Thật như Chu Đại Quân nói, việc này không có quan hệ gì tới hắn, bởi vậy hắn nói xong liền phủi mông rời đi, còn phải lập tức đi làm chuyện Lăng Hàn phân phó đây.
– Gia gia, chúng ta thật như hắn nói, sau này đàng hoàng nghe lệnh của phụ tử Lăng Đông Hành sao?
Lăng Mộ Vân cắn răng nói, hắn làm sao có thể cam tâm, Lăng Hàn là phế vật, muốn hắn nghe mệnh lệnh của một tên phế vật, ngẫm lại liền để hắn cảm thấy uất ức.
– Đương nhiên không thể!
Lăng Trọng Khoan nặng nề vung tay xuống.
– Ta khổ tâm kinh doanh nhiều năm như vậy, làm sao có thể bị một tên phế vật phá hoại? Mặc kệ tiểu tử kia là phế vật thật, hay giả ra, đều không thể ngăn cản ta nắm giữ Lăng gia!
– Nhưng gia gia, kế tiếp chúng ta làm sao bây giờ?
Lăng Mộ Vân có vẻ rất mờ mịt.
– Chờ!
Lăng Trọng Khoan trầm giọng nói.
– Hiện tại Trình gia và chúng ta huyên náo rất cương, tuy có Chu Đại Quân trợ giúp, Lăng Đông Hành có thể phản thủ làm công, nhưng Trình gia cũng không phải ăn chay, uy hiếp cuống lên tất nhiên sẽ buông tay phải kích.
– Đến thời điểm, chúng ta lại ở phía sau đâm Lăng Đông Hành một đao, đẩy hắn xuống vị trí Gia chủ!
Lăng Mộ Vân nghe mà trên mặt tỏa ánh sáng, trong ánh mắt tràn đầy vẻ oán độc.
– Gia gia, tiểu tử Lăng Hàn kia nhất định phải giao cho ta, ta muốn tự tay giết hắn!
– Ngươi nhất định sẽ toại nguyện!
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Lăng Trọng Khoan cười lạnh nói.
…
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Chư Hòa Tâm lại đích thân đến Lăng Gia bái phỏng, lần này Lăng Đông Hành cuối cùng cũng coi như biết tại sao Chu Đại Quân kính nể con trai như vậy, bởi vì ngay cả Đan Sư Huyền Cấp cũng ở trước mặt con trai khoanh tay đứng thẳng, dáng dấp như học sinh.
Cái này giải một cái mê đoàn cho hắn, lại làm cho hắn càng thêm khiếp sợ, bởi vì trước chỉ là một Đan Sư Hoàng Cấp, hiện tại ngay cả Đan Sư Huyền Cấp cũng cực kỳ cung kính với Lăng Hàn, cái này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Lần này Chư Hòa Tâm tới, là vì truyền đạt cho Lăng Hàn một tin tức.
Ở trong Thất Phong Sơn, tục truyền khả năng xuất hiện một cây Địa Long thảo.
Mấy ngày trước Lưu Vũ Đồng đi chọn mua dược liệu cho Tiểu Vân Thủy Đan, cũng đồng thời hướng về Chư Hòa Tâm hỏi dò dược liệu khác, mặt trên tổng cộng có bốn loại dược liệu thuộc về cấp bậc cực kỳ khan hiếm, ngay cả Thiên Dược Các cũng không có tồn kho.
Chí ít phân bộ Vũ Quốc không có, còn lên trên, bằng cấp bậc của Chư Hòa Tâm, là không thể tra cứu, càng không thể điều động.
Mà đan phương này, chính là dùng để trị liệu linh căn cho Lăng Đông Hành, tên Bổ Linh Đan, Địa Cấp trung phẩm!
Địa Long thảo chính là một trong bốn loại dược liệu thiếu hụt, bởi vậy một khi có tin tức, Chư Hòa Tâm vội vã tự mình chạy một chuyến. Đương nhiên, một mặt là thông báo manh mối trọng yếu, mặt khác hắn đương nhiên là vì thỉnh giáo Lăng Hàn, bình thường hắn là không dám tới quấy rầy Lăng Hàn a.
Lăng Hàn tự nhiên đại hỉ, nhưng sau khi hắn cẩn thận dò hỏi tình huống của Thất Phong Sơn một hồi, lại chỉ có thể quyết định tạm hoãn hành trình.
Bởi vì người truyền ra tin tức là cường giả Tụ Nguyên tầng chín, nhưng thời điểm hắn gặp gỡ một người trong đội hái dược đang thoi thóp, chỉ kịp nói ra “Hang Xích Hồng Đại Xà, Địa Long thảo” liền chết.
Bởi vậy có thể khẳng định, Thất Phong Sơn có Địa Long thảo, nhưng lại có một con Xích Hồng Đại Xà trấn thủ, đánh trọng thương cường giả Tụ Nguyên tầng chín.
Lăng Hàn biết, địa phương có Địa Long thảo, bình thường là có Hồng Lân Giao Xà trấn thủ, hấp thu Long khí yếu ớt mà Địa Long Thảo thả ra, chậm rãi tiến hóa bản thân, từ rắn đến giao, hoàn thành một lần lột xác về bản chất.
Hồng Lân Giao Xà thành niên là Tụ Nguyên tầng chín, hơn nữa vì nắm giữ một tia huyết mạch Giao Long, sức chiến đấu vượt xa Tụ Nguyên tầng chín bình thường, chí ít là nửa bước Dũng Tuyền cảnh, là vương giả trong Tụ Nguyên Cảnh.
Nếu như hiện tại Lăng Hàn tiến vào Thất Phong Sơn, coi như có thể tìm được cái hang kia, cũng không thể là đối thủ của Hồng Lân Giao Xà, cộng thêm Lưu Vũ Đồng cũng vô dụng, trừ khi Lưu Vũ Đồng cũng có thể trở thành nửa bước Dũng Tuyền cảnh.
Thất Phong Sơn, hắn nhất định phải đi, nhưng phải có chuẩn bị vẹn toàn.
Hơn nữa, nội đan của Hồng Lân Giao Xà có thể luyện chế thành Siêu Nguyên Đan, ăn vào một viên liền có thể để Tụ Nguyên Cảnh trực tiếp tăng lên một cảnh giới nhỏ, nhưng hạn mức tối đa là Tụ Nguyên tầng ba đỉnh cao. Mặt khác, bởi vì Hồng Lân Giao Xà có một tia huyết mạch giao long, huyết nhục đại bổ, có thể để Lăng Hàn tăng nhanh luyện thành tầng thứ nhất của Bất Diệt Thiên Kinh … Khô Mộc Chi Thể.
Hắn quyết định tiếp tục khổ tu, đạt đến Tụ Nguyên Cảnh lại đi Thất Phong Sơn, vừa vặn lợi dụng nội đan nhanh chóng tăng lên tới Tụ Nguyên tầng ba, sau đó ung dung đột phá đến tầng bốn.
Mặt khác, hắn cũng cần thông qua thực chiến đến tăng thực lực của mình, nện vững nền móng. Dù kiếp trước hắn đứng ở đỉnh cao võ đạo, nhưng nói thật, sức chiến đấu của hắn cũng không phải mạnh nhất.
Nắm giữ linh căn Thiên Cấp thượng phẩm, chỉ là để tốc độ tu luyện của hắn tiến cảnh nhanh hơn người khác, nhưng cùng cảnh giới chiến một trận, còn phải xem kỹ xảo chiến đấu, nắm giữ võ kỹ.
Đời trước Lăng Hàn tuyệt đối thông minh tuyệt đỉnh, bằng không hắn cũng không thể trở thành Đan Đế vô tiền khoáng hậu, nhưng tinh lực của một người cuối cùng có hạn, hắn đem đại bộ phận thời gian tiêu phí ở nghiên cứu đan đạo, luyện chế đan dược, thời gian còn lại là dùng để tăng cảnh giới, lại rất ít khi mài dũa võ kỹ?
Nhưng điều này cũng không có vấn đề gì, bởi vì cảnh giới của hắn tăng lên quá nhanh, ở dưới đan dược phụ trợ, đối thủ của hắn như thế nào liều với hắn? Chỉ cần dùng cảnh giới nghiền ép là được, căn bản không cần kỹ xảo gì.
Nhưng sau khi đạt tới đỉnh cao võ đạo, khuyết điểm này liền bạo lộ ra.
Ở đời trước của Lăng Hàn, thế gian tổng cộng có bảy vị cường giả Thiên Nhân Cảnh, chỉ lấy sức chiến đấu mà nói, hắn là lót đáy, chính bởi vì cảnh giới của hắn dựa cả vào đan dược trợ giúp mới tăng lên, căn bản không có trải qua huyết chiến gì.
Có thể nói, Thiên Nhân Cảnh như hắn rất tệ!
Đương nhiên, nếu hắn lại tiêu tốn chừng trăm năm nghiên cứu võ kỹ, tuyệt đối có thể bù đắp về mặt chiến lực không đủ, dù sao hắn quá trẻ tuổi, cho dù Thiên Nhân Cảnh ba trăm tuổi cũng là hiếm có trong lịch sử, một bàn tay liền có thể đếm được.
Đời này, Lăng Hàn không muốn làm hàng dởm như vậy, vì lẽ đó, hắn nhất định phải một bước một vết chân, đem mỗi một bước nện đến kiên cố.
Lăng Hàn tâm không việc khác, mỗi ngày ngoại trừ khổ tu Ngũ Hành Thiên Cực Công, thì bắt đầu rèn luyện võ kỹ, kiếp trước hắn rất sớm đã vứt bỏ võ kỹ Hoàng Cấp, Huyền Cấp, cơ bản chỉ sử dụng võ kỹ Thiên Cấp, tình cờ mới sẽ sử dụng võ kỹ Địa Cấp.
Nhưng hiện tại hắn chỉ có thể sử dụng võ kỹ Hoàng Cấp, bởi vậy hắn nhất định phải chăm chỉ khổ tu, để cho mình trở thành Vương giả đồng cấp, mà không phải dựa vào cảnh giới thủ thắng.
Có điều, hắn nắm giữ rất nhiều kỹ pháp cao cấp, nhưng kỹ pháp cấp thấp lại cực nhỏ.
Đó là tự nhiên, kiếp trước hắn là cường giả Thiên Nhân Cảnh, dù cho ở trong di tích tìm ra võ kỹ Huyền Cấp, Hoàng Cấp, như thế nào sẽ đi tu luyện? Có lẽ sẽ lấy một ít lật xem, nhưng chắc chắn sẽ không nhiều.
May là kiếp trước hắn cũng một đường từ Võ Giả cấp thấp đi tới, trong tay nắm giữ mấy môn võ kỹ cấp thấp.
Kinh Điện Kiếm Pháp, Phi Hỏa Chưởng Pháp, Báo Đột Quyền, Xuất Vân Bộ, đều là Hoàng Cấp thượng phẩm.
Có điều, để Lăng Hàn có chút không ý tứ là, bốn môn võ kỹ này, đời trước hắn cũng không có luyện đến cảnh giới tối cao, bởi vì không có thời gian, đều đang bận luyện đan.
Bắt đầu lại từ đầu, ngược lại cũng không sao.
Lăng Hàn trước tiên luyện Kinh Điện Kiếm Pháp, nguyên nhân rất đơn giản, cảnh giới của hắn bây giờ quá thấp, cần binh khí phụ trợ, hơn nữa binh khí mà Võ Giả thích dùng nhất đúng là kiếm và đao.