Editor: Quỳnh Nguyễn
Đó chính là, bộ dáng cùng cô chung quy có chút tương tự như thế.
Hoặc là ánh mắt, hoặc là mặt sườn, hoặc là, chỉ là một bóng dáng.
Bởi vì tương tự, cho nên bị anh nhìn tới, giữ ở bên người. Bởi vì không phải cô, cho nên hắn chỉ là sủng một đoạn thời gian, cảm thấy được nhàm chán sau đó liền nhanh chóng bỏ qua.
Này cũng cực kỳ bình thường, năm đó anh đối với Lạc Thanh Tuyết nhiều coi trọng, chưa hẳn do cô không có cùng diện mạo Quý Nhạc Nghiên tương tự, các cô dù sao cũng là chị em họ.
Cho nên, giờ phút này Lãnh Vân Lâm cảm thấy được mất hứng, liếc mắt thấy, lại thấy được, trên mặt Mộ Thanh Vũ tươi cười rõ ràng vui sướng khi người gặp họa.
Cô cư nhiên cao hứng! Cô chẳng lẽ không biết, nếu cha mẹ chính mình thật sự trở về, một tháng này, cô liền không có thể tiếp tục chờ đợi sao?
Ôi chao, ai, ôi, chờ một chút, chẳng lẽ, đây mới là mục đích của cô?
Phải biết rằng, cô là bị chính mình cưỡng bức lợi dụ mới tới đây, trong lòng cũng không có bao nhiêu cam tâm tình nguyện. Nếu anh bị cha mẹ bức hôn, cô thật rơi vào thanh nhàn, có thể cuốn đi kia ít nhất 30 vạn, tiêu tiêu sái sái quá nhân sinh của chính mình.
Nghĩ tới đây, anh cảm thấy được vừa tức giận, vừa buồn cười.
Cô chẳng lẽ không biết, đi theo chính mình, một tháng một trăm vạn, chẳng qua là “Lương tạm”. Anh có thể cho cô càng thêm, chỉ cần cô có thể dỗ anh cao hứng!
Chẳng lẽ tại trong mắt cô chính mình cũng chỉ giá trị 30 vạn?
Không, anh không tin. Lãnh Vân Lâm lắc đầu, đem cái ý nghĩ buồn cười này loại trừ sạch sẽ.
Còn không có nữ nhân nào, có thể ngăn cản chính mình dụ hoặc. Nếu cô là đại tiểu thư nhà giàu có, kia cũng thôi. Nhưng mà, nữ nhân trước mắt có thể bị một trăm vạn lấy lòng, hơn nữa sốt ruột bận việc muốn đem 30 vạn tiền đặt cọc nhập sổ sách, thấy thế nào cũng không giống như là cái gia hỏa xuất thân nhà giàu có.
Cho nên, cô như vậy, xem như lạt mềm buộc chặt? Là muốn cố ý như vậy, hấp dẫn lực chú ý của anh, làm cho anh nhiều đối với cô lưu tâm sao?
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
“Em nhìn qua… Tựa hồ thật cao hứng?” Anh sờ sờ cằm, ánh mắt đen tối không rõ, cố ý nói cực kỳ mơ hồ.
“Làm sao có thể, Vân Lâm!” Nghe vậy, ý cười miệng cô lập tức lại, lập tức giả bộ một bộ “Dục cầu bất mãn” (chưa thỏa mãn), cố ý hơi hơi nâng lên nửa người trên, đến gần Lãnh Vân Lâm, hai tay vây quanh eo anh to lớn: “Có phải đêm nay anh… Hi vọng người ta chủ động lưu lại bồi anh hay không a?”
Lời nói Mộ Thanh Vũ vẫn còn không quên ra vẻ nóng bỏng tại bên tai Lãnh Vân Lâm thổi khí nóng, hô hấp mềm nhẹ cùng lời nói kiều mỵ, hoàn mỹ dung hợp thành một cỗ phong tình nhu mì.
“Em cực kỳ thông minh thôi!” Lãnh Vân Lâm vừa cải thái độ bình thường, khóe miệng mang theo ý cười thoải mái.
Cô như vậy mới như là một nữ thư ký, đối với anh có mưu đồ khác, anh có thể đứng ở chỗ cao, đối với cô chà xát vặn bẹp, mà cô chỉ có thể bị động thừa nhận, không hề năng lực phản kháng.
Anh là người chủ đạo trận giao dịch này, anh là nhà cái, những người khác chỉ có thể hoàn toàn phối hợp, hơn nữa tận lực lấy lòng.
Hơn nữa – –
Khoan hãy nói, cô hiện tại bộ dáng một bộ lấy lòng của anh, thật đúng là chết tiệt để cho anh hưởng thụ!
“Anh có phải nên là vì em thông minh muốn thưởng em hay không a?”
Vừa dứt lời, Mộ Thanh Vũ cũng cảm giác được anh hai tay thon dài đã nhẹ nhàng lướt qua ngực cô, rơi vào trên bụng dưới cô bằng phẳng, không chút để ý vẽ nên các vòng tròn…