“Nào, Tiểu Lỗi, cha con chúng ta uống một ly, năm tử hán đại trượng phu, sao có thể không uống rượu?”
Cha Dương giơ ly rượu, nói với vẻ say say, lúc này ánh mắt ông đầy sự thoải mái, áp lực trên người hoàn toàn biến mất.
“Được, cha”.
Dương Lỗi cũng mỉm cười giơ ly rượu, bây giờ nhìn cha với mái tóc hoa râm, thật sự già rồi.
Có trời mới biết, cha mình mấy năm nay chịu bao nhiêu áp lực.
Trước đó mấy năm bỏ lòng tự tôn, mặt dày mày dạn đi khắp nơi mượn tiền, bây giờ cũng bán mạng làm việc muốn trả hết nợ nần.
Mấy năm trước, tóc cha Dương mẹ Dương đều đen, không một sợi tóc bạc, nhưng bây giờ tóc bạc đã hơn nửa đầu.
Còn lúc này, áp lực của cha mẹ không còn nữa.
“Sau này, cuộc sống càng ngày càng tốt”.
Dương Lỗi nhìn người cha hơi say, nụ cười của mẹ, thầm tự nhủ trong lòng.
!.
Tiếp theo, Dương Lỗi liền chờ tiền nhuận bút gửi đến.
Lúc Dương Lỗi chờ đợi, trên KuGou music, lượt tải xuống của bài hát không ngừng tăng lên.
Ngày đầu tiên, lượttải xuống đạt đến chín trăm tám mươi nghìn.
Ngày thứ hai, lượt tải xuống đạt đến bảy trăm ba mươi nghìn.
Ngày thứ ba, lượt tải xuống đạt đến bảy trăm mười nghìn!
Chỉ trong ba ngày, lượt tải xuống lên đến hai triệu bốn trăm nghìn !
Đi trên đường, trong một số cửa hàng đều có thể nghe được bài hát
Đương nhiên, những cửa hàng này đều trả tiền bản quyền, chi phí bản quyền theo hợp đồng của công ty âm nhạc Hải Lam và Dương Lỗi kí kết, hắn cũng có phần tương ứng!
Đây là bảo vệ bản quyền của nước Hạ với người viết lời và soạn nhạc!
Đây là một khoảng cách lớn với số lượt tải xuống hơn 4 triệu mỗi ngày của Trương Lôi, nhưng Trương Lôi là ca hậu, hàng nghìn hàng vạn người hâm mộ, còn Dương Tuyết Nhu chỉ là một ngôi sao nhỏ chỉ có hơn một trăm nghìn người hâm mộ.
Bạn đang đọc truyện full miễn phí tại Truyện Hay Ho chấm Com
Một ca sĩ không có tiếng tăm, hát một bài bỗng nhiên đi đến thành công này, có thể thấy được độ nóng của nó.
Mà trừ Đại học Thanh Sơn ra, một số đại học khác, cộng lại thậm chí có mười mấy hội trường hát bài hát.
Bài hát này đã được gọi là thần khúc trường học, lưu truyền rộng rãi trong trường học.
Không ngừng vang lên ở những trường học này, lượt tải xuống của cũng tăng liên tục!
!
Âm nhạc Hải Lam, lúc này Triệu Hướng Linh nhìn số liệu của KuGou Music, khuôn mặt nở nụ cười.
“Đứng thứ hai trên Bảng âm nhạc thịnh hành tháng sáu”.
Mắt nhìn của cô ta không hề sai, bài hát thật sự nổi lên!
Dựa vào ghi chép trước đó, ngày đầu tiên có thể nhảy vào top mười Bảng bài hát Tân Việt, cuối cùng lượt tải xuống 70% có khả năng vượt qua mười triệu!
Bây giờ chỉ trong ba ngày, lượt tải xuống của lên đến hai triệu bốn trăm nghìn, thậm chí giữ vị thứ hai trên Bảng danh sách thịnh hành, điều này cho thấy tiềm năng khổng lồ.
Chính lúc này, điện thoại trên bàn làm việc của Triệu Hướng Linh vang lên.
“Alo, ông chủ”.
Nhìn về hướng cuộc gọi, Triệu Hướng Linh vội vàng nhấc máy.
Nói chuyện một lúc, cúp điện thoại, nhưng tâm trạng của Triệu Hướng Linh khá tốt, ông chủ gọi điện tuyên dương cô ta.
Giống như cạnh tranh lẫn nhau giữa Công ty âm nhạc Hải Lam, Công ty âm nhạc Hoàn Vũ! , mấy tháng này, Âm nhạc Hải Lam vẫn chưa ra được bài hát có thể bán hàng, bị âm nhạc Hoàn Vũ đè áp.
Bây giờ, vừa phát hành liền giành được thành tích tốt như vậy, công ty cũng coi như là nở mày nở mặt một phen.
Còn ở một nơi trong công ty, có một số cô gái đang vây quanh máy tính, nhìn số liệu trên đó.
“Oa, chị Tuyết Nhu, vị thứ hai Bảng danh sách âm nhạc thịnh hành, lượt tải xuống hai triệu bốn trăm nghìn rồi”.
“Bài hát quá tiềm năng, nhiều người đồng ý tiêu tiền tải xuống như vậy”.
“Trong bài hát tháng sáu, lượt tải xuống bài hát của chị Tuyết Nhu chỉ thấp hơn của ca hậu Trương Lôi.
“Đó là ca hậu đó, hơn nữa, là so Tịch Vũ sáng tác”.
“Chị Tuyết Nhu, chị sắp nổi rồi”.
Nhóm cô gái này liên tục trò chuyện, nhìn về Dương Tuyết Nhu, trong mắt hiển nhiên có vẻ ngưỡng mộ.
Họ ở công ty quả thực đều thuộc về loại ít nổi tiếng, không có bài hát nổi, ước chừng vẫn chờ kì hạn hợp đồng đến, sau đó rời khỏi công ty.
Bây giờ Dương Tuyết Nhu nhờ một bài hát, dự đoán rất nhanh liền nổi tiếng rồi.
Một ca sĩ lặng lẽ vô danh, với một ca sĩ nổi tiếng, kiếm tiền giữa hai người có thể nói là khác nhau một trời một vực.
Bên cạnh Dương Tuyết Nhu, một số cô gái vui mừng nói, ánh mắt đầy vẻ ngưỡng mộ.
“Hừ!”
Bỗng nhiên, ở chỗ không xa truyền đến tiếng hừ lanh lùng, sắc mặt của cô gái toàn thân mặc âu phục màu đen, thoạt nhìn ba mươi mấy tuổi hiển hiên có hơi khó coi.
Nghe thấy tiếng hừ lạnh lùng của cô ta, những cô gái này đột nhiên không dám nói chuyện.
So với những nhân vật nhỏ như họ, người phụ nữ mặc âu phục kia hoàn toàn khác.
Nhưng mà người phụ nữ mặc âu phục kia cũng không nói gì, sau khi hừ một tiếng, liền rời khỏi đây.
Sau khi rời đi, những cô gái này lại bàn tán.
“Chị Tuyết Nhu, xem dáng vẻ của Triệu Hàm có phải sẽ làm chuyện xấu không”.
“Đúng vậy, chị Truyết Nhu, Triệu Hàm này vẫn không hợp với chị”.
Nhóm cô gái đang nói chuyện.