Ánh sáng chính đạo chiếu rọi trên người Quý Trường Sinh.
Chiếu sáng mọi nơi tối tăm.
Cũng chiếu sáng ánh mắt kinh ngạc của tất cả chúng đệ tử đang vây xem.
“Quý Trường Sinh nói cái gì?”
“Bạch Tông Tuệ và Bạch Quan Lâm có tư tình?”
“Không thể chứ? Bọn họ không phải đồng tộc sao?”
“Đồng tộc tính là gì, người có chút hiểu chuyện đều biết, nội bộ đại gia tộc đều rất loạn, Bạch gia cũng vậy.”
“Các ngươi có điều không biết, Bạch Tông Tuệ sau này đổi họ, nàng kỳ thật không phải người Bạch gia.”
“Tê, ta giống như nghe được một quả bom lớn ghê gớm.”
“Tưởng phu nhân đây là…… vừa ăn cướp vừa la làng.”
“Tưởng trưởng lão đáng thương.”
“Cái này cũng có thể nhịn sao?”
“Ta tin tưởng Tưởng trưởng lão, hắn sẽ không vì a dua quyền quý nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.”
……
Quý Trường Sinh nghe chúng đệ tử ăn dưa bở xung quanh nghị luận, sau đó cùng Doanh Hồng Diệp ở giữa đám người liếc nhau một cái, sau đó liền dời ánh mắt.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
“Cháu trai tiện nghi Lý Đạo Ngạn quả thật không có tác dụng gì.”
“Nhưng Doanh Hồng Diệp…… Thật sự có năng lực.”
“Tưởng Bá Khanh cùng Bạch gia bát quái, cho dù là cẩu huyết nhất ngoại tình dưa, cũng không phải người bình thường dám ăn.”
“Lấy một ví dụ, thời điểm Lam Tinh, ngươi dám ăn dưa của minh tinh, ngươi dám ăn dưa của trọng thần triều đình sao?”
“Nhưng bây giờ lại có nhiều người ăn dưa như vậy.”
Đằng sau chuyện này đương nhiên không chỉ là nguyên nhân Quý Trường Sinh tiết lộ.
Có “Thủy quân” đang đổ thêm dầu vào lửa.
Lý Đạo Ngạn không có chỉ số thông minh và khả năng hành động này.
Động thủ chính là Doanh Hồng Diệp.
Quý Trường Sinh coi như là nhìn ra, thù hận Doanh gia cùng Bạch gia thật sự là không chết không thôi.
Doanh Hồng Diệp nhìn thấy cơ hội động thủ quá quyết đoán.
Cùng Quý Trường Sinh phối hợp cũng vô cùng tốt.
Quý Trường Sinh tiết lộ, cộng thêm Doanh Hồng Diệp đổ thêm dầu vào lửa, trực tiếp nâng Tưởng Bá Khanh lên.
Muốn khiêm tốn xử lý chuyện này, đã biến thành chuyện không thể nào.
Không đề cập tới Tưởng Bá Khanh sắc mặt đã biến xanh trong động phủ.
Nói riêng Bạch Tông Tuệ vừa sợ vừa giận: “Quý Trường Sinh, ngươi đang nói hươu nói vượn cái gì?
Quý Trường Sinh nghiêm mặt nói:
“Ta đang nói cái gì, trong lòng ngươi rất rõ ràng. Bạch Tông Tuệ, ngươi đã làm gì, trong lòng ngươi cũng rất rõ ràng. Ngươi cũng đã lớn tuổi, tuy rằng có thể xưng là phong vận nhưng lại tư thông với Bạch Quan Lâm nhỏ hơn ngươi nhiều như vậy, ngươi không làm thất vọng Tưởng trưởng lão sao?
Bạch Tông Tuệ vừa tức vừa giận: “Nhất phái hồ ngôn, ngươi làm sao biết những chuyện này?
Quý Trường Sinh trong nháy mắt bắt được sơ hở trong lời nói của Bạch Tông Tuệ.
“Chư vị đồng môn đều nghe thấy, Bạch Tông Tuệ hỏi ta làm sao biết chuyện này, có thể thấy được chuyện này đích xác đã xảy ra”.
“Logic này rất hợp lý.”
Không ít người theo bản năng gật đầu.
“Ừ.”
“Nếu anh chưa từng làm, trực tiếp phủ nhận là được, tại sao phải hỏi người khác làm sao biết được?”
“Trăm triệu lần không nghĩ tới, Huyền Đô Quan đệ nhất thâm tình Tưởng trưởng lão cùng trước kia phu thê ân ái những sự tích kia dĩ nhiên đều là diễn ra.”
“Bạch gia…… Chậc chậc, thật là loạn.”
Bạch Tông Tuệ có chút phẫn nộ: “Quý Trường Sinh, ngươi đừng ngậm máu phun người, ta cùng phu quân ân ái có thừa, tuyệt không có những chuyện trong miệng ngươi”.
“Vậy sao?”
Quý Trường Sinh lấy ra video đã sớm quay xong.
Hắn cũng không phải là người ăn nói lung tung.
Lại càng không vu oan hãm hại.
Dám nói như vậy, tự nhiên là có video có chân tướng.
Những người chưa từng làm việc ở tận cùng vũ trụ không hiểu tầm quan trọng của nó.
“Ngày hôm qua Bạch Quan Lâm đã cố gắng vu oan hãm hại ta, may mắn quan chủ nhìn rõ mọi việc, mới không bị âm mưu Bạch gia các ngươi thực hiện được. Từ đó về sau, ta bắt đầu đề phòng Bạch gia các ngươi. Dao Quang nhất mạch chúng ta tuy rằng không bằng Yên Hà Phong có kính chiếu yêu theo dõi, nhưng ta tự mình động thủ thiết lập Thủy Kính Thuật, sau đó, liền ghi lại thao tác Bạch gia các ngươi tiếp tục vu oan hãm hại ta”.
Nói tới đây, Quý Trường Sinh ngữ khí châm chọc: “Thật sự là chó đổi không được ăn cứt, đáng tiếc tà vĩnh viễn không thể thắng chính. Hiện tại chứng cớ xác thực, ngươi còn có cái gì có thể ngụy biện?”
Nương theo video Quý Trường Sinh ghi lại phát xong, ánh mắt chúng đệ tử đang ăn dưa bở ở đây nhìn về phía Bạch Tông Tuệ cũng đã thay đổi.
Bọn họ kỳ thật ban đầu cũng không có hoài nghi Quý Trường Sinh nói dối.
Chờ sau khi Quý Trường Sinh lấy ra chứng cớ, bọn họ sẽ càng không hoài nghi.
Thay vào đó là sự khinh thường của Bạch gia.
Là thật, Thủy Kính Thuật không có dấu vết giả.
“Nhất định là thật, Quý sư đệ quang phong tế nguyệt, làm sao có thể há mồm liền tới?”
Xem ra lại là Bạch Quan Lâm kéo nổ Bạch gia.
Không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo thôi.
Tưởng trưởng lão đáng thương.
“Người đáng thương tất có chỗ đáng hận, Tưởng trưởng lão gặp phải mặc dù làm cho người ta đồng tình, nhưng gặp phải loại chuyện này cũng không dám quyết liệt với Bạch gia, có thể thấy được thái độ bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ cứng. So với Quý sư đệ, Tưởng trưởng lão thật làm cho nam nhân chúng ta mất mặt”.
‘Lần này thật đặc sắc.”
……
“Đúng vậy, lần này vô cùng đặc sắc.”
Bạch gia lại một lần nữa lại bị một búa thật đau.
Tưởng Bá Khanh – – hoàn toàn bị nâng lên.
Mà Quý Trường Sinh có quần chúng ủng hộ, càng thêm căm phẫn, nói với nữ đệ tử bị Bạch Tông Tuệ khi dễ phía sau:
“Vị sư tỷ này, ngươi không cần sợ, nơi này là Huyền Đô Quan, người Bạch gia không làm được một tay che trời. Đạo Ngạn, đi mời Chấp Pháp trưởng lão Giới Luật Đường. Có ta ở đây, loại chuyện Cưu Chiêm Thước Sào ỷ thế hiếp người này tuyệt đối không cho phép phát sinh ở Huyền Đô Quan. Tưởng trưởng lão xương mềm, nhưng Huyền Đô Quan vẫn có người trung nghĩa dám trượng nghĩa nói thẳng”.
:Quý sư đệ nói rất đúng.”
“Quả thật quá đáng.”
“Huyền Đô Quan lại có thể phát sinh loại chuyện này, quả là nhục nhã.”
“Lòng người có thể dùng.”
Quý Trường Sinh vô cùng hài lòng.
“Đại thế ở ta, Bạch gia còn có thể lật ngược tình thế như thế nào?”
“Nói đi cũng phải nói lại, Tưởng Bá Khanh này thật sự có thể nhịn.”
“Đều đem hắn kéo đến nước này, cư nhiên còn không đi ra.”
“Đang tu luyện Bích Huyết Kiếm sao?”
Quý Trường Sinh rất nhanh đã hiểu vì sao Tưởng Bá Khanh có thể lui đến bây giờ.
Chấp pháp trưởng lão Giới Luật Đường rất nhanh đã tới hiện trường.
Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của Quý Trường Sinh, đưa Quý Trường Sinh rời khỏi chỗ cũ.
“Việc này hệ trọng, các ngươi chớ nghị luận. Nếu có tin đồn truyền ra dưới chân núi, trong quan tất có nghiêm trị.”
Thái độ của Chấp Pháp trưởng lão Giới Luật Đường tựa hồ không cần nói cũng hiểu.
Để lại vô số đệ tử Huyền Đô Quan khó hiểu cùng phẫn nộ.
Cùng với Bạch Tông Tuệ trúng Ma Dục Kinh, nhưng vẫn hồn nhiên không phát hiện ra.
Ma Dục Kinh phóng đại cảm xúc tiêu cực của Bạch Tông Tuệ, trực tiếp cười nhạo nói: “Đây là kết cục khiêu khích Bạch gia chúng ta”.
“Mở đoàn trào phúng.”
Bạch Tông Tuệ bình thường không làm được loại chuyện này.
Nhưng Bạch Tông Tuệ dưới ảnh hưởng của Ma Dục Kinh thì có thể.
Dưới ảnh hưởng của Ma Dục Kinh, hiện tại nàng không sợ hãi.
Những đệ tử bình thường này không biết, nhưng nàng biết, Linh Lung tiên tử ngày hôm qua đã xuất quan.
Linh Lung tiên tử vừa xuất quan, Huyền Đô Quan lập tức thay đổi.
“Mặc cho quan chủ tìm mọi cách tính toán, Quý Trường Sinh mời mua lòng người, thì có thể như thế nào?”
Nàng chỉ tính sai một điều.
Ngọn núi chính, đại điện.
Quan chủ cười ra tiếng:
“Sư tỷ bảo Quý Trường Sinh xuống núi, cũng không nói để cho ta lấy lý do gì thả Quý Trường Sinh xuống núi. Vốn cũng chỉ định tùy tiện phát nhiệm vụ nội môn cho Quý Trường Sinh, không nghĩ tới Bạch gia trợ công một phen, Quý Trường Sinh thật sự là một thành viên phúc tướng!”
Quan chủ đã có thể tưởng tượng được, nếu hắn bởi vì chuyện này ngại nguyên nhân nào đó không thể nói đem Quý Trường Sinh giáng chức xuống núi, Bạch gia ở Huyền Đô quan sẽ là cảnh tượng nửa bước khó đi như thế nào.
Hắn thậm chí có nắm chắc mượn cơ hội này đem Bạch gia trực tiếp cùng nhau đuổi ra Huyền Đô Quan.
Nhưng nắm giữ thực lực tuyệt đối chính là Linh Lung tiên tử.
Không phải Bạch gia.
Linh Lung tiên tử sắp phi thăng, không có khả năng bởi vì Bạch gia tùy tiện một chút phá sự liền cắt đứt chính mình tu luyện tiết tấu.
Lần này Bạch Quan Lâm đã dùng hết một cơ hội.
Nhà họ Bạch không có mấy cơ hội để lãng phí.
“Hơn nữa, ai còn không phải là dòng chính của Linh Lung tiên tử?”
Quan chủ sở dĩ có thể lên làm quan chủ, người ủng hộ lớn nhất chính là Linh Lung tiên tử.
“Chuyện của ta và Bạch gia, sư tỷ lúc trước thiên vị ta, chọn ta làm Huyền Đô quan chủ. Sư tỷ bên kia không cần lo lắng, nàng chỉ quan tâm mấy người Bạch gia mà thôi, ta lại không giết chết bọn họ. Cho nên, hiện tại phải nghĩ cách trấn an Quý Trường Sinh, để cho hắn cùng ta diễn tốt vở kịch này.”