Khanh
Kim Hoàng Bá Đao cùng Tàng Khổ lần đầu giao phong, Từ Tiểu Thụ liền bị chấn lui, linh lực trong cơ thể phun trào, kém chút phun ra một ngụm nghịch huyết.
“Sảng khoái!” Chu Thiên Tham ha ha cười to, “Tiếp tục!”
Sắc mặt Từ Tiểu Thụ cổ quái, lần đầu tiên nhục thân Tiên Thiên không chiếm ưu thế về phương diện lực lượng, ngay cả lời kịch cũng bị cướp.
Đáng giận!
“Không thể cứng đối cứng…”
Từ Tiểu Thụ nghĩ ngợi, Hậu Thiên đao ý của đối phương, nhất định là loại hình chính diện ngạnh cương, mình lấy đoạn đối trường, nhất định sẽ bị đánh một mặt đầy máu.
Hắn ngược lại muốn thử dùng Sắc Bén cấp Tiên Thiên đánh với gã, thế nhưng lại sợ bị một đao chém thành hai khúc, cho nên đành thôi.
Như thế, cũng chỉ có thể dùng đao pháp của y đến ma luyện Hậu Thiên kiếm ý.
Nhìn đối phương lần nữa bổ tới một đao mang theo khí thế liệt thiên, Từ Tiểu Thụ tay cầm Tàng Khổ, trong đầu xuất hiện vô số kiếm chiêu hôm đó nhìn thấy được ở bên trong huyễn cảnh.
Sát nhân chi thuật giấu sâu trong thức hải.
Kim Hoàng đến đỉnh, Từ Tiểu Thụ nghiêng kiếm đón đỡ, mắt nhìn thấy Bá Đao theo sóng kiếm két két trượt tới, hắn lắc thân kiếm một cái, ung dung vận dụng Tứ Lạng Bạt Thiên Cân, mãnh liệt hất Bá Đao ra.
Xoẹt!
Nhất kiếm phong hầu lướt qua, Chu Thiên Tham mãnh liệt ngửa ra sau, mấy sợi tóc dài uyển chuyển rơi xuống.
Gã thuận thế lật một cái, Bá Đao xoay vòng, linh lực bành trướng nhấc lên, hung hăng bổ về phía đầu gối Từ Tiểu Thụ.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Bang!
Từ Tiểu Thụ một kiếm không trúng, xách ngược Tàng Khổ cắm xuống mặt đất, lại tinh chuẩn đâm vào hộ thủ Bá Đao, phát thành tiếng vang vù vù.
Hai người đối mắt, không khí dường như có khói lửa lóe sáng, đều thấy được lửa nóng trong mắt đối phương.
Từ Tiểu Thụ chấn động cánh tay, trong nháy cả hai cùng lui.
Hiệp một trong nháy mắt kết thúc, khán đài vang lên từng tiếng to lớn, mọi người nhìn mà nhiệt huyết sôi trào.
“Xuất hiện, Hậu Thiên đao ý Vs Hậu Thiên kiếm ý!”
“Ta thảo, thật mạo hiểm, nếu sơ sẩy một chút, không phải Chu Thiên Tham bị phong hầu, thì chính là Từ Tiểu Thụ bị đoạn hai chân, trận chiến đấu thật đặc sắc.”
“Đúng vật, hai người bọn họ đều phản ứng rất nhanh, đây là tình huống thi đấu tấn cấp mới có, thật không quen nhìn loại cục diện nghiền ép kia.”
“Đúng đúng, hai người mới qua mấy hơi, sinh tử đã liên tục luân chuyển.”
Đám người còn chưa hết hưng phấn, liền thấy Chu Thiên Tham bình tĩnh cầm đao, nhưng cũng không công kích, mà là phóng khoáng cười to nói: “Từ Tiểu Thụ, tiếp ta một đao Cửu Triều Tịch!”
“Cửu Triều Tịch” là một thức đao pháp liên miên bất tuyệt, sóng sau cao hơn sóng trước, thật muốn thành thế, phối hợp Hậu Thiên đao ý thu phát tự nhiên, thử hỏi ai có thể đón lấy?
Gã dựng thẳng đao, lưỡi đao từng tấc từng tấc rút lên, khí thế cũng đồng thời tăng theo.
Thiếu niên cầm kiếm đối diện không nói, lập tức nhắm mắt lại, giữa sân trong nháy mắt biến ảo khôn lường, liền cát bay đều giống như chậm lại.
Ý cảnh hoàn toàn khác biệt xen lẫn, đao kiếm bắt đầu ràng buộc lẫn nhau.
Ken két!
Lôi đài bên dưới truyền đến âm thanh không chịu nổi, kết giới đều bắt đầu kịch liệt rung động.
Người xem ngồi nghiêm chỉnh, ngón tay giao kết, ngay cả Tiếu Thất Tu cũng nhắm mắt lại, toàn lực chú ý.
Hình như có trùng thiên chi ý nổ tung, cả bầu trời cũng chấn động theo.
Một giây sau, Chu Thiên Tham chặt một đao, đao ý hóa thành thủy triều ập lên, mãnh liệt giết ra, mà Từ Tiểu Thụ mở mắt, ung dung lướt qua một kiếm, như mây trắng ban ngày, thu thập toàn bộ thủy triều vào lòng.
Khanh khanh khanh!
Người xem nín hơi ngưng thần, thình lình nhìn thấy cách hai người mấy trượng, ý cảnh vậy mà lộ ra chân hình.
Chỗ thủy triều cùng mây trắng đụng vào nhau, đao quang kiếm ảnh giăng khắp nơi, âm thanh binh khí vang lên không dứt.
“XXX, như thế ra sức?”
Một người nhịn không được lên tiếng, liền có người lập tức mắng chửi nói: “Đừng nói chuyện, im miệng!”
Quần áo Từ Tiểu Thụ vang lên tiếng sào sạt, tay hắn hóa thành tàn ảnh, nhìn như như bạch vân du du, kì thực đang cao tốc bay múa.
Vô tận kiếm quang từ thân Tàng Khổ chém ra, thanh cửu phẩm linh kiếm này, lần đầu tiên được bộc phát toàn lực, đại hiển thần uy, hưng phấn đến ông ông tác hưởng.
Chỉ bất quá, cho dù hắn thỉnh thoảng xê dịch thân thể, tránh đi những đao quang mình không đỡ nổi, quần áo trên người vẫn xuất hiện vết máu loang lỗ.
“Nhận công kích, điểm bị động, + 1.”
“Nhận công kích, điểm bị động, + 1.”
“…”
Cột tin tức không ngừng đổi mới lấy, đao ý của Chu Thiên Tham vô cùng bá đạo, chỉ là nhẹ nhàng trảm rách da lông, cũng có thể mang đến thống khổ cực điểm, lực lướng sắc bén kinh khủng ngưng tụ trên vết thương, khiến thường nhân khó mà chữa trị.
Lúc này sức khôi phục đáng sợ của Sinh Sinh Bất Tức liền triển lộ ra.
Mỗi một lần vết thương vỡ ra, kỹ năng bị động liền lập tức phát động, đao ý thường nhân khó mà ma diệt, vậy mà không đến một lát, liền được chữa trị như lúc ban đầu.
Trong lòng Từ Tiểu Thụ cười đến nở hoa, thầm nghĩ không hổ là “Kỹ năng bị động cơ sở”, tốc độ hồi máu này đúng là gần bằng Logan rồi.
Chu Thiên Tham lại khác, gia hỏa này chỉ đứng bất động một chỗ, bước chân đều không chuyển một tấc, vẻn vẹn chém ra mấy đao liền có thể bức Từ Tiểu Thụ lui lại.
“Ha ha ha, Từ Tiểu Thụ, ngươi không có cách nào.”
“Đao thế Cửu Triều Tịch hình thành, đừng nói là ngươi, Tiên Thiên tới, Chu Thiên Tham ta đều có thể chém xuống, huống chi ngươi chỉ có Hậu Thiên kiếm ý?”
Khoan hãy nói, ý cảnh đao kiếm giữa sân cơ hồ thiên về một bên, Từ Tiểu Thụ sắp bị đao quang ép ra khỏi lôi đài.
“Từ Tiểu Thụ, cố lên!”
“Đứng lên, lột hắn, ngàn vạn lần đừng bị trảm xuống lôi đài!”
“Ô ô ô, cả người đều là máu, Từ Tiểu Thụ a a a, tim ta rất đau!”
“Tiểu thụ đừng liều mạng, mau vào trong ngực tỷ tỷ, ta không chịu nổi, làm sao nhiều máu như vậy?”
Từ Tiểu Thụ quả thật máu me khắp người, nhưng đây đều là giả tượng có được không?
Hắn tận lực dùng đại giới nhỏ nhất đổi lấy cơ hội cầu sinh dưới đao quang, cho nên vết thương trên thân thể cơ hồ không có có chí mạng hay ảnh hưởng đến hành động.
Mà dưới Sinh Sinh Bất Tức điên cuồng vận hành, trạng thái của hắn cơ hồ kéo căng.
Chém ra từng thức kiếm chiêu, Từ Tiểu Thụ hóa thân bọt biển đói khát, thông qua Chu Thiên Tham cho ăn, không ngừng chiếu rọi sở học trong não hải, kiếm chiêu chưa từng xuất thế cơ hồ trong chốc lát dung hội quán thông.
Mắt thấy sắp ngã ra lôi đài, hắn không chút do dự, đổi hai điểm kỹ năng, trực tiếp điểm vào Tinh Thông Kiếm Thuật.
“Tinh Thông Kiếm Thuật (Hậu Thiên Lv. 2).”
“Tinh Thông Kiếm Thuật (Hậu Thiên Lv. 3). “
Trong chốc lát, trong đầu tràn vào tri thức vô biên, Từ Tiểu Thụ rống to một tiếng, du tẩu ở giữa đao quang, một kiếm thu lấy tất cả đao ý, mạnh mẽ bắn ra.
Bành!
Hư không bạo phá, kết giới vù vù, Chu Thiên Tham bị chấn động từ từ lui lại, một mặt chấn kinh.
Người xem cũng không hiểu, đầy đầu dấu chấm hỏi.
“Từ Tiểu Thụ đây là, đột phá?”
“Hình như vậy, tại cường độ cao áp chế, hắn vậy mà xoay người một kích, động tác thu kiếm cuối cùng kia, rất giống thức thứ hai Bạch Vân Kiếm Pháp, Vân Quyển Vân Thư.”
“Nhưng mà chiêu thứ ba kia giải thích thế nào, Bạch Vân Kiếm Pháp thức thứ ba cũng không phải như vậy.”
“Chuyện này… ngươi hỏi ta, ta hỏi ai?”
“…”
Từ Tiểu Thụ quả thật có đột phá, một kiếm kia cũng là học theo Địch Hinh Nhi.
Bất quá thức thứ hai hắn chưa luyện thành, vừa rồi dưới tình thế cấp bách, vậy mà mạnh mẽ thay đổi kiếm chiêu, sinh sinh đẩy Bạch Vân Kiếm Pháp sang một phương hướng khác.
Hoặc là nói, mặc dù hắn dùng Bạch Vân Du Du nhập đạo, nhưng kiếm pháp, đã không còn là Bạch Vân Kiếm Pháp.
Trong mắt Tiếu Thất Tu ẩn chứa chấn kinh, Từ Tiểu Thụ, vậy mà trong chiến đấu bằng vào kiếm ý đổi kiếm pháp?
Đây là chuyện ngay cả Kiếm Tông cũng không dám tùy tiện thử, chỉ dựa vào kiếm ý, vậy mà có thể đánh thành dạng này?
Phần tư chất này, gần như không tồn tại!
Từ Tiểu Thụ tựa như huyết nhân, vốn toàn thân đỏ thẫm, lúc này áo quần rách nát, ngay cả đầu tóc cũng có dính vết máu.
Cho dù như thế, khóe miệng hắn vẫn khẽ nhếch, cười rút kiếm nói: “Chu sư đệ, có thể nhanh lên được không, đừng dừng lại nha.”
Chu Thiên Tham bị phá Cửu Triều Tịch, vẫn ở bên trong trạng thái kinh sợ, nghe vậy mặt mũi dữ tợn, rút đao xùy cười.
“Vừa hợp ý ta!”