Đại Hiên tân lịch, tháng tám năm bảy mới hai, hôm nay đối với một số người nào đó mà nói, là một ngày rất trọng yếu. Tần Vương Lý Chính sắp khai phủ!
Đế Cẩm cung, Thần Hoàng ngồi ngay ngắn trên long ỷ, nhìn bản đồ phân bố phạm vi thế lực trong cương thổ Đại Hiên hoàng triều phía trước.
Đại Hiên hoàng triều chính là Sở Thiên vực, hoàng triều cường đại nhất trong ba đại hoàng triều. Cương thổ Sở Thiên vực ngàn tỉ dặm, Đại Hiên hoàng triều chiếm cứ một phần ba, sở hữu ba ngàn bảy trăm vạn km vuông cương thổ.
Cương thổ còn lại do hai đại hoàng triều cùng mười mấy vương triều phân bố. Đại Hiên hoàng triều chia ra cửu châu, theo thứ tự là phía đông Đại Hiên hoàng triều Thanh Châu, Tĩnh Châu, phía tây Ương Châu, Yến Châu, nam bộ Hoang Châu, Dực Châu, phía bắc Lạc Châu, Lăng Châu, cùng trung bộ Thiên Châu – đô thành Ngọc Kinh thành Đại Hiên hoàng triều.
Phạm vi cương thổ mỗi châu đều hơn một triệu km vuông, Thiên Châu lớn nhất phạm vi tám triệu km vuông, Lăng Châu nhỏ nhất chính là phạm vi một triệu km vuông. Lý tổng quản ở một bên đi đến trước mạt Thần Hoàng: “Bệ hạ, đây là một số tấu chương mà các đại thần trong triều nói về Tần Vương.”
“Sao…, có những đại thần nữa à?
“Một số đại thần trong triều lấy lại bộ thượng thư Đổng Hâm, hình bộ thượng thư Tưởng Lộc cầm đầu.”
Thần Hoàng tùy ý cầm lấy tấu chương trên bàn mở ra, mang theo một tia trào phúng nói. “Hừ, Đổng Hâm, Tưởng Lộc hai tên này đi rất gần với Tần Niết đây mà!”
“Những tấu chương này nói Tần Vương Lý Chính thiên tư thông minh, chính là một đời nhân kiệt, mà Hoàng phi chưa lập gia đình chính là Tần Lâm Quân, một đời thiên kiêu. Chính là ông trời tác hợp cho, Tần Vương Lý Chính khai phủ sắp đến, có thể tứ phong để thứ hai người chưởng quản một phương đất phong, nhất định có thể tạo phúc cho bách tính, trấn áp tứ phương. Có thể phân ưu cho triều đình, vì bệ hạ phân ưu!”
Thần Hoàng càng xem càng tức giận, càng nói càng tức, sau cùng đứng lên, mặt mũi tràn đầy lửa giận:
“Nhìn xem những người này, nói rất đường hoàng, nhưng lòng bọn họ thì sao đây!
“Tâm bọn họ đều là nát!”
“Bọn họ nát! Triều đình cũng sẽ nát! Đại Hiên hoàng triều cũng sẽ nát!”
“Hiện tại bao nhiêu thế lực dã tâm đưa ánh mắt nhìn chằm chằm trẫm, nhìn qua Đại Hiên hoàng triều! Hai đại hoàng triều phía ngoài càng hận không thể Đại Hiên hoàng triều lập tức loạn lên, hận không thể lập tức kéo xuống một miếng thịt!”
Lý tổng quản cúi đầu xuống yên lặng không nói!
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Một phút sau… Thần Hoàng yên lặng nhìn bản đồ phân bố của hoàng triều, thật lâu nói “Nghĩ chỉ…”
“Tần Vương Lý Chính, thiên tư thông minh, bây giờ đã có thể vì triều đình phân ưu, tạo phúc cho bách tính. Đặc biệt ban cho một trong bảy phủ Yến Châu, Yến Dương phủ, một phủ chi địa sẽ là đất phong của Tần Vương.”
“Muốn chơi, thì chơi lớn một chút! Tần Niết trước đó ngươi cũng đã đắc tội không ít người, hiện tại có vài người không phục ngươi, bằng không thì cũng không sẽ chủ động giúp đẩy tay, để Tần Lâm Quân đến Ngọc Kinh thành. Ngươi không có nhi tử, chỉ có nữ nhi, đây chính là nguyên nhân ngươi chậm chạp không dám tạo phản, càng là nguyên nhân bọn họ muốn để cho chúng ta tranh đấu, ha ha, ngồi xem sơn hổ đấu, hiện tại đến phiên trẫm đến quan sát.”
Trong lòng Thần Hoàng yên lặng trào phúng. Rất nhanh, Lý tổng quản mang theo thánh chỉ đi vào Vân Ương cung, cũng thông báo tiểu thái giám trước cửa Vân Ương cung “Bệ hạ có chỉ, xin cho Tần Vương Lý Chính đi ra lĩnh chỉ.
“Vâng, công công”
Trên mặt tiểu thái giám hiện ra vui mừng, vội vàng chạy vào cung, đi báo cáo Tần Vương. Lúc này Lý Chính đang nhàn nhã nằm cho cá ăn, nghe được tiểu thái giám cấp báo: “Điện hạ, ý chỉ bệ hạ đến rồi! Lý công công ngay đứng ngoài cửa cung chờ ngài đấy!”
“Ừm!
Thần sắc của Lý Chính hơi động, trong nháy mắt đứng lên, hít sâu một hơi “Rốt cuộc đã đến, nhìn xem lần này bắt đầu thế nào, chí ít cũng phong một thành chứ!”
Lý Chính yên lặng suy nghĩ, thong dong đi ra ngoài. “Gặp qua Lý công công, không biết phụ hoàng hạ ý chỉ gì!”
Lý Chính đi đến cửa cung nhìn thấy Lý công công nói!
Lý công công mỉm cười nói: “Tần vương điện hạ lập tức sẽ biết, là chuyện đại hỉ sự!”
Sau đó, khuôn mặt Lý công công nghiêm túc hô: “Tần Vương Lý Chính tiếp chỉ!”
Sau đó Thanh Vũ, Thanh Nguyệt mấy người hầu quỳ bái trên mặt đất, Lý Chính nửa quỳ. Lý công công hắng giọng một mở ra thánh chỉ tuyên đọc “Tần Vương Lý Chính, thiên tư thông minh, bây giờ đã có thể vì triều đình phân ưu, tạo phúc cho bách tính. Đặc biệt ban cho một trong bảy phủ Yến Châu, Yến Dương phủ, một phủ chi địa sẽ là đất phong của Tần Vương. Khâm thử!”
“Cái gì”
Lý Chính mở to hai mắt, kém chút kích động kêu to, đất phong một phủ! Đại Hiên hoàng triều phân cửu châu, mỗi châu phân phủ để quản lý! Phía dưới phủ quản lý là quận, phía dưới quận quản lý là thành, sau đó là trấn, nhỏ nhất là thôn. Lý công công đọc xong, khép lại thánh chỉ mỉm cười nhìn Lý Chính nói.
“Điện hạ, còn không mau mau tiếp chỉ.”
“Tạ, phụ hoàng!”
Lý Chính nghe nhanh chóng đứng dậy tiếp nhận thánh chỉ. Nội tâm mười phần chấn động, đây chính là một phủ chi địa nha, những thân huynh đệ của Thần Hoàng đến hiện tại còn không có mấy người có một phủ chi địa làm đất phong, mà ta vừa khai phủ cứ như vậy được phong?
Lý Chính bây giờ suy nghĩ đều cảm giác không chân thực, nhưng nhìn một chút chữ màu đen viết trên giấy vàng của thánh chỉ, biết đây là thực sự. Rất nhanh, tin tức Lý Chính được ban cho một phủ chi địa truyền khắp toàn bộ hoàng cung, lan ra hướng Ngọc Kinh thành.
“Cái gì, một phủ chi địa, phụ hoàng yêu thích tam đệ như thế sao!”
Hai con mắt Thái tử đỏ thẫm, trong Vị Ương cung một mảnh hỗn độn, mấy mưu sĩ cúi đầu yên lặng không nói.
“Yến Dương phủ “
Vũ Vương phẫn nộ hô hào ba chữ này trong lòng, nhìn về phía trung tâm hoàng cung, mặt mũi tràn đầy không phục nhìn về phía Đế Cẩm cung.
Trong một tòa cung điện, Tứ hoàng tử nghe được tin tức này, nắm chặt quyền. Ngũ hoàng tử đầy nộ khí, sau đó lại tiến vào sân luyện võ tiếp tục luyện tập!
Mà Bát hoàng tử Lý Vọng nghe được tin tức thì rất bình tĩnh, sau đó cũng tiếp tục luyện Cuồng Thiên Chiến Pháp, nhưng Chiến lão thấy Lý Vọng tu luyện Cuồng Thiên Chiến Pháp càng thêm kịch liệt so với trước đó, đã biết nội tâm của hắn không bình tĩnh.
“Phong cho một phủ chi địa, phạm vi mấy trăm ngàn km vuông! Thần Hoàng hắn điên rồi sao, hay là hắn cảm thấy còn có thể lôi kéo Tần Niết.”
Trong một phòng trang sức xa hoa cách xa hoàng cung trong Ngọc Kinh thành, một trung niên nhân vóc người trung đẳng, gương mặt âm nhu nghe thủ hạ truyền đến tin tức hổn hển kêu to. Một số người biết được tin tức này nhanh chóng đem tin tức truyền ra Ngọc Kinh thành.
“Yến Châu, Yến Dương phủ à. Khí phách thật lớn “
Sắc mặt Tần Lâm Quân bình tĩnh nhìn hướng tây, đó là phương hướng Yến Dương phủ. Rất nhanh, tin tức Tần Vương Lý Chính được ban Yến Dương phủ, một phủ chi địa truyền khắp toàn bộ Đại Hiên hoàng triều. Phía đông, trong trấn quốc phủ, Tĩnh Châu, một vị vóc người khôi ngô, khuôn mặt cương liệt, tư thế hào hùng, khí thế hiên ngang ngồi trên ghế nhìn tin tức truyền đến, sờ sờ cái cằm mặc niệm một câu “Yến Châu!”
Lúc này, trên khắp cửu châu, là thế lực nhỏ hay đại thế lực không hẹn mà cùng mặc niệm hai chữ “Yến Châu!”.
Lữ Bố đang luyện binh nhận được tin tức Trần Cung truyền đến, nhìn về phía một nhóm quân đội có một tia khí thế của quân đoàn, tay khẽ vẫy, quân đội đang huấn luyện lập tức ngừng lại, tập hợp cùng một chỗ. Ban đêm hôm ấy, Lữ Bố gọi hạ chỉ huy quân đội thu dọn đồ đạc, tiến về Yến Dương phủ, Yến Châu.