Nhưng chuyện xảy ra ngày hôm nay đã lật đổ hoàn toàn nhận thức trước đây của Ngô Vi, hiện giờ hắn cảm thấy bản thân rất ngu ngốc, không thể cùng một đẳng cấp với đại nhân và Phong cô nương rồi.
Hắn chẳng thể nào theo kịp mạch suy nghĩ của những người thông minh như đại nhân và Phong cô nương cả.Nghĩ như vậy, hắn cũng tiến lại gần xem, cố gắng nhìn ra điểm kỳ lạ, nhưng rốt cuộc vẫn chẳng biết hai người họ đây là muốn xem cái gì.
Hắn không khỏi nghi hoặc, gãi đầu: “Đại nhân, ngài đang nhìn cái gì vậy?” Đây không phải chỉ là một cái lu lớn bình thường sao, nhà nông hộ nào cũng sẽ đặt một cái trong sân mà, cái này thì có liên quan gì đến vụ án chứ?“Có.” Phong Thượng Thượng chỉ vào các vết xước trên mép lu và xung quanh thân.
“Đây chính là liên hệ.”Ngô Vi nhìn những vết trầy xước rậm rạp kia, nhìn nhìn một hồi thì cảm thấy có chút không thích hợp, một lu nước bình thường sao lại có nhiều vết trầy xước như vậy?Lúc này, Ứng Thanh Vân trầm giọng dặn dò: “Ngươi lập tức đi kiểm tra xem trên người vợ chồng Thẩm Đại Trang có vết thương gì không.”Ngô Vi mặc dù vẫn không nghĩ ra, nhưng biết đại nhân nhà hắn nhất định là đã nhìn ra được cái gì rồi, không dám qua loa, lập tức đi tìm hai vợ chồng Thẩm gia.Một lúc sau, hắn quay về với vẻ mặt phức tạp.Phong Thượng Thượng nhìn thấy vẻ mặt hắn như vậy, trong lòng càng thêm tự tin.
Mà ánh mắt của Ứng Thanh Vân thì lại càng thêm sâu.“Đại nhân, ty chức phát hiện, trên tay và cánh tay Thẩm thị có vết thương, hơn nữa tất cả đều là vết trầy xước, nhưng Thẩm thị nói vết thương kia là hôm qua vô tình bị mèo hoang cào phải.” Tâm trạng của Ngô Vi hiện tại rất phức tạp, một mặt không nghĩ tới trên người Trầm thị lại có vết trầy xước, mặt khác hắn lại không tin Thẩm thị sẽ giết người, cốt nhục của mình, làm sao có thể xuống tay đây?Ứng Thanh Vân một lần nữa trở về án đường ngồi xuống, thần sắc nghiêm túc nói: “Mang hai vợ chồng Thẩm thị tới thẩm vấn.”Chỉ chốc lát sau, Thẩm Đại Trang dìu Thẩm thị suy yếu vào nhà chính..