Không khí chung quanh giống như trong nháy mắt lạnh xuống, lễ tân đứng sang một bên chào: “Thang tổng.”
Thang Khải Huân chỉ nhàn nhạt liếc một cái, hơi hơi gật đầu, rồi lập tức đi thẳng, vóc dáng Thang Khải Huân cực cao, dáng người so với người thường thì rất khôi ngô, lại thêm cách ăn mặc càng làm người khác thêm sợ hãi.
Lúc Thang Khải Huân đi ngang qua, Lục Thế Quân cảm thấy nhiệt độ giống như bỗng nhiên giảm xuống mấy độ, đến hô hấp cũng thấy khó khăn .
Thang Khải Huân nhìn cũng không nhìn Lục Thế Quân lấy một cái, cho dù cả đại sảnh ngoài anh ta ra không có một ai nữa nên rất nổi bật, lúc đi ngang qua, ngay cả khóe mắt cũng không thèm liếc.
Lục Thế Quân cảm thấy trái tim dần chìm xuống, hơi lạnh xông lên từ dưới lòng bàn chân, nhưng trên lưng thì bị mồ hôi thấm ướt lạnh.
Sắc mặt Thang Khải Huân rất lạnh lẽo và đáng sợ, đôi mắt sâu không thấy đáy, lúc đến Lục Thế Quân còn chuẩn bị một bụng chữ nhưng giờ phút này thậm chí ngay cả một chữ cũng không thể nói ra, bời vì, anh ta không biết mình đã đắc tội Thang Khải Huân lúc nào, càng không biết nguyên nhân bị hủy hợp đồng!
Phải biết, Lục thị chỉ là một công ty nhỏ, dù kéo hết quan hệ cũng không thể rơi vào mắt Thang Khải Huân, nhưng Thang Khải Huân đột nhiên làm như vậy, nhất định là vì Lục Thế Quân đã phạm vào chỗ kiêng kị của Thang Khải Huân, nên Thang Khải Huân mới tự mình ra tay như vậy!
Cho dù thái độ của Thang Khải Huân có như vậy, thì Lục Thế Quân cũng chỉ có thể kiên trì tiến lên, Lục thị đang trong giai đoạn phá triển, lần này để hợp tác được với Thang thị, Lục Thế Quân đã phải hao tốn vô số tài lực nhân lực, nếu thành công, thì về sau Lục thị sẽ vọt lên thành công ty lớn, huống chi, Lục Thế Quân cũng không phải là người nhu nhược hay vô dụng, nếu không cũng sẽ không đứng vững gót chân ở thành phố A nhanh như vậy.
Suy nghĩ xong, lập tức cố gắng trấn định lại, thấy Thang Khải Huân sắp bước vào cửa phòng họp đến nơi, thì Lục Thế Quân lập tức đuổi theo: “Thang tổng, xin dừng bước.”
Thang Khải Huân cứ như không nghe thấy tiếp tục đi thẳng, trong lòng Lục Thế Quân rất tức giận, nhưng vẫn cố nén lại bước nhanh về phía trước, ngăn ở trước người Thang Khải Huân: “Thang tổng, tôi muốn nói chuyện với anh một chút.”
Thang Khải Huân liếc Lục Thế Quân một cái, rồi hơi nghiêng mặt nhìn trợ lý, Đỗ Phong lập tức cao giọng nói: “Thang tổng, đây là giám đốc của Lục thị.”
Thang Khải Huân nghe xong vẫn không có phản ứng gì, cũng không nhìn về phía Lục Thế Quân đang tràn đầy chờ mong, chỉ trầm giọng nói một câu: “Kế hoạch hợp tác với Lục thị đã hủy, về sau người không có phận sự không được phép tùy tiện đi vào đây.”