Không Cảm Xúc

Chương 11: Dư Âm Tỷ Kiếm

Bấm vào đây để nghe audio
Chương 11: Dư Âm Tỷ Kiếm
Lục Nguyên giật mình tỉnh dậy. A, đã ngủ nửa buổi chiều rồi ư? Lỗi quá lỗi.

Long hàm bảo cái thừa triêu nhật, phượng thổ lưu tô đái vãn hà.

Trăng vừa lên, đường chân trời ánh hoàng hôn còn một vệt tàn hồng, hồng như máu.

Mặt đất, rừng núi đều rơi vào u ám.

Tia sáng cuối cùng bị hắc ám nuốt, chậm rãi biến mất.

Ánh sáng và cái bóng không ngừng lắc lư.

Trường Xuân Cư cũng rơi vào bóng tối, chủ có chủ phòng là sáng đè. Ánh sáng chiếu rọi một góc, đuổi bóng đêm ra xa chút.

Trong chủ phòng.

Dược sắc trong nồi đất đỏ, tỏa mùi thuốc thoang thoảng.

Lý Nguyên Bạch cười to. Lần này đánh vào mặt Tư Mã Trường Bạch đúng là sướng chết được, đã lâu lâu lắm rồi ông không vui vẻ cười như vậy. Nhớ đến mặt Tư Mã Trường Bạch xanh mét, Lý Nguyên Bạch lại cười. Nếu dùng hai chữ để hình dung thì chính là, đã ghiền!

Đúng thế, đã ghiền!

Đã bao lâu mình không sướng như vậy, từ lúc phát hiện sống không bao lâu thì mình chưa từng vui vẻ.

Mình vẫn là không nhìn thấu.

Thôi, thôi, không nghĩ chuyện buồn phiền, chỉ nghĩ đến lần này tát mặt Tư Mã Trường Bạch, thì ra sướng như vậy.

– Ngươi làm khá lắm, nhưng đừng tưởng Tư Mã Trường Bạch sẽ bỏ qua. Ngươi chỉ thắng tiểu cục, mà với điều kiện ta không còn sống bao lâu, hắn sẽ lại tìm đến người. Tư Mã Hạo sẽ còn muốn cướp vị trí thập đại đệ tử chân truyền của ngươi. Trước mắt chỉ mới là khiêu chiến một cửa thôi.

Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com

– Mặt sau còn có khiêu chiến khác chờ đợi ngươi.

Lục Nguyên gật đầu.

Lần này tuy hắn đánh mặt Tư Mã Trường Bạch, Tư Mã Bạch, Tư Mã Hạo nhưng chỉ cần sư phụ vẫn không sống lâu thì hắn sẽ lại nghênh đón khiêu chiến khác. Tất nhiên bởi vì lần này thất bại, trong khoảng thời gian ngắn họ sẽ không quấy rầy hắn.

Nhưng muốn tới khiêu chiến thì cứ đến đi.

Người can đảm muốn cướp vị trí của mình sẽ không có kết cục tốt gì.

Lần này có thể tát mạnh vào mặt Tư Mã Bạch, Tư Mã Hạo, lần sau tất nhiên có thể đánh càng nặng hơn.

Lý Nguyên Bạch nói:

– Lần này dù là trong Bắc phong lục kiếm tiên cũng có người nghi ngờ vi sư động tay chân, cảm thấy vi sư dùng cách rất kỳ lạ để ngươi lĩnh ngộ kiếm ý. Chuyện này vi sư đã ừ rồi, tức là nói, trong mắt Bắc phong lục kiếm tiên, lần này ngươi thắng có một nửa là nhờ vào vi sư.

Lục Nguyên nghe thầm hiểu, sư phụ tuyệt đối sẽ không hại mình.

– Cây to đón gió lớn. Bây giờ trong môn phái đa phần hài hòa nhưng vẫn có một số nhân tố bất an, ví dụ Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch dã tâm hừng hực. Hắn bồi dưỡng nhiều thuộc hạ không lẽ chỉ để chơi thôi? Các ngươi đời này đại đệ tử Vân Dật, nhị đệ tử Vân Bình tranh tới tranh lui, đấu qua đấu lại.

– Nếu ngươi quá nổi bật thì sẽ dẫn đến chút rắc rối, phải cuốn vào vòng xoáy không cần thiết.

Lý Nguyên Bạch bỗng ho dữ dội, ho khan xong mới chậm rãi nói:

– Tính tình ngươi luôn lười nhác, chỉ lần này bị buộc gắt gao mới cố gắng một phen, vi sư biết rõ.

– Ngươi cũng không thích ra đầu sóng, không muốn cây to đón gió.

– Lần này ngươi thắng tại Bắc phong đại tái có một nửa đẩy lên người vi sư, chắc họ sẽ cho rằng ngươi chỉ có thế thôi, sẽ không quá để ý ngươi. Một là vì bảo vệ ngươi, cũng thuận theo tính tình ngươi, tính ngươi vốn chính là vậy.

Lý Nguyên Bạch từ từ giải thích.

Lục Nguyên gật đầu. Vậy cũng tốt, Bắc phong đại tái là bị buộc mới ra tay một lần.

Mình vẫn là tiếp tục trở về sinh hoạt làm biếng, thế mới là chính mình.

Tranh quyền đoạt lợi cái gì, không thấy mệt mỏi sao?

Đương nhiên Lục Nguyên cũng hiểu đây vẫn là môn phái chính đạo, coi như hòa thuận, mặt ngoài mọi người hài hòa, sư huynh đệ thân thiện, sư thúc bá trân trọng, chỉ ngẫu nhiên có mâu thuẫn nhỏ. Nghe nói tại ma đạo môn phái, yêu ma quỷ quái chính là đồng môn tương tàn, tính kế nhau, thí sư giết cha, hỗn loạn.

Tính tình của mình nếu đặt ở hoàn cảnh đó thì chắc bị người ăn sống không còn mẩu xương.

………

Vẫn là Trường Xuân Cư, nhưng lần này là ở trong phòng ngủ của hắn.

Trong phòng ngủ có một cái bàn, một cái ghế, một cái giường, rất đơn giản.

Trên vách tường có một số trường kiếm treo lên, Lục Nguyên treo Dưỡng Ngô kiếm về chỗ cũ, cùng treo Trường Hồng kiếm lên vách tường. Hai thanh phi kiếm treo cùng một chỗ, trong phòng dường như sáng sủa nhiều.

Nghe nói tu tiên giới có một ít kiếm tu ngay cả ngủ cũng phải đặt kiếm cùng chỗ với mình. Ăn cơm là dùng tay trái ăn tay phải cầm kiếm. Tắm rửa phải giấu trong bồn tắm. Đáng tiếc đó không phải là phong cách của ta, ta không cường như vậy.

Nhìn Trường Hồng kiếm, Lục Nguyên tặc lưỡi, cái này là thắng về, cảm giác đặc biệt tốt.

Đúng rồi, lần này thắng trừ thanh kiếm ra còn có vật khác, ví dụ như bốn mươi viên linh thạch hạ phẩm. Kiếm lời to, bốn mươi viên linh thạch hạ phẩm đã đưa vào tay hắn. Nghĩ đến lúc Tư Mã Bạch đưa tới bốn mươi viên linh thạch hạ phẩm làm vẻ mặt là thấy thích ngay, như ăn vào nhân sâm, mỗi lỗ chân lông đều thoải mái, đây là tinh thần cực kỳ dễ chịu.

Dùng hết bốn mươi viên linh thạch hạ phẩm, để lại làm gì. Dù sao hạ phẩm linh thạch vốn chính là cho người dùng, để lại cũng không ích lợi gì. Nghe nói tại tu tiên giới có một số người thích sưu tập hạ phẩm linh thạch, tác dụng là ngắm nghía. Nghe nói có một số kẻ sĩ đại năng còn có thể ngắm ra năm sáu bảy tám, đối với điều này Lục Nguyên chỉ có nước khâm phục.

Ta là tục nhân, rất tục.

Ta được hạ phẩm linh thạch, ta chỉ muốn hấp thu linh khí bên trong tăng pháp lực bản thân, không muốn nghĩ điều gì khác.

Chu sa vẽ trên lá bùa, tổng cộng năm lá bùa có chữ kỳ dị, thực ra là cổ triện tự. Hắn từng theo sư phụ học một ít cổ triện tự, trên cơ bản bùa tu tiên giới đều là lấy cổ triện tự hoàn toàn khác nhau vẽ ra.

Chữ trên năm lá bùa nếu lấy chữ hiện tại giải thích thì là “Kim Phong”, “Mộc Phong”, “Thủy Phong”, “Hỏa Phong”, “Thổ Phong”. Nguồn truyện:

– Tật!

Niệm một tiếng, đánh năm lá bùa vào năm hướng, chớp mắt đã bày xong ngũ hành Phong Linh trận. Ngũ hành Phong Linh trận chính là một loại phong cấm linh khí cấm pháp. Đầu năm nay tài nguyên thiếu thốn, một chút linh khí mọi người cũng tiếc lãng phí, cho nên phát minh ra Phong Linh trận. Một khi ngươi ở trong Phong Linh trận đập vỡ linh thạch, trong đó tỏa ra linh khí, những linh khí sẽ bị nhốt chặt trong ngũ hành Phong Linh trận, không có một chút tỏa ra ngoài, tuyệt đối lợi dụng tận gốc, không lãng phí chút nào.

Đây toàn là bị buộc ra cả. Ai kêu Đại Tấn quốc thiếu thốn tài nguyên, mọi người chỉ có thể vừa khai thác vừa tiết kiệm, nghĩ hết cách tiết kiệm linh khí.

Lúc này Lục Nguyên ngồi xếp bằng chính giữa ngũ hành Phong Linh trận, Trường Hồng kiếm rút ra, từng bước cắt vỡ bốn mươi viên linh thạch hạ phẩm. Bốn mươi luồng linh khí mỏng tỏa ra. Một luồng linh khí thì mỏng như bốn mươi cái dâng lên thì linh khí rất hùng hồn.

Bốn mươi viên linh thạch hạ phẩm bị đập ra, bốn mươi luồng linh khí tụ tập một chỗ. Trong ngũ hành Phong Linh trận đậm đặc khác thường.

Bây giờ Lục Nguyên cực kỳ vui sướng.

Đây là hành động xa xỉ cỡ nào chứ. Sợ rằng thập đại đệ tử chân truyền không mấy ai hưởng thụ kiểu xa xỉ như vậy. Một hơi phá vỡ bốn mươi viên linh thạch hạ phẩm, phóng linh khí bên trong ra luyện công, hành động cực kỳ xa xỉ nói ra sẽ khiến không ít người kinh sợ. Xa xỉ thế này đủ khiến người sướng chết được.

Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D bàn phím để duyệt giữa các chương.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Hãy ủng hộ TruyenHayHo bằng cách đánh giá truyện và chia sẻ link nhé!