“Ma thú ‘Ảnh Thử’? Đức Lâm gia gia, rốt cuộc thì Ma thú ảnh thử này có gì kỳ lạ? Nó là ma thú cấp mấy?”
Lâm Lôi dùng tâm linh trao đổi cùng Đức Lâm Kha Ốc Đặc, đồng thời hướng ánh mắt chờ đợi nhìn về phía ông ta.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc mỉm cười, cố ý làm bộ ho khan 2 tiếng rồi mới trầm trầm truyền âm: “Ma thú Ảnh thử không thể xác định chính xác nó là ma thú cấp mấy được bởi vì chúng là cả một chủng tộc. Luận về chủng tộc, ma thú thuộc loài chuột chủ yếu được chia thành 2 loại: Một loại là Phệ thạch thử, một loại là Ảnh thử. Nhưng mặc dù là Phệ thạch thử hay Ảnh thử đi chăng nữa thì cũng đều là loài ăn tạp, vô luận là tảng đá, mẩu xương hay thậm chí là thịt thì chúng đều ăn tuốt.”
Lâm Lôi thầm gật đầu.
Vừa rồi hắn đích xác là đã thấy Ảnh thử màu đen đang gặm một tảng đá.
“Ma thú chủ yếu được chia làm 9 cấp, nhất cấp ma thú là yếu nhất. Đương nhiên trên cửu cấp ma thú còn có Thánh vực cấp ma thú!” Đức Lâm Kha Ốc Đặc mỉm cười nhìn Lâm Lôi.” Lâm Lôi, trong nhóm Phệ thạch thử thì yếu nhất là Phệ thạch thử màu xám, từ nhất cấp đến tam cấp cũng đều là màu xám, chỉ màu sắc là hơi có sự khác biệt. Đạt tới tứ cấp Phệ thạch thử thì toàn thân chuyển sang màu bạc, đạt tới thất cấp thì bên ngoài thân bắt đầu xuất hiện màu vàng! Phệ thạch thử màu vàng thì ít nhất cũng là thất cấp ma thú, cao hơn có thể là bát cấp ma thú.”
“Lâm Lôi, loài Phệ thạch thử này vốn là một tộc vô cùng kinh khủng, chủ yếu là do số lượng quá lớn, hàm răng thì cực kỳ sắc bén. So với chúng, răng của Ảnh thử kém sắc bén hơn nhiều. Một khi đã xuất hiện vô số Phệ thạch thử đánh úp lại thì cho dù là có hơn 10 vạn đại quân xem chừng cũng không thể chống đỡ được.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc cảm thán thở dài một tiếng.
Ông ta bất giác nhớ lại một trận tai nạn năm đó.
Phệ thạch thử tuy tốc độ không bằng Ảnh thử nhưng toàn thân lại cứng như cương thiết vậy. Cấp bậc càng cao thì Phệ thạch thử toàn thân lại càng trở nên cứng rắn đồng thời hàm răng cũng thêm phần sắc bén. Đừng thấy chúng có cơ thể nhỏ mà xem thường, với số lượng lớn thì bọn chúng trở nên vô cùng kinh khủng.
“Vũ khí của binh sỹ quân đội không thể giết chết được Phệ thạch thử trong khi Phệ thạch thử thì lại dễ dàng gặm nhấm thịt binh sỹ.” Đức Lâm khẽ than thở một tiếng.
Lâm Lôi trong đầu không khỏi hiện ra cảnh tượng từ khắp núi rừng cây cối rậm rạp, hàng đàn Phệ thạch thử lao ra giống như hồng thủy tràn vào quân đội mà cắn xé. Nghĩ tới cảnh tượng đó khiến Lâm Lôi không khỏi rùng cả mình.
Thực kinh khủng.
“Trong hai loại ma thú chuột này, Phệ thạch thử mạnh hơn ở khâu phòng ngự cực cao, hàm răng thì cực kỳ sắc bén, đồng thời số lượng của chúng cũng rất nhiều. Còn Ảnh thử thì sao? Ảnh thử số lượng cũng không ít, tuy nhiên lại không nhiều bằng Phệ thạch thử.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc cứ như là một bộ bách khoa toàn thư, hình như cái gì cũng biết vậy.
“Vậy Ảnh thử này thì có bao nhiêu lợi hại?” Lâm Lôi thúc giục hỏi.
Lúc này cách đó không xa có một hắc sắc ảnh thử, Lâm Lôi đương nhiên là muốn biết sự lợi hại của nó.
“Phệ thạch thử thì thấp nhất là cấp 1, nhưng Ảnh thử thì không giống như vậy. Ảnh thử thấp nhất cũng là tam cấp ma thú, lông toàn thân đều là màu đen. Khi lông toàn thân biến thành màu xanh thì Ảnh thử cũng đạt tới cảnh giới ngũ cấp ma thú. Lúc toàn thân trở thành màu tím thì thấp nhất cũng là thất cấp ma thú, cao thì cũng có thể là bát cấp ma thú.” Đức Lâm giảng giải rất rõ ràng.
Lâm Lôi khe khẽ gật đầu.
Luận về cấp bậc thì Ảnh thử này không thể thấp hơn so với Phệ thạch thử được.
“Đức Lâm gia gia, theo như người nói thì Ảnh thử tại tam cấp và tứ cấp thì đều có lồng bên ngoài màu đen, đến ngũ cấp mới biến thành màu xanh. Vậy tiểu ảnh thử này chính là tam cấp hoặc tứ cấp ma thú có phải không?” Lâm Lôi nhìn Đức Lâm Kha Ốc Đặc dò hỏi.
“Hắc sắc ảnh thử này không tầm thường.”
Đức Lâm Kha Ốc Đặc nhướng mày nói.” Phệ thạch thử thì toàn thân phòng ngự mạnh, hàm răng sắc bén nổi tiếng. Còn Ảnh thử thì tốc độ cực nhanh, hàm răng cũng rất sắc bén! Tốc độ … có lẽ đây là một Ảnh thử có thực lực rất lớn.”
“Tốc độ của nó quả là rất nhanh, trong nháy mắt mà đã vọt xa hơn 10 thước rồi. Tuy nhiên đối với Ảnh thử mà nói thì cũng chỉ được xem là bình thường thôi.” Lâm Lôi cho đến hiện tại vẫn còn nhớ rất rõ.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc gật đầu nói: “Ảnh thử chính xác là có tốc độ cực nhanh, nhưng một Ảnh thử vẫn đang trong giai đoạn còn nhỏ mà đã có tốc độ đạt tới trình độ như của một Ảnh thử trưởng thành thì đây là một điều không phải là tầm thường.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc trên mặt cũng có chút tếu ý.
“Không tầm thường?” Lâm Lôi nhìn Đức Lâm Kha Ốc Đặc.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc tiếp tục nói: “Đúng, mới trong giai đoạn còn nhỏ mà tốc độ đã đạt tới tốc độ của một tam cấp, tứ cấp ma thú Ảnh thử thành niên, thì tới khi nó hoàn toàn trưởng thành, đoán chừng đạt tới thất cấp Tử sắc Ảnh thử là điều hoàn toàn có thể. Ta hoài nghi … nó chính là con của một tử sắc Ảnh thử.”
“Con của một tử sắc ảnh thử?” Lâm Lôi nghi hoặc.” Nhưng lông trên người nó chính xác là màu đen mà.”
Đức Lâm Kha Ốc Đặc nở nụ cười: “Lâm Lôi, cho dù là tử sắc Ảnh thử hay lục sắc Ảnh thử thì khi sinh ra tiểu hài tử đều là màu đen thôi. Chỉ có khi thực lực tăng lên, lông bên ngoài mới từ từ thay đổi. Màu lông chính là tượng trưng cho thực lực.
Lâm Lôi trong lòng giật mình: “Nguyên lai là như vậy.“
“Đức Lâm gia gia, dựa theo lời người nói thì Ảnh thử này tốc độ thực là kinh người rồi. Hiện tại bây giờ ta cảm thấy so với Hi Nhĩ Mạn thúc thúc còn nhanh hơn một chút, vậy mà người nói chỉ tương đương với tứ cấp Ảnh thử trưởng thành. Tứ cấp Ảnh thử tốc độ so với lục cấp chiến sỹ …” Nói đến đây, Lâm Lôi trong lòng cũng không khỏi cảm thán.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười nói: “Lâm Lôi, nếu không như vậy thì liệu có gọi là Ảnh thử được không?“
Đồng cấp bậc Ảnh thử, khi chạy trốn, có thể bỏ xa đồng cấp bậc nhân loại chiến sĩ.
“Ảnh thử vốn là một ma thú rất khó có được a, đặc biệt là thất cấp ma thú ‘Tử sắc Ảnh thử’, rất nhiều ma pháp sư muốn thu phục được một tử sắc Ảnh thử, chỉ có điều tử sắc Ảnh thử tốc độ quá nhanh, tử sắc Ảnh thử trưởng thành vô cùng quý giá, khiến bọn họ khó mà thu thập được. Ảnh thử có khả năng trở thành tử sắc Ảnh thử khi còn nhỏ có thể dễ dàng thu phục, chỉ có điều khả năng vô tình gặp được một tử sắc ảnh thử còn nhỏ thì lại càng ngàn năm khó gặp.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười nhìn Lâm Lôi/
Lâm Lôi cũng có thể tưởng tượng.
Tử sắc Ảnh thử tối thiểu cũng là thất cấp ma thú. Vậy thì tử sắc Ảnh thử so ra cũng là cùng cấp bậc ngang với ‘Tấn Mãnh Long’.
“Lâm Lôi, tử sắc Ảnh thử được coi là vương giả trong các Ảnh thử, có thể hiệu lệnh được một lượng lớn Ảnh thử. Mặc dù số lượng Ảnh thử không kinh khủng như Phệ thạch thử nhưng cũng rất nhiều. Tử sắc Ảnh Thử từ lúc còn nhỏ cho tới khi trưởng trành đều có rất nhiều Ảnh thử khác bảo vệ.“
Đức Lâm Kha Ốc Đặc liếc liếc mắt nhìn hắc sắc Ảnh thử đang trốn sau tảng đá màu đen ở đằng xa.
“Tuổi còn nhỏ mà đã mạnh như vậy, 10 thì có đến 8, 9 phần là tử sắc ảnh thử còn nhỏ, thực không hiểu là làm thế nào nó lại lọt vào bên trong gia tộc phủ đệ, xung quanh cũng không hề có Ảnh thử trưởng thành bảo vệ.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc khẽ than.
Lâm Lôi cũng có ý kiến đồng thuận với lời Đức Lâm Kha Ốc Đặc vừa nói.
“Lâm Lôi.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc nhìn về phía Lâm Lôi, ánh mắt đột nhiên trở nên có chút quái dị, với một thanh âm hấp dẫn nói: “Mặc kệ tử sắc Ảnh thử còn nhỏ này vì sao lại ở đây, liệu ngươi có muốn thu phục được tiểu Ảnh thử này không? Ảnh thử sinh trưởng tốc độ là tương đối nhanh. Cho dù là tử sắc Ảnh thử vẫn còn nhỏ nhưng ước chừng trong vòng 10 năm là có thể là hoàn toàn phát triển. Đến lúc đó ngươi đã có thể tự mình có được một bát cấp ma thú rồi.”
Lâm Lôi vừa nghe thấy, trong lòng đã không khỏi động tâm.
Thất cấp, bát cấp ma thú muốn thu phục được là điều vô cùng khó. Lại còn phải phân loại, một số ma thú lớn rất nhanh, một số lại lớn rất chậm. So với long tộc, có một số loại rồng phải mất cả ngàn năm mới trưởng thành. Người bình thường lại không có khả năng sống lâu như vậy. Ảnh thử này thuộc loại sinh trưởng tương đối nhanh.
Cần phải gặp được một tử sắc Ảnh thử từ khi còn nhỏ, thực sự là một điều vô cùng khó khăn. Bạn đang đọc truyện tại – www.Truyện FULL
Ma thú càng lợi hại thì càng bảo vệ con mình hết sức kỹ càng, Mặc dù không hiểu sao tiểu Ảnh thử này lại mò tới căm cổ ốc của gia tộc mình nhưng tử sắc ảnh thử còn bé rõ ràng là đang ở trước mắt mình. Đó là sự thực.
“Lâm Lôi, chỉ cần có một tử sắc Ảnh thử cho riêng mình, thì chẳng khác gì chính mình có cả một đội quân Ảnh thử!” Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười cười nhìn Lâm Lôi.” Chính vì thế, tử sắc Ảnh thử này so với thất cấp, bát cấp ma thú còn có phần quý giá hơn.“
Đức Lâm Kha Ốc Đặc một mực cổ động xúi giục Lâm Lôi.
Mà một đứa trẻ mới có 8 tuổi như Lâm Lôi thì làm sao có thể nhịn được.
“Đức lâm gia gia, tử sắc Ảnh thử này sao có thể thu phục được đây?“
Đức Lâm Kha Ốc Đặc trong long không khỏi cả mừng: “Tiểu Lâm Lôi nếu thực sự có thể thu phục được Ảnh thử này, sau này ta cũng có chút yên tâm.” Đức lâm Kha Ốc Đặc nhận định rất rõ rằng ông ta vốn chỉ là một dạng linh hồn tinh thần thể, căn bản không có lấy một tia Ma pháp lực. Một Thánh vực ma đạo sư mà không có Ma pháp lực thì đồng nghĩa với việc cũng chẳng có một chút lực công kích nào.
Ông ta cũng không có cách nào bảo vệ được Lâm Lôi.
Mà sống chung nửa năm qua, ông ta đã coi đứa trẻ tính tình thuần phác, có nghị lực này nên như là cháu nội của Đức Lâm Kha Ốc Đặc mình, tự nhiên muốn làm mọi phương pháp để nâng cao thực lực của Lâm Lôi.
“Lâm Lôi, yên nào.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc nghiêm túc nói: “Cho dù là tử sắc Ảnh thử vẫn còn nhỏ, tốc độ đã có thể so với tứ cấp Ảnh thử trưởng thành, ngay cả Hi Nhĩ Mạn thúc thúc của ngươi cũng không thể đuổi kịp. Ngươi căn bản là không có năng lực mạnh mẽ để thu phục, hơn nữa ngươi cũng không thể bố trí được ‘Linh Hồn Khế Ước’ ma pháp trận.“
Lâm Lôi ngẩn ra.
Cái đầu vừa nóng lên một chút đã từ từ lạnh xuống, cười khổ nói: “Ta nhớ ra rồi, muốn thu phục ma thú, trước tiên phải khiến cho nó chính thức thuần phục, tiếp theo là phải bố trí Linh hồn khế ước ma pháp trận. Mà ma pháp trận đó thì tối thiểu phải đạt tới thất cấp ma pháp sư mới có thể sử dụng được.”
Lâm Lôi trong lòng không khỏi có chút thất vọng.
Ài, thực lực kém, cho dù vận khí tốt gặp được tử sắc Ảnh thử khi còn nhỏ, cũng không có cách nào thu phục được.