Editor: Quỳnh Nguyễn
Mặc dù bên người từng có mấy người phụ nữ, nhưng còn không có bạn gái cố định, càng miễn bàn vị hôn thê, đây quả thực là bạch mã hoàng tử trong mộng nữ nhân!
Mộ Thanh Vũ lúc này thân ở tại trong văn phòng 170m2, đứng lại thẳng tắp.
Trước mặt cô, chính là cái người đàn ông bị người nói chuyện say sưa kia.
Bàn công tác to lớn, bề rộng chừng hai mét, rèm che cửa sổ sát đất phía sau bị kéo ra, xuyên thấu qua cửa sổ, có thể nhìn đến ảnh thu nhỏ cả tòa thành thị bận rộn.
Trên ghế dựa xoay trước bàn công tác, Lãnh Vân Lâm cúi đầu, đang xem văn kiện.
Ánh mặt trời từ phía sau của anh chiếu rọi tiến vào, mạ đường nét cho anh một tầng viền vàng, người cũng như là từ trong tranh đi tới.
Toàn thân áo sơmi làm theo yêu cầu, nổi bật lên thắt lưng tinh tế, chân dài, làn da trắng nõn, đưa phong cách anh lười biếng giống như lưu manh một dạng, hoàn toàn thể hiện ra.
Tóc của anh sáng bóng, lông mi dày đặc mà dày nửa che ánh mắt anh giống như mèo Ba Tư phơi nắng, một loại hương vị lịch sự tao nhã sáng long lanh, tràn ngập mê hoặc.
Đôi môi mỏng nhàn nhạt nhếch lên, phảng phất hồ nước trong vắt ngày xuân, có vẻ tao nhã mà khéo léo.
Chính là mặt tuấn tú lịch sự tao nhã như vậy, nhưng không có mỉm cười như tẩm gió xuân, chỉ có lạnh lùng vô tình coi thường.
Người đàn ông này đã không lại là cái nam nhân tuấn nhã giữ mình trong sạch, theo đuổi nghệ thuật năm năm trước kia.
Năm năm trước, Lãnh Vân Lâm giống như một cái “Tu sĩ” không dục dục cầu. Văn nhã ôn hòa, đoan phương bình tĩnh, làm việc nghiêm túc mà nghiêm khắc, không có chuyện xấu không ngừng, lịch sử phong lưu, không có thiên kiều bá mị giữa bụi hoa, nhưng lại có được tài hoa kiêu ngạo cùng diện mạo anh tuấn, đây quả thực là bạch mã hoàng tử trong mộng nữ nhân. Cho dù thân ở Làng Giải Trí, nhưng mà Lãnh Vân Lâm thanh tâm quả dục để cho vô số nữ nhân không khỏi hoài nghi anh có phải không thích nữ nhân hay không hay anh là một cái gay.
Cho dù cô bất quá là khách tham quan trong sinh mệnh của anh, là người qua đường cùng anh một đêm, nhưng mà ở tập đoàn Lãnh thị, bát quái tổng giám đốc vĩnh viễn là trọng tâm đề tài thảo luận của nhóm người công nhân, nhất là nhóm người nữ công nhân.
Lãnh Vân Lâm công khai thừa nhận tình cảm một lần duy nhất, là cùng chị dâu hiện tại của anh, lúc ấy chính là Lạc Thanh Tuyết.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Một nữ nhân như vậy tới cùng có cái gì đặc biệt a? Cư nhiên đạt được anh em Lãnh thị yêu như vậy?
Mặc dù không có chứng cớ nhưng mà từ khi ngày đó năm năm trước, “Tin Lạc Thanh Tuyết chết” truyền đến, anh liền thay đổi.
Hiện tại, danh viện Yến Thành lại cũng không xưng hô anh là “Tu sĩ”, tất cả nữ nhân, đều đã hình dung anh “Một cái người đàn ông đa tình” như vậy.
Anh đa tình nhưng mà tuyệt không lạm tình.
Nói anh đa tình, là vì anh thường cách một đoạn thời gian, liền muốn đổi một nữ nhân.
Nói anh không lạm tình, là vì anh cũng không phải sắc phôi không thịt không vui. Ngược lại, ánh mắt anh lựa chọn đối với nữ nhân tương đối xoi mói, thà ít mà tốt. Trong năm năm, nữ nhân có thể đứng danh sách của anh bất quá chính là mấy vị.
Từ Mộ Thanh Vũ ba năm trước đây đến tập đoàn Lãnh thị, thư ký bên cạnh anh đã liên tục thay đổi vài vị, mỗi một vị thời gian ngắn nhất là một tháng, dài nhất không quá nửa năm. Anh chưa bao giờ đem nhi nữ tình trường dư thừa lưu cho bất luận cái một nữ nhân gì, chờ anh chơi ngán sẽ không lưu tình chút nào bứt ra rời khỏi, vô luận đối phương khẩn cầu bao nhiêu cũng không chịu quay đầu lại xem một cái.
Nhưng mà, Lãnh Vân Lâm cũng là một cái người đàn ông đại lượng.