Quý Trường Sinh bái sư, không hề quan hệ tới việc Linh Lung tiên tử là thiên hạ đệ nhất nhân, chủ yếu là hắn cảm thấy mặt mũi Lý Kỳ Hi thật lương thiện.
Lý Thường Hi cũng cho là như vậy, hài lòng gật đầu: “Ánh mắt không tệ, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra ta mới là sư phụ tốt nhất. Đi thôi, chúng ta nhất mạch thu nhận đệ tử cần chất lượng không cần số lượng, lần này ta cũng chỉ thu một mình ngươi, hơn nữa ngươi nhập môn có thể bằng vào thân phận đệ tử nội môn hưởng thụ đãi ngộ đệ tử chân truyền”.
Quý Trường Sinh mừng rỡ: “Đa tạ sư tôn”.
“Giữa sư đồ chúng ta không cần khách khí”.
Tựa hồ nghĩ tới chuyện gì cao hứng, Lý Kỳ Hi không nhịn được cười ra tiếng. Bất quá nhìn sắc mặt âm trầm của những người khác, Lý Kỳ Hi vung tay áo lên, trực tiếp mang theo Quý Trường Sinh biến mất.
Chờ Lý Kỳ Hi đi rồi, Quan chủ xoa xoa đầu mình, ngữ khí thập phần không vui: “Vừa rồi Kỳ Hi ở bên cạnh Quý Trường Sinh thiết lập kết giới cách âm, quả thực là hồ nháo. Vì thu đệ tử vào Dao Quang nhất mạch, Kỳ Hi đã bắt đầu hãm hại lừa gạt”.
Đại hán râu quai nón bên cạnh cười khổ: “Cũng rất bình thường, Dao Quang nhất mạch đã ba năm không có đệ tử bái sư, ngay cả một đệ tử chân chạy cũng không tìm thấy. Nếu không hãm hại lừa gạt thì sao có thể thu được đồ đệ”.
“Ta không phản đối Kỳ Hi thu đệ tử nhưng nhường Quý Trường Sinh cho nàng quá đáng tiếc. Hơn nữa Linh Lung sư tỷ là mẹ chồng nàng, không phải mẫu thân ruột của nàng, phu quân của Kỳ Hi đã chết. Quý Trường Sinh là muốn cầu xin sự che chở của Linh Lung sư tỷ nhưng với tướng mạo và tài năng của hắn, sớm chiều lại ở chung với nàng dâu thủ tiết thờ phu quân của Linh Lung sư tỷ…… Kỳ Hi thật sự là hãm hại chết người không cần đền mạng”.
“Phương pháp tu luyện của Kỳ Hi quá không đáng tin. Nàng có thể thành công, nhưng tám đệ tử nàng thu lúc trước đều bị nàng dạy phế, ta rất lo lắng Quý Trường Sinh sẽ trở thành người kế tiếp”.
“Bây giờ nói những lời này đã muộn, Quý Trường Sinh làm lễ bái sư, cũng là hắn chủ động lựa chọn, chúng ta cũng không có đạo lý đi ngăn cản. Ai, chúc Quý Trường Sinh may mắn đi”.
“Các ngươi lo lắng cho Quý Trường Sinh, ta lại lo lắng cho Kỳ Hi…… Nàng hôm nay rốt cuộc có uống thuốc hay không?”
……
Quý Trường Sinh cũng không biết Quan Chủ cùng các mạch chủ khác đang chúc mình may mắn. Hắn còn đang chìm đắm trong hạnh phúc khi có chỗ dựa lớn là Lung Linh tiên tử.
Tuy rằng đây là thế giới tu tiên, nhưng là người đã hai đời, tâm trí làm người của Quý Trường Sinh nói cho hắn biết, vô luận là thế giới gì, ở 99% tình huống người có bối cảnh đều quan trọng hơn người năng lực.
Trước khi thực lực của hắn không thể chống lại Dư lão ma thì dựa vào của Lý Kỳ Hi chính là tấm bùa hộ mệnh quan trọng nhất của hắn. Nhất định phải quan hệ tốt với Lý Kỳ Hi. Hơn nữa càng thêm thân thiết, sâu đậm là tốt nhất.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Linh Lung tiên tử là mẫu thân của Lý Kỳ Hi, nếu mình thành thân với Lý Kỳ Hi thì Linh Lung tiên tử cũng trở thành nhạc mẫu của mình.
Đối với Quý Trường Sinh mà nói, nhận nghĩa phụ có chút khó khăn, nhưng nhận nghĩa mẫu không hề có áp lực tâm lý.
“Phải làm sao chiếm được trái tim của mỹ nữ sư phụ?”
Giờ khắc này, Quý Trường Sinh thậm chí đã bắt đầu tính toán học tập sao cho giống với nhân vật Dương Quá trong truyện <
Trong khi nội tâm Quý Trường Sinh đang suy nghĩ làm sao để chiếm được trái tim sư tôn thì Lý Kỳ Hi đã dẫn hắn đẩy cửa phòng đi ra ngoài.
Huyền Đô Quan nhìn từ bên ngoài, chỉ là một đạo quán rất bình thường. Nhưng sau khi tiến vào Huyền Đô Quan, sẽ phát hiện có thế giới khác tồn tại.
Lý Kỳ Hi rõ ràng chỉ là đẩy ra một cái cửa phòng, nhưng trong nhận thức của Quý Trường Sinh, một thế giới khác được mở ra. Thế giới này sau khi mở ra, để Quý Trường Sinh như lâm vào tiên cảnh.
Không có bàn học, không có giường nhưng có rất nhiều ý cảnh lọt vào trong tầm mắt, tiên cung xa hoa, cùng với ánh trăng mông lung khiến Quý Trường Sinh thiếu chút nữa trầm luân mê muội trong thế giới đó.
Lúc trước là đệ tử ngoại môn ở Huyền Đô quan, Quý Trường Sinh nhìn nhận Huyền Đô quan chính là một đạo quán bình thường.
Thẳng đến nơi này, khi hắn chính thức là đệ tử hạch tâm của Huyền Đô quan mới biết được nội tình của đệ nhất tiên tông trong thế giới này.
“Sư tôn, nơi này là?”
Lý Kỳ Hi tùy ý nói: “Ngươi xem nơi này giống cái gì?”
Quý Trường Sinh nhìn ánh trăng mông lung, nguyệt quế thông thiên, cùng với cung điện tiên khí mờ mịt cách đó không xa, suy đoán: “Giống Nguyệt cung”.
Trong mắt Lý Kỳ Hi hiện lên ý cười: “Trẻ nhỏ dễ dạy, nơi này đích thật là Nguyệt cung, cũng là hành cung của vi sư. Đương nhiên, sau này cũng là nơi ngươi ở và tu luyện”.
Quý Trường Sinh thập phần vui mừng. Xem ra nơi này về sau chính là phòng tân hôn của hắn và Lý Kỳ Hi vì vậy hắn rất hài lòng. So với kiếp trước của hắn, căn hộ chỉ có 110 mét vuông gồm ba phòng ngủ một phòng khách thì thoải mái hơn nhiều.
Lý Kỳ Hi nói: “Nguyệt cung chân chính là ở Tiên giới còn nơi này chính là một huyễn cảnh. Công pháp Dao Quang La Huyễn có thể huyễn hoá suy nghĩ trong lòng ngươi thành hiện thực. Ta muốn ở một nơi giống Nguyệt cung cho nên nơi này liền biến thành Nguyệt cung. Dao Quang nhất mạch chúng ta, huyễn thuật độc bộ thiên hạ. Đến cảnh giới của vi sư, huyễn hoá luyện giả thành thật cũng không phải là không làm được, cho nên ngươi có thể coi là Nguyệt cung chân chính”.
Quý Trường Sinh lập tức vuốt mông ngựa: “Sư tôn uy vũ”.
“Huyễn thuật hay không huyễn thuật cũng không sao”.
“Chỉ cần Nguyệt cung này nhìn giống Nguyệt cung, ở giống Nguyệt cung, vậy nó chính là Nguyệt cung”.
Lý Kỳ Hi tiếp tục nói: “Vi sư tương đối thích phong cách này, nếu ngươi có sở thích khác, cũng có thể huyễn hoá ra chỗ ở khác. Sau đó vi sư sẽ mở ra một bộ phận quyền hạn huyễn cảnh cho ngươi để ngươi tùy thích ra vào”.
“Đa tạ sư tôn, ta cũng rất thích phong cách này, xem ra thẩm mỹ của ta và sư tôn rất giống nhau”.
Quý Trường Sinh vội vàng nói, quả thật hắn rất thích phong cách này. So với những tòa nhà cao tầng ở kiếp trước càng phù hợp với thẩm mỹ của hắn hơn.
Lý Kỳ Hi gật đầu nói: “Không sai, ngươi quả nhiên tinh mắt. Trong Huyền đô bát mạch, Dao Quang là đệ nhất mạch, ngày sau ngươi ngàn vạn lần đừng để uy danh Dao Quang nhất mạch chúng ta bị hạ thấp rất mất mặt vi sư”.
Quý Trường Sinh nghiêm mặt nói: “Sư tôn yên tâm, đệ tử nhất định cố gắng tu luyện, vì sư tôn cùng Dao Quang nhất mạch làm tăng thêm uy danh vẻ vang.
“Rất tốt, không hổ là đệ tử duy nhất ta thu nhận trong vòng ba năm trở lại đây”.
Nụ cười của Lý Kỳ Hi càng thêm hài lòng. Quý Trường Sinh cũng có chút cảm động.
“Không nghĩ tới sư tôn dĩ nhiên ba năm này đều không có thu nhận qua bất kỳ đệ tử nào, lại vì chính mình phá lệ”.
“Kẻ sĩ có thể vì tri kỷ mà vui lòng chết”
“Ta quyết định chờ sau khi mình thành thân với sư tôn, nhất định cúc cung tận tụy vì nàng, đến chết mới thôi!”
Trong khi Quý Trường Sinh đang suy nghĩ làm thế nào để cúc cung tận tụy vì sư tôn đến chết mới thôi thì Lý Kỳ Hi lại vung tay áo lên, sau một khắc, nàng cùng Quý Trường Sinh đã đồng thời xuất hiện ở trong Nguyệt cung.
Nguyệt cung to lớn đẹp đẽ như vậy nhưng lại lạnh lẽo tịch mịch. Trong cung điện cũng có ánh trăng mông lung mờ chiếu.
Lý Kỳ Hi ngồi ngay ngắn trên tràng kỷ, giờ khắc này làm cho Quý Trường Sinh cảm nhận được vẻ đẹp yêu mỵ nhưng lạnh lùng đến cực hạn của sư tôn.
Giống như mỹ nữ sư tôn của mình, một mình ở lại cung điện này mấy vạn năm, trong đêm trăng thanh gió mát nâng chén uống một mình, đơn côi lẻ bóng, cô đơn tịch liêu.
Quý Trường Sinh cho rằng mình cũng không phải là một người đa sầu đa cảm nhưng giờ khắc này hắn rất muốn ôm mỹ nữ sư tôn, an ủi một chút tịch mịch của nàng.
Nhưng chính vào lúc này, một câu nói của Lý Kỳ Hi, làm cho Quý Trường Sinh trong nháy mắt giật mình, tất cả dục vọng bị quét sạch, chỉ còn lại là sự sợ hãi.
“Ngươi còn nhớ được bao nhiêu ký ức kiếp trước?”
Quý Trường Sinh: “……”
“Đừng giả bộ, ta biết ngươi không phải người của thế giới này. Nhưng đừng sợ, ta cũng vậy”.
Quý Trường Sinh: “…?”
“Người xuyên việt đồng đạo?”
“Có nên đọc mật mã không?”
Quý Trường Sinh do dự một chút, vẫn lựa chọn tiếp tục im lặng.
“Ngươi có thể giấu diếm được Quan Chủ bọn họ, nhưng không giấu được ta, bởi vì chúng ta là cùng một loại người, chính thức nhận thức một chút — ta là Quảng Hàn cung Thái Âm Tinh Quân, ngươi ở tại tiên giới là thần thánh phương nào ?”
Khóe mắt Quý Trường Sinh co giật, nhìn Lý Kỳ Hi nghiêm trang, mơ hồ đoán được một tia chân tướng:
“Mỹ nữ sư tôn của mình sợ là đầu óc có một chút vấn đề?”
Quý Trường Sinh suy nghĩ một chút, thăm dò hồi đáp: “Ta là Nam Cực Trường Sinh Đại Đế”.
Lý Thường Hi giật mình gật đầu: “Thì ra là thế, trách không được ta lần đầu gặp đạo hữu liền có cảm giác giống như đã từng quen biết, nguyên lai đạo hữu là một trong Lục Ngự, Ngọc Thanh Chân Vương, chúng ta ở Tiên giới còn rất có giao tình”.
Quý Trường Sinh: “……”
“Quả nhiên, đầu óc mỹ nữ sư tôn của mình có trăm triệu điểm vấn đề!”