——– Sàn bar Lonely——-
_ Tôi muốn mua thông tin…!
_ Cô muốn mua thông tin về kẻ nào…?
_ Học sinh trung học phổ thông trường High Sky… LƯU KHẢ NHI…!
_ Được… ngay ngày mai, cô sẽ có đủ toàn bộ thông tin về lai lịch của cô ta…!
_ Đây là tiền cọc… hoàn thành, tôi sẽ chi thưởng hậu hĩnh gấp 3 lần!!
_ Thành giao…!
1 bóng nữ nhân nhanh chóng lướt đi… hòa vào dòng người đảo điên đang đắm chìm trong các vũ điệu tươi trẻ và nóng nỏng…
.
.
.
.
_ Chủ nhân! Người triệu tập thuộc hạ gấp, không biết là Người có điều chi căn dặn…!
_ Lại đây ngồi đi!
Huyết Lệ vâng lời, ngoan ngoãn đến ngồi bên cạnh cô…
Lúc này, bên ngoài cánh cửa đang có… 1 vài tên vụng trộm đang dỏng tai nghe ngóng tình hình bên trong…
Chỉ tiếc rằng, bọn thính tin tặc kia uy vũ 1 đời, hồ đồ trong chốc lát…
Bọn họ đã quên… đây vốn là phòng họp cách âm siêu hạng sang.
Dù bên trong có xảy ra đấu súng hay cháy nổ thì cũng khó có âm thanh nào có thể truyền ra bên ngoài…!?
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Dẫu vậy, trên cơ bản… con người ta sẽ có 1 số thời điểm không giữ được sự minh mẫn và sáng suốt…
Nhất là khi sự việc ấy…
Liên quan trực tiếp đến người thương của bọn họ…!
.
.
.
.
_ Huyết Lệ… Ta muốn em theo ta… đi học…!
_ Vâng…!
Huyết Lệ ngay lập tức đáp ứng yêu cầu của cô.
Cô rất hài lòng với tác phong làm việc của Huyết Lệ… Cô giả vờ hỏi:
_ Em không thắc mắc nhiệm vụ của mình sao…??
_ Bẩm chủ nhân, khi đến thời điểm thích hợp. Người nhất định sẽ giao phó cho thuộc hạ… Thuộc hạ chỉ cần tuân theo chỉ thị của Người thôi ạ!
_ Haha… Thật sảng khoái… Ta quả thật không nhìn nhầm em. Ta nói luôn, đây không phải việc khó khăn gì, chỉ là…
Cô ngừng 1 chút, khóe môi hơi cong lên đầy ngạo nghễ:
_ Chỉ là… ta đang muốn thưởng thức 1 màn kịch hay nên muốn vở kịch có thêm chút cao trào mà thôi! Với lại, nữ chính diễn hơi không có tâm, ta và em nên làm người tốt… giúp đỡ người khác 1 chút! Đúng không nào…?
Huyết Lệ cảm thấy thú vị, có chút tò mò:
_ Lần này, con mồi của chủ nhân… xem ra không thể xử lý theo cách thông thường…!
Cô cười đáp:
_ Haha…Ta thì lại thích hưởng thụ cảm giác đi săn và vờn con mồi hơn… Với 1 con mồi đặc biệt, chúng ta cũng nên có cách đối đãi đặc biệt…!
Huyết Lệ mỉm cười đáp:
_ Chủ nhân, hao phí không ít tâm sức… Họa chăng, Người là đang muốn con mồi kia… tự sa vào bẫy của thợ săn…!
Cô lắc đầu, đáp nhẹ:
_ Không! Ta muốn… nó tự giăng bẫy và tự sập bẫy… của chính mình!
.
.
.
.
Rốt cục, cô cũng hiểu… Cái gì được gọi là… Quyền lực…!?
Nó chính là thanh gươm bẻ đôi công lý và lẽ phải…!!
Kẻ nào có tiền, có quyền… chính là có cái quyền cao ngạo, sát phạt và chơi… theo luật của mình!!
Nguyên chủ, có lẽ cũng là vì vậy nên mới trở thành 1 nữ vương ngạo khí ngút trời, bá quyền bá đạo như vậy!!
Mà chính cô, cũng bị 2 chữ ” Quyền lực” làm cho có chút mơ hồ…
Tuy nhiên, Cao Lam Anh – cô… không phải kẻ không nói đạo lý…
Chỉ cần, nữ chủ- cô ta không bày mưu, tính kế đặt bẫy cô.
Há làm sao cô có thể dụ cô ta tự bê đá đập vào chân mình…!
Chủ nghĩa của cô là… Nước sông không phạm nước giếng…
Tuy nhiên, nếu có kẻ nào muốn đâm sau lưng cô, thì cô cũng không thể… đứng yên chờ đao kẻ khác chém xuống được…!
Nữ chủ! Cô ta tốt nhất là nên…
AN PHẬN 1 CHÚT…!?
.
.
.
.
_ Các ngươi… Sao lại tụ tập ở đây…?
Lạc Vô Thần và Phi Thừa Ân… 2 kẻ ăn vụng quên chùi mép…
Đã nghe lén mà còn bị bắt quả tang tại trận… mặt bọn họ hết đỏ lại xanh…
Bọn họ rất lo cô sẽ… giận và ghét bỏ bọn họ!
Cô nhìn bọn họ, có chút buồn cười trong lòng. Cô ra lệnh:
_ Tập hợp Tứ đại hộ pháp và Hắc Bạch lưỡng quỷ tới đây cho ta…!
Cả 2 vâng lệnh… lập tức thi hành!
Chỉ 1 lát sau, tất cả bọn họ đều đã có mặt đông đủ… Cô truyền lệnh:
_ Huyết Lệ sẽ theo ta 1 thời gian… Công việc hiện tại của em ấy sẽ bàn giao lại cho Dạ Diễm…!
Dạ Diễm có chút thắc mắc, liền hồi đáp:
_ Chủ nhân, không biết người cần dùng Huyết Lệ vào việc gì ạ…?
Huyết Lệ là em gái của Dạ Diễm. Cô thấy anh quan tâm vậy là đúng… bèn đáp:
_ Huyết Lệ, em ấy sẽ đi học cùng ta. Dạ Diễm, ngươi không phải lo lắng đâu!
CHỦ NHÂN… ĐI HỌC SAO…???
Văn Vô Song kinh ngạc, hỏi:
_ Chủ nhân… Người… đi học sao ạ?
Cô cười:
_ Ngạc nhiên lắm sao? Ta cũng chỉ mới 17… đã thành niên đâu? Đi học là việc đương nhiên, không phải sao?
Lạc Vô Thần không nhịn được thắc mắc:
_ Chủ nhân, trước đây Người chưa từng…
Cô ngắt lời Vô Thần, cô biết anh muốn hỏi gì.
_ Ta muốn sắm vai cho tròn bổn phận của Lưu nhị tiểu thư thôi! Thêm nữa, ta thấy đi học… cũng khá thú vị!!
Phi Thừa Ân bất cẩn, để lộ chút giấm chua:
_ Chủ nhân… là vì Đoàn Tịnh Vũ sao??
Cô hơi ngạc nhiên:
_ Các ngươi… biết hắn…?
.
.
.
.
Từ bao giờ, bọn họ đã biết danh tính thật sự của… Tình Sát – bang chủ của Dark Diamond…
Chuyện này… trong cốt truyện vốn chưa từng xảy ra…?
Không phải… sau khi ” cô” đoản mệnh ra đi… thì bọn họ mới lùng sục ra… danh tính của Đoàn Tịnh Vũ sao…??
Cô để ý, tất cả bọn anh đều lén lút, liếc mắt e dè qua chỗ của Trương Diệp Phi…
Thì ra là anh ta đã bí mật điều tra và cung cấp thông tin tình địch cho cả bọn…!?
Im im mà làm việc nguy hiểm… thật đúng với tác phong của Trương Diệp Phi…
Cô quên mất… Thế lực trong tay mỗi người bọn họ hiện nay, vốn đã vượt ngoài tầm kiểm soát… của cô từ lâu.
Mọi việc xoay chuyển… nguyên nhân không phải… do cô mà ra cả sao…!?
.
.
.
.
Cô nheo mắt, hỏi:
_ Là ngươi…
Cô chưa nói hết câu, Trương Diệp Phi đã nhanh chóng quỳ xuống, thỉnh tội… với cô.
_ Thuộc hạ… có chút lo lắng cho Chủ nhân… nên… Kính xin chịu tội, mời Chủ nhân trách phạt!
Phi Thừa Ân thì cảm giác tội lỗi đầy mình… quỳ 1 chân, cầu tình:
_ Chủ nhân! Thuộc hạ… cũng có tội. Xin cùng chịu phạt với lão Phi…!
Cả bọn bứt rứt lương tâm… đồng loạt quỳ xuống, thỉnh tội:
_ Chủ nhân! Chúng thuộc hạ đều có phần… Kính xin Chủ nhân trách phạt!
Cô có chút… ngưỡng mộ thân chủ…! Cô trong lòng hiểu rõ… vị trí của ” Lưu Khả Nhi” trong lòng bọn họ…
Cô làm sao… nỡ trách phạt cơ chứ…!
.
.
.
.
Cô cười đáp:
_ Ngốc! Các ngươi đang nghĩ lệch đi đâu vậy…??
Cả bọn đàn ông ngây ngốc nhìn cô… vô số tội. Cô thâm thúy trào phúng:
_ Ta… không phải là vì Tình Sát của Dark Diamond. Ta bảo thú vị là vì có 1 trò chơi rất vui mà ta tuyệt đối… không thể bỏ lỡ… ở trường học.
Lạc Vô Thần vui mừng nói:
_ Chủ nhân! Người đi học không phải vì… hắn, thật sao…?
Cả bọn hồi hộp mong chờ câu trả lời của cô. Cô thấy vậy, đáp lại bằng 1 cái gật đầu. Rồi cô nói thêm:
_ Các ngươi là đang… GHEN TỊ… sao??