Một khi Chiến Thần Minh Ước mở ra sẽ lập tức chấn động khắp Liên Minh Ngân Hà, hơn nữa sẽ có rất nhiều cô gái tham gia. Trận chung kết Chiến Thần Minh Ước được tổ chức bốn năm một lần, mỗi lần đều tiến vào top mười chương trình có tỷ số người xem cao nhất trong Liên Minh Ngân Hà.
Không có biện pháp, thanh niên chính là nhân tố quyết định trào lưu.
Mỗi một trận đấu, người chiến thắng sẽ căn cứ vào biểu hiện của mình mà giành được từ 1 – 10 điểm tích lũy, người thua cuộc sẽ bị trừ từ 1 – 5 điểm, thu thập được 1000 điểm thì lập tức có thể thăng cấp chiến đấu. Nếu vượt qua thành công thì sẽ trở thành tuyển thủ Thanh Đồng, đồng thời còn giành được tư cách chiến đấu ở bậc thang cao nhất.
Theo thuật ngữ chuyên ngành thì người chiến thắng cuối cùng chính là bất thái điểu (Không phải là thức ăn).
Căn cứ theo thực lực chia làm năm cấp bậc: Thanh Đồng; Bạch Ngân; Hoàng Kim; Bạch Kim; Kim Cương.
Trong đó, mười tuyển thủ cấp bậc Kim Cương mạnh nhất được tôn làm Vương Giả.
Phải biết rằng mỗi tinh cầu cũng chỉ có mười người, lực ảnh hưởng của bọn họ không hề kém bất kỳ minh tinh hay thần tượng nào cả.
Về phần Nghiêm Tiểu Tô, mặc dù cả ngày cậu ta hay nói khoác trước mặt Vương Tranh nhưng sự thật thì chưa hề giành được danh hiệu tân nộn thái điểu (Món thức ăn mới).
Gom góp đủ một một nghìn điểm để tấn cấp chiến đấu rất quan trọng, bởi vì một khi thất bại sẽ trực tiếp bị trừ mất 50 điểm, lại phải kiếm lại từ đầu. Cho nên có một số người đầu cơ trục lợi sẽ mời cao thủ hỗ trợ, ví dụ như Nghiêm Tiểu Tô.
Tạ Vũ Hân là một người bạn khác của Vương Tranh và Nghiêm Tiểu Tô, nhưng hắn lại hoàn toàn khác biệt với hai người bọn họ. Bậc gien của Tạ Vũ Hân là 90, tuy tên của hắn nghe có vẻ ẻo lả, nhưng lại là một người siêu đẹp trai lạnh lùng. Rất nhiều người ở Thự Quang đều thắc mắc là tại sao một người xuất sắc như Tạ Vũ Hân lại chơi chung với Vương Tranh và Nghiêm Tiểu Tô, quả thực là tự hạ thấp cấp bậc của mình.
Lúc này, tại tiệm internet Huynh Đệ.
Nghiêm Tiểu Tô đang bận rộn nhận lỗi:
– Chư vị đại thần, xin chờ một chút, bạn thân của tôi lập tức đến ngay.
– Cao Phú Soái nhanh lên đi, đúng hạn thì chúng tôi sẽ thu lệ phí đấy!
– Biết rồi, biết rồi, cảm ơn, cảm ơn!
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Nghiêm Tiểu Tô phải cười xòa xoa dịu mọi người. Khó khắn lắm, hắn mới mời được ba tuyển thủ Thanh Đồng đến hỗ trợ hắn xông qua cửa ải này.
Vốn cộng thêm Tạ Vũ Hân nữa là ổn, người này ngoại trừ vô cùng đẹp ra thì thực lực cũng rất cao – đánh đâu thắng đấy, nguyên nhân hắn không có thăng cấp là bởi vì ít chơi thôi.
– Bảo tên đó mau tới đi, còn không thì cứ ở nhà ngủ cho khỏe.
– Hiểu rồi, đại thần cứ yên tâm đi, tôi sẽ nói rõ ràng mà.
Nghiêm Tiểu Tô vừa nói vừa gật đầu với ba người trong ba video chat ở màn hình trước mặt. Ba tuyển thủ Thanh Đồng có thể dễ dàng hạ gục năm thái điểu.
Trình độ này quả thực là khác xa hắn, tựa như là mây trên trời với bùn nhão dưới ao vậy.
Trò chơi CT này bắt đầu rất dễ dàng, không có gánh nặng thân thể, nhưng thao tác phải tốt, cũng phải có sẵn một nửa tố chất trở thành một phi công chính thức.
Không lâu sau, Vương Tranh đã đến. Vương Tranh cũng có chút hiểu biết về trò chơi CT này, chưa ăn thịt heo nhưng cũng từng thấy qua heo chạy chứ, huống chi những người bên cạnh cậu đều chơi trò chơi này, thậm chí cả Diệp Vận cũng chơi.
– Lão đại à! Anh luôn là người xuất hiện lúc em khó khăn nhất, máy này là của anh, có chơi là được rồi, tùy tiện đăng ký một ID đi, lát nữa phải nghe đội trưởng chỉ huy đó.
Giá thuê đám người này rất đắt, đúng hạn sẽ tính phí, vì thế nên Nghiêm Tiểu Tô không dám chậm trễ.
Vương Tranh đi vào khoang điều khiển mô phỏng, thực sự là có chút cảm giác giống thật, hèn chi có nhiều người yêu thích như vậy. Vương Tranh vừa đeo vòng tay và vòng chân vào thì hai mắt lập tức phát sáng, trước mặt xuất hiện một cô gái xinh đẹp.
Trò chơi CT hướng dẫn người mới bắt đầu chơi rất là chi tiết, nghe nói rất nhiều nam sinh vừa mới bắt đầu chơi đã bị vị muội muội xinh đẹp này hấp dẫn.
– Chào mừng bạn tham gia Chiến Thần Minh Ước, xin xác nhận ID của bạn, lựa chọn chiến sĩ cơ động.
Trước mắt Vương Tranh xuất hiện năm đài chiến sĩ cơ động lóe sáng lấp lánh, tuy bạn học Vương Tranh biết đó là giả nhưng trong lòng cậu vẫn rung động như thủy triều.
Còn tên thì sao? Vương Tranh bỗng nhiên cười cười, cứ gọi là Khô Lâu đi!
Có năm loại cơ giáp dành cho người chơi sơ cấp: Ma Lang hình V (Thích khách); Cuồng Thú Version 3 (Xe tăng); Beta hình V (Chiến sĩ); Thú Liệp Giả Version 3 (Chuyển vận); Chiến Thần Số 1 (Vũ khí tự do).
Trong đó ma Lang và Cuồng Thú là thú hình hàng loạt, Ma Lang thì rất nhanh nhẹn, thích hợp với địa hình đồi núi phức tạp, thiên về thích khách; Cuồng Thú thuộc loại công kích, chuyên phá thành lũy; Beta cùng với Thú Liệp Giả thuộc loại cơ giáp, tựa như loại cơ giáp thông thường huấn luyện trong quân đội, là kiệt tác, hiện tại đã được phát triển đến đời thứ năm; Thú Liệp Giả thuộc loại hình đánh lén, sở trường ẩn nấp, thuộc loại chiến đấu tầm xa, đánh lén.
Chiến Thần Số 1 là loại hình cơ giáp chuyên dụng của tân thủ,… Không có đặc tính, chủ yếu là dễ dùng, quen thuộc và thao tác cũng rất đơn giản, vũ khí trang bị thì có thể chọn giữa chiến đao hợp kim với súng laser, là loại hình bình thường nhất mà những tân thủ có thể dùng nó cùng với máy tính cơ giáp để tác chiến.
– Bảo tên tay mơ kia lựa chọn nhanh lên một chút, đừng lãng phí thời gian.
Một giọng nói vang lên, chính là của ID: Cuồng Đồ Chiến Sĩ, cấp bậc Thanh Đồng cấp 2, là người chơi có cấp độ cao nhất trong ba người, cũng là người nóng nảy nhất.
Nghiêm Tiểu Tô vội vàng gật đầu:
– Lão đại à! Tùy tiện chọn một cái là được rồi, anh chỉ cần tham gia cho đủ số thôi.
Vương Tranh vốn định tìm hiểu một chút, nhưng thấy Nghiêm Tiểu Tô vội vả như vậy như vậy nên thuận tay chọn Chiến Thần Số 1, bởi vì cái tên này rất là oách.
Hào quang chói lóa, năm cơ giáp đồng thời xuất hiện, trên màn hình cũng xuất hiện tư liệu của bốn tên đồng đội còn lại.
ID của Nghiêm Tiểu Tô là Cao Phú Soái, không có danh hiệu, Cuồng Thú Version 3, da dày, hung mãnh, thuộc loại hình cơ giáp đột kích, nhưng thứ uy hiếp địch nhân chính là tốc độ. Lấy tính cách nhát gan của bạn học Nghiêm thì chọn loại hình này cũng không có gì lạ.
ID mà Vương Tranh dùng là của Tạ Vũ Hân, ID: Tạ Vũ Hân, khoan hãy nói đến loại hình có phù hợp với tính cách không mà cái quan trọng chính là cậu ta dùng thẳng tên thật.
Ngoài ra ba ảnh chân dung đều mang theo tia chớp màu xanh nhạt, đây chính là thứ tượng trưng cho thân phận.
ID: Cuồng Đồ Chiến Sĩ – Ma Lang V Hình
ID: Hành Hạ Liền Yêu – Thái Điểu Beta V Hình
ID: Đánh Chết Cũng Không Nói – Thú Liệp Giả Version 3
Ba người này đều do Nghiêm Tiểu Tô dùng tiền mời đến, đội trưởng đương nhiên là cái tên Cuồng Đồ Chiến Sĩ đó rồi.
Cái loại thi đấu thăng cấp này, hắn đã chơi qua mấy lần, trên cơ bản chỉ cần người chơi vững vàng một chút thì không có nhiều vấn đề. Ba người bọn hắn phụ trách chiến đấu, còn hai tên tay mơ kia thì chỉ cần đi theo dọn dẹp những người máy đó là được.
Thế nhưng… Lúc ba người nhìn thấy sự lựa chọn của Vương Tranh thì đều trợn mắt há mồm.
– Bà mẹ nó, cái tên tiểu tử đó lại chọn da giòn chứ, đầu óc hắn toàn là bã đậu sao!
Cuồng Đồ Chiến phát điên nói.
– Cái gì là da giòn?
Đây là lần đầu tiên Vương Tranh chơi, cậu tựa như là một em bé vậy, hoàn toàn không biết là đối phương đang tức giận.
Mấy người còn lại cũng không nói gì:
– Ngươi từ trong tảng đá chui ra sao? Mẹ nó! Lập tức tiến vào vòng bảo hộ của ta, không được đi ra ngoài, chuyển giao!
Cuồng Đồ Chiến Sĩ nói:
– Cao Phú Soái, độ khó thực sự quá cao, thù lao tăng lên hai phần.
Nghiêm Tiểu Tô lau mồ hôi, nói:
– Không thành vấn đề, cảm ơn đại thần, thực ngại quá, tăng thêm phiền toái cho ba người.
Bạn học Nghiêm đã quá vội vàng, quên rằng trước giờ Vương Tranh chưa từng tiếp xúc với những thứ này, vội vàng giải thích.
Chiến Thần Số 1, tuy tên gọi rất oai nhưng không có năng lực thực chiến, cũng không phải là loại cơ giáp này không tốt, bởi vì tính năng của nó cũng không tệ, cân bằng công thủ. Vấn đề lớn nhất chính là cơ giáp này không có vòng bảo hộ năng lượng, không có vòng bảo hộ cơ giáp, chính là kiểu lấy toàn thân trần truồng đối phó với toàn thân võ trang, hoàn toàn không có năng lực chiến đấu, nếu không cẩn thận thì ngay cả pháo hôi của người máy cũng không đỡ được.
Hình thức đoàn đội chính là năm đấu năm, mỗi bên đều có một thành lũy, đúng giờ thành lũy sẽ phái ra người máy đánh đối phương, mục tiêu thắng lợi cuối cùng chính là phá hủy thành lũy của đối phương.
Phối hợp tự do, bạn có thể mời bằng hữu hỗ trợ, nhưng không ai biết đối thủ của mình là ai, hoàn toàn dựa vào may mắn.
Năm người đối phương xuất hiện, Vương Tranh không quan tâm đến ánh mắt khi dễ của mọi người. Bởi vì cậu không thể nào hình dung được tâm trạng bây giờ của mình, không ngờ cảm giác lại chân thật như vậy, khó trách trò chơi này lại hấp dẫn nhiều người chơi như vậy.
Đếm ngược thời gian đến lúc chiến đấu
Mười… Chín… Ba… Hai… Một.
Ánh sáng rực rỡ chợt lóe lên, mọi người tiến vào chiến trường, toàn bộ cảm giác y như thật, bốn người còn lại đều tiến vào trạng thái chiến đấu, còn Vương Tranh lại giống như một đứa bé mới sinh.
Dù nằm mộng thì cậu cũng muốn điều khiển cơ giáp một lần, không ngờ là cậu sẽ dùng phương thức này để hoàn thành ước mộng đó, Vương Tranh bước nhẹ nhàng lên phía trước một bước.
– Ầm…
Cảm giác chân cơ giáp đạp xuống mặt đất rất chân thật, Vương Tranh ngửa mặt nhìn lên bầu trời, thật muốn hét lớn một tiếng.
Thực sự quá sung sướng, thảo nào Nghiêm Tiểu Tô lại si mê đến như vậy!
Lúc này, bốn cơ giáp khác đã xuất phát, ba tuyển thủ Thanh Đồng xông lên phía trước, Nghiêm Tiểu Tô ở chính giữa, đi sau cùng. Nghiêm Tiểu Tô thực sự quá hưng phấn rồi.
Lúc này, hắn mới nhớ tới mình đã bỏ rơi Vương Tranh.
Trên màn hình, Vương Tranh đang khởi động Chiến Thần Số 1, giơ một cánh tay lên khỏi đầu, loay hoay, chậm rãi phóng về phía trước, lại lui trở về.
Đám người Cuồng Đồ Chiến Sĩ cũng chú ý đến tình huống của Vương Tranh.
– Cao Phú Soái, tên cực phẩm bằng hữu này của cậu đến từ nhà trẻ nào vậy?
Nghiêm Tiểu Tô nén giận trong lòng, muốn mắng người, nhưng hắn lại không thể làm vậy, không thể đắc tội đại thần được. Huống chi, đối phương còn là quân đoàn Thú Liệp Nhân.
– Ha ha, đại thần, đây là lần đầu tiên bạn tôi chơi, thông cảm một chút nha!
Ba người nhận tiền thay người khác trừ họa, cũng không tiện làm quá. Thực ra thì bọn họ cũng đang nén lửa giận trong lòng, nếu là người biết đánh cũng có thể thay bọn họ gánh vác một chút, nhưng tình huống hiện tại là có cũng như không.
Đối thủ đang ở rất gần, lấy thực lực của Nghiêm Tiểu Tô mà đối kháng với địch thủ ngang tay cũng không quá khó khăn, nhưng đụng phải ba vị đại thần thì thế nào cũng thua.
Vương Tranh đột nhiên tăng tốc độ, cơ giáp lập tức lay động, thiếu chút nữa đã ngã nhào trên mặt đất, nhưng mà ở trong buồng điều khiển, Vương Tranh lại cười rất sáng lạn, giống như là một đứa trẻ tìm được món đồ chơi yêu thích nhất.
Tuy rằng không phải cơ giáp thật nhưng đối với Vương Tranh thì nó có sức hấp dẫn không thể chối từ.
Bên kia, thành lũy đã phái ra một người máy pháo hôi tham gia chiến đấu, lửa đạn nổ vang trời, bóng lửa bắn ra bốn phía.
Vương Tranh đứng phía sau lại tựa như là một đứa trẻ mới sinh đang học cách bước đi.
Vương Tranh chưa tiến lên, nếu như nhiệm vụ của hắn chính là ở tại chỗ này, vậy thì cứ ngoan ngoãn ở chỗ này. Sau này có thời gian thì sẽ chơi một trận, từ sau khi bị Cốt Đầu hành hạ thì Vương Tranh đã thông suốt, sống trên đời thì phải cố gắng khiến cho bản thân mình được vui vẻ…
Cướp đoạt tuyến trung tâm, chiến trường trung tâm đã tàn phá một cách tàn nhẫn, máy truyền tin đang phát ra tiếng Cuồng Đồ Chiến Sĩ chửi bậy.
– Giết, đối phương cũng thuê người, mọi người phải cẩn thận!
Bọn Cuồng Đồ Chiến Sĩ rất là chuyên nghiệp, dù sao việc này quan hệ đến danh tiếng của bọn hắn, mà chuyện làm ăn cũng dựa vào danh tiếng đấy.
Lần này Nghiêm Tiểu Tô chi tiền rất mạnh, ngay cả ruột gan đều móc ra. Vậy mà lại có người cùng ý tưởng với hắn, tình huống bây giờ đã biến thành ác chiến rồi, nhưng hắn không tin là bên kia có thể chi nhiều tiền như vậy.
Quả thực đối phương chỉ mời có hai người, nhưng trình độ của đối phương giỏi hơn so với Nghiêm Tiểu Tô, người cũng nhiều hơn so với Nghiêm Tiểu Tô.
Giữa trận loạn chiến, súng laser của Nghiêm Tiểu Tô vừa hung hăn phát tiết một trận lại đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo.
– Cao Phú Soái! Mau lùi lại đi, cậu chạy khỏi vòng bảo vệ rồi.
Cuồng Đồ Chiến Sĩ vội vàng hét lên, nhưng đã quá muộn rồi.