Linh Đan Các Các chủ chỉ là than nhẹ một tiếng, bị người xem như tiền đặt cược hắn vô cùng khó chịu, bất quá hắn cảm thấy gia nhập Trầm gia cũng không có cái gì, nói không chắc hắn còn có cơ hội trao đổi một chút Địa Ngục linh chi cùng Trầm Tường.
– Ngươi lấy ra binh khí đi!
Dược Thiên Hoa đung đưa bảo kiếm trong tay, lạnh lùng nói.
Trầm Tường lắc đầu nói:
– Ta không dùng binh khí.
– Vậy thì đừng trách ta không khách khí.
Dược Thiên Hoa vung kiếm mà lên, bước tiến thận trọng, đạp đến đài cao run rẩy, vừa nhìn liền biết công kích của hắn nhất định là tràn ngập sức mạnh cuồng bạo.
Lúc này đêm đã khuya, nhưng mọi người lại không có cảm thấy buồn ngủ, trái lại vô cùng tinh thần, bởi vì hai luyện đan tuổi trẻ thiên tài sắp bắt đầu luận võ.
Luyện đan sư làm cho người ta cảm giác cũng không phải là rất mạnh, này là phi thường sai lầm, nếu muốn trở thành một luyện đan sư hợp lệ, đầu tiên là phải khống chế chân khí như thường, thần thức đủ cường đại, lúc này mới có thể thích làm gì thì làm, thao túng hỏa diễm, đồng thời cũng có thể ứng đối sự tình nguy hiểm khi luyện đan.
Có đôi khi luyện đan sư còn cần tự mình đi hái thuốc, đó cũng là chuyện vô cùng nguy hiểm, huống chi luyện đan sư vốn có rất nhiều đan dược, vì lẽ đó thực lực của luyện đan sư chắc chắn sẽ không yếu. Chỉ là luyện đan sư có người bảo hộ, vì lẽ đó bình thường luyện đan sư đều không cần ra tay.
Nhìn trường kiếm sắc bén kia đâm tới, Trầm Tường đột nhiên đạp xuống, trùng quyền mà ra, chỉ thấy chân khí màu xanh nhất thời bao vây lấy cánh tay của hắn, trong nháy mắt ngưng tụ thành một đầu hổ.
– Thiên Hổ Bạo Sát Quyền! Đứa nhỏ này dĩ nhiên bước vào Phàm Võ Cảnh sáu tầng!
Trầm Thiên Hổ kinh hô, Thiên Hổ Bạo Sát Quyền là võ công Linh cấp thượng thừa do hắn sáng tạo, giống như mãnh hổ bay nhào, đồng thời còn sẽ sản sinh uy lực chân khí nổ tung.
Chỉ cần người không mù đều có thể nhìn ra Trầm Tường tiến vào Thần Thức cảnh, bởi vì hắn có thể sử dụng thần thức khống chế chân khí ngưng tụ thành hình thái, ngưng tụ thành một hổ đầu, chỉ có Thần Thức cảnh trở lên mới có thể làm được.
Mười sáu tuổi, chẳng những có thể luyện chế ra Tẩy Tủy Đan, vẫn nắm giữ thực lực Phàm Võ Cảnh sáu tầng, thiên phú bực này chính là ngàn năm khó gặp một lần, cũng chỉ có Tiết gia Tiết Tiên Tiên kia mới có thể so sánh, bởi vì trong truyền văn, Tiết Tiên Tiên đã từng cùng Tiết gia trưởng lão đánh cho bất phân cao thấp, mặc dù chỉ là nghe đồn, nhưng rất nhiều người đều tin tưởng.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Phải biết thực lực những trưởng lão này đều ở Phàm Võ Cảnh sáu tầng trở lên, hơn nữa thân kinh bách chiến, Tiết Tiên Tiên một thiếu nữ mười bốn, mười lăm tuổi liền có thể so sánh, thiên phú bực này chỉ sợ cũng chỉ có Trầm Tường mới có thể so sánh.
Nắm đấm của Trầm Tường giống như một con mãnh hổ nổi giận, chân khí cuồng bạo phá vỡ không khí, tuôn ra từng đợt nổ vang, đón kiếm mang phun ra nuốt vào, đâm tới trường kiếm.
Quyền kiếm chạm vào nhau, chân khí khí thế uy mãnh cuồn cuộn bốn phía, thanh mang bùng lên, trường kiếm của Dược Thiên Hoa bị Trầm Tường chấn trực tiếp phá vỡ, truyền đến một trận âm thanh đoạn kiếm thanh thúy.
Thiên Hổ Bạo Sát Quyền của Trầm Tường thế không thể đỡ, uy thế chân khí hừng hực kèm theo quyền kình cuồng bạo đập mạnh qua, ép tới Dược Thiên Hoa không thở nổi, cả người khó có thể nhúc nhích.
– Dừng tay!
Dược gia trưởng lão chợt quát một tiếng, nhưng nắm đấm của Trầm Tường vẫn như cũ như lôi đình sét đánh xung kích mà lên, ở bên trong mọi người trợn mắt ngoác mồm, thân thể Dược Thiên Hoa đã nương theo một cỗ Cuồng Phong mạnh mẽ bay ra khỏi đài cao, máu tươi bắn ra, đã ngất đi.
Dược gia trưởng lão cùng mấy Dược gia hộ vệ vội vàng bay người lên, đón lấy Dược Thiên Hoa đang rơi xuống.
– Ngươi… Ngươi dĩ nhiên đánh hắn bị thương nặng như vậy!
Dược gia trưởng lão phẫn nộ quát, nhanh chóng nhét một hạt đan dược vào trong miệng Dược Thiên Hoa, sau đó giao cho những hộ vệ kia, chính mình nhảy tới trên đài cao.
Trầm Tường chỉ là một quyền, liền đánh nát kiếm của Dược Thiên Hoa, đồng thời còn đánh Dược Thiên Hoa trọng thương, thực lực bực này khiến người ta thẹn thùng, lúc này tâm tình của những con cháu gia tộc kia càng kích động hơn, bởi vì bọn hắn biết Trầm gia kết thù cùng Dược gia, hơn nữa Dược gia trưởng lão kia còn chuẩn bị ra tay đối với Trầm Tường.
Trầm gia trưởng lão cùng thống lĩnh chi nhánh đều rục rà rục rịch, nhưng bị Trầm Thiên Hổ ngăn cản, hắn thấp giọng nói:
– Các vị trước tiên đừng đi tới! Ta ở phía dưới xem kịch vui là được.
Sắc mặt Trầm Nhất Hàn có chút không tự nhiên mà nói:
– Tiểu tử này ở Phàm Võ Cảnh năm tầng đã có thể đánh bại ta, hiện tại hắn là Phàm Võ Cảnh sáu tầng, Dược gia trưởng lão kia tuyệt đối chiếm không được nửa điểm tiện nghi.
Thực lực của trưởng lão Dược gia chỉ là Phàm Võ Cảnh bảy tầng, Trầm Tường người mang thần công cùng Âm Dương thần mạch, đánh bại hắn cũng không khó.
Một người có tiềm lực to lớn, ý vị tiền cảnh của một gia tộc sẽ vô cùng rực rỡ, tuy rằng Trầm gia cường đại, nhưng thực lực đối địch trong bóng tối cũng không ít, bây giờ rất nhiều con cháu gia tộc đều có thể tận mắt nhìn thực lực của Trầm Tường, có thể làm cho những gia tộc có tâm tư gây rối đối với Trầm gia thu liễm một ít, đồng thời cũng có thể kết giao cùng một ít gia tộc, do đó xây dựng lên quan hệ lợi ích.
– Thế nào? Hậu bối đánh không lại, lão bối tự thân xuất mã?
Trầm Tường cười lạnh nói, một đôi nắm đấm thỉnh thoảng bắn ra đạo đạo sấm sét màu xanh, cái này cũng làm cho rất nhiều người khiếp sợ, không phải Trầm Tường tu luyện hỏa diễm sao? Hiện tại có thể sử dụng chân khí sấm sét cuồng bạo.
Dược gia trưởng lão không ngốc, hắn xem ra thực lực của Trầm Tường nhất định không chỉ là mặt ngoài như vậy, làm cho hắn bất ngờ chính là cao thủ Trầm gia dĩ nhiên đều không có ra tay! Điều này làm cho Dược gia trưởng lão cảm thấy một loại sỉ nhục, cao thủ Trầm gia dĩ nhiên cho rằng Trầm Tường có thể đối phó hắn, xem thường động thủ cùng hắn!
Trầm Tường nhìn thẳng Dược gia trưởng lão, nhìn nét mặt già nua phẫn nộ kia nói:
– Dược gia trưởng lão, đến cùng ngươi muốn thế nào? Muốn luận bàn sao cùng ta?
Luận bàn? Một lão bối sống gần trăm năm muốn luận bàn cùng một tiểu tử chừng mười sáu tuổi! Chuyện này quả thật chính là trò cười cho người trong nghề, bất luận thắng thua, Dược gia trưởng lão đều rất mất mặt.
– Ngươi… Ngươi đả thương Thiên Hoa!
Dược gia trưởng lão vẫn đúng là không lời nào để nói, bởi vì vừa nãy hắn đang nổi nóng, cho nên mới lao tới.
Trầm Tường chậm rãi nói:
– Cái kia thì thế nào? Ta không đả thương hắn, chính là kiếm hắn đâm vào yết hầu ta! Ta không có giết chết hắn đã xem như là nhân từ rồi!