Dương Lỗi cố gắng thuyết phục Tô Nghiên, nhưng còn chưa nói xong đã bị cắt ngang.
– Ngươi không cần nhiều lời, ta sẽ không bỏ qua, nhưng thực lực của ngươi quá yếu, nhúng tay chuyện này đích xác không thích hợp, vậy thì ngươi đưa ta về Ngũ Nhạc thành trước, sau đó chính ngươi tự quay về Huyền Nguyên Tinh xử lý chuyện của ngươi.
Tô Nghiên nghĩ nghĩ nói.
– Sư tôn, nhưng mà…
– Không cần nhưng mà, ý ta đã quyết.
Tô Nghiên vung tay, không nói thêm lời nào.
– Được rồi.
Dương Lỗi bất đắc dĩ, nếu nàng khăng khăng như thế, hắn có thể làm thế nào, chỉ chờ hắn nhanh chóng thu phục Vô Cực đại lục, thu phục xong Huyền Nguyên Tinh mới đi tiên giới trợ giúp cho nàng.
Một ngày sau Dương Lỗi đưa Tô Nghiên quay về Ngũ Nhạc thành, lúc này tu vi của mọi người đều tiến bộ kinh người, làm cho Dương Lỗi giật mình không thôi, hắn mới rời khỏi bao lâu? Không nghĩ tới họ lại tăng nhanh như thế.
– Dương Lỗi đại nhân, ngài rốt cục đã trở lại.
– Dương huynh đệ, đều nhờ có ngươi, linh khí nơi này thật sự quá sung túc, phảng phất như có linh tính, trợ giúp chúng ta lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc lực.
Chung Hán Dũng nhìn Dương Lỗi vô cùng cảm kích.
Nhạc Bất Phàm cũng như vậy, không đến một năm tu vi của hắn sẽ hoàn toàn khôi phục, những chuyện này đều nhờ Dương Lỗi giúp đỡ, nếu không có hắn, phỏng chừng bản thân mình đã sớm chết dưới tay ma tộc.
Nhạc Bất Phàm cũng không phải người thường, hắn đã bắt đầu thức tỉnh một bộ phận trí nhớ, nhưng hắn vẫn nhớ rõ ân đức của Dương Lỗi, hắn biết không có thanh niên này, hắn vĩnh viễn sẽ không cách nào nhớ lại.
– Chung đại ca, Nhạc đại ca, hai vị quá khách khí, đây là do tự hai vị nỗ lực mà có, ta chỉ trợ giúp một chút mà thôi, bé nhỏ không đáng kể.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Dương Lỗi khẽ lắc đầu nói:
– Đúng rồi, Nhạc đại ca, hiện tại Ngũ Nhạc thành không xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn đi?
Nếu nơi này là mấu chốt mở ra bảo tàng chí tôn, tin tức là thật sự, như vậy trong Ngũ Nhạc thành nhất định phải có điều gì khác thường, hoặc là sẽ có chuyện gì kỳ dị phát sinh.
– Không có.
Chung Hán Dũng lắc đầu nói:
– Dương huynh đệ yên tâm, nếu đám tiểu tử kia dám tạo phản, ta sẽ xé nát bọn hắn. Nhưng cho tới bây giờ bọn hắn vẫn thật yên ổn.
Điều Dương Lỗi muốn biết không phải loại chuyện này.
Nhạc Bất Phàm tựa hồ hiểu được ý tứ của Dương Lỗi, nói:
– Dương huynh đệ cứ yên tâm là được, Ngũ Nhạc thành không có gì biến hóa, nếu như có khác thường ta sẽ truyền tin cho Dương huynh đệ, nhưng nhìn dáng vẻ của huynh đệ, có phải Ngũ Nhạc thành sẽ có chuyện đại sự gì phát sinh?
– Chuyện đại sự gì?
Chung Hán Dũng sửng sốt:
– Chẳng lẽ là ma tộc hay ngũ đại tiên vương lại đây làm phiền sao? Thật muốn đi ra ngoài giáo huấn bọn hắn một chút.
Vừa nhắc đến ma tộc cùng người của ngũ đại tiên giới, Chung Hán Dũng thập phần phẫn nộ.
– Chung đại ca không cần kích động, chuyện này có quan hệ đến bọn hắn đồng thời có quan hệ đến chúng ta, thật không dám giấu diếm, sở dĩ Ngũ Nhạc thành bị ma tộc cùng ngũ đại tiên vương xem trọng như vậy, là bởi vì trong thành đã cất giấu một bí mật cực lớn.
Dương Lỗi nói.
– Bí mật thật lớn? Là bí mật lớn gì vậy? Lão Chung này ở lại đây đã thật nhiều năm, thậm chí ra đời tại nơi này, cũng không thấy có đồ vật hay đại bí mật gì nha?
Chung Hán Dũng nghe vậy gãi đầu nói.
– Không biết hai vị đại ca có từng nghe qua chuyện bảo tàng chí tôn hay không?
Dương Lỗi hỏi.
– Bảo tàng chí tôn?
Nhạc Bất Phàm cùng Chung Hán Dũng nhất thời chấn động hỏi:
– Chẳng lẽ trong Ngũ Nhạc thành có bảo tàng chí tôn?
– Việc này thì không biết được, nhưng có thể khẳng định ma tộc cùng ngũ đại tiên vương sở dĩ xem trọng Ngũ Nhạc thành là bởi vì nơi này quan hệ với chí tôn bảo tàng. Nhưng bảo tàng cũng không đơn giản như vậy, khẳng định sẽ bị vô số cường giả chú ý, cho dù thành trì đã được dời vào Mê Vụ sâm lâm, nhưng nếu gặp cường giả siêu cấp chân chính, tỷ như là thiên quân, chỉ sợ Mê Vụ sâm lâm cũng bị bại lộ ra ngoài. Đến lúc đó sự tình sẽ không còn đơn giản.
Dương Lỗi nói.
– Bảo tàng chí tôn, thật sự có quan hệ đến tin tức này hay sao?
– Thật hay giả ta không biết, nhưng các cường giả vì chuyện này mà đến, đến lúc đó sẽ đưa tới phiền phức không nhỏ.
Dương Lỗi thở dài:
– Nếu thật sự không được, chúng ta chỉ đành buông tha Ngũ Nhạc thành, cho nên Nhạc đại ca, ngươi cần chuẩn bị sẵn sàng mới được.
– Buông tha Ngũ Nhạc thành cũng tốt, hiện tại mưa gió nổi lên, nếu không thể bảo trụ buông tha cũng không phải là không được.
Nhạc Bất Phàm nghe vậy sửng sốt, sau đó liền gật đầu:
– Nhưng muốn thả quên Ngũ Nhạc thành, trước hết phải chuẩn bị sẵn sàng, cũng phải làm công tác tư tưởng mới được.
– Việc này giao cho Nhạc đại ca đi làm, tiểu đệ có quá nhiều sự tình, thật sự không có thời gian.
Dương Lỗi nghe vậy nói.
– Việc này không có vấn đề gì, ta có thể đi nói rõ với mọi người, nhưng sau khi buông tha Ngũ Nhạc thành, chuyện sau này phải dựa vào Dương lão đệ an bài.
Nhạc Bất Phàm cười cười nói.
– Chuyện giải quyết ngày sau ta đã cho người bắt tay xử lý, phỏng chừng vài ngày sau sẽ có kết quả, điểm này Nhạc đại ca yên tâm.
Khi quay lại Ngũ Nhạc thành, Dương Lỗi đã nghĩ đến việc này nên đã an bài người đi Băng Hồ thành giải quyết.
Ban đầu khi Dương Lỗi ngăn cản ma tộc tại Băng Hồ thành, uy vọng cũng cực cao, bởi vì thành chủ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bị ma tộc giết chết, lúc đó nếu hắn không thể ở lại tiên giới thì đã trở thành thành chủ Băng Hồ thành. Băng Hồ thành cách Ngũ Nhạc thành hơn ngàn dặm, so sánh mà nói Băng Hồ thành kém hơn một chút, nhưng mấy năm gần đây trải qua Mộng Huyễn Phủ phát triển, hiện tại còn phồn vinh hơn Ngũ Nhạc thành rất nhiều.
Xử lý xong chuyện ở Ngũ Nhạc thành, Dương Lỗi quay về Huyền Nguyên Tinh.
Khi hắn trở lại Vô Cực đại lục, kinh ngạc phát hiện Huyền Nguyên Tinh bị ma tộc tấn công.
Hơn nữa còn là đại quy mô tấn công, có hai cường giả ngụy thánh.
Nếu Dương Lỗi không kịp lúc chạy về, chỉ sợ Huyền Nguyên Tinh phải rơi vào tay ma tộc, nhưng khi hắn xuất hiện, đừng nói là ngụy thánh cường giả, dù là đại đạo thánh nhân hắn cũng có thể oanh giết.
– Giết ah!
Binh lính ma tộc đối chiến cùng các đại tiên môn Vô Cực đại lục, trường hợp thập phần đồ sộ, nhưng xu thế nghiêng hẳn một bên, thực lực ma tộc thật sự quá mạnh mẽ, tu luyện giả căn bản không thể ngăn cản.
Vốn đám lão gia hỏa Sâm La điện một mực bế quan, nhưng lần này ma tộc xâm lấn, chuyện lớn như vậy Sâm La điện cũng xuất hiện, cùng đứng về phía các đại tiên môn, tạm thời buông xuống ân oán ngày trước.
– Ngăn không được, làm sao bây giờ? Chẳng lẽ Vô Cực đại lục sẽ bị ma đầu chiếm lấy sao?
Những nơi ma tộc đi qua, thây ngang khắp đồng, hoang tàn đổ nát.
– Động thủ, lão gia hỏa, chúng ta ra tay đi, bằng không thật sự xong rồi.
Cửu kiếp tán tiên Vô Cực tông nhìn thái thượng lão tổ Sâm La điện Sâm Hồng nói.
– Được.
Sâm Hồng gật gật đầu, cùng lão tổ Vô Cực tông hóa thành hai đạo quang ảnh một đen một trắng hướng ma tộc giết tới.