Sợ nhất chính là loại người chuyên đánh vào tình thân như Cố Bác sẽ dở những thủ đoạn hèn hạ mà người khác không thể lường trước được.Nghe Giang Viêm giải thích xong, Cố Tiên Dao trầm mặc rất lâu.Cuối cùng thở dài: “Bỏ đi, coi như em không có người em trai này.”Cố Tiên Dao nói bỏ đi, Giang Viêm sẽ tạm tha cho cậu ta một mạng.Tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha.Cố Minh Na cẩn thận nhìn Cố Tiên Dao đang ung dung ăn cơm: “Tiên Dao, mắt của con bị sao vậy?”Cố Tiên Dao hơi bối rối, liếc nhìn Giang Viêm, thuận miệng đáp: “Đều tại Giang Viêm mua cho con hộp phấn mắt không tốt nên bị dị ứng.””Ồ, vậy thì đừng dùng nữa.” Cố Minh Na gật gật đầu.Bà lập tức oán trách: “Con cũng thật là, Tiểu Giang tận tâm mua đồ trang điểm cho con, cũng chỉ là bị dị ứng chút thôi, đừng dùng nữa là được rồi.”Nếu là trước kia, Cố Tiên Dao sẽ nghĩ rằng, cha mẹ mình bênh vực người ngoài.Giờ phút này, Cố Tiên Dao lại chỉ liếc nhìn Giang Viêm không nói gì, nói thế nào đi nữa cũng là bắt Giang Viêm làm lá chắn.Giang Viêm cười: “Mẹ, đều tại con mua phải nhãn hiệu không tốt, một lát nữa con sẽ đi mua lại cho Tiên Dao nhãn hiệu tốt nhất.””Con xem xem, Tiểu Giang còn nói thay con nữa kìa.” Cố Minh Na liếc mắt.Tô Cảnh Thắng ăn rất ngon miệng, nên lượng thức ăn cũng tăng lên hẳn, sau khi sắp xếp lại tệp tài liệu thì cùng Giang Viêm đến công ty.Giang Viên lúc này mới chú ý, Tô Cảnh Thắng mang rất nhiều tài liệu về nhà nghiên cứu.Trên đường đi, Giang Viêm ngồi trước lái xe, Cố Tiên Dao và Tô Cảnh Thắng ngồi phía sau nghiên cứu phương hướng phát triển của công ty.Nắm tay Cố Tiên Dao trong lúc lái xe thành thói quen rồi, trên xe thêm một người thật có chút không biết đặt tay ở đâu thì tốt.Giang Viêm nói: “Vợ à, hôm nay để ý tới nhà họ Chương một chút.””Nhà họ Chương?” Nghĩ đến Chương Hạo, sắc mặt Cố Tiên Dao trở nên khó coi.Giang Viêm nói: “Để ý đến hành động của nhà họ Chương, anh nghe nói hôm nay sẽ có hành động lớn.”Cô nhìn Giang Viêm một cách khó hiểu, có rất nhiều lúc không thể hiểu được, làm thế nào mà Giang Viêm có thể biết được tin tức sớm như thế, dường như mỗi sự việc đều có người bí mật báo tin cho anh vậy.Quả thực, ít nhất là những tin tức được công khai, hiển nhiên có người báo cho Giang Viêm.Đến công ty, Cố Tiên Dao đã nghe được rất nhiều tin tức liên quan đến việc nhà họ Chương đang bán tháo tài sản.Nhưng cả thành phố Lăng này, không có một ai dám đối đầu với nhà họ Quan, làm vậy chẳng khác nào tự tìm cái chết.Cố Tiên Dao cũng do dự, sản nghiệp của nhà họ Chương, lại còn với giá cả thấp như vậy, sao lại không có ai ra tay nhỉ?Điều này quả là không bình thường.Mấy câu nói của Giang Viêm đã giúp xóa tan đi băn khoăn của Cố Tiêu Dao, chỉ cần có lợi là được, Cố Tiên Dao cứ việc ra tay.Dù không rõ nguyên nhân, nhưng Cố Tiên Dao đối với Giang Viêm đã tin tưởng từ tận đáy lòng rồi.Chỉ cần Giang Viêm nói vậy thì nhất định là không thành vấn đề.Cố Minh Giai suốt một đêm vẫn chẳng hiểu có chuyện gì, nghe được ngọn nguồn sự tình, đã sớm sợ tới mức tiểu ra quần.Cố Bác đúng là hại cha thê thảm rồi.Cố Minh Giai cả người đau như bị lột một lớp da, vội vàng liên hệ với Cố Bác.Không ngoài dự liệu, gọi điện thoại rất lâu nhưng vẫn không có người nghe máy, hoàn toàn không thể liên hệ được với Cố Bác.Giang Viêm sẽ giết chết Cố Bác sao? Cố Minh Giai không muốn nghĩ tiếp nữa.
Cố Bác chính là đứa con duy nhất của Cố Minh Giai, nếu như có việc không hay xảy ra thì biết phải làm sao.Chợt điện thoại xuất hiện một tin nhắn, là từ số điện thoại của Cố Bác gửi tới.Cố Minh Giai vội vàng mở ra, buồn vui lẫn lộn.Theo ý của Giang Viêm là Cố Minh Giai không biết dạy con nên anh giúp ông ta dạy con.Khi nào Cố Bác chịu nghe lời, làm Giang Viêm vừa lòng thì lúc ấy cậu ta mới được quay về.Cố Minh Giai thở phào nhẹ nhõm, nói thế nào đi nữa, Cố Bác cũng không có quá nhiều nguy hiểm.Điện thoại vang lên, Cố Minh Giai nghe điện xong, sắc mặt càng trở nên khó coi.Cố Mậu Tổ bị bệnh, hơn nữa còn rất nghiêm trọng, hiện giờ đầu óc đã có chút không tỉnh táo rồi.Lập tức tới biệt thự Ngân Hồ.Biệt thự loạn nháo nhào, Cố Mậu Tổ không còn chút sức sống nào, hai mắt đờ đẫn, bất tri bất giác nằm ở trên giường, Thư ký “sinh hoạt” – Tiểu Lệ ngồi ở một bên lau nước mắt sụt sùi.Cố Minh Giai đẩy cửa chạy vào, nhìn thấy người nằm trên giường đúng là Cố Mậu Tổ thì nhất thời nhíu mày.Lần này sợ là không thể khỏe lại được nữa rồi.”Chuyện gì thế này?” Cố Minh Giai trầm giọng hỏi.”Là đột nhiên…!hu hu, chính là đột nhiên…” Tiểu Lệ ấp a ấp úng không muốn nói rõ ràng.Khoảng thời gian này Cố Mậu Tổ tinh thần rất tốt, ngay cả chuyện kia cũng có dấu hiệu sống lại.Tuyên bố còn muốn sinh đôi.Giống như một cậu trai mới lớn hăn hái, ngày nào cũng đòi ‘vận động’.Vì muốn dỗ dành Cố Mậu Tổ vui vẻ, Tiểu Lệ cũng không cự tuyệt, huống chi Tiểu Lệ cũng đang trong độ tuổi nhu cầu sinh lý cao.Ba mươi như sói, bốn mươi như hổ, năm mươi ổn định có thể hít đất, sáu mươi còn có thể dạo một vòng trên giường cứng, Tiểu Lệ không vắt kiệt sức Cố Mậu Tổ đã là may lắm rồi.Nhưng đúng lúc cao trào, đột nhiên Cố Mậu Tổ lại tê liệt rồi.Không có ruộng bị cày hỏng, chỉ có trâu bị mệt chết.Cố Mậu Tổ cũng giống như con trâu già, rốt cuộc cũng hao hết chút tinh lực cuối cùng, tê liệt ngã xuống bụng cô ta.Tiểu Lệ lau khô nước mắt: “Minh Giai à, bác sĩ đã đến đây rồi, nói tình hình của cha con rất không ổn, nói không chừng này nào đó sẽ…!sẽ…!trời ơi…”Cố Minh Giai lườm cô ta một cái, trầm mặc không nói lời nào.Minh Giai à? Tiểu Lệ thực sự xem bản thân là nữ chủ nhân cái nhà này rồi sao?Trông thấy ánh mắt của Cố Minh Giai, Tiểu Lệ lại càng khóc to hơn, phát đùi than vãn đến trời đất phải thương: “Mậu Tổ ơi, tại sao anh lại đột nhiên bị bệnh chứ, lúc trước không phải vẫn khỏe mạnh hay sao?””Nếu như anh có chuyện không hay, anh bảo em làm sao sống tiếp đây…””Đủ rồi.” Cố Minh Giai nghiến chặt răng.”Minh Giai, con cũng không thể không lo cho chúng ta chứ.
Này từ trên xuống dưới, mỗi tháng đều được không ít tiền…”Cố Minh Giai càng nhìn Tiểu Lệ càng thấy phiền, khoát khoát tay: “Cô cút ngay đi cho tôi.””Cái gì? Cậu bảo ai cút?” Tiểu Lệ nhất thời không khóc nữa, lấy tay áo lau đi nước mắt, ngẩng cổ lên bày ra tư thế khóc lóc om sòm.”Có phải cậu thấy Mậu Tổ bệnh rồi, cho là tôi vô dụng rồi, nên muốn đuổi tôi đi?”Cố Minh Giai nheo mắt, rốt cục nhịn không nổi nữa, tức giận đùng đùng: “Tên tôi là để cho cô gọi à?””Vai vế loạn rồi?””Cũng không sợ nói cho cậu biết, hôm trước tôi và Mậu Tổ đi đăng ký kết hôn rồi.”Cậu hiếu thuận với Mậu Tổ, cũng phải hiếu thuận với người mẹ kế này.”Điều này quả thật là không ai có thể ngờ tới, người luôn tuyệt tình như Cố Mậu Tổ mà lại thực sự động chân tình rồi?Có phải đầu óc bị rơi hỏng rồi không, một người phụ nữ nơn 30 tuổi, khẳng định là vì tiền, sao có khả năng yêu một món đồ cũ nát như Cố Mậu Tổ chứ.Thích cái gì ở Cố Mậu Tổ?Thích sự già yếu của ông ta? Hay là thích sự ích kỷ của ông ta?Có mà thích ông ta chết sớm thì có.Không cần nghĩ cũng biết, người phụ nữ này chỉ muốn tài sản mà thôi.Cố Minh Giai cũng không thể ngờ, Tiểu Lệ này lại giỏi toan tính đến như vậy.Dần dần, trong mắt Cố Minh Giai lộ ra sự tàn nhẫn thâm trầm đến tột cùng, nhoẻn miệng cười lạnh: “Kết hôn rồi thì lại làm sao? Muốn chết cùng ông ấy thì hai người chết cùng nhau là được rồi.””Tôi cũng không sợ nói cho cô biết, ngay cả cái ngôi biệt thự này cùng không phải của ông ấy đâu.””Cái nhà này đều là của tập đoàn Cố thị, mà cổ phần của tập đoàn Cố Thị đều nằm trong tay tôi.””Muốn có tiền, sợ là cô đã tính sai nước đi này rồi.”Vừa nghe dứt lời, Tiểu Lệ lập tức sửng sốt.
Dù trong trò chơi của những kẻ đi săn này, Cố Mậu Tổ vẫn đề phòng cô ta.Nhưng Tiểu Lệ không thể ngờ rằng chuyện sẽ thành ra thế này, thế là ghé sát lại đầu giường Cố Mậu Tổ gào khóc, kể lể với ông ta sự bất hiếu của Cố Minh Giai.”Mạng của em sao lại khổ thế này…””Sao anh lại bệnh thành như vậy, bỏ lại em một mình, em biết phải làm sao bây giờ….