Khương Nhạc Nhạc cố gắng điều chỉnh tâm trạng, đem lực chú ý đặt vào việc hợp tác phát triển của công ty.
“Tôi cũng không biết có cần phải thay đổi dây chuyền sản xuất mới hay không nữa, tôi sẽ cho cô biết công thức sản xuất, cô có thể tự mình sắp xếp.”
Nếu đã gọi là hợp tác, vậy thì công thức sản xuất này phải thuộc về công ty, cho nên cần phải nói cho Khương Nhạc Nhạc. biết.
“Được.” Khương Nhạc Nhạc gật đầu, đột nhiên trong lòng cảm thấy vô cùng kiêu ngạo. Hiện tại dung mạo của cô đã được khôi phục như ban đầu, công ty lại säp chinh phục tất cả các loại nước giải khát và thực phẩm chức năng cùng loại, quả thật quá là hoàn mỹ mà.
Trương Phàm chuẩn bị rời đi để giải quyết những chuyện
này… Đối với hắn, việc Nhạc Khang có thể được nhanh chóng tung ra thị trường sớm ngày nào thì hän càng nhanh có đủ tiền để mua ngọc bích ngày đó.
“Có điều, dung mạo của tôi đã được khôi phục như ban đầu, sau này có thể sẽ có rất nhiều chuyện phiền toái kéo đến. Khương Nhạc Nhạc trầm ngâm nói.
Thấy Khương Nhạc Nhạc có ý muốn kể rõ ràng mọi chuyện, Trương Phạm vội vàng xua tay: “Trước tiên cô cứ đeo mặt nạ như cũ đi, như thế thì ai biết dung mạo của cô đã khôi phục lại như ban đầu chứ?”
“Nhưng sớm muộn gì tôi cũng không giấu được” Khương Nhạc Nhạc bĩu môi, thật ra cô không muốn tiếp tục đeo mặt nạ nữa, nếu không phải tình huống ép buộc, thì có ai muốn cả đời sống dưới lớp mặt nạ chứ.
Cho dù mặt nạ của cô rất cao cấp, thậm chí người không. biết thì không thể nhìn ra sự khác biệt so với khuôn mặt thật của cô. Nhưng đối với Khương Nhạc Nhạc mà nói, mặt nạ vẫn là mặt nạ, cho dù những người khác không thể nhìn ra nó là mặt nạ thì cô cũng không thể xem như nó không tồn tại được.
“Đợi đến khi nào cô không thể giấu được nữa thì thôi.” Trương Phàm tiếp tục ngăn cản: “Bây giờ chúng ta hãy hoàn thành công việc của công ty trước đi.”
“Anh đang cần rất nhiều tiền phải không?” Khương Nhạc Nhạc chỉ có thể bắt đắc dĩ đeo mặt nạ lên rồi hỏi.
“Biểu hiện rõ ràng như vậy sao?” Sau khi cùng Khương Nhạc Nhạc lên xe, Trương Phàm mới trả lời câu hỏi của cô.
“Cũng khá rõ ràng.” Khương Nhạc Nhạc đeo mặt nạ lên, dường như đã trở về với thân phận nữ chủ tịch của mình.
“Cô có hiểu biết nhiều về ngọc bích không?” Trương Già quyết định nói với Khương Nhạc Nhạc về chuyện của ngọc. bích, dù sao bản thân của hắn cũng biết rất ít về ngọc bích.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Nếu chỉ dựa vào tin tức của lời đồn thì cũng hơi quá phiến diện rồi.
“Tôi cũng không biết nhiều về nó. Tôi chỉ biết giá của các loại ngọc khác nhau thì cũng có sự chênh lệch khác nhau, giá của ngọc đã qua xử lý và ngọc chưa qua xử lý cũng rất chênh lệch.”
“Còn có cá cược đá, cá cược xem trong ngọc bích thô có thể tìm thấy ngọc lục bảo hay không,… Anh cần tìm ngọc bích à? Tôi có một người bạn, gia đình của người đó kinh doanh về trang sức, nếu anh cần tìm ngọc, tôi có thể liên lạc với người đó giúp anh.”
Khương Nhạc Nhạc nhẹ nhàng nói.
“Vậy giúp tôi liên lạc với người đó đi.” Trương Phàm không. từ chối sự giúp đỡ của Khương Nhạc Nhạc, bởi vì quả thật hẳn không biết nhiều về lĩnh vực này, nên cũng không giả vờ.
Khương Nhạc Nhạc gật đầu, lập tức bắt đầu cầm điện thoại gọi điện.
“Được rồi, anh muốn đi qua đó ngay hay đến công ty trước?” Khương Nhạc Nhạc hỏi.
“Cho tôi địa chỉ, tôi sẽ qua đó xem trước, còn cô cứ đến công ty chuẩn bị đi, khi nào chuẩn bị xong thì gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ qua đó ký tên” Trương Phàm cũng muốn xem qua những loại ngọc bích khác.
Dù sao đến hiện tại thì hản cũng chỉ mới tiếp xúc với một loại ngọc là ngọc ở trên dây chuyền của Khương Nhạc Nhạc, nên cũng không dám chắc chăn tất cả các loại ngọc bích đều có chứa linh khí và có thể thay thế cho linh thạch được hay. không.
Vì vậy, hắn muốn tự mình xác nhận điều này càng sớm càng tốt.
“Tôi sẽ đưa anh đến đó.” Khương Nhạc Nhạc nhẹ nhàng nói.
“Không cần. Thả tôi xuống ở phía trước là được.” Trương Phàm xua tay.
“Vậy thì chúng ta thêm bạn đi, tôi sẽ gửi địa chỉ qua cho anh” Khương Nhạc Nhạc lấy điện thoại di động ra.
Trương Phàm kết bạn với tài khoản của Khương Nhạc Nhạc, sau khi nhận được địa chỉ, hắn lập tức gọi xe đi thẳng đến nơi mình muốn đến.
Khương Nhạc Nhạc đợi đến khi xe của Trương Phàm dần dần hòa vào dòng xe cộ từ từ biến mất không còn nhìn thấy nữa, sau đó mới cho khởi động xe vội vã chạy về công ty.
Chỉ là cảm xúc hiện tại của cô không được bình tĩnh, đặc biệt là sau khi Trương Phàm đột ngột không ở bên cạnh, cô lại cảm thấy có một loại không cam lòng.
“Mình bị làm sao vậy chứ. Khương Nhạc Nhạc ơi là Khương Nhạc Nhạc, mày phải nhớ rõ thân phận hiện tại của mình, nếu tiếp xúc quá nhiều với hẳn, thậm chí còn nảy sinh tình cảm thì sẽ mang đến tai họa cho hẳn. Mày thật sự muốn hại hắn sao?” Khương Nhạc Nhạc mím môi, một mình lẩm bẩm, trong đáy mắt đều là sự bất lực.
Là phụ nữ đều yêu cái đẹp.
Thế nhưng khi sắc đẹp của một người phụ nữ vượt quá sức tưởng tượng thì đó sẽ là một thảm họa.
Khương Nhạc Nhạc đã tự mình trải qua cảm giác như vậy. Cho nên cô biết rất rõ, một khi chuyện dung mạo của cô được khôi phục như ban đầu lộ ra bên ngoài sẽ kéo theo vô số phiền phức.
“Nhưng hẳn rốt cuộc là người như thế nào? Hẳn có khả năng giải quyết được những rắc rối đó không?”
“Mình thật sự muốn bỏ qua nó. Nhưng…”
“Tại sao lại phải để tâm đ ến như vậy?”
“Và… ngoại sự biết ơn của mình đối với hắn ra thì còn có điều gì khác không?”
Khương Nhạc Nhạc liên tục phân tích cảm xúc của bản thân, nhưng rất đáng tiếc là đợi cho đến khi xe của cô đến trước cửa công ty, cô vẫn chưa tìm ra được câu trả lời chính xác mà mình muốn.
Cũng chính vào lúc Khương Nhạc Nhạc đến công ty Nhạc Khang, Trương Phàm cũng đến Chúc Trang.