(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chương 13: Đồng đội tương lai
Bị đào thải hay là được lưu lại.
oOo
Ngay chiều hôm đó, Angus mang theo bốn người Cố Khâm đi tới địa điểm tập huấn được chuẩn bị cho học viên tham gia giải đấu. Trong các học viên tham gia thi đấu đoàn đội có hai khuôn mặt quen thuộc, là Niên Lăng Húc và Roger Brown. Hình Chiến nhìn thấy họ theo bản năng mà cau mày lại.
“Huấn luyện viên, sao lại có nhiều người đến như vậy? Ngoại trừ Z cùng người thắng cái tên Bohn kia thì hai người còn lại là ai?” Niên Lăng Húc không kiêng kị gì mà đánh giá bọn họ.
“Đây có phải ý là trong chúng em còn có người sẽ bị đánh loại không?” Một học viên năm bốn nói, ngữ khí mang theo chút địch ý. Ánh mắt của các học viên đứng cùng hắn cũng đều không thân thiện chút nào.
“Không sai, vì thế phải xem bản lĩnh của các cậu thế nào, sẽ bị đào thải hay là được lưu lại.” Angus không tỏ vẻ gì mà chỉ chỉ bọn họ, giới thiệu với đám người Cố Khâm, “Bên kia là học viên dự bị. Số người tham gia thi đấu đoàn đội tối đa là bảy người, vì thế nên đội viên chủ lực sẽ có bảy người, tương tự bên dự bị cũng có bảy người.”
Cũng không trách được họ lại phản ứng kịch liệt như thế. Đội viên chủ lực dù có bị đội viên dự bị đánh bại thì cũng chỉ là xuống thành đội viên dự bị, vẫn còn có khả năng được lên sân. Còn đối với những người vốn đã là đội viên dự bị như bọn họ mà nói thì nếu bị đánh bại cũng chính là đào thải đích thực.
“Trước tiên tôi sẽ giới thiệu học viên chủ lực trước. Phụ tá chỉ huy Roger Brown, cùng với Niên Lăng Húc phụ trách đội chiến hạm tiến công, các cậu hẳn là đã biết cả rồi.”
Roger vẫn mang theo cái bộ dạng rụt rè kia, hoàn toàn nhìn không ra khí tràng mà một vị quan chỉ huy nên có. Mà ngược lại, sự tự tin mà Niên Lăng Húc thể hiện ra ngoài lại khiến cho cô càng thêm anh tư hiên ngang, bất luận đi đâu cũng trở thành tiêu điểm quan tâm của mọi người.
Phụ tá chỉ huy là một vị trí rất trọng yếu. Tổng chỉ huy phụ trách khống chế toàn diện, nhưng chính hắn cũng không thể quản lý hết thảy quân đội được, vì lẽ đó mà cần truyền đạt mệnh lệnh cho phụ tá, chiến hạm nào do phụ tá nào phụ trách điều hành, tiến hành công kích hoặc phòng ngự ở khu vực nào.
Có điều ở trên mạng chiến đấu, khi Cố Khâm cùng Hình Chiến đối chiến hầu như không bao giờ dùng đến NPC phụ tá cả, một là vì ghét bỏ NPC ngoài quân khu có trí năng quá thấp, không đủ để hoàn thành nhiệm vụ mà họ truyền đạt, hai là vì địa đồ ngoài quân khu khá đơn giản, bọn họ đủ năng lực để khống chế quân đội trong tay mình. Nhưng một khi gặp phải địa hình phức tạp, vẫn sẽ có thời điểm tổng chỉ huy không kịp thực hiện tất cả thao tác, vào tình huống này việc nắm trong tay vài vị phụ tá có thể hoàn thành chỉ lệnh mà tổng chỉ huy truyền đạt với hiệu suất cao liền trở nên khá quan trọng.
Đội chiến hạm tiến công thì lại thuộc về tiểu đội tinh anh, đảm nhiệm những nhiệm vụ có độ khó cao như đánh hạ một vài quân địch khó nhằn, tiến hành tập kích, đảm nhiệm tiên phong. Tại năm thứ hai quân giáo sinh mới được tiếp xúc với chương trình học lái chiến hạm này.
“Còn có hai anh em sinh đôi phụ trách chiến đội cơ giáp, anh trai Mạch Phấn, em gái Mạch Phiến.” Angus chỉ một đôi sinh đôi cơ hồ giống nhau như đúc, đang mở hai đôi mắt to tròn giống nhau như đúc tò mò nhìn họ. Hai người đều để tóc ngắn, dáng người thanh tú đẹp đẽ, trai gái khó phân, nhưng nhìn xuống đến ngực thì có thể phân biệt được một trong hai người là nữ. Nhìn hai người này thật đúng không ngờ tới họ sẽ am hiểu về đối chiến cơ giáp hệ số nguy hiểm cao, tập trung vào công kích thân thể.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Ở trên chiến trường, chiến đội cơ giáp nhiều tác dụng hơn là khi ở trên mạng chiến đấu, họ có thể đổ bộ vào căn cứ hoặc vào chiến hạm địch, đánh tan quân địch từ bên trong. Thông thường chiến đội cơ giáp sẽ phối hợp cùng với đội chiến hạm tiến công.
“Xin chào mọi người!” Cặp sinh đôi trăm miệng một lời, ngữ khí vui vẻ, tựa hồ không có chút nào lo lắng về việc có thể sẽ bị người khác PK đến mức không còn có thể tham gia giải đấu nữa.
Angus lại giới thiệu hai thành viên chủ lực khác cũng là phụ tá chỉ huy. Trên thực tế, cho dù có là chỉ huy, đối chiến cơ giáp hay lái chiến hạm thì đều là những kỹ năng cơ bản nhất, đều phải học tại trường quân sự, cũng phải đạt tới thành tích nhất định mới có thể lấy được bằng tốt nghiệp mà tiến vào quân đội. Sau khi tiến vào quân đội xong mới có thể lựa chọn hạng mục mình am hiểu để phát triển. Sĩ quan cao cấp thì lại càng phải phát triển một cách cân đối, phải đạt đến mức độ xuất sắc.
“Từ giờ trở đi Hình Chiến chính là tổng chỉ huy, đồng thời cũng là đội trưởng của các cậu. Điểm này hẳn là không ai phản đối chứ?” Angus nhìn quanh bốn phía. Hình Chiến bất kể là cấp bậc thể chất hay là trình độ chiến thuật đều được mọi người biết tới, tất nhiên không ai có ý kiến. “Còn ba người khác, Alvin cậu tạm thời cũng là phụ tá chỉ hủy, hai người Cố Khâm thì tự mình quyết định.”
Angus liếc nhìn mấy người dự bị kia, “Để cho công bằng, tôi cho các cậu thời gian một tháng để thể hiện toàn bộ thực lực bản thân, người xuất sắc sẽ được ở lại. Một tháng sau, huấn luyện viên phụ trách mang đội lần này của các cậu sẽ quyết định xem ai đi ai ở. Cả thành viên dự bị cũng thế, nếu như trong một tháng này có thể thể hiện xuất sắc vượt qua mấy người này thì sẽ được thăng lên làm chủ lực. Nghe rõ chưa?”
“Nghe rõ!” Trong lúc nhất thời, các thành viên dự bị trở nên nhiệt huyết hơn, mà thành viên chủ lực cũng chăm chú hơn hẳn.
Cố Khâm nheo mắt lại, công bằng cạnh tranh sao? Nếu như vậy, vừa vặn có thể mượn cơ hội này cùng Hình Chiến đấu thử xem đến cùng là trình độ chiến thuật của ai mạnh hơn, ai có thể trở thành tổng chỉ huy. Cố Khâm lại bắt đầu đơn phương tranh đấu với Hình Chiến.
“Bây giờ tất cả mọi người tiến vào khoang giả lập, đăng nhập vào mạng chiến đấu rồi tập hợp lại. Hình Chiến, đây là lần đầu tiên các cậu tham gia tập huấn, chờ tôi ở chỗ pho tượng khu tổng hợp, tôi sẽ tới đưa các cậu vào khu vực chuyên biệt của trường quân sự Đệ Nhất.” Angus phân phó nói.
Sau khi đăng nhập vào mạng chiến đấu, khu bọn họ tiến vào đầu tiên chính là khu tổng hợp. Nơi này như một hội trường tiếp đón, là khu vực để cho những người không quen biết giao lưu với nhau. Bởi vì một khi tiến vào khu chiến thuật hoặc khu sức chiến đấu, nếu không phải bạn bè thì khi muốn liên lạc cũng chỉ có thể yêu cầu trò chuyện thông qua kênh thông tin thì mới có thể gặp mặt.
Một tác dụng khác của khu tổng hợp chính là nơi này có lối vào khu vực huấn luyện giả lập chuyên biệt của các trường quân sự. Học viên đăng ký thông tin của mình tại đây, xác định là học viên của trường là có thể tiến vào đó huấn luyện hoặc tham gia sát hạch, mà số ID trên mạng chiến đấu của các học viên trường quân sự cũng sẽ được ghi lại vào danh sách.
Lúc trước Cố Khâm không dừng lại ở khu tổng hợp, hắn vẫn luôn lựa chọn tiến thẳng vào khu chiến thuật. Hiện tại đăng nhập vào mạng chiến đấu, đầu tiên Cố Khâm đổi khuôn mặt đại chúng của mình trở về gương mặt thật, bởi vì thời điểm xét duyệt cần phải để tướng mạo thật sự của bản thân.
Cố Khâm đi tới địa điểm tập hợp Angus chỉ định, lại phát hiện trừ bốn người năm nhất bọn họ ra, những học viên tham gia tập huấn khác cũng ở nơi này chứ không tiến vào khu vực chuyên môn của trường quân sự Đệ Nhất trước. Lúc này Hình Chiến cũng đã đổi về bề ngoài ban đầu của bản thân như hắn.
Tựa hồ phát hiện ra nghi hoặc của bọn họ, Niên Lăng Húc không kiêng kị gì mà giải thích, “Lần đầu tiên tiến vào khu vực chuyên biệt của trường quân sự thì cần phải thông qua xét duyệt, hệ thống sẽ ghi lại tin tức thật sự của học viên. Chúng tôi chính là muốn xem thực lực chân chính của các cậu thế nào, rốt cuộc là mạnh đến mức nào mà trường học sẽ lại đặc cách để các cậu tham gia giải đấu. Tuy thế nhưng mà tôi tự tin là bản thân chắc chắn sẽ không bị mấy cậu đánh loại đâu.”
Đối với tính tình thẳng thắn của Niên Lăng Húc, Cố Khâm vẫn luôn có hảo cảm. Ngoài ra còn có một người khiến cho hắn chú ý tới, chính là Roger vẫn luôn lén lút liếc tới quan sát bọn họ. Khác với những người khác hoặc là ánh mắt xem thường hoặc là ánh mắt không đáng chú ý tới hoặc là ánh mắt không có ý tốt, Roger có vẻ hơi khiếp đảm, tựa hồ muốn tới bắt chuyện lại không dám vượt qua giới hạn. Người có thực lực như hắn hẳn là phải có tự tin mới đúng, làm sao mà lại có dáng vẻ vô cùng tự ti như vậy?
“Nhìn cái gì?” Hình Chiến nhìn như tùy ý mà khoác tay trái lên vai phải Cố Khâm, đánh gãy ánh nhìn quan sát Roger của Cố Khâm.
“Chẳng qua là tôi thấy hắn giống như đang muốn nói gì đó với chúng ta, nhưng mà lại không dám, trông rất thú vị.” Cố Khâm cười trả lời.
Ánh mắt Hình Chiến lạnh lùng liếc Roger một cái. Đối phương giật mình, ngược lại lại không sợ giá lạnh mà tới gần, “Tôi… hôm đó tôi không cố ý quấy rối hai cậu đâu, xin lỗi!” Hiển nhiên cho tới hiện tại hắn vẫn tưởng rằng thái độ hôm đó của Hình Chiến ác liệt như thế là bởi vì bản thân đá phá hỏng việc tốt nào đó bọn họ đang chuẩn bị làm.
“Quấy rối chúng tôi? Không liên quan, anh đi rồi chúng tôi mới bắt đầu.” Cố Khâm lại cho rằng đối phương muốn nói tới là quấy rối hắn cùng Hình Chiến thảo luận chiến thuật.
“Có… Có thật không?” Roger không nghĩ hắn lại thẳng thắn như thế, cả mặt đều đỏ lên, vốn là muốn hỏi chuyện về Thương Lang mà lại không tiện mở miệng.
“?” Cố Khâm không hiểu rõ ý hắn, mặt đỏ là làm sao? Có cái gì không đúng sao?
Bàn tay đang khoác trên vai hắn bỗng siết chặt, Cố Khâm nghiêng đầu nhìn sang Hình Chiến, “Làm sao?”
Hình Chiến thu tay về không nói gì nữa.
Alvin ở một chỗ khác cảm giác có bát quái, lập tức tới kéo Roger lại, “Học trưởng, anh vừa mới nói quấy rối cái gì cơ?”
“Chuyện này…” Roger theo bản năng nhìn về phía Hình Chiến, vừa vặn đối đầu với hai mắt lạnh lẽo của đối phương, khiến hắn sợ đến mức dù Alvin hỏi thế nào cũng không chịu nói thêm gì nữa, “Không có gì không có gì!”
Mọi người đều biết, học viên có thể thi vào trường quân sự Đệ Nhất đều là tinh anh trong tinh anh, sau khi tốt nghiệp tiến vào quân đội, học viên bình thường nhất của trường cũng có thể trực tiếp tòng quân làm quan quân. Vì lẽ đó mà một đám quân giáo sinh mặc đồng phục của trường quân sự Đệ Nhất tất nhiên đặc biệt khiến người khác chú ý, mà càng hiếm thấy hơn chính là phần lớn trong số họ đều đeo huy hiệu của các năm trên. Trước đây chỉ có khi sát hạch cuối học kỳ mới có thể thấy học viên năm nhất tới nơi này để làm xét duyệt, hơn nữa không phải là ai cũng có thể trở thăng lên năm hai làm học viên chính thức. Vì lẽ đó mà đột nhiên xuất hiện nhiều học viên năm trên như vậy, mọi người tất nhiên rất tò mò, sự chú ý đều tập trung toàn bộ đến trên người bọn họ.
Rất nhanh đã có người nhận ra Hình Chiến, “Ai! Cậu xem kia có phải Z không?”
“Không sai, chính là hắn! Hắn là con trai thiên tài của vị quân thần kia Hình Chiến!”…
Thân phận của Z sớm đã được truyền ra từ trường quân sự Đệ Nhất, Hình Chiến lập tức trở thành tiêu điểm, có điều bởi vì nơi này có rất nhiều học viên năm trên của trường quân sự Đệ Nhất nên không có ai tiến lên bắt chuyên.
“Oa! Hình Chiến nổi tiếng đến mức này rồi!” Alvin khoa trương tỏ ra ghen tị ước ao, “Lúc nào tôi mới có thể nổi tiếng như thế đây!”
“Nhất định sẽ, hơn nữa còn là được toàn Liên minh Nhân loại biết tới nữa, tin tôi đi.” Cố Khâm cười trả lời. Phải biết là trong tương lai Quân giới pháp nhãn tuy chỉ ở cấp bậc Giáo quan nhưng còn nổi tiếng hơn so với một vị Tướng quân như hắn nhiều lắm.
“Ha ha.” Alvin khúc khích cười, “Đúng rồi, Cố Khâm, cậu muốn vị trí nào? Đầu trọc nói cậu ta muốn thử lái chiến hạm, cậu muốn vào chiến đội cơ giáp sao?”
“Tôi? Đại khái là sẽ cạnh tranh vị trí tổng chỉ huy với Hình Chiến đi.” Cố Khâm ba phần đùa cợt bảy phần nghiêm túc nói.
– Hết chương 13 –
Chiến Chiến sao anh cứ lườm người ta suốt, tội nghiệp thằng nhỏ lắm (¬¬)
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Đăng bởi: admin