Anh Ấy Là Ma Cà Rồng

C48: Phương Châu Hoa Biến Thành Ma Cà Rồng

Bấm vào đây để nghe audio
C48: Phương Châu Hoa Biến Thành Ma Cà Rồng
Phương Châu Hoa cùng Phương Trường Châu mỗi người mua một bó hoa sau đó đi đến mộ của

Phương Thế Niên và Đường Diệp, cô quỳ xuống trước mộ của hai người đôi mắt ửng đỏ sắp khóc, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy ba ruột của mình, nước mắt của cô lặng lẽ rơi xuống, giọng nói nghẹn lại: “Ba! Mẹ! Con gái đến thăm hai người đây.”

Phương Trường Châu đứng bên cạnh cúi thấp người chào hai người, suốt nhiều năm qua anh luôn đi cùng với ba mẹ và anh cả, chưa bao giờ đi cùng với em gái, anh đã từng nghĩ có lẽ suốt cả đời này anh cũng không có cơ hội dẫn em gái đến đây để gặp chú thím út.

“Ây dô! Hóa ra con đã biết hết mọi chuyện rồi à?” Hàn Bái chắp hai tay ở phía sau chậm rãi lên tiếng, vừa đi ông ta vừa cười cười, đôi mắt khóa chặt Phương Châu Hoa.

Phương Trường Châu cảm nhận được sự nguy hiểm đến từ người đàn ông trước mặt, anh kéo Phương Châu Hoa ra phía sau lưng của mình che chắn, bảo vệ cho cô, đôi mắt lộ rõ sự đề phòng, cảnh giác: “Ông là ai?”

Phương Châu Hoa hơi nghiêng đầu đưa mắt nhìn Hàn Bái, cô cảm thấy người đàn ông này có chút quen mắt, dường như là đã gặp ở đâu rồi thì phải, cô cố nhớ lại thì chợt nhận ra ông ta chính là người mà cô đã va phải khi cô bước ra từ ngôi nhà của Dương Hoài Châu.

“Tôi là Hàn Bái, là ba của Hàn Gia Tường cũng là ba của Hoa Hoa.” Hàn Bái nhìn thẳng vào Phương Châu Hoa mà giới thiệu, ánh mắt của ông không phải là ánh mắt của một người ba dành cho con gái.

Hàn Bái! Không chỉ Phương Châu Hoa mà cả Phương Trường Châu cũng có phản ứng mạnh khi nghe đến cái tên này, anh còn nhớ rất rõ những lời mà em gái đã kể. Phương Châu Hoa ngày thường khá là nhút nhát, nhưng không hiểu sao ngay lúc này lại can đảm trừng mắt quát: “Tôi chỉ có hai người ba, một người là Phương Thế Niên, một người là Phương Hà Uy, không có người ba nào tên là Hàn Bái cả.”

“Sao lại không chứ? Ba là ba của Gia Tường, mà Gia Tường lại là em trai cùng mẹ khác cha với con, tính ra con cũng là con gái của ba mà.”

“Ông nói cái gì? Ông nói Gia Tường là cái gì của tôi?” Lỗ tai của Phương Châu Hoa bỗng chốc ù đi, khó tin hỏi lại, cô nghe nhầm rồi đúng không?

Phương Trường Châu cũng giật mình cả kinh, không hiểu ông ta đang nói cái quái gì nữa. Hàn Bái thấy dáng vẻ kinh sợ của Phương Châu Hoa thì càng thích thú, ông ta chính là thích cái dáng vẻ sợ sệt, kinh ngạc này của cô: “Gia Tường là em trai cùng mẹ khác cha với con đấy, sau khi sinh con ra được vài tháng thì mẹ của con đã ở cùng với ba không lâu sau đó liền sinh ra Gia Tường. Nếu con không tin thì có thể đi hỏi Gia Tường, thằng nhóc đó trước giờ đều vô tâm, tàn nhẫn nhưng đối với con lại cực kỳ quan tâm, con không thấy kỳ lạ hay sao?”

Sắc mặt của Phương Trường Châu khó coi hơn bao giờ hết, anh chỉ thẳng vào Hàn Bái mà lớn giọng: “Ông câm miệng lại cho tôi, ông đừng có ở đó nói năng hàm hồ, tầm bậy tầm bạ, thím út của tôi sao lại có thể ở cùng với ông được chứ? Cả đời của thím út chỉ có chú út của tôi thôi, hơn nữa khi thím út của tôi chết Hoa Hoa chỉ mới có ba tháng tuổi thì làm sao có thể sinh ra con trai ông.”

Hàn Bái há miệng còn chưa kịp đáp lại thì cảm nhận được có ma cà rồng đến, không chỉ một tên mà là có khá nhiều ma cà rồng đang đến, trong đó có cả con trai của ông ta. Không muốn gặp rắc rối, càng biết một mình ông ta không thể đấu lại đám ma cà rồng đó, Hàn Bái lao đến muốn bắt Phương Châu Hoa đi ngay lập tức.

Phương nhị thiếu dĩ nhiên không để Hàn Bái đạt được mục đích, anh lấy con dao giết ma cà rồng hay mang theo bên mình ra chống trả, tấn công ông ta để bảo vệ cho em gái.

Hàn Bái là một tên ma cà rồng cấp cao lại còn lâu năm, một mình Phương Trường Châu không phải là đối thủ của ông ta, ông ta chỉ mất một chút sức lực liền đánh bay anh ra xa. Phương Châu Hoa thấy anh hai của mình bị đánh nằm dưới đất đau đớn thì vội vã chạy đến đỡ lấy anh: “Anh hai! Anh không sao chứ?”

Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com

Cả người của Phương tiểu thư run rẩy, đôi mắt ngấn lệ, trong lòng lo lắng, hoảng sợ khi thấy máu từ miệng của Phương Trường Châu chảy ra không ngừng. Phương Trường Châu bị thương nặng vẫn cố bảo vệ cho cô, thấy Hàn Bái bước đến gần muốn bắt em gái của mình anh đẩy cô đi: “Em mau chạy đi, đừng lo cho anh, bây giờ sự an toàn của em mới là quan trọng nhất.”

Hàn Bái càng nhìn càng thấy Phương Trường Châu chướng mắt, ông ta định giết chết anh cho đỡ phiền thì bỗng bị một lực đánh mạnh vào người, ông ta ngã lăn ra đất ôm bụng đau đớn.

Người đánh ông ta không ai khác chính là Phương Châu Hoa, cô từ từ đứng dậy tiến về phía của Hàn Bái sau đó dùng chân đá văng ông ta, cú đá này khiến ông ta cảm thấy xương cốt của mình bị gãy hết rồi, nội tạng cũng bị tổn thương.

Phương nhị thiếu chứng kiến một màn này thì cả kinh, khiếp sợ không thôi, anh hoàn toàn không tin vào mắt của mình nữa rồi, em gái của anh từ khi nào lại mạnh đến như vậy? Khoan đã, thần thái này, dáng vẻ này hoàn toàn không giống Châu Hoa một chút nào.

Hàn Gia Tường, Cố Ngạn Thanh, Cố Trân Dao, Cố Tư Nhuệ cùng Cố Vĩnh Lâm đến nơi thì đúng lúc thấy cảnh tượng Phương Châu Hoa đá bay cả Hàn Bái, một ma cà rồng cấp cao lão luyện. Tất cả bọn họ còn chưa kịp định hình được tại sao mọi chuyện lại thành ra như thế này thì bỗng ai nấy đều mở to hai mắt, chấn kinh, bàng hoàng khi thấy màu mắt hiện tại của cô là màu đỏ, màu đỏ của ma cà rồng.

Phương Trường Châu cũng đã nhìn thấy đôi mắt màu đỏ của em gái, cả người anh căng cứng, chết trân tại chỗ, làm sao có thể? Em gái của anh sao lại bị biến thành ma cà rồng rồi? Rõ ràng mới khi nãy còn rất bình thường cơ mà, nếu Phương Châu Hoa đã trở thành ma cà rồng từ lâu thì anh cùng mọi người trong gia đình phải cảm nhận được chứ, chuyện này rốt cuộc là sao?

Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D bàn phím để duyệt giữa các chương.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Hãy ủng hộ TruyenHayHo bằng cách đánh giá truyện và chia sẻ link nhé!