Lăng Thiên cười lạnh, nói: “Tần đại tiên sinh, ta có một suy đoán, không biết người có tin không?” Giọng nói đầu tự tin, quả quyết.
Tần đại tiên sinh rất muốn hỏi một câu: Suy đoán gì? Nhưng vì bị khí thế của Lăng Thiên chấn nhiếp, không ngờ lại nói không nên lời. Tuổi còn ít, thân thể gầy nhỏ, nhưng không ngờ trong nháy mắt lại phát ra uy bá chi khí vô tận! Lẫm liệt không giận mà có uy.
Bản thân Lăng Thiên lại không chú ý tới bản thân của mình lúc này đã hoàn toàn thoát ly khỏi phạm trù của một tiểu hài tử, cúi đầu đi hai bước, sắp xếp lại mạch suy nghĩ của mình, tiếp tục nói: “Ta đoán là, không! Ta khẳng định! Thứ nhất, tất cả binh khí giáp trụ mà Tiêu gia cung cấp cho bảy đại vương quốc toàn bộ đều là thứ phẩm, hoặc chỉ là loại bình thường, còn tinh phẩm chân chính thì luôn được giấu trong thương khố bí mật của Tiêu gia, chờ thời cơ hành động! Thứ hai, Tiêu gia nhất định còn có một lực lượng bí mật mà không một ai biết, ẩn tàng ở một địa phương nào đó, hoặc là dùng một bộ mặt khác để xuất hiện trước mắt thế nhân. Thứ ba, một khi thời cục phân chia loạn lạc, giữa mỗi một quốc gia sẽ phát sinh chiến tranh, Tiêu gia tức nhiên sẽ theo thời theo thế mà vùng lên!”
Còn một câu cuối cùng Lăng Thiên chưa nói ra, đó chính là một khi thiên hạ đại loạn, kẻ có khả năng giành được thắng lợi cuối cùng khẳng định là Tiêu gia! Có điều, nếu trên cơ sở Lăng Thiên ta không có trên thế giới này, các ngươi mới có khả năng giành được thẳng lợi ngọt ngào đó! Nhưng hiện tại, toàn bộ đều khác rồi, Lăng Thiên ta đã đây, há có thể để các được như ý như vậy? Lăng Thiên cắn răng, cười lạnh, thầm nghĩ trong lòng.
Tần đại tiên sinh hoàn toàn bị Lăng Thiên làm cho kinh hãi! Mắt nhìn hài tử bé nhỏ này, tuy không biết nó vì sao lại có suy đoán như vậy, nhưng trong lòng lờ mờ cảm thấy, dường như suy đoán này không phải toàn bộ đều vô căn cứ.
Nhìn Lăng Thiên, Tần đại tiên sinh hỏi: “Vậy hiện tại, ngươi đã biết những chuyện này, ngươi định sẽ làm gì?” Khi nói thêm câu này Tần đại tiên sinh không hề phát hiện giọng nói của mình đã phát sinh biến hóa, tựa hồ như đã dùng một loại ngữ khí mang theo sự thương lượng hoặc là tôn kính, giống như dùng thái độ thỉnh giáo để hỏi một loại tồn tại mà bản thân mình phải ngưỡng vọng.
Lăng Thiên ngạo nghễ cười, nói: “Ta muốn từ hôn!”
“Cái gì?” Tần đại tiên sinh có nằm mơ cũng không ngờ rằng Lăng Thiên sau khi biết thực lực khủng bố của Tiêu gia lại nói ra một câu làm kinh động lòng người như thế này! Đây quả hật là chuyện khó bề tưởng tượng!
Lăng Thiên nhíu mày, tập trung suy nghĩ một hồi, sau đó nói: “Từ hôn, chỉ là để tự bảo vệ. Lăng gia hiện tại nội ưu ngoại hoạn đều có, đang lung lay sắp đổ, trong vòng mười năm chỉ sợ chịu không nổi bất kỳ sức ép nào. Hơn nữa, qua mấy năm, đợi ta lớn hơn một chút, sẽ tiến hành một phen thanh tẩy triệt để cho Tiêu gia! Đem tất cả những nội gián trong nhà, bao gồm cả các thám tử do các phương thế lực phái tới, thanh trừ toàn bộ không bỏ xót một ai! Sau khi thanh tẩy sẽ xây dựng lại Lăng gia. Đầu tiên ta đem Lăng gia rèn thành một khối thiết bản, Lăng gia tuyệt đối không thể rung chuyển một lần nào nữa dù là rất nhỏ.
Đây là lần đầu tiên từ sau khi tới thế giới này Lăng Thiên thẳng thẳn nói ra những tính toán trong lòng mình! Trong câu nói hờ hững lại tràn đầy máu tanh và sát lục nồng đậm!
Tần đại tiên sinh ở bên cạnh vừa nghe thấy vậy, sống lưng đã phát lạnh, cả người nhễ nhại mồ hôi. Trực muốn bịt tai không nghe nữa. Lão hoàn toàn có thể tưởng tượng ra, cuộc thanh tẩy mà Lăng Thiên nói rốt cuộc sẽ đẫm máu như thế nào! Với thế lực to lớn của Lăng gia hiện tại mà nói, cuối cùng sẽ chết đi bao nhiêu người mới có thể hoàn thành cái gọi là thanh tẩy từ miệng Lăng Thiên! Có điều đó chắc chắn sẽ không phải là con số nhỏ. Nguồn truyện:
Lăng Thiên cũng không có cách nào khác, từ mấy năm nay, Tần đại tiên sinh hiện tại đã cùng với Lăng Thiên thực sự đứng trên một con thuyền, là người duy nhất mà Lăng Thiên có thể hoàn toàn tin tưởng, thứ hai, thân phận hiện tại của Tần đại tiên sinh là tiên sinh dạy học của Lăng Thiên, bất kỳ hành động nào về sau của Lăng Thiên đều phải do Tần đại tiên sinh và hắn cùng nhau phối hợp mới được, nếu không, chỉ cần có gia gia nãi nãi phụ thân mẫu thân bốn tòa núi lớn trong nhà cũng đủ để áp chế Lăng Thiên không thể động đậy, một khi như vậy, Lăng gia chính là thực sự khoanh tay chờ chết; Thứ ba, có nhiều chuyện với tuổi hiện tại của Lăng Thiên căn bản không thích hợp để ra mặt xử lý, mà Tần đại tiên sinh chính là nhân tuyển thích hợp nhất.
Lăng Thiên cười không chút ưu tư, tiếp tục nói: “Còn Lăng gia nếu như bảo trì quan hệ thông gia với Tiêu gia, vậy thì chỉ cần Tiêu gia vừa có hành động, Lăng gia tất nhiên sẽ dính dáng bên trong. Ta không thể gửi gắm an nguy của Lăng gia vào Tiêu gia trong mười năm bị động như vậy! Đó là đánh cược, quá mạo hiểm. Ngoài ra, cho dù Lăng gia hiện tại đang trong thời kỳ hưng thịnh cũng phải cắt đứt loại quan hệ này với Tiêu gia. Bởi vì một khi loạn động, vậy thì Lăng gia tất nhiên sẽ thành một loại tồn tại phụ thuộc vào Tiêu gia. Mà Lăng Thiên ta quyết không cho phép gia tốc của mình phải chịu khuất phục dưới bất kỳ ai.“
“Cho nên…” Lăng Thiên cười lạnh lùng: “Ta muốn từ hôn.”
Tần đại tiên sinh lau mồ hôi lạnh trên trán đang chảy xuống, có nằm mơ cũng không ngờ rằng Lăng Thiên có thể nghĩ xa như vậy! Có nằm mơ cũng không ngờ rằng Tiêu gia nhất đại tài phiệt mà tất cả mọi người đều coi là một minh hữu tuyệt vời thế mà ở trong mắt Lăng Thiên lại là một loại nhân vật muốn tránh còn không kịp! Có nằm mơ cũng không ngờ rằng dã tâm của tiểu hài tử Lăng Thiên này lại lớn như vậy!
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
“Không cam tâm khuất phục bất kỳ ai!” Câu nói đầy khí phách này rốt cuộc đã đại biểu cho dã tâm vô cùng to lớn! Không thể khuất phục bất kỳ ai, vậy thì kết quả chỉ có một: Đó là phải vượt lên tất cả! Vượt lên tất cả là sao? Nó rốt cuộc muốn làm gì?
Tần đại tiên sinh nhìn Lăng Thiên, trong mắt tràn ngập sợ hãi.
Lăng Thiên cười hòa nhã, tựa hồ như hàm chứa thâm ý, nói: “Tần đại tiên sinh, ta không phải là một hài tử bình thường! Điểm này, người nên hiểu rõ.”
Tần đại tiên sinh thầm nghĩ: Nói thừa! Ngươi đương nhiên không phải là một hài tử bình thường rồi, một hàibình thường hả có thể thông minh giao hoạt, nghĩ thấu đáo mọi mặt như ngươi à?
Nghĩ lại, Tần đại tiên sinh không khỏi hoảng sợ thất sắc: Không phải là tiểu hài tử bình thường! Câu này tựa hồ như bao hàm rất nhiều ý tứ. Lại giống như là một loại ám thị? Lăng Thiên lúc này nói với mình câu này, đương nhiên không phải nói với mình rằng nó là yêu quái, vậy căn bản không phải chỉ nói vu vơ! Chẳng lẽ… tiểu hài tử này là đấng cứu thế chủ do thượng thiên phái tới nhân gian? Trừ cách giải thích này, còn có thể có lý do gì khác có thể giải thích một loạt những chuyện không thể ngờ tới liên tục phát sinh trên người tiểu hài tử mới năm tuổi này chứ?
Tần đại tiên sinh hai mắt trợn tròn như chuông đồng? Lặng im nhìn Lăng Thiên, thần sắc trong mắt – kinh hãi, không dám tin, tôn kính, ngưỡng vọng… Trong nhất thời, hàng trăm loại tư vị tràn ngập trong đầu Tần đại tiên sinh. Dường như khiến cho vị lão phu tử này không thể chịu nổi, đến đây thì hôn mê…
Quyển 1: Thiên tinh thiếu niên