Cầu Bại

Chương 5: 4

Bấm vào đây để nghe audio
Chương 5: 4

Cầu Bại – 求败Tác giả: Thừa Phong Ngự Kiếm – 乘风御剑

QUYỂN I – NGUYỆT THẦN

Chương 04: Linh hồn khác lạ

Dịch giả: Oll

Nguồn: Tàng Thư Viện

Lúc Vân Hi đang bình ổn tâm tình, định tiến vào Nguyệt Thần giới thì hai cô bé kia đã rời khỏi bệnh viện.

Triệu Uyển Quân hối Đông Nhược Tuyết nhanh chóng về nhà: “Tiểu Tuyết, nhanh lên đi bồ! Đại nhân Ninh Phương Viễn chuẩn bị đến hội quán Sát Lục rồi! Theo như thông tin lộ ra lần trước thì hiện tại, đại nhân Ninh Phương Viễn đã được 11.810 điểm tích lũy rồi. Chỉ cần tối nay hắn thuận lợi giết xong hội quán Sát Lục thì sẽ nhận thêm 300 điểm, sắp đủ tiêu chuẩn 20.000 điểm rồi! Ôi, 20.000 điểm tích lũy luôn nghe, đạt được quyền hạn tám sao đó!”

Triệu Uyển Quân không ngừng than thở: “Quyền hạn tám sao, những cường giả Tiên thiên mật cảnh trung kỳ có được quyền hạn tám sao cũng ít vô cùng. Nghe nói đại nhân Ninh Phương Viễn mới chỉ có hai mươi tám tuổi thôi đó! Tiểu Tuyết à Tiểu Tuyết, bồ nói xem, sao hắn lợi hại đến thế được ta? Rốt cuộc hắn tu luyện như thế nào nhỉ? Hiện tại hai đứa mình tuy có thực lực Võ giả cấp bốn nhưng ngay cả quyền hạn có được từ tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới cũng không đạt được là sao chứ!”

Đông Nhược Tuyết dở khóc dở cười nhìn Triệu Uyển Quân, cô bạn thân này là người hâm mộ cuồng nhiệt của Thiên kiếm Ninh Phương Viễn. Bất cứ tin tức nào có liên quan đến Ninh Phương Viễn, cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua, càng có quan hệ trực tiếp đến Ninh Phương Viễn thì cô càng tìm hiểu một cách kỹ càng.

“Uyển Quân à, hội quán Sát Lục đến 8 giờ mới mở mà; hiện tại mới 7 giờ 41 phút thôi, không vội! Hơn nữa tụi mình cũng chẳng có biện pháp gì để cùng bọn hắn tiến vào hội quán Sát Lục cả, cho dù muốn biết tin tức của chiến dịch lần này thì ít nhất cũng phải đợi hai tiếng sau… đây là dưới tình huống trong đội ngũ của Ninh Phương Viễn có người hi sinh mới phải thông báo ra bên ngoài, hẳn là tụi mình phải đợi rất lâu mới biết được tin tức của bọn hắn. Hiện tại, tụi mình có gấp cũng chẳng biết được gì đâu!”

Triệu Uyển Quân nghe vậy, trên gương mặt xinh đẹp chợt hiện ra một tia phiền muộn, im lặng không nói gì.

Đông Nhược Tuyết đang lo lắng suy nghĩ có nên an ủi cô hay không thì đột nhiên, Triệu Uyển Quân vung tay loạn xạ, hét to: “Ôi, mình không cam lòng! Nếu như mình có thể tiến vào hội quán Sát Lục cùng chiến đấu bên cạnh đại nhân Ninh Phương Viễn mà nói… thật tốt biết mấy!”

Cô ta hét to lên một hồi khiến cho mọi người xung quanh phải quay lại nhìn; chỉ có điều khi nghe cô nói như vậy thì mọi người cũng chỉ lắc đầu cười nhẹ.

Nguyệt Thần giới!

Hiện nay, trừ những em bé mới sinh ra hoặc những đứa trẻ chưa hiểu chuyện thì mỗi một người sống trên Địa cầu đều biết rõ có một thế giới khác đang tồn tại. Bất cứ ai có tu vi Võ giả cấp một đều có thể nhờ vào máy thu sóng tiến vào Nguyệt Thần giới, hiểu rõ mọi biến động ở nơi này.

Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com

Nó giống như một thế giới giả tưởng cực kỳ rộng lớn, hiện diện ở mọi nơi. Hơn nữa, hiện tại ma thú đang hoành hành khắp nơi, tình huống ở bên ngoài lại không thể nào xây dựng được tháp truyền tin làm nơi giao lưu cho mọi người trên khắp Địa cầu nên Nguyệt Thần giới đã hoàn toàn trở thành thế giới thứ hai của nhân loại.

Nguyên nhân chính tạo nên tầm quan trọng của Nguyệt Thần giới cũng là vì ở nơi này liên tục xuất hiện những hào kiệt trẻ tuổi khá nổi tiếng; bọn họ trở thành thần tượng được mọi người theo đuổi và cường giả Tiên thiên mật cảnh Thiên kiếm Ninh Phương Viễn chính là một trong số họ.

“Được rồi, Uyển Quân à! Thay vì mỗi ngày mi chú ý đến tin tức của hắn thì mi nên tập trung tu luyện để nâng cao thực lực đi. Khi nào mi tu luyện đến cảnh giới Võ giả cấp bảy, đủ năng lực để bảo vệ bản thân trong cái thế giới mà ma thú hoành hành khắp nơi này; lúc đó rồi mi hãy tính đến việc rời thành Tinh Diệu đến thành Thánh Kiếm tìm hắn!”

“Võ giả cấp bảy…”

Triệu Uyển Quân bất đắc dĩ chịu thua, miệng rầm rì: “Làm như dễ lắm! Thành Tinh Diệu chúng ta tốt xấu gì cũng là thành thị cấp ba, tính luôn cả mười hai tòa thành vệ cấp một, cấp hai thì cũng mới có hơn 1.300 vạn dân; vậy mà những người đạt được cảnh giới Võ giả cao cấp lại chưa đầy 1%. Ai, trở thành Võ giả cao cấp đâu có dễ như vậy!”

Hầu như những người trưởng thành trên Địa cầu đều có tu vi cấp hai, cấp ba; nhưng đa số mọi người không thể nâng cảnh giới lên được cấp bốn, đây là một ngưỡng cửa mới – Võ giả trung cấp; lên được cấp bốn, mười người chưa chắc đã được một. Cũng như vậy, cấp sáu lên cấp bảy cũng là một ngưỡng nữa – Võ giả cao cấp nhưng khó lên cấp hơn.

Nếu nói Võ giả cấp bốn tương đương với tinh anh trong nhân loại thì Võ giả cấp bảy tương đương với giai cấp lãnh đạo của nhân loại, ở trong quân đội có thể đạt được quân hàm Thượng úy hay thậm chí là Thiếu tá.

Hai người buôn dưa lê không biết mệt, lúc thì về siêu thị nào đó đang có đợt khuyến mãi, lúc lại nói về vị học trưởng nào đó trong học viện muốn tiến vào tầng đầu tiên của Nguyệt Thần giới, xong lại qua chuyện mua nhà trong thành phố,… Buôn được một lát thì hai người đã về đến nhà Đông Nhược Tuyết.

Đúng lúc này, Đông Nhược Tuyết chực nhớ ra chuyện gì đó, suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Uyển Quân nè, mi có thấy hôm nay anh hai ta khác với hồi trước không?”

Triệu Uyển Quân là bạn thân nhất của Đông Nhược Tuyết cho nên cô cũng hiểu rõ tính cách của Đông Phương, bây giờ nghe bạn mình hỏi vậy cũng cảm thấy đung đúng bèn gật gù nói: “Ừ, bồ không nói thì mình cũng chẳng nhớ, anh của bồ quả thực không giống như trước. Lúc trước, nếu bồ nói với ảnh như thế thì chắc chắn hai người sẽ cãi nhau to rồi, chưa biết chừng có khi ảnh còn chửi bồ nữa ấy chứ! Vậy mà mới nãy… chậc, không ngờ ảnh lại khiêm tốn nghe bồ nói, dù bị la cũng không nói gì. Chuyện này khiến mình khá bất ngờ đấy!

“Bởi vậy ta mới thấy là lạ, không phù hợp với tính cách của ổng chút nào; dù ổng bị thương nặng đến đâu chăng nữa nhất định cũng không thể có biểu hiện như thế!”

Triệu Uyển Quân nghiêng đầu suy nghĩ chốc lát, bỗng king ngạc kêu lên: “A, Tiểu Tuyết! Bồ nói xem, có phải do lần bị đả kích vừa rồi nên ảnh đã thay đổi không? Lúc ảnh ở trong rừng Dạ Huyết, chẳng phải suýt chút nữa là chết rồi sao! Khi đại nhân Tử Xa Phục mang ảnh về, bên bệnh viện đã nói rõ ảnh không thể qua khỏi, vậy mà giờ ảnh vẫn sống sờ sờ đó thôi, kỳ tích. Theo tính toán của mình, khi một người trải qua thời khắc sinh tử thì tính cách cũng bắt đầu thay đổi, tỷ lệ lên tới 71.49% luôn đó! Nói không chừng, hiện tại ảnh đã rút ra bài học xương máu cho bản thân nên quyết định thay đổi thì sao!”

“Có khả năng đó sao?”

Đông Nhược Tuyết bĩu môi, cô vẫn không quên được câu nói đầu tiên của Vân Hi ngay khi tỉnh dậy vào sáng nay.

“Tất nhiên là có rồi! Chuyện lúc tối chẳng phải là ví dụ tốt nhất đó sao? Nếu không phải tính tình của ảnh đã thay đổi thì sao lại có thể ngoan ngoãn nghe lời bồ như vậy chứ. Mình cảm thấy đúng hơn tám chín phần rồi đó.”

“Ta lại tin tưởng câu nói của người xưa hơn là những suy đoán của mi đó!”

“Câu gì?”

“Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời!”

***

Bệnh viện nhân dân Tinh Diệu 1 – phòng bệnh B-203.

Lúc này, Vân Hi đã đội máy thu sóng lên đầu, khẽ nhắm mắt lại chờ đợi.

“Ding dong! Cổng vào Nguyệt Thần giới chuẩn bị mở ra, mở lối cho năng lượng tinh thần tiến vào trong…”

Một giọng nữ êm ái vang lên bên tai. Ngay sau đó, ý thức của hắn như được một nguồn lực lượng thần bí nào đó tiếp dẫn, xuyên qua một lối đi cũng thần bí không kém, tiến vào một thế giới tràn ngập sắc thái huyền bí.

Thế nhưng, hắn còn chưa kịp đi qua thông đạo này tiến vào Nguyệt Thần giới thần bí thì cảm giác thần bí kia bỗng biến mất, ngay sau đó lại vang lên hàng loạt tiếng nhắc nhở.

“Bíp! Quá trình kiểm tra bị gián đoạn! Kiểm tra phát hiện tần số tinh thần không phù hợp với tần số yêu cầu người dùng, nghi ngờ là người giả mạo! Không được tiến vào Nguyệt Thần giới! Kết nối gián đoạn!”

“Bíp! Nếu bản thân người dùng có điều khác thường, hãy điều chỉnh tâm tình, ổn định tần số tinh thần tiến vào một lần nữa! Nếu nguyên nhân đến từ máy thu sóng, quý khách vui lòng liên hệ với nhân viên của phân điện Nguyệt Thần điện.”

Sau khi vang lên hai tiếng nhắc nhở nhẹ nhàng trong máy thu sóng thì không còn nghe thấy gì nữa.

Tần số tinh thần không phù hợp với tần số yêu cầu người dùng!

Đáp án rất đơn giản! Bởi vì linh hồn cư ngụ trong thân thể này đã không còn là Đông Phương nữa, là của Vân Hi – một kiếm tu đến từ 422 năm trước.

.

Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D bàn phím để duyệt giữa các chương.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Hãy ủng hộ TruyenHayHo bằng cách đánh giá truyện và chia sẻ link nhé!

Chương 5

Bấm vào đây để nghe audio
Chương 5

Chương 5: Bị Hãm Hại

 

Lục Hàn Đình từng ngửi thấy đủ
loại mùi nước hoa trên người
những phụ nữ khác, vô cùng
chán ghét loại mùi hương nhân

tạo này.

Nhưng mùi hương trên người cô

gái này rất dễ ngửi.

Lục Hàn Đình tháo đai, hỏi nhỏ:

Chương 5: Bị Hãm Hại :
“Cô dùng loại nước hoa gì thê?”

Nước hoa?

Hạ Tịch Quán lắc đầu: “Tôi không

dùng nước hoa.”

“Vậy sao người cô thơm thế…”

Lục Hàn Đình ngắng đầu, nhưng
lập tức sững lại, vì lúc ngắng lên

anh chạm vào đôi môi đỏ của Hạ

Chương 5: Bị Hãm Hại
Tịch Quán.

Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com

Cách một chiếc khăn che mặt, hai
người đều bắt ngờ không kịp đề
phòng.

Lông mi cong như cánh quạt của
Hạ Tịch Quán khẽ run, đây là…

nụ hôn đầu của côi

Lục Hàn Đình nhanh chóng lùi lại,
liếc nhìn đôi môi đỏ sau chiếc
Chương 5: Bị Hãm Hại à
khăn của cô, khẽ nói: “Tôi xin lỗi,

hay là… tôi cho cô hôn lại?”

Hạ Tịch Quán nhìn anh: “Tôi cảm
thấy… tôi nên cho anh một cái
tát.”

Lục Hàn Đình cong môi, tiếng

cười trầm thấp tràn ra từ họng.

Hạ Tịch Quán mở cửa xe: “Tôi đi
trước đây.”

Chương 5: Bị Hãm Hại
“Tôi tên Lục Hàn Đình.”

Hạ Tịch Quán không nghĩ nhiều,
chỉ ừ một tiếng có lệ, bây giờ cô
không quan tâm tên của anh, cô

chỉ muốn gặp ông nội.

“Tôi biết rồi, Lục tiên sinh, tạm
biệt.” Hạ Tịch Quán đứng ngoài

xe vẫy tay với Lục Hàn Đình.

Chương 5: Bị Hãm Hại
Hôm nay, Hạ Tịch Quán mặc một

cái áo lông đỏ, lúc cô vẫy tay, gấu
áo nhấc lên lộ ra vòng eo mảnh
như liễu, ngón tay đặt trên tay lái
của Lục Hàn Đình khẽ vuốt, trong
lòng nghĩ một tay anh chắc ôm

trọn vòng eo này nhỉ?

“Lát nữa tôi có cuộc họp, tối sẽ

đón cô.”

Chương 5: BỊ Hãm Hại
“Không cân…”

Hạ Tịch Quán định từ chối mà

siêu xe đã phi mắt rồi.

Cảnh này đều bị Hạ Tiểu Điệp
đứng trên tầng nhìn thấy, tốt, Hạ

Tịch Quán trông đoan trang như

Chương 5: Bị Hãm Hại :
vậy, không ngờ tôi qua mới gả

cho người bệnh nguy kịch xung
hỉ, hôm nay đã thông đồng với

người đàn ông khác.

Hạ Tiểu Điệp nhìn chiếc siêu xe
kia, xe khá xịn, nhưng không phải
loại xịn nhất, nhưng biển số xe
kia…

Hạ Tiểu Điệp chưa từng nhìn thấy
biển số xe kia, nhưng cô ta từng

Chương 5: Bị Hãm Hại :
nghe bạn thân nhắc tới, biển xe

kia quá mức động trời, có thể

tung hoành ngang dọc Hải Thành!

Sao tên trai lại mà Hạ Tịch Quán

thông đồng lại có biển số xe này?

Hạ Tiểu Điệp nghỉ là mình bị hoa
mắt, cô ta dụi mắt muốn nhìn lại

thì siêu xe đã đi rồi.

Nhất định là cô ta nhìn lầm rồi.

Chương 5: Bị Hãm Hại
Hạ Tiểu Điệp nhanh chóng chạy

xuống nhà, vừa lúc thấy Hạ Tịch
Quán, cô ta lập tức cười to: “Hạ
Tịch Quán, lúc nãy người đàn ông
đưa cô về là ai, không ngờ cô
không chịu nổi cô đơn mà nuôi

trai bao đấy!”

Trai bao?

Chương 5: Bị Hãm Hại
Lục Hàn Đình?

Trong đầu Hạ Tịch Quán hiện lên
khuôn mặt anh tuần đẹp trai của
Lục Hàn Đình, còn có tác phong
làm việc mạnh mẽ ngang ngược
mà thành thục trầm ổn của anh,
nghĩ kiểu gì cũng không thể ghép

anh vào vai trai bao.

Cô cũng không biết Lục Hàn Đình

Chương 5: Bị Hãm Hại
đoạt giải trai bao sẽ có cảm nghĩ

gì?

“Ông nội đâu, tôi muốn gặp ông.”
Hạ Tịch Quán lướt qua Hạ Tiểu

Điệp, lên nhà.

Trên phòng, Hạ lão gia nằm trên
giường, ông đã hôn mê mười
năm rồi, được bác sĩ chẩn đoán

đã thành người thực vật.

Chương 5: Bị Hãm Hại
Trong nhà họ Hạ này, ngoài mẹ ra

thì Hạ lão gia là người thương Hạ
Tịch Quán nhất.

Mười năm trước, cô mới chín
tuổi, mẹ bị bệnh qua đời, một
ngày nào đó, cô vừa tỉnh dậy thì
phát hiện mình đang đứng trên
cầu thang, mà Hạ lão gia đang
ngã trong vũng máu, lúc đấy, Hạ

Chắn Quốc và người hầu xông

Chương 5: Bị Hãm Hại :
vào, mặc kệ cô giải thích thê nào
đều khẳng định cô đã đẩy ông nội

mình xuống.

Sau đó, Hạ Chấn Quốc tìm một
thầy bói, ông ta nói cô là tai họa,
mệnh thì cứng, nhưng người ở
gần cô ta sẽ gặp tai họa thấy

máu.

Vì vậy, Hạ Chấn Quốc đuổi cô về

nông thôn ngay trong đêm, sau đó

Chương 5: Bị Hãm Hại
chăng buôn quan tâm nữa.

Sau này, Hạ Tịch Quán mới biết,
bố cô đã sớm ngoại tình, lên
giường với ảnh hậu Lý Ngọc Lan,
còn sinh hai đứa con gái, con lớn
Hạ Nghiên Nghiên còn lớn hơn

cØ.

Lúc này, Hạ Tịch Quán mượn lí
do về gả thay để điều tra sự thật
năm đó.

Chương 5: Bị Hãm Hại

Hạ Tịch Quán bắt mạch cho Hạ
lão gia, sau đó lấy châm châm

vào các huyệt đạo của ông…

Hạ Tịch Quán thu châm, đắp lại
chăn cho ông, khẽ nói: “Ông nội
yên tâm, cháu nhất định sẽ chữa
khỏi cho ông, ông sẽ mau tỉnh lại
thôi.”

Chương 5: Bị Hãm Hại

Trong bếp.

Hạ Tiểu Điệp tìm thấy Lý Ngọc
Lan, nói: “Mẹ ơi, con nói cho mẹ
một chuyện, lúc nãy có một người
đàn ông đưa Hạ Tịch Quán về,
anh ta chính là trai bao được Hạ

Tịch Quán nuôi!”

Chương 5: Bị Hãm Hại : b
Lý Ngọc Lan đang hầm tổ yến,

nghe cô ta nói vậy thì rất kinh
ngạc: “Hạ Tịch Quán dám nuôi

trai bao, đúng là thứ trơ trến!”

“Mẹ, mẹ hằm tổ yến cho ai đấy.”

“Cho Hạ Tịch Quán.”

“Hả, con nghe nhằm à mẹ?”

Chương 5: Bị Hãm Hại :
Lý Ngọc Lan lây một gói thuộc bột

ra, đỗ vào tổ yến: “Vội cái gì, mẹ
bỏ thuốc mê vào canh, hôm qua
trong hôn lễ Vương tổng lọt mắt
Hạ Tịch Quán, mẹ thấy dáng
người Hạ Tịch Quán không tệ, có
thể bán giá tốt, dù sao nó cũng gả
cho một kẻ sắp chết, làm đồ chơi
cho máy lão già này cũng được,
lúc đấy mẹ chụp thêm ít ảnh
nóng, nó còn dám không nghe lời

Chương 5: Bị Hãm Hại
Ác

Hạ Tiểu Điệp giơ ngón cái, sùng
bái: “Mẹ giỏi quá, con đi tiệm
bánh mua cái bánh kem về, lát

vừa ăn vừa xem trò vuil”

Lý Ngọc Lan bưng tổ yến ra, đúng
lúc Hạ Tịch Quán xuống nhà, Lý
Ngọc Lan lập tức nói: “Tịch Quán,
dì hầm cho con ít tổ yến, mau ăn
đi.”

Chương 5: Bị Hãm Hại :
Lý Ngọc Lan nâu tô yên cho cô, tô

yến này còn ăn được chắc?

Hạ Tịch Quán khế cười, thoải mái
đi vào nhà ăn, cầm muỗng ăn một
miếng tổ yến, cười ngây thơ nói:

“Ăn ngon lắm, cảm ơn dì nhé.”

“Không cần cảm ơn, ngon thì mau

ăn hết đi.” Trong lòng Lý Ngọc

Chương 5: Bị Hãm Hại
Lan mắng cô ngu xuẩn, trên mặt

lại cười rõ hiền lành.

Rất nhanh, Hạ Tịch Quán thấy hai
mắt tối lại: “Dì cho con ăn… cái gì
đầy?”

Hạ Tịch Quán ngã gục xuống bàn.

Lý Ngọc Lan cười lạnh, sai người
đưa Hạ Tịch Quán lên phòng trên

nhà.

Chương 5: Bị Hãm Hại

Sau đấy, một gã đàn ông trung
niên béo phệ bụng bia hưng phấn
chạy tới: “Hạ phu nhân, người

đâu, có thành công không?”

“Vương tổng, Hạ Tịch Quán đang
ở trên phòng, thuốc này cho cô ta

ngủ ít nhất hai tiếng, ông có thể

Chương 5: Bị Hãm Hại
tha hô hưởng thụ.” Lý Ngọc Lan

cười nói.

“Hạ phu nhân làm thật tốt.”
Vương tổng vội vàng chạy lên

phòng.

Lý Ngọc Lan kéo Vương tổng lại:
“Vương tổng, trước đấy ông đồng

ý muốn đầu tư cho y tế Hạ thị…”

Hôm qua, trong tiệc cưới, Vương

Chương 5: Bị Hãm Hại
tổng này thấy dáng người mảnh

mai yêu điệu của Hạ Tịch Quán
thì trong lòng ngứa ngáy, vì vậy

hợp tác với Lý Ngọc Lan.

“Hạ phu nhân cứ yên tâm, tôi nói
sẽ giữ lời” Vương tổng nhanh

chóng vào phòng.

Trong phòng, Vương tổng nhìn
Chương 5: Bị Hãm Hại

Hạ Tịch Quán năm trên giường
mà suýt chảy nước miếng, ông ta
vội cởi quần áo mình rồi lao tới:

“Người đẹp, tôi tới đây!”

m’ 19:03 91 AÁ Trang 26

Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D bàn phím để duyệt giữa các chương.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Hãy ủng hộ TruyenHayHo bằng cách đánh giá truyện và chia sẻ link nhé!