“Phu nhân của giáo chủ, tự nhiên là người của Thiên Ma giáo”.
Quý Trường Sinh nói, không hề lộ ra bất kỳ sai ý nào. Trong lòng hắn kinh nghi:
“Không nghĩ tới giáo chủ phu nhân lại có một tâm phúc như các hạ ở Huyền Đô Quan”.
Nơi đó, nước thật sự sâu khó dò, không thấy đáy.
Hắn cẩn thận, không sai. Loại thế giới tu tiên này, một chút không cẩn thận, có thể dẫn đến bị người ta âm tử mà không biết ai hại mình. Hắc y nhân tùy ý nói:
“Ngươi không cần suy đoán thân phận của ta, cũng không cần cảm kích ta. Ngày sau, chỉ cần ngươi vì phu nhân làm việc là đủ”.
Quý Trường Sinh gật đầu: “Đương nhiên, ta là đệ tử của Thánh giáo, tự nhiên sẽ trung thành với phu nhân”.
Thiên Ma giáo là xưng hô của người trong chính đạo. Bên kia, họ vẫn luôn tự xưng là Thiên Thánh giáo.
Hắc y nhân ngữ khí khôi phục, cười mà không phải cười: “Làm Thánh giáo phái tới nằm vùng, lại trời xui đất khiến giết chết con riêng của giáo chủ, ngươi có phải hay không rất hoảng?”
Quý Trường Sinh trầm tư một chút, sau đó thầm nói:
“Ta đoán không sai, tên này là cao tầng Huyền Đô Quan. Nước ở đó thật sự sâu không thấy đáy”.
“Khi trước, Quan chủ lập thiên đạo lời thề không phát để lộ bí mật thì hắn đã biết rằng bí mật này rất khó bảo vệ vì vậy khi bái sư, hắn quyết định bái một lão sư mạnh hơn Dư lão ma. Bây giờ, hắn có vẻ khôn ngoan biết bao”.
May mắn thay, giáo chủ phu nhân không có ác ý với hắn trong lúc này. Đối với việc này, hắn cũng không ngoài ý muốn. “Ta tin tưởng phu nhân có thể nhìn thấy lòng trung thành của ta,” Quý Trường Sinh nói.
Hắc y nhân cười khẽ một tiếng: “Trung thành còn chưa thấy, thế nhưng ngươi cả gan làm loạn. Phu nhân sẽ nhanh chóng nhận ra. Trước đó, ngươi đã giết nhi tử của Thánh giáo giáo chủ, sau đó lại giết người thừa kế của Bạch gia. Trong thiên hạ, ngoại trừ Lý Kỳ Hi, không ai dám làm loạn hơn ngươi.”
Quý Trường Sinh tỉnh táo nói: “Ta chỉ là vì cầu sinh mà thôi.”
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Hắc y nhân lắc đầu, mặc dù mặt mang ý cười, nhưng nội tâm kỳ thật thập phần khiếp sợ.
“Bỉnh Tử Bình cùng Quý Trường Sinh không hề xung đột. Chỉ là khi Quý Trường Sinh nghe Bỉnh Tử Bình nói mớ, hắn quyết định đem tố cáo để đổi lấy ưu ái từ Lý Kỳ Hi. Lần này, Quý Trường Sinh ngang nhiên động thủ với Bạch Quan Lâm, quả thực là không thể nói lý”.
“Giết chết con riêng của Dư lão ma đã khiến Quý Trường Sinh đắc tội với thiên hạ đệ nhất đại ma đầu. Hiện tại, Quý Trường Sinh lại muốn giết tiểu nhi tử của Linh Lung tiên tử… Đây là mức độ can đảm gì?”
Người áo đen mặc cảm.
“Ngươi xác thực thích hợp tu ma, tùy ý làm bậy, chút ủy khuất đều chịu không được. Bỉnh Tử Bình cũng tốt, Bạch Quan Lâm cũng được, đều còn không có uy hiếp đến tính mạng của ngươi. Kết quả, ngươi cũng không quản ba bảy hai mốt lần, trực tiếp liền dám đối với bọn họ hạ sát thủ. Nhìn thấy ngươi, người trẻ tuổi như vậy, lão phu cảm giác mình đã già, đã sớm không có loại nhuệ khí này của ngươi.”
Quý Trường Sinh cũng lười giải thích. Hắn không hề muốn làm gì cả. Thế nhưng luôn có người muốn hại hắn. Mỗi một lần, hắn đều là phòng vệ chính đáng, dù là có một chút phòng vệ quá đáng, cũng không thể xem như là lỗi của hắn”.
Hắc y nhân không tiếp tục rối rắm vấn đề này.
“Dù sao, Quý Trường Sinh tìm đường chết, cùng nàng cũng không có quan hệ gì”.
Hắc y nhân tiếp tục nói: “Phu nhân đã lấy được danh sách nằm vùng của ngươi. Từ nay về sau, ngươi chịu sự quản hạt trực tiếp của phu nhân và chỉ chấp hành nhiệm vụ phu nhân giao cho ngươi. Ta vì phu nhân liên lạc với ngươi, là tuyến duy nhất của ngươi. Thánh giáo sẽ không có người khác an bài nhiệm vụ cho ngươi.”
“Hiểu rồi”.
Quý Trường Sinh trả lời lời ít ý nhiều.
“Điều này là tốt cho hắn. Thân phận nằm vùng của hắn ở chỗ trưởng lão ngoại môn và Dư lão ma đều là một quả bom hẹn giờ. Chỉ có ở chỗ Giáo chủ phu nhân, ngược lại còn có chỗ hòa hoãn. Dù sao, Quý Trường Sinh giết con riêng của Dư lão ma ở bên ngoài, chuyện này đối với giáo chủ phu nhân mà nói nhất định là chuyện tốt. Cho nên chỉ cần giáo chủ phu nhân là người coi trọng thể diện, sẽ thừa nhận nhân tình này của hắn”.
“Nhìn nhận từ việc hắc y nhân ra tay xuất thủ cứu hắn, giáo chủ phu nhân đúng là rất coi trọng thể diện của mình cho nên Quý Trường Sinh tự nhiên cũng rất nguyện ý ôm chân Giáo chủ phu nhân. Dù sao, Dư lão ma cái kia là tử địch, hắn xác định đã không ôm chân được. Đương nhiên, Ma giáo yêu nhân tiết tháo cũng không thể trông cậy quá nhiều. Giáo chủ phu nhân tuy rằng hiện tại thể hiện thiện ý với hắn nhưng vẫn phải lưu nhiều một phần cẩn thận, tìm cơ hội bắt được nhược điểm của giáo chủ phu nhân. Hoặc là nghĩ biện pháp trên người đứa con trai phế vật trong truyền thuyết của giáo chủ phu nhân”.
Quý Trường Sinh nội tâm bắt đầu tính toán, bất quá bề ngoài tự nhiên giống như giếng cổ không gợn sóng.
“Phu nhân hiện tại có chỉ thị gì không?” Quý Trường Sinh chủ động hỏi.
Hắc y nhân ném cho Quý Trường Sinh một cái ngọc đồng.
“Trong này có một ít công pháp của Thánh giáo, ngươi mau chóng học đi. Nếu là đệ tử Thánh giáo, nếu ngay cả công pháp Thánh giáo cũng không biết, nói ra cũng sẽ không có người tin. Mặt khác, trong ngọc đồng có phương pháp luyện chế Bách Hồn Phiên, còn có tài liệu cần thiết để luyện chế Bách Hồn Phiên. Phu nhân cho ngươi trong vòng ba tháng luyện thành Bách Hồn Phiên.”
“Bách Hồn Phiên, lấy Sinh Linh Hồn Phách luyện chế mà thành pháp khí âm độc, là đồ vật ma giáo yêu nhân chuyên môn trang bị”.
“Giết người chẳng qua thuận tay mà Bách Hồn Phiên lại cần người luyện chế khi người còn sống, rút ra tam hồn thất phách của hắn mới có thể luyện chế mà thành. Còn phải là người tu luyện thành công. Bách Hồn Phiên là chỉ những sinh hồn siêu phàm bước trên con đường tu luyện tiến hóa. Nếu chỉ là tàn sát người bình thường cũng không phải là không thể, nhưng là muốn số lượng tăng lên nhiều khiến đột biến về chất tăng lên, ít nhất phải tàn sát vạn người, mới có cơ hội luyện thành Bách Hồn Phiên, đây vẫn chỉ là có cơ hội. Mỗi một đạo Bách Hồn Phiên đều mang ý nghĩa oan nghiệt vô tận”.
“Loại hành vi này tự nhiên là vi phạm môn quy của Huyền Đô quan, thậm chí có thể nói, một khi bị Huyền Đô quan đệ tử nhìn thấy, sẽ tại chỗ trừ Ma Vệ đạo”.
Quý Trường Sinh tiếp nhận ngọc đồng, nội tâm hiểu rõ: “Xem ra phu nhân vẫn không tin ta”.
Hắc y nhân thản nhiên nói: “Ngươi ở Huyền Đô Quan tiền đồ rộng lớn, nếu là không có chút nhược điểm nắm ở trong tay phu nhân, phu nhân làm sao yên tâm dùng ngươi? Bách Hồn Phiên là nhất định phải luyện, ngươi là người thông minh, đừng làm chuyện ngu ngốc”.
Quý Trường Sinh hiểu rõ ràng đó là giáo chủ phu nhân muốn nắm tử huyệt của hắn để dễ bề khống chế hắn.
“Hắn chuẩn bị quay đầu lại liền đi Nguyệt Cung ảo cảnh bên trong đi thử xem, nhìn xem có thể hay không dùng yêu thú tính mạng đem Bách Hồn Phiên luyện thành”.
“Nếu như có thể… Lý Kỳ Hi có vấn đề lớn”.
“Những lời điên rồ đó có thể là sự thật”.
“Coi như luyện không thành cũng không sao cả, trước qua cửa ải trước mắt này lại nói”.
Bất quá ngoài mặt, Quý Trường Sinh vẫn là nhíu mày tỏ vẻ khó xử: “Huyền Đô quan lấy công đức làm gốc, ta nếu là cưỡng ép luyện chế Bách Hồn Phiên, bị Huyền Đô quan cao tầng phát hiện làm sao bây giờ?”
Hắc y nhân tùy ý nói: “Đây là vấn đề của ngươi”.
Trong lòng Quý Trường Sinh thầm mắng yêu nhân Ma giáo không nói đạo nghĩa.
Hắc y nhân mở miệng lần nữa: “Ngươi cũng chưa chắc cần lo lắng vấn đề này, nói không chừng cửa ải này ngươi cũng không qua được”.
“Ý các hạ là sao?”
“Ngươi quá coi thường Bạch gia rồi, chuyện Bạch Quan Lâm bị ám sát sẽ không kết thúc như vậy, chân tướng có lẽ rất nhanh sẽ điều tra rõ, ngươi tự giải quyết cho tốt đi.”
Lưu lại những lời này, hắc y nhân vung tay lên, liền đưa hắn đưa về Dao Quang huyễn cảnh.
Quý Trường Sinh đối với người áo đen nhắc nhở cũng không quá khiếp sợ.
Hắn chỉ là cái mũi hơi giật giật, nội tâm lẩm bẩm:
“Tuy rằng hắc y nhân này tự xưng lão phu, nhìn qua hai tay hoàn chỉnh, nhưng là ta ngửi được quen thuộc hương khí — hẳn là Truyền kinh trưởng lão, Huyền Đô quan nước thật sự quá sâu!”
“Ngửi mùi biết nữ nhân, tu dưỡng cơ bản của nam nhân tốt!”
Quý Trường Sinh cảm giác mình có chút thiên phú.
“Trước khi hắn chưa tu hành, đã có được sự tu dưỡng cơ bản của một người đàn ông tốt như ngửi mùi biết phụ nữ, chưa từng lật xe”.
“Nhưng đó chỉ là dành cho những phụ nữ bình thường không tu luyện”.
“Sau khi hắn cũng bắt đầu tu hành, năm giác quan nhanh chóng được mở rộng, cho nên năng lực của hắn cũng tăng vọt”.
“Lúc trước khi Lý Kỳ Hi âm thầm theo dõi, hắn liền phát hiện Lý Kỳ Hi”.
“Lần này Truyền kinh trưởng lão cũng vậy”.
“Mặc dù Truyền kinh trưởng lão cũng tốt, Lý Kỳ Hi cũng được, tu vi đều vượt xa Quý Trường Sinh hắn nhưng các nàng rõ ràng là chưa từng gặp qua nam nhân nào tốt như hắn vậy”.
“Hơn nữa, rốt cuộc là nữ nhân hay là mỹ nữ, trong xương cốt có một nhược điểm không thể vượt qua đó là quá yêu cái đẹp”.
“Quý Trường Sinh thậm chí hoài nghi các nàng cũng không biết trên người mình có một loại mùi đặc biệt”.
“Người bình thường là ngửi không ra, ở kiếp trước việc này phải dựa vào cảnh khuyển – chó cảnh sát”.
“Nhưng sẽ luôn có những người tài năng giống như là hắn”.
“Còn có một chuyện rất quan trọng — Truyền kinh trưởng lão này nằm vùng không đủ chuyên nghiệp”.
“Ít nhất so với Quý Trường Sinh đã xem qua rất nhiều bộ phim gián điệp kinh điển như “Ẩn núp”, “Diều”, “Vách núi”, “Trước bình minh” thì Truyền kinh trưởng lão còn kém xa”.
“Lấy thân phận Truyền kinh trưởng lão, có lẽ lúc trước nàng một mực ngủ say, chưa từng bị đánh thức, cho nên không biết làm một nằm vùng Ma giáo phải cẩn thận như thế nào mới tính là vạn vô nhất thất – nghìn việc không thất bại”.
“Cái khác không nói, nàng liền không nên ở trước mặt Quý Trường Sinh tiết lộ nàng biết việc Quý Trường Sinh giết chết Bỉnh Tử Bình sự tình”.
“Bởi vì bản thân chuyện này cũng không có ai nói ra ngoài, người biết chuyện chỉ có một số ít người”.
“Nàng bại lộ chính mình biết chuyện này, liền trợ giúp Quý Trường Sinh thu nhỏ phạm vi rất lớn. Lại phối hợp với một ít quan sát cùng khứu giác nhạy bén của Quý Trường Sinh, thân phận của nàng kỳ thật không khó đoán, ít nhất đối với Quý Trường Sinh mà nói không khó đoán”.
“Ở phương diện tu hành, Truyền kinh trưởng lão tự nhiên là lão sư của hắn”.
“Nhưng là ở phương diện làm nội ứng nằm vùng, Quý Trường Sinh cảm giác mình có thể quăng Truyền Kinh trưởng lão một con phố”.
“Nàng lộ ra quá nhiều sơ hở”.
“Bất quá Quý Trường Sinh đương nhiên cũng sẽ không hảo tâm giúp nàng chỉ ra”.
“Biết được chuyện này đối với hắn chấn động vẫn là rất lớn”.
“Truyền kinh trưởng lão của Huyền Đô quan lại là người của giáo chủ phu nhân Thiên Ma giáo – Hợp Hoan thánh nữ người”.
Quý Trường Sinh suy nghĩ rất kỹ.
“Quả nhiên, Lý Kỳ Hi thân mang bệnh tâm thần nhưng có thực lực cường đại cùng với bối cảnh hùng hậu vẫn là có thể mang đến cho hắn cảm giác an toàn”.
“Những người khác đều không biết có mấy bộ mặt”.
“Chính mình là người đơn thuần, tại thế giới này để sinh tồn trước nguy cơ tứ phía thì nhất định phải cẩn thận từng ly từng tý một”.
Cảm tạ đại ái luyện thiên tiên, cây bồ đề không quả, thư hữu 202100200458523, hồi hộp đầu khen thưởng