục đến trạng thái có thể ngắm bắn, ước chừng ngươi còn phải đợi mười phút nữa.
Thanh âm Triệu Anh Không truyền ra từ trong bộ đàm.
Trịnh Xá trầm mặc không nói gì, vừa rồi hắn và Zero gây ra cho Quỷ Hồn thương tổn lớn nhất, quả nhiên hai người bọn họ liền bị công kích. Lần này thật đúng là lâm vào tuyệt cảnh, mắt thấy Quỷ Hồn lại dần dần khôi phục hoàn hảo, nhất thời hắn không nghĩ ra được biện pháp gì để giết chết nó… Chẳng lẽ cuối cùng tất cả mọi người chỉ có thể chết ở chỗ này sao? Trong mấy chục phút sắp được trở lại Chủ Thần không gian, toàn bộ cùng chết ở đây sao?
– Triệu Anh Không, bảo vệ Zero cho tốt, bên đó ta giao cho ngươi, ta sẽ giữ chân Quỷ Hồn này trong mười phút … tính mạng của ta đành phó thác cho các ngươi!
Trịnh Xá liều mạng đứng dậy, vừa rồi khi hắn bị Quỷ Hồn công kích, thể lực cùng nội lực trên người cơ hồ hoàn toàn bị hút khô, mà năng lượng huyết tộc rõ ràng là năng lượng có tính công kích, ngoại trừ có thể đề cao sức sống của cơ thể, nó cũng không có tác dụng đề cao thể lực như nội lực. Trịnh Xá chỉ có thể xiêu vẹo bước tới chỗ súng tiểu liên bị rơi, mà lúc này nửa thân trên của Quỷ Hồn to lớn kia đã không phục xong, chỗ hai chân có thể thấy cũng sắp khôi phục hoàn hảo.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Lúc này tốc độ của Trịnh Xá đã không còn được nhanh như trước nữa. Trong nháy mắt khi hắn nhặt súng tiểu liên trên mặt đất, cánh tay của Quỷ Hồn to lớn cũng đồng thời đánh về phía hắn. Cánh tay đó do mấy Quỷ Hồn uốn khúc vặn vẹo tạo thành, cánh tay nửa trắng nửa xanh, một khi bị nó chạm vào thân thể, sinh mạng lực cùng linh hồn của con người sẽ bị rút ra. Lúc này Trịnh Xá cái gì cũng không để ý gì nữa, ngoại trừ đem năng lượng huyết tộc vận ra ngoài, hắn vội lăn người xuống đất, trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, nửa thân trên của hắn khom xuống vừa vặn tránh thoát bàn tay nửa trắng nửa xanh kia. Dù vậy, một phần bả vai hắn vẫn bị chi thể của Quỷ Hồn chạm phải.
Hoàn hảo tính ăn mòn của năng lượng huyết tộc có hiệu quả phi phàm, dễ dàng ăn mòn sạch sẽ bàn tay tiếp xúc vào chỗ đó. Năng lượng màu huyết hồng còn theo đó mà từ từ lan lên, cơ hồ đem cả bàn tay thiêu đốt tan tành. Đương nhiên Trịnh Xá cũng cảm giác được rõ ràng một phần năng lượng huyết tộc trong cơ thể cũng đang dần dần giảm bớt.
Trịnh Xá thở ra một hơi xoay người chạy ra phía sau, nhưng mà hắn mới chạy được hai ba bước thì tiếp theo chỉ có thể cười khổ, trong lòng lập tức dâng lên một loại tâm tình tuyệt vọng.
Người bộ hành trên quảng trường sớm đã chạy trốn hết, Trương Kiệt cùng Tề Đằng Nhất mang theo Chiêm Lam cố thủ ở phía rìa quảng trường. Mặc dù phía xa không ngừng truyền tới tiếng còi xe cảnh sát, nhưng mà cảnh sát còn chưa kịp tới, ở phía sau từ bên rìa quảng trường không biết từ bao giờ đã xuất hiện mấy quỷ hồn Kayako đang bò tới, hơn nữa bọn chúng chính là dần dần càng lúc càng nhiều. Trịnh Xá đưa mắt nhìn lại, bốn phía xung quanh quảng trường cơ hồ tràn ngập quỷ hồn Kayako, số lượng ít nhất cũng phải hơn trăm, mà quỷ hồn Kayako to lớn phía sau hắn cũng đã phục hồi như cũ. Mắt thấy nó đã sắp bò tới rồi, mà thể lực nội lực tinh lực của hắn đã tiêu hao hơn nửa, nếu như không phải ý chí liều mạng trong nội tâm, hắn thậm chí ngay cả di chuyển cũng không thể nghĩ đến …
– Thật sự là … CHúng ta thật sự là phải chết sao? Không được, vô luận thế nào ta cũng phải sống sót!
Trịnh Xá gầm lên tuyệt vọng, hắn liều mạng dùng chút khí lực cuối cùng chạy về phía một tòa tháp chuông ở giữa trung tâm quảng trường … cao khoảng mười thước, từ chỗ đó, vừa vặn ngang với nơi lồng ngực của quỷ hồn Kayako to lớn …
Lúc này Trịnh Xá cần khí lực không có khí lực, cần tốc độ không có tốc độ, nếu không phải là gia tốc thuật của Chiêm Lam lúc trước còn chưa có hết tác dụng, phỏng chừng tốc độ của hắn cũng là ở mức độ đi chập chững mà thôi. Cho đến bây giờ hắn mới biết được gia tốc thuật kia trân quý nhường nào, mạnh mẽ đề thăng tốc độ chậm chạp lên thành tốc độ rất nhanh. Gia tốc thuật này cũng không phải là đề thăng tốc độ bản thân lên bao nhiêu phần, mà là tăng lên môt giá trị tốc độ cố định. Nếu là đặt tại lúc hắn vẫn còn nhanh nhẹn như trước thì tốc độ như vậy tự nhiên cũng không hiển lộ rõ ràng, nhưng đặt tại trạng thái hư nhược của hắn hiện tại thì mới thể hiện rõ sự trọng yếu của tốc độ như vậy.
Dựa vào cỗ tốc độ này, Trịnh Xá cuối cùng cũng xông tới cửa tháp chuông trước lúc đám quỷ hồn Kayako ở ngoài rìa quảng trường bò tới, Prog Knife trong tay hắn khẽ rung lên, một nhát chém xuống đã mở được cửa tháp, tiếp theo hắn không để ý tới bất cứ cái gì vọt vào bên trong.
Lúc này quỷ hồn Kayako cự đại đã khôi phục hoàn hảo, nó chậm rãi từ trên mặt đất đứng lên, tiếp đó di động về phía tháp chuông. Mà Trịnh Xá hiện tại ngoại trừ chạy đến thở hồng hộc ra, hắn còn phát hiện xung quanh trở nên có chút lạnh lẽo. Lúc này năng lượng huyết tộc vẫn phân bố toàn thân hắn, từ trong mắt hắn nhìn ra thế giới đỏ hồng bên ngoài, hắn lờ mờ trông thấy từ trên mái nhà xuất hiện một số bóng ma màu xanh trắng. Đồng thời dự cảm nguy hiểm cũng báo cho hắn biết chính xác: phía trên đầu đã có Quỷ Hồn chờ đợi.
Không có nội lực để phát động lực trường vô hình của Nạp giới, Trịnh Xá lập tức cất Prog Knife vào trong Nạp giới, đồng thời lôi súng tiểu liên ra. Lúc này hắn chỉ còn một cánh tay, hoàn toàn không cách nào thay băng đạn trong lúc gấp gáp khẩn trương như thế, mà đạn trong súng tự động chỉ còn lại gần nửa băng. Nói cách khác, nửa băng đạn này sẽ là chỗ dựa để hắn đến được tới đỉnh tháp chuông … Huyết tộc năng lượng là hi vọng cuối cùng của hắn, không tới lúc vạn bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng tiêu hao nó. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn – www.TruyệnFULL.vn
– A!
Gào lên một tiếng cuối cùng trong tuyệt vọng! Trịnh Xá xông lên nghênh đón Quỷ Hồn màu trắng xanh đang bò xuống từ cầu thang, bắn ra số tử đạn còn sót lại trong súng tiểu liên…
Tại một tòa cao ốc cách xa quảng trường, Zero cả người vô lực ngã trên mặt đất, trước mặt hắn còn có một khẩu súng công nghệ cao màu trắng bạc, đó chình là khẩu súng ngắm ion Gauss. Nhưng lúc này đã không còn ai có thể sử dụng được nó, mà ở cạnh Zero, Triệu Anh Không đang huy động ngón tay không ngừng cắt xé vô số Quỷ Hồn đang bò tới chỗ hai người.
Triệu Anh Không cũng không am hiểu súng ống, nhưng nàng có được trạng thái mở ccơ nhân tỏa, cộng thêm kĩ xảo ám sát cận chiến đã được đặc biệt huấn luyện qua, Có thể nói năng lực cận chiến của nàng tuyệt không thua gì Trịnh Xá. Cũng không biết tiểu cô nương này làm thế nào lại nghĩ ra được phương pháp đối phó Quỷ Hồn, nàng lấy linh loại đạn bỏ đi hỏa dược, sau đó lấy vỏ đạn lắp vào năm đầu ngón tay. Trong lúc hai tay nàng huy động, đầu ngón tay mạnh mẽ xé nát bất cứ Quỷ Hồn nào tới gần.
Lúc này hai người cũng đang bị vây công, vô số Quỷ Hồn từ bốn phương tám hướng bò ra, hiện tại hai người đang ở trên mái nhà, mà đám quỷ hồn lại từ bốn phía xung quanh mái nhà không ngừng xuất hiện. Nếu như không phải là Triệu Anh Không có được công kích lợi hại sau khi mở cơ nhân tỏa thì bây giờ hai người phỏng chừng đã bị đám Quỷ Hồn mai táng rồi.
– Sao rồi? Đã khôi phục được chút khí lực nào chưa? Có thể ngắm bắn chính xác không?
Triệu Anh Không sau khi xé tan hai Quỷ Hồn áp sát tới, nàng không quay đầu lại vội vàng hỏi.
Zero đang cố gắng ngồi dậy, hắn thì thào nói:
– Không được, trước mắt toàn là một mảng mơ hồ, phi thường buồn ngủ, trạng thái như vậy căn bản không cách nào ngắm bắn … Cho ta thời gian khoảng một hai phút nữa …
Triệu Anh Không dừng lại một chút, sau đó lại bắt đầu huy động mười đầu ngón tay, dần dần động tác của nàng cũng trở nên chậm lại, đã không còn có thể hành động lưu loát như ban đầu nữa …
Trương Kiệt cùng Tề Đằng Nhất so với ba người kia cũng không tốt hơn là bao nhiêu, bởi vì bọn họ đang ở bên rìa quảng trường, cho nên đã sớm va chạm đầu tiên với đám Quỷ Hồn xuất hiện xung quanh quảng trường. May mắn Trương Kiệt phản ứng kịp thời, giơ súng tiểu liên lên tảo xạ một trận, ngay cả Tề Đằng Nhất cũng luống cuống chân tay cầm lấy súng lục bắt đầu điểm xạ.
– Sẽ chết sao? Chúng ta sẽ chết sao? Trương Kiệt, chúng ta sẽ chết sao?
Tề Đằng Nhất vừa nổ súng vừa không ngừng run rẩy kêu lên.
Trương Kiệt đột nhiên quay lại đấm thẳng một quyền làm Tề Đằng Nhất trực tiếp ngã xuống đất, hắn gầm lên:
– Con mẹ nhà ngươi! Chúng ta hiện tại không phải vẫn còn sống sao? Ngươi muốn chết thì tự xông ra mà chết được rồi! Đừng có líu ríu bên tai ta như thế!
Nói xong, hắn lại quay đầu lại tiếp tục nhả đạn về phía đám Quỷ Hồn.
Tề Đằng Nhất sửng sốt một chút, sau đó hắn hồi tỉnh trở lại tiếp tục cầm súng lục không ngừng điểm xạ, hắn quay lưng về phía Trương Kiệt, nói:
– Trương Kiệt, nếu có thể sống sót mà nói, ta nhất định sẽ trả ngươi một quyền này. Con mẹ nhà ngươi … Răng của lão tử đều bị đánh gãy hết rồi.
Trương Kiệt lại cười ha hả, hắn vừa bắn vừa nói:
– Nếu như chúng ta có thể sống sót … nếu như tất cả có thể sống sót, lão tử cho ngươi đấm một quyền thì có làm sao đâu? Sống sót a …
– Trịnh Xá … tính mạng của bọn ta đều đặt trên tay ngươi, nhất định phải thành công a!
Trịnh Xá không biết phía trên còn có bao nhiêu bậc thang nữa, cũng không biết phía trên còn có bao nhiêu Quỷ Hồn xuất hiện, hắn chỉ biết là lúc này đã không thể quay đầu lại, phía sau hắn, tràn ngập cầu thang đều là Quỷ Hồn đang bò lên. Điều duy nhất hắn có thể làm chính là liều mạng xông lên rồi lại xông lên, cho đến tận khi xông ra khỏi cơn ác mộng như địa ngục này … Nếu như không muốn chết, như vậy chỉ có liều mạng xông lên phía trước!
– A!
Trịnh Xá giương súng tự động, vừa xông lên vừa không ngừng tảo xạ, bước chân của hắn căn bản đã vô lực chống đỡ cường độ xông lên như vậy. Nếu không phải trong lúc tối hậu có một cỗ ý chí lực vẫn đang kiên trì chống đỡ thì có thể ngay cả khí lực để nhấc chân di chuyển một bước thôi hắn cũng không có. Trạng thái mở cơ nhân tỏa đã duy trì rất lâu rồi, từ khi hắn có được loại trạng thái này tới nay, đây là lần có thời gian duy trì dài nhất. Giống như lần trước trong phim Ailen 1, gen của hắn đã đạt tới giới hạn băng hoại. Hắn … đã không còn đường lui!
Rốt cuộc, đúng lúc súng tự động sắp bắn hết đạn, Trịnh Xá đã lao tới đỉnh tháp chuông, trên một cái ban công bên ngoài, Quỷ Hồn đang không ngừng từ chỗ đó bò tới. Hắn nâng súng lên tảo xạ môt trận, bắn hết sạch đạn trong súng, tiếp theo hắn tung cước đá bay cửa sắt thông với ban công. Lọt vào trong mắt là Quỷ Hồn cự đại kia đang cùng hắn đối mặt nhìn nhau, thậm chí Trịnh Xá đã nhìn thấy nó vươn tay chộp về phía hắn.
– A! Đi chết đi cho lão tử!
Trịnh Xá cố đề khởi năng lượng huyết tộc toàn thân, liều mạng chạy ra ban công, lao thẳng về phía chỗ lồng ngực của quỷ hồn to lớn … vị trí của chủ thể chú oán Kayako …
Trịnh Xá vọt tới chỗ lồng ngực của Quỷ Hồn to lớn, linh hồn trong đó là một phụ nữ trung niên, nhìn khuôn mặt vặn vẹo rất kinh khủng, cả người bị biến đổi thành trạng thái tả tơi. Vừa mới đụng vào hắn, nữ Quỷ Hồn kia đã há to miệng kêu thảm, trong nháy mắt đã bị năng lượng huyết tộc ăn mòn tan thành mây khói. Lúc này cả người Trịnh Xá hoàn toàn bị bao trong lồng ngực của Quỷ Hồn cự đại kia.
Sau khi Quỷ Hồn đầu tiên bị ăn mòn tiêu tan, Quỷ Hồn xung quanh đều bắt đầu xông về phía Trịnh Xá. Huyết tộc năng lượng thật sự bá đạo cường hoành, chỉ hơi chạm nhẹ vào là đám Quỷ Hồn này lập tức bị hoàn toàn ăn mòn tiêu tan. Nhưng mà đồng dạng, Trịnh Xá cũng cảm thấy tốc độ tiêu hao năng lượng huyết tộc trong cơ thể thực sự là cực nhanh, bất quá mới chỉ được mấy giây thôi mà năng lượng huyết tộc đã tiêu hao hết hơn bốn phần.
Mọi người nhìn vào, chỗ tiếp xúc giữa Trịnh Xá và Quỷ Hồn tản mát ra một cỗ quang mang màu xanh kì lạ. Hễ là Quỷ hồn bị ăn mòn tiêu thất đều sẽ phóng xuất ra loại quang mang này. Nhưng mà dần dần, loại quang mang này càng lúc càng ảm đạm, điều này biểu hiện rằng năng lượng huyết tộc của Trịnh Xá đang từ từ giảm xuống. Mà lúc này, chỗ lồng ngực của Quỷ Hồn to lớn đã bị ăn mòn thành một cái lỗ lớn hình người.
– … Trịnh Xá! Vị trí lồng ngực Quỷ Hồn chính là ngươi sao?
Trịnh Xá lúc này chính là đang tập trung toàn bộ tinh thần, đột nhiên từ trong máy liên lạc bên hông phát ra giọng nói của Triệu Anh Không, hắn bất chấp tất cả liều mạng gào lên:
– Là ta … nếu như ta chết, các ngươi có thể chạy xa được bao nhiêu thì chạy đi, thời gian đã sắp hết rồi. Được rồi, đừng nói chuyện với ta nữa, ta đã bất chấp tất cả rồi!”
– … Vì sao lại nhảy vào chỗ đó? Chẳng lẽ … ngươi đã phát hiện được nhược điểm của chú oán Quỷ Hồn?
Thanh âm Triệu Anh Không vẫn không nhanh không chậm truyền tới.
– Mẹ kiếp … Đúng vậy! Đã phát hiện được nhược điểm! Chủ thể chú oán rất có thể ở giữa lồng ngực! Đừng có nói chuyện với ta nữa a, ta không thể bị phân tán tập trung!
Gân xanh trên trán Trịnh Xá nổi phồng lên, hắn gần như gầm lên mà nói.
– Trịnh Xá … ta là Zero đây, ta không biết còn có thể ngắm chuẩn mục tiêu hay không, nhưng mà có thể thử một chút, thể lực của ta hiện tại còn có thể bắn ra một phát đạn nữa … Bây giờ quang mang xung quanh ngươi đã quá thịnh, chờ khi quang mang nhạt đi một chút, ngươi hãy ra lệnh cho ta!
Thanh âm của Zero đột nhiên vang lên trong bộ đàm.
Trịnh Xá trầm mặc một chút, hắn không biết phải trả lời thế nào, bởi vì cỗ thanh quang chớp động này đại biểu cho hắn còn có năng lượng ăn mòn Quỷ Hồn. Một khi quang mang này biến mất hoặc là yếu đi, như vậy hắn lập tức sẽ bị vô số Quỷ Hồn bám lấy. Khi đó thực sự là ngay cả một chút lực phản kháng cũng không có.
– Zero … cơ hội chỉ có một lần, chốc nữa ngay khi quang mang biến mất, ngươi hãy bắn vào vai trái của ta, nơi đó chính là chủ thể chú oán!
– …Được!
Trịnh Xá quyết định chủ ý, hắn cũng không tiết kiệm năng lượng huyết tộc còn lại nữa, bắt đầu liều mạng đem năng lượng huyết tộc tán phát về phía trước. Nhất thời, Quỷ Hồn chắn trước mặt hắn bắt đầu không ngừng bị ăn mòn tan rã, chỉ có mấy giây thôi hắn đã tiếp cận chủ thể chú oán càng lúc càng gần.
– Sở … Sở Hiên!
Đúng lúc Trịnh Xá đang định tiếp tục đẩy mạnh về phía trước, đột nhiên một linh hồn thể trước mắt làm hắn chấn động cả người. Quỷ Hồn này cùng đám Quỷ Hồn kia có chút bất đồng. Hắn cũng không có khuôn mặt vặn vẹo, thân thể trông cũng như nhân hình bình thường. Nếu như không phải là lớp da của hắn có màu nửa xanh nửa trắng thì hắn trông thật sự là giống hệt một người bình thường.
Trong nháy mắt chần chừ này, Trịnh Xá cũng không có tiếp tục ăn mòn đến Sở Hiên, không hiểu tại sao, hắn đối với nam nhân này lại có một loại kính ý khó hiểu. Mà càng khiến hắn kì quái chính là, Quỷ Hồn Sở Hiên cũng không giống như các quỷ hồn khác tấn công về phía hắn. Ngược lại, Quỷ Hồn Sở Hiên lại vượt qua Trịnh Xá mà ngăn cản lại mấy con Quỷ Hồn khác đang xông tới sau lưng hắn. Trong lúc mơ hồ, Trịnh Xá tựa hồ có thể nhìn thấy khi Sở Hiên lướt qua đầu hắn khẽ gật một cái …
– Ảo giác sao? Hay là …! Sở Hiên, ta báo thù cho ngươi!
Cho tới lúc này, trước mặt hắn đã không còn bất cứ Quỷ Hồn nào khác, chỉ còn lại một mình chân thân Kayako. Trịnh Xá đem toàn bộ năng lượng huyết tộc tụ tập vào tay trái, tiếp theo hết sức tung ra một quyền. Ngay lúc năng lượng huyết tộc theo nắm đấm xâm nhập vào trong cơ thể Kayako, Quỷ Hồn này lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt thống khổ. Nàng không ngừng phát ra thanh âm lục cục lục cục, thân thể không ngừng giãy dụa muốn thoát ra khỏi nắm tay của Trịnh Xá. Nhưng lúc này Trịnh Xá đã quyết tâm liều mạng, hắn không thèm để ý đám Quỷ Hồn xung quanh đụng vào cơ thể, chỉ liều mạng đem toàn bộ năng lượng huyết tộc từ nắm tay đẩy về phía Kayako. Cỗ năng lượng có tính ăn mòn mãnh liệt này không ngừng chảy vào trong cơ thể Kayako. Mà Quỷ Hồn bất tử Kayako rốt cuộc cũng bắt đầu nhỏ lại, từng chút từng chút càng lúc càng nhỏ …
Ngay khi Quỷ Hồn đầu tiên bên ngoài chạm vào thân thể Trịnh Xá thì năng lượng huyết tộc của hắn rốt cuộc cũng bị ép ra đến tia cuối cùng. Sinh mạng lực của hắn không ngừng bị cuồn cuộn hút đi từ vị trí tiếp xúc. Mà Kayako trông đã chỉ còn nhỏ bằng không tới một phần năm như ban đầu, chỉ cần một chút lực lượng cuối cùng … là đã có thể tiêu diệt nó rồi!
– Zero! Chính là lúc này…!
Bùm!
Một tiếng súng cực lớn vang lên, Trịnh Xá chỉ cảm thấy bắt đầu từ vai trái, một cỗ nhiệt lưu đột ngột nhập vào từ bả vai hướng xuống cánh tay. Một chớp mắt, phảng phất lâu như cả một thế kỉ vậy. Tiếp theo viên đạn linh loại súng ngắm ion xuyên qua bàn tay hắn trực tiếp đâm thẳng vào cơ thể Kayako, hoàn toàn đánh tan quỷ hồn chỉ bằng một phần năm bình thường này, sau đó bắn xuyên ra ngoài. Uy lực cực lớn đó khiến cánh tay trái của Trịnh Xá nát vụn, đồng thời cũng làm cho bộ vị lồng ngực của linh hồn thể to lớn … tan thành một cái động lớn trống hoác.
Trong lúc mơ hồ, Trịnh Xá phảng phất nghe thấy một âm thanh thảm thiết, đây là thanh âm của một người phụ nữ phát ra, mà theo thanh âm này vang lên, xung quanh đồng thời cũng có vô số tiếng kêu thảm thiết của nam nhân nữ nhân. Đám linh hồn thể vẫn nâng đỡ Trịnh Xá dần dần bắt đầu tan biến, cho đến khi Trịnh Xá bắt đầu từ trên cao hơn mười thước rơi xuống đất, một đôi cánh tay cường tráng đã đỡ được hắn.
– … Thành công rồi …Trịnh Xá, chúng ta … Hắc? Ta cũng được thưởng …
Trịnh Xá chỉ cảm thấy phảng phất nghe thấy thanh âm của đồng bọn, trong chốc lát này … hắn chỉ cảm thấy nội tâm của bản thân đang đứng trên cùng cao độ với Sở Hiên … Có lẽ đồng bọn đôi khi sẽ trở thành gánh nặng, hoặc là thủ lĩnh tính toán lãnh khốc vứt bỏ người yếu để có thể làm cho đại bộ phận sống sót. Nhưng mà khi chúng ta tương hỗ dựa vào nhau mà sống, đem tính mạng của mình phó thác cho đồng bọn … Đây mới là một đội ngũ mà hắn hi vọng.
Khi hắn hồi tỉnh lại, đã thấy đang được ngâm mình trong một cột sáng, toàn thân trên dưới đau đớn ngứa ngáy không chịu nổi. Nhưng mà theo đau đớn như vậy, tinh thần của hắn cũng dần dần trở nên sung mãn.
Hắn dùng lực cúi đầu nhìn xuống phía dưới, một cô bé đang ở dưới yên lặng nhìn hắn, trong mắt cô bé này tràn đầy nước mắt trong suốt, nhưng mà trong ánh lệ lại mang theo ý cười ….