Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 3: Bắt Đầu Tu Luyện!

Bấm vào đây để nghe audio
Chương 3: Bắt Đầu Tu Luyện!

Ầm!  

Chu Hằng toàn thân thả lỏng, lập tức hôn mê bất tỉnh.  

Cũng không biết qua bao lâu, hắn mới khoan thai tỉnh lại, chỉ cảm thấy mỗi khối cơ thể đều đau nhức, nhưng mà lại có một loại thư sướng không nói ra được, giống như mùa đông dùng nước lạnh tắm rửa, sống qua kỳ hạn đông giá, kế tiếp cả người ấm áp thoải mái.  

Ộc ộc ộc, bụng hắn lập tức reo lên.  

Chu Hằng ngẩng đầu nhìn trời, chỉ thấy lúc này trăng đã lên đỉnh trời, đại khái là chín, mười giờ. Mà cả ngày hắn chỉ ăn cơm trưa, bây giờ tự nhiên bụng đói réo ầm lên.  

Hắn cũng lười nhóm lửa nấu cơm, tùy tiện lấy một ít lương khô ăn đối phó.  

– Hình như có gì đó khác khác.  

Chu Hằng cảm giác thân thể mình như phát sinh biến hóa, nhưng biến hóa gì hắn cũng không nói ra được, cảm giác rất là quái dị.  

– Đúng rồi, tu luyện!  

Đây là tất cả hy vọng hắn gửi gắp, nghĩ đến đây, hắn trực tiếp ngồi trên chiếu, vận chuyển Liệt Dương Quyết, thức ăn trong bụng không ngừng bị công pháp luyện hóa, hóa thành vô số năng lượng tự do, lại bị chuyển hóa thành chân nguyên lực lưu chuyển trong người.  

Quả nhiên khi nguyên lực lưu chuyển tới đan điền, Chu Hằng không khỏi lộ ra vẻ khẩn trương.  

Được hay không được là vào giờ khắc này!  

Chân nguyên lực trào lên, đoạn kiếm màu đen không chút phản ứng.  

Thành…!  

Trong lòng Chu Hằng dâng lên một cỗ mừng như điên! Mặc dù chuyện này hắn luôn kỳ vọng, nhưng mà lúc thực hiện được, hắn vẫn có loại cảm giác không thể tin được, chỉ sợ mộng đẹp này lập tức tan biến.  

Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com

– Đây không phải là mộng!  

Hắn tự nhắc nhở mình, ánh mắt trở nên sắc bén.  

Không ngừng vận chuyển Liệt Dương Quyết, tế bào làn da tham lam hút chân nguyên lực trồn trữ, gia tăng tu vi của hắn.  

Loại cảm giác này thật tốt!  

Chu Hằng kích động đến muốn khóc! Hắn rốt cục có thể tu luyện!  

Đối với người khác mà nói đây là chuyện đương nhiên, nhưng đối với Chu Hằng mà nói lại là hy vọng gần mười năm, khiến hắn kích động, hưng phấn, 5 vị hỗn tạp, khó có thể nói được bằng lời.  

Hắn không biết mệt mỏi từng lần một vận chuyển Liệt Dương Quyết, không ngừng gia tăng tu vi bản thân, tuy rằng tiến cảnh này cực kỳ bé nhỏ, nhưng mà cho dù chỉ tăng lên một chút xíu cũng làm cho hắn phấn chấn không thôi.  

Không đầy hai giờ, Chu Hằng liền ngừng lại.  

Không phải hắn không chịu nổi tu luyện khô khan, mà là thức ăn đã bị tiêu hóa sạch sẽ toàn bộ.  

Lương khô này dù sao cũng không thể so với thịt, năng lượng trong đó cực kỳ hữu hạn.  

Chu Hằng không chút buồn ngủ, lập tức lại ăn một bữa, tiếp tục hành trình lần đầu tiên tu luyện chân chính.  

Thời gian lặng yên trôi qua, rất nhanh trăng lên giữa trời, đêm về khuya.  

– Ông!  

Luôn luôn không có động tĩnh, đoạn kiếm màu đen đột nhiên run lên!  

Chu Hằng hoảng sợ, vị đại gia này không đổi ý đấy chứ, lại muốn đoạt chân nguyên lực sao?  

Đang lúc này, một cỗ năng lượng tự do cực kỳ khổng lồ từ trong đoạn kiếm màu đen phát ra, tràn ngập toàn thân Chu Hằng!  

– Cái gì?  

Chu Hằng không khỏi kinh hãi, siêu cấp cường đạo này không ngờ nổi lên thiện tâm, chẳng những không đoạt chân nguyên lực của hắn, còn gia tăng lượng lớn cho hắn hấp thu?  

Mặt trời mọc từ phía tây sao?  

Nghi hoặc thì nghi hoặc, Chu Hằng không có nửa điểm do dự, lập tức vận chuyển Liệt Dương Quyết, chuyển hóa sạch những năng lượng tự do này, cường đạo này đoạt của hắn mười năm, trả lại cho hắn một chút cũng là nên.  

Năng lượng tự do thật là tinh khiết!  

Chu Hằng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, thiếu chút nữa đình chỉ vận chuyển Liệt Dương Quyết.  

Trên con đường tu luyện, cái gì khó nhất?  

Dĩ nhiên là chuyển hóa thức ăn ăn vào thành năng lượng tự do, chuyện này chiếm hơn chín thành thời gian, Liệt Dương Quyết tu luyện thống khổ như vậy, nhưng mà vẫn có người tuyển chọn, nguyên nhân là nó có thể mượn năng lượng mặt trời rút ngắn thời gian chuyển hóa.  

Năng lượng tự do đoạn kiếm màu đen thả ra lại có thể trực tiếp hấp thu, như vậy tiết kiệm cho Chu Hằng bao nhiêu thời gian?  

Hơn nữa, năng lượng tự do này thuần khiết vô cùng, mỗi một đạo năng lượng đều có thể so sánh với mười đạo Chu Hằng chuyển hóa ra trước kia!  

Chu Hằng mừng rỡ, dường như sợ hắc kiếm sẽ hối hận, vội vàng điên cuồng hấp thu những năng lượng này, không ngừng chuyển hóa thành chân nguyên lực bản thân, tiếp đó tồn trữ trong tế bào bản thân.  

Nửa giờ sau, năng lượng tự do đoạn kiếm màu đen thả ra bị hắn hấp thu sạch sẽ.  

– Nửa giờ không ngờ công hiệu bằng ta khổ tu một tháng!  

Chu Hằng tuyệt đối khiếp sợ, gần như không thể tin được!  

Lúc này tu vi hắn vượt qua Luyện Thể tầng một sơ kỳ!  

Mặc dù nói cảnh giới càng thấp tu luyện càng dễ dàng hơn, nhưng mà nói như vậy từ Luyện Thể sơ kỳ tầng một đến đỉnh phong cũng phải mất thời gian nửa năm, Chu Hằng trong nửa tiếng ngắn ngủi đã thu được hiệu quả bằng thường nhân hơn 1 tháng khổ tu, đây là kỳ tích bực nào!  

Nếu như có thể luôn được như vậy, sáu lần nữa hắn có thể trực tiếp thẳng tiến đến Luyện Thể tầng một đỉnh phong!  

– Ha ha, ha ha ha!  

Chu Hằng không kìm nổi cười rống lên, cái gọi là khổ tận cam lại, hắn bị đoạn kiếm màu đen đoạt đi lực lượng mười năm khổ tu, hiện tại rốt cục vén mây thấy được trăng sáng!  

Hắn tiếp tục vận chuyển Liệt Dương Quyết, ý đồ dụ dỗ đoạn kiếm màu đen lại phóng ra năng lượng tự do, đáng tiếc là, mặc hắn cố gắng thế nào đoạn kiếm màu đen vẫn không chút phản ứng.  

Chu Hằng không khỏi cảm thấy thất vọng, nhưng trong đầu hắn lại hiện lên 9 bức đồ thức kiếm kia.  

– Tuy rằng bị hắc kiếm kia gài bẫy mười năm, nhưng không thể phủ nhận, đây tuyệt đối là một bảo vật! Nếu không tuyệt đối không thể ở đan điền ta hơn 10 năm, 9 thức kiếm pháp kia tất không bình thường.  

Hắn từ trong phòng lấy ra một thanh kiếm gỗ, đứng trong sân, hai mắt khép hờ, tâm thần yên tĩnh lại.  

Thức kiếm pháp thứ nhất lập tức hiện ra trong đầu hắn, trước mắt hắn biến thành một mảnh tinh không, cũng chỉ còn lại một thanh trường kiếm đen như mực đang vũ động, cuốn lên ngân hà, uy thế vô cùng.  

Thanh hắc kiếm chính là đoạn kiếm màu đen trong cơ thể hắn, chỉ là nó không bị gãy đoạn, cũng không biết là chuyện bao nhiêu năm trước.  

Chu Hằng không ngừng hồi tưởng thức kiếm pháp này, cũng không biết qua bao nhiêu lâu, hắn chậm rãi động, kiếm gỗ trong tay vẽ ra quỹ tích huyền diệu không cách nào hình dung được.  

Thật là nặng!  

Chu Hằng chỉ cảm thấy kiếm gỗ giống như vật nặng vạn cân, trầm trọng khiến hắn ngay cả chuôi kiếm cũng cầm không được, sau khi múa ra vài bóng kiếm hắn đã không thể tiếp tục nữa.  

– Dường như toàn bộ thiên địa ở đây đều đối nghịch ta, động một cái liền thôi động ngày này một phần, đem đất này chuyển một tấc, khó khăn tầng tầng lớp lớp!  

– Là ta chưa nắm giữ tinh áo kiếm pháp này cho nên mới bị thiên địa bài xích ta?  

– Mặt khác, nếu như ta có thể thành công nắm giữ 9 thức kiếm pháp này, chính là thuận theo thiên địa?  

– Rít, đây tột cùng là kiếm pháp gì?  

Hắn tính cách kiên nghị, càng gặp khó khăn thì càng không muốn lùi bước, nếu không bị hắc kiếm làm khổ mười năm, hắn đã sớm bỏ qua.  

Kiếm pháp thần kỳ như vậy hoàn toàn khơi dậy hứng thú của hắn, khiến ý chí chiến đấu của hắn sục sôi, vô cùng mãnh liệt muốn chinh phục nó.  

Hắn nhất định sẽ nắm giữ 9 thức kiếm pháp này!  

Một lần lại một lần, Chu Hằng không biết mệt mỏi vận chuyển thức kiếm pháp thứ nhất, hồn nhiên quên mất thời gian, chỉ cảm thấy thức kiếm pháp này dường như tràn đầy đại đạo chí lý, khiến hắn mỗi một lần vận chuyển đều có thể ngộ sâu đậm, dường như có thể nhìn thấy toàn bộ thiên địa vận chuyển, mặt trời lên, mặt trăng lặn, tất cả đều bị nắm giữ.  

Dù là kiếm pháp cũng tốt, đao pháp cũng thế, những thứ này đều gọi là võ kỹ, khác với công pháp.  

Nhưng mà võ kỹ cũng không phải chỉ có hình, nhất định phải có pháp quyết tương ứng phối hợp, như vậy mới có thể khiến cho nó phát huy tới mức lớn nhất, nếu không thì sẽ trở nên yếu kém rất nhiều. Nhưng 9 thức kiếm pháp này lại thật cổ quái, 9 bức đồ án trước kia ở trong đầu hắn hóa thành diễn viên, dường như cùng thân thể hắn hòa làm một thể!  

Không cần pháp quyết, bởi vì nó đã ở trong thân thể hắn, chỉ cần hắn không ngừng lĩnh ngộ là được!  

Ngày sau, khi tia sáng đầu tiên chiếu lên người hắn, Chu Hằng ngừng lại.  

Một đêm chưa ngủ, mặc dù tinh thần vẫn phấn khởi, nhưng mà dù sao cũng là tấm thân máu thịt, cộng thêm đau đớn lúc trước trải qua, khiến Chu Hằng cảm thấy mỏi mệt, lập tức trở lại trong phòng, sau khi tắm rửa sạch sẽ an bậy chút gì đó sau đó cắm đầu vào ngủ.  

Lúc tỉnh lại đã là xế chiều, Chu Hằng đàng hoàng làm bữa cho mình, sau một phen ăn uống như hổ đói, hắn bắt đầu tu luyện Liệt Dương Quyết.  

Tuy rằng bộ kiếm pháp thần bí kia có thể có được uy lực hơn xa hắn tưởng tượng, nhưng mà chung quy cũng phải có đủ thực lực mới có thể vận chuyển, hắn hiện tại bất quá là Luyện Thể tầng một, đề thăng cảnh giới mới là việc chính.  

Trong lúc mặt trời xuống núi, cảm thụ tốc độ chân nguyên lực chuyển hóa chậm lại, Chu Hằng không khỏi thở dài.  

Giống như cả đời chưa ăn thịt cũng không sao, nhưng mà sau khi ăn qua một bữa thịt, bữa sau lại ăn rau xanh, thay đổi này khiến ai cũng không chịu nổi.  

So với việc đoạn kiếm màu đen thả ra năng lượng tự do, hiện tại tốc độ tu luyện này quả thực chậm khiến người ta giận sôi!  

Mặc dù có chút mất mát, nhưng ngẫm lại lúc trước chân nguyên lực tu luyện ra được, toàn bộ bị đoạn kiếm màu đen ăn luôn, đây chính là khác biệt giữa thiên đường và địa ngục, Chu Hằng cũng không để ở trong lòng, tiếp tục kiên nhẫn khổ tu.  

Ban ngày qua đi, ban đêm buông xuống, Chu Hằng không ngừng tu luyện tới đêm khuya, từ một tên rác rưởi đến có thể tu luyện, hắn hận không thể tu luyện một ngày hai mươi bốn giờ.  

– Ông!  

Khi trăng lên giữa bầu trời, đoạn kiếm màu đen lại đột nhiên run lên, lập tức thả ra một cỗ năng lượng tự do vô cùng dồi dào, năng lượng lại tràn ngập toàn thân Chu Hằng.  

Lại tới nữa!  

Chu Hằng không khỏi lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, trong khoảng thời gian ngắn cũng không kịp suy nghĩ kỹ, không ngừng hấp thu những năng lượng tự do này, chuyển hóa thành chân nguyên lực bản thân tồn trữ vào tế bào da.  

Sau nửa giờ, những năng lượng tự do này lại bị hấp thu xong, mà từ đó về sau, đoạn kiếm màu đen cũng không còn phản ứng nữa.  

Chỉ thiếu chút nữa đột phá đến Luyện Thể tầng một trung kỳ!  

Chu Hằng siết quả đấm một cái, tâm niệm chuyển động, chân nguyên lực từ trong tế bào làn da trào ra ngoài, tụ lại trong quả đấm cửa hắn, hưu, một quyền đánh ra, nắm tay cắt qua không khí, phát ra tiếng gió rít.  

Đoạn kiếm màu đen hai lần phóng xuất ra năng lượng tự do đều là lúc nửa đêm, đây có phải là quy luật hay không?  

Nếu quả thật là như thế, như vậy trong thời gian khác hắn có thể nghiên cứu 9 thức kiếm pháp rồi, chỉ cần buổi tối lợi dụng nửa giờ này để tu luyện, như vậy tận dụng thời gian một cách tối ưu.  

Phải hay không phải, tối mai liền biết!

Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D bàn phím để duyệt giữa các chương.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Hãy ủng hộ TruyenHayHo bằng cách đánh giá truyện và chia sẻ link nhé!