“Tôi làm sao, tôi nói đúng sự thật, hơn nữa còn là anh nói trước đấy.” Ánh mắt Lâm Triệt như trăng non, cũng trợn lên nhìn anh.
“Được, tôi nói xin lỗi với cô, chuyện này là tôi không đúng, tôi không nên nói như vậy.” Cố Tĩnh Trạch chỉnh lại quần áo, nói.
Lâm Triệt gật đầu một cái: “Tôi tiếp nhận lời xin lỗi của anh, dù sao sau này cũng sẽ không đụng đến anh nữa, kỹ thuật của
anh như thế nào tôi cũng sẽ không nhắc lại.”
Trên mặt Cố Tĩnh Trạch lại càng đen hơn.
Vất vả lắm, mới không nổi giận thêm lần nữa, anh nói: “Ở chung một chỗ, chúng ta sẽ giống như vợ chồng bình thường, dùng
chung phòng ngủ, để tránh nhà đông người nhiều miệng, truyền tới Cố gia, chúng ta cũng làm không tốt, tôi tôn trọng tự do của cô, cô có thể kết
bạn, có cuộc sống riêng mình, tôi sẽ không hỏi tới, chỉ cần sẽ không
nguy hại đến danh dự của tôi là được.”
“Yên tâm, tôi là người rất có đạo đức nghề nghiệp,
nếu đã kết hôn với anh rồi, tôi sẽ không tùy tiện để xảy ra tin tức qua
lại với đàn ông, dù sao cũng không tới mấy năm nữa là chúng ta cũng sẽ
ly hôn, trong mấy năm này tôi còn nhịn được.”
“Được, như vậy thành giao.”
“Đồng ý.”
Dĩ nhiên, mặc dù bọn họ kết hôn rồi, nhưng về bản
chất mà nói, bọn họ cũng chẳng khác nào hai người xa lạ cầm giấy hôn thú mà thôi.
Cố Tĩnh Trạch tỏ vẻ như là đã hoàn thành nhiệm vụ
vậy, không nhìn vợ mới một cái, đã quay đầu đi ra ngoài, phất tay với
người đi theo phía sau.
Lâm Triệt đi theo Cố Tĩnh Trạch xuyên qua một đoạn đường, đến một cái sân.
Biệt thự ba tầng nằm lẳng lặng giữa sân, người ở bên trong cười với Lâm Triệt đang xuống xe một tiếng, xuôi tay
cúi đầu, dáng vẻ cung kính có thừa: “Bà chủ, bà có thể gọi tôi là Hồ
quản gia.”
“Vâng.” Lâm Triệt nhìn bên trong, đại viện rộng rãi,
đường lớn thẳng tắp, sân cỏ xanh biếc trải dài phía xa xa, nơi này rộng
lớn đến mức không thấy được điểm cuối.
Cố Tĩnh Trạch nhìn Lâm Triệt: “Sau này cô và tôi sẽ cùng nhau ở nơi này.”
“A, anh cũng ở nơi này sao?”
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
“Ừ, nếu không cô định vừa mới vừa kết hôn đã tách ra ở riêng?” Cố Tĩnh Trạch nhìn cô nói.
“Không phải vậy, tôi chẳng qua chỉ là muốn xác nhận lại thôi.” Lâm Triệt ngẩng đầu lên nói.
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô: “Cha mẹ tôi sẽ không tới,
người giúp việc trong nhà nghe theo cô sai bảo, không thích cách trang
trí thì có thể nói với Hồ quản gia, trừ phòng ngủ và thư phòng của tôi,
còn lại cô có thể tùy tiện thay đổi.”
Vậy thì ngại lắm, Lâm Triệt hấp tấp nói: “Sẽ không,
đối với nơi này, tôi cũng không có gì là không hài lòng cả, sửa sang quá lại thành phiền toái.”
Cố Tĩnh Trạch dừng lại, ánh mắt hời hợt nhìn về phía cô, tiện tay đỡ ở một bên góc bàn, ưu nhã cực kỳ.
Có phải dáng vẻ đẹp mắt quá rồi hay không, làm động tác gì cũng đều thấy đẹp trai như vậy.
Tay Cố Tĩnh Trạch đang để ở một bên, ngón tay thon
dài, khớp xương rõ ràng, hết sức đẹp, đây tuyệt đối là một đôi tay thích hợp dùng để chơi dương cầm.
“Hồ quản gia sẽ đưa cô đi làm quen hoàn cảnh.” Anh nói: “Hy vọng cô nhanh chóng thích ứng.”
Hồ quản gia rất nhanh chóng dẫn cô đi thăm biệt thự.
Nhiều phòng lớn kinh người, bên ngoài là phòng cho
người giúp việc, phía sau là phòng bếp, phía trước là phòng tiếp khách,
trên lầu là phòng ngủ, cô cảm thấy nếu như cô đi bộ ở chỗ này, nhất định cô sẽ lạc đường.
Mặc dù Lâm gia cũng coi là nhà có mặt mũi, nhưng rõ ràng so với nơi này thì lại là một cái trên trời một cái dưới đất.